Đọc truyện Nhật Ký Anh Yêu Em – Chương 46
Tôi ra ngoài tán “chị” lì là vậy mà về nhà thấy mẹ nhìn tôi đành buông “chị” ra, hix, e cũng hiểu cho tôi. Đêm nay nhà tôi làm gà đón giao thừa, có bia nữa. Gia đinh tôi quây quần bên nhau, bên mâm cơm cuối năm. Nhà tôi hôm nay đông đủ cả, có anh chị dâu, có “gia đình tôi” và e trai tôi nữa. Không có gì vui hơn là được đón tết cùng gia đình và người mình yêu.
Sáng sớm mồng một, tôi với e đi chúc tết mấy nhà xung quanh xóm. Mấy người mà hồi nhỏ hay cho tôi kẹo, họ quý tôi như con cái trong nhà, nên e qua họ cũng vui lắm, cứ hỏi tôi là bao giờ cưới, mà khổ nỗi đang học, nếu không thì cũng cưới đi cho rồi.
Ngày tết đi nhà ai cũng bị chúc rượu, do tửu lượng tôi cũng kém, mà tôi lại không cho e uống, nên uống thay cho cả hai, đi tới 11h mà tôi đã thấy lưng lưng rồi. Vậy là tôi với e về nhà, say rồi, tôi không nhớ rõ tôi làm gì nữa, hình như e có pha nước gừng ấm cho tôi. Mẹ có ở đó, mà tôi dám cầm tay e. Tôi nằm ở giường, còn e ngồi bên cạnh tôi.
– Mẹ có thương cô ấy không?- tôi hỏi mẹ, giờ nghĩ lại liều
– Say rồi thì ngủ đi,- mẹ nói lại với tôi
– Thì mẹ cứ nói đi, mẹ thương cô ấy không?- tôi vẫn cứ hỏi
– Có, mẹ thương, được chưa..- mẹ trả lời tôi
– E nghe mẹ nói rồi đó, mẹ thương e, sau này e đừng lo gì cả, mẹ a không có chuyện mẹ chồng nàng dâu đâu..- nói rồi tôi đi ngủ,
Chắc qua lần đó e cũng biết tôi suy nghĩ gì sau này rồi. Dù sao lần này say cũng hay. Có ích. Thật ra tôi cũng biết mẹ quý e, vì mẹ trước giờ không phải là người có tính mẹ chồng nàng dâu mà, mẹ dễ tính, và e là người con gái tôi yêu.
Ngày mồng 4 tết, tôi với e ra nhà e, đi bằng máy bay. Ra ngoài nhà e, ba má e chào đón tôi rất nhiệt tình, đưa tôi với e đi thăm nhiều nới, và họ hàng của e cũng biết tôi. Tết năm nay dường như là cái tết vui nhất của tôi. Chưa có vợ cũng giống có vợ rồi.
Ngày mồng 8 tết thì bọn tôi quay về đà nẵng, người thì đi học, người thì đi làm. Bắt đầu một năm mới. Lần này tôi cũng thi tuyển được vào làm thêm ở một công ty phần mềm, công việc cũng nhàn, mà được cái là làm gần e, nên buổi trưa chúng tôi thường đi ăn và café với nhau. Những chuyện vui buồn trong công ty tôi và e đều chia sẽ với nhau. Khoảng thời gian đó nếu không có e chắc tôi không vượt qua được, vì áp lực công việc mà.
Hôm nay, một ngay mưa tháng bảy, tôi và e quyết định đi dạo dưới mưa, để nhớ về lần đầu tiên gặp nhau. Tôi cầm trên tay bông hoa hồng tặng cho e, e hạnh phúc rảo bước cùng tôi.
Mưa………………..!
Anh gặp e giữa ngày chiều tháng bảy
Gió heo may mưa trắng phủ đường về
Đôi trai gái đứng bên quán kem nhỏ
Mưa ngút trời mưa cả phố chiều nay
Anh quay sang nhẹ nhàng hỏi bé
“Bước cùng không cô gái không mang ô?”
————
Trái tim anh dường như muốn lỗi nhịp
Nói không thành a chỉ biết cười tan
Sát bên nhau dưới ô nhỏ trên đầu
Chân cứ bước mưa vẫn rơi vẫn hát
Mưa ướt rồi mưa ướt áo vai anh
————
Ngày tháng năm cơn mưa chiều tháng chín
Vẫn quán kem vẫn góc phố ngày nào
Cầm trên tay bông hồng nhỏ anh trao
Buổi hẹn đầu vẫn mưa rào e nhỉ?…
————
Mưa chiều rơi – cơn mưa chiều định mệnh
Cập bến cuộc đời ngã rẽ phía tương lai
Ta yêu nhau yêu từ cơn mưa ấy
Yêu dạt dào yêu lãng mạn như Mưa……
Đó là bài thơ tôi viết tặng e ngày hôm đó, dường như mưa là khởi nguồn cho tôi và em…
– Anh, anh thích mưa không? e hỏi tôi
– Không, a chả thích mưa tẹo nào?- tôi giả vờ
– Sao lại không thích chứ?- e hơi dỗi hỏi lại tôi, tôi biết mà
– Tại mưa làm a gặp e, cái của nợ rách việc này, làm a yêu e mà không yêu được người khác,- tôi nháy mắt nhìn e,
– Của nợ á? Giận luôn, k thèm chơi với a nữa,- Nói rồi e bước ra khỏi ô thật, tôi đuổi theo,
– Mưa ướt kìa,- tôi nói
– Hôm đó mưa ướt a, hôm nay e trả lại cho a, ghét a,- cô ấy nói như thật,
– Vậy cho cả hai ướt luôn, cho e luôn nợ a để không bao giờ rời xa a được.- tôi cũng gập ô, hai đứa ướt như chuột lột, có ô mà không che, vui thật, ai cũng tưởng bọn tôi hâm. Cái hâm tình yêu ấy mà…