Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa

Chương 46: Sát thủ được thuê


Bạn đang đọc Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa – Chương 46: Sát thủ được thuê

Đại khái đã nghe được chuyện gì đã xảy ra với Ngao Tiềm, khi gọi Lý Trường nhờ cố vấn, đối phương trả lời có vẻ đương nhiên mười phần: “Là quỉ sẽ trở về quỉ, sinh linh vạn vật khi chết đều phải trở về thiên địa, chỉ có một hơi cuối cùng sót lại mới là chính mình, rồi sau đó hóa thành vong linh, ngoài ra không còn gì thừa lại.”

“Pháp thân chư thần có mạnh có yếu, kẻ yếu sau khi chết thì ngay cả hơi thở của bản thân cũng tụ lại không được, tự nhiên chờ đợi kẻ đó chỉ có tiêu tán. Mà về kẻ mạnh, sau khi cởi thể xác thế tục, còn lại pháp tắc bản thân cường đại một cách thuần túy, thiên địa âm u tự nhiên không dám nhận, vì thế đành phải đưa về hoàn dương….”

Lý Trường nghĩ nghĩ, sợ mọi người không thể hiểu được, vì thế lại đổi cách nói: “Ừ, nói đơn giản hơn thì giả thiết U Minh giới là một server không đủ linh khí  mà hơn nữa linh kiện thì có vẻ bị biến chất, hiện tại lại đang trong tình trạng không có GM quản lí, một khi gặp phải chương trình có vẻ phức tạp cũng chính là gặp phải pháp thân tàn hồn cao cấp, server này sẽ ngừng vận hành, vì để không hỏng server, đành phải để mọi thứ trở về như cũ…Cái này thì tương đương với việc tự chữa BUG.”

“…Quả thật rất hình tượng.” Ngao Tiềm mỉm cười có chút cứng ngắc nhận xét, rồi khụ khụ vài tiếng hỏi người ở đầu dây bên kia điện thoại: “Xin hỏi ngài là vị nào?!”

Lý Trường cảm khái: “Gặp được nhiều thần tiên như vậy, đây là lần đầu thấy một người có lễ phép. Long Vương quả nhiên không hổ là người từng làm lãnh đạo, cùng đám thảo dân không giống…Ai ai, điện thoại tôi sắp hết pin rồi, mọi người chậm rãi nói chuyện,  tôi cúp trước.” Nói xong không để bên này kịp phản ứng, điện thoại “bẹp” một tiếng cắt đứt.

Mọi người: “…”

Ba côn đồ rất quen thuộc vỗ mông ngựa: “Anh Lý đúng là ngày càng tiêu sái cá tính phóng đãng không kiềm chế được.”

“…” Phong Tiểu Tiểu dựng thẳng ngón tay cái: “Văn hóa của ba người đúng là càng ngày càng cao.”


Bây giờ vuốt mông ngựa đều phải dùng đến phép bài tỉ .

Không lâu sau, chó cỏ đã mở mắt khôi phục tỉnh táo, tinh thần chấn hưng nhấc bước quanh phòng, dường như con chó trúng độc lúc nãy không phải là nó vậy. Xét thấy trạng huống chó thoạt nhìn cực tốt, tiểu Bạch Xà lúc trước đã từng thân thiết nếm qua sự lợi hại cũng không dám ra ngoài đi dạo, leo từ đùi Ngao Tiềm đến cánh tay, nằm im trong đó giả chết, coi như mình không tồn tại.

Ngao Tiềm rất có đạo đức nghề nghiệp giúp Hao Thiên Khuyển kiểm tra lại một lần, xác định đối phương đã không còn vấn đề, rốt cuộc gật đầu tuyên bố chó cỏ hoàn toàn bình phục.

Dương Nghiễn vui mừng, chim sẻ béo càng vui hơn, líu ríu đậu xuống ngấy oai một chỗ với chó cỏ.

Ngao Tiềm nhìn chim sẻ, hỏi: “Con này cũng là thú cưng của anh?”

“Hao Thiên Khuyển, Phác Thiên Ưng.” Phong Tiểu Tiểu chỉ từng cái giới thiệu hai con thần thú hộ pháp không chút uy mãnh này, rồi sau đó chỉ Dương Nghiễn: “ Đây là lão đại của chúng, Nhị Lang Thần.”

“…” Khóe miệng Ngao Tiềm co giật: “Cô đang nói giỡn hả?”

Con chó cỏ còn dễ nói, ít nhất còn nhìn ra được hình chó. Con chim sẻ béo kia…Thực sự cùng Phác Thiên Ưng là một loại?!

Phong Tiểu Tiểu cũng không thèm để tâm tới tâm tình của Ngao Tiềm, sự tình xong xuôi trực tiếp đứng lên bỏ chạy lấy người: “Xong việc rồi, bọn tôi cũng về trước. Có rảnh đến tiệm chơi, mọi người trao đổi nhiều hơn… Đúng rồi sau này anh vẫn làm thú y sao?”

Ngao Tiềm gật đầu: “Lúc trước thân thể không tốt, thích ở nhà nuôi dưỡng động vật nhỏ, học cũng là ngành này, không làm thú y thì cũng chẳng biết làm gì.”

Thần tiên thì thần tiên, mặc kệ nói thế nào, cơm là phải ăn, dù sao cũng không thể để mình đói chết.

Tuy rằng lần trước quả thật chết không thành, nhưng loại chuyện này không ai nói chính xác, chưa biết chừng ngày nào đó thật hồn phi phách tán, vẫn nên kiềm chế thì tốt hơn.

“Đúng rồi, vậy…Có muốn thuận tiện cho Phác Thiên Ưng kiểm tra luôn không?” Đoàn người đi đã đến cửa, đột nhiên Ngao Tiềm mở miệng.

“Vì sao?”


“…Dù nghe nói là thần thú, nhưng mà gần đây có dịch cúm gia cầm, lỡ như…”

“…”

Rốt cuộc trở lại địa bàn của mình, tiểu Bạch Xà ở lại nhà Ngao Tiềm không chịu đi. Dù sao đã biết địa chỉ nhà Long Vương, lâu lâu mọi người vẫn có thể đến thăm.

Y Y bé nhỏ nghe nói người gặp trên đường là Đông Hải Long Vương, không nói hai lời về mở tiệm trước, dù sao cô cùng kẻ đó không có tiếng nói chung. Lúc này đám người Phong Tiểu Tiểu vào cửa, vừa lúc Y Y gọi thức ăn bên ngoài mang tới, rửa tay là có thể ăn cơm.

“Kỳ thật tôi thấy chúng ta có thể nới rộng phía sau cửa tiệm ra một chút, về sau trực tiếp ở lại đây luôn, mở cửa cũng tiện, buổi sáng cũng không cần chạy tới chạy lui.” Phong Tiểu Tiểu than thở, cuộc sống có người chăm sóc đúng là sướng, chứ nếu không bọn đàn ông vì sao có thể  buông tha cho cả mảnh rừng rậm mà cuối cùng đều lựa chọn kết hôn được.

“Anh thì không sao, chỗ này cũng đủ rộng, nhưng mà căn phòng kia của em thì làm sao?” Dương Nghiễn không sao cả ngồi xuống, trước quăng mấy miếng xương cho chó cỏ bên cạnh, lại xé mấy sợi thịt cho chim sẻ béo.

Hai con thú cưng ăn cơm không mấy nhiệt tình, rõ ràng chướng mắt cấp bậc thức ăn ở cửa hàng, so sánh mà nói, chúng nó càng thưởng thức thức ăn đặc chế ở nhà họ Dương hơn.

“Cho thuê, vừa lúc tiền thuê nhà có thể trả công cho tiểu Tinh Vệ.” Phong Tiểu Tiểu cũng gắp một miếng thịt cắn.


Y Y có chút buồn bực: “Chị Phong, có phải em gây phiền toái cho chị không?”

Cửa hàng này thoạt nhìn cũng không thiếu người, lượng công việc của mình không tính nhiều. Hơn nữa chuyện phát sinh hôm nay , Y Y đột nhiên cảm thấy mình thật dư thừa.

“Không thể nói rõ có phải phiền toái hay không, kì thật nếu em ở lâu sẽ phát hiện cuộc sống vốn bình tĩnh có thể bị quấy rầy.” Phong Tiểu Tiểu cắn hết thịt rồi thở dài: “Lý Trường yêu cầu chị cùng anh Hai ra ngoài tìm đồng nghiệp, sau này phỏng chừng bắt yêu, coi bói, xem phong thủy cái gì cũng có thể tiếp xúc, cũng không biết là ngưu quỉ xà thần nào còn có thể chạy đến.”

“Còn có sát thủ.” Dương Nghiễn không nói rõ nghịch máy tính trên bàn, vừa ấn phím vừa tỏ vẻ đương nhiên: “Anh không nói Xi Vưu, là nói cái kẻ muốn tới giết anh…Lão Hồ cùng thằng em kia của anh rốt cuộc lựa chọn thuê sát thủ, tựa hồ ngày hôm qua vừa giao tiền cọc, có thể trễ nhất là cuối tuần này đến thành phố chúng ta.”

“Cái tình huống quỉ gì?” Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc thấu qua, Dương Nghiễn phối hợp đưa màn hình máy tính chuyển qua bên này, chỉa chỉa trang mạng giải thích: “Đây là mấy ngày trang mạng mấy hôm trước Xi Vưu chỉ, nghe nói việc làm ăn của các sát thủ tự do trên thế giới đều ở trên này…Dùng một loại mật ngữ ám hiệu nhất định trao đổi, máy tính phải tải phần mềm đặc thù mới có thể dịch ra nội dung, cũng không phải rất chìm, nhưng mà chính vì nó không chìm nên mới để người ta dễ tìm được.”

Phong Tiểu Tiểu vừa nhìn, quả nhiên có một vụ ám sát thái tử nhà họ Dương, hơn nữa trong trạng thái đã giao dịch, phía dưới còn có tin nhắn sát thủ để lại: “Gần đây vừa lúc đi ngang qua, tiện thể mua cái nước tương (*)”

(*) nước tương ý nói rảnh rỗi, đi ngang, người qua đường, không quan trọng…

“…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.