Đọc truyện Nhật Ký Anh Yêu Em – Chương 45
Tết âm lịch năm 4, tôi đưa e về quê tôi. Cả làng ai cũng để ý. Tại tôi ở nhà là cái thằng hiền khô mà, chả biết tán gái. Thế mà đùng một cái, mới năm tư đã dẫn người yêu về ra mắt. Oai. Lúc đầu bố mẹ tôi cũng phản đối không cho tôi đưa về, nhưng khi tôi kể tôi và e yêu nhau hơn năm rồi, với lại ba má e cũng đồng ý cho chúng tôi qua lại.
24 âm lịch, chúng tôi về quê. Bố mẹ tôi quý cô ấy lắm, tại cô ấy là tiểu thư, nhưng biết cách cư xử, mà siêng việc nhà nữa. Về nhà tôi, e không dám ôm tôi giống như trước mặt bố mẹ e, vì e ngại, mà tôi cũng chả dám, mẹ tôi nghiêm lắm, giỡn giỡn thì được chứ lung tung là mẹ bắt tôi nằm giường đánh đòn là thường ngày lắm, cả xóm ai cũng biết tôi thương mẹ.
Nhà tôi không đủ điều kiện như nhà e, nên có lẽ e không quen, có lúc cả đêm e trằn trọc không ngủ được, vì cái giường cứng. Mà biết làm sao được, nhà tôi là vậy mà. Sau này tôi đi làm thì có thể khác, chứ bố mẹ tôi thì chỉ nuôi tôi ăn học là may lắm rồi.
– Tối qua e không ngủ được à,- tôi hỏi e,
– Dạ không, e ngủ ngon mà,- e trả lời tôi
– Xạo nữa, mắt e thâm cuồng rồi kìa, không quen hả? thôi chịu khó đi ha, – tôi ôm e vào lòng, giữa cái giá lạnh miền trung,
– Ừ, có anh bên cạnh là e không sao cả, một tí khó khăn thôi, ít bữa e sẽ quen thôi à, về đây bố mẹ anh quý e nên e cũng vui,hi.- e cười nói lại với tôi,
– Anh yêu em,- tôi nhẹ nhàng thì thầm vào tai e,
Chiều 29 tết, e nhặt lá cho tôi đùm bánh chưng,cả họ tôi ai cũng biết e rồi. E dễ mến nên tôi được mọi người khen là có phước có e bên cạnh à. Bà nội tôi thì cứ chọc, mày ở nhà lặng thế mà đi ra lừa được con gái, mà lại chị nữa chứ, giống bố mày. Hi, tại bố tôi cũng ít tuổi hơn mẹ. Cả nhà tôi được bữa cười phá lên.
– Tối nay đi đón giao thừa với a nha,- tôi hỏi, tại đón giao thừa ở ngoài thôn mà, tôi sợ e ngại
– Ra ngoài e có quen ai đâu, e ngại,- e ngại thật…
– Ngại gì, trước lạ sau quen mà, quen mấy đứa con gái ở làng a, rồi hỏi họ về tất xấu thời chăn trâu của a na,- tôi lém lĩnh,
– Lỡ đâu hỏi đúng người yêu cũ của a thì e có mà bị đánh chết nơi đất khách luôn à,- e chọc tôi
– Người yêu cũ của a họ đi lấy chồng cả rồi, con bồng con bế rồi e à,- tôi tới luôn
– Chết, hóa ra hồi xưa a yêu chị nào hơn cả chục tuổi lận hay sao mà giờ con bồng con bế rồi, e không phải là nạn nhân bị lừa đầu tiên à,- e chọc tôi thế đó,
– Đâu, a yêu đơn phương thôi, duy chỉ có e bị lừa thôi, haha,,- tôi cười to, còn e thì giả vờ giận tôi…
Tối hôm đó là lần đầu tiên e đón tết ở nông thôn, e cười thật nhiều,..ở nông thôn không có pháo hoa, nhưng bù lại lại có không khí tết miền quê, đông vui, ai cũng dễ gần cả/. Tôi nắm tay e thật chặt, như chả cho ai lại gần e hết ấy, e cũng cầm tay tôi,. Tại đây tôi gặp lại Thủy, cũng về ăn tết mà.
– Chào anh chị, a chị có về ăn tết à,- Thủy hỏi bọn tôi
– Ừ, lâu rồi không gặp e nhỉ,- tôi chào lại nhỏ, còn Phương vẫn im lặng, hình như chưa quên vụ kia
– Chị còn giận e à, e xin lỗi, tại hồi đó e bốc đồng ấy mà, hi- Thủy chủ động nhắc lại chuyện xưa
– ừ, không có gì, hi vọng e hiểu bọn chị là được rồi,- e nói với Thủy
– Dạ, giờ e hiểu rồi, chỉ tại hồi đó trẻ con muốn khám phá thôi, mà a Hoàng có tiếng tốt ở làng e lắm, chị giữ cho kĩ nhé, chúc anh chị hạnh phúc,- Thủy nói thật lòng, chắc nhỏ giờ cũng có người yêu hạnh phúc rồi,
Thủy bước đi,
– Bước theo con gái nhà người ta đi kìa, nhanh đi chàng kìa,- e chọc tôi
– Hè hè, e lo mà giữ a đi, k nghe Thủy nói gì à?- tôi chọc lại
– Xì, không thèm, đi cho đi luôn
– Vậy được á? Vậy a bắt e lên nộp cho công an xã nè, có người vào làng mà không báo cáo, ta phạt người, tù chung thân suốt đời với ta,
Nói rồi e đuổi tôi, đuổi khắp về tận nhà luôn. Buồn cười thật, lúc nãy còn thẹn thẹn mà giờ dữ gớm. E thở hổn hển…tôi ôm e vào lòng, đi vào, mẹ nhìn tôi….