Bạn đang đọc Nhật Kí Cưa Đổ Sếp Tổng – Chương 122: Ngoại Truyện 5 Tô Mộng Nhiên Và Hàng Vũ Thủy 3
Đã là một tuần kể từ sau khi chuyện kia xảy ra.
Một tuần đó đối với Tô Mộng Nhiên thế giới của cô như bị đánh mất vậy.
Cũng may là Thẩm Thường Hi xuất hiện kịp lúc lôi kéo Tô Mộng Nhiên ra khỏi nỗi đau thất tình.
Tô Mộng Nhiên có thể cho Từ Kính Hải ngôi nhà, có thể bỏ qua cho Mộng Hề còn Thẩm Thường Hi thì không.
Kết cục của Từ Kính Hải từ một nam diễn viên hạng A ngay lập tức rớt thẳng xuống tuyến mười tám không ai mời diễn.
Scandal phản bội người yêu mười năm quay lại với người yêu cũ khiến fan của Từ Kính Hải không thể nào chấp nhận được.
Toàn thể mạng xã hội đang chửi anh ta là tra nam, một kẻ đào mỏ bạn gái giàu có.
Từ Kính Hải bây giờ chỉ có một chữ, là thảm.
Tô Mộng Nhiên từ sau khi thoát ra khỏi cái hố ngu si Từ Kính Hải thì không còn giống như ngày xưa.
Mỗi một chuyện xảy đến đều khiến cho Tô Mộng Nhiên trưởng thành hơn.
Sáng sớm ngày hôm nay có một vị khách quan trọng ghé qua Tô gia, ông Tô từ sớm đã cho gọi Tô Mộng Nhiên trở về.
Tô gia cũng giống như Thẩm gia, đều có tiếng trong công việc làm ăn và độ giàu có.
Nhân vật quan trọng xuất hiện lần này có thể sẽ ảnh hưởng tới cả tương lai sau này của Tô gia vậy nên ông Tô vô cùng gấp rút.
Tô Mộng Nhiên sau khi trở về thì bị ép đi theo ông Tô ngồi chờ vị khách kia.
Tô gia tổng cộng có ba người con.
Con cả là Tô Minh Bắc hiện đang giữ chức thị trưởng của Nhất Thành.
Con thứ hai là Tô Mộng Nhiên đi theo ông Tô kinh doanh từ nhỏ.
Đứa còn lại là là Tô Thanh, em gái cùng cha khác mẹ với Tô Mộng Nhiên và Tô Minh Bắc.
Nhân vật quan trọng kia chính là lão gia nhà họ Hàng tới cầu hôn.
Mà cô dâu bọn họ để mắt tới vốn dĩ là Tô Thanh.
Nhưng Tô Thanh vì nghe chú rể là con út nhà họ Hàng từ nhỏ có gương mặt xấu xí thì thôi đi, đến đi lại cũng không tiện nếu không muốn nói là què.
Nghe được tin cấp báo này Tô Thanh vội chạy mất để lại mối hôn sự khó nhằn này lại cho Tô Mộng Nhiên.
Lúc đầu Tô Mộng Nhiên cũng phản kháng, từ nhỏ ở trong Tô gia ai lại không biết ông Tô cưng chiều Tô Mộng Nhiên ra sao, đối tượng kết hôn không xứng như vậy sao có thể chấp nhận.
Nhưng với sức ép của Hàng gia, ông Tô cũng chẳng còn cách nào chỉ có thể gọi tạm Tô Mộng Nhiên về ứng phó trước rồi tính sau.
Một chiếc xe hơi cao cấp giá mấy chục triệu tệ tiến vào sân của Tô gia.
Sau đó là hai người đàn ông mặc tây trang bước xuống cẩn thận mở cửa mời ông cụ phía sau xe xuống.
Ông Tô đứng trước cửa tiến tới vui vẻ cười: “Lão Hàng, hôm nay ông tới vinh dự cho Tô gia tôi quá.”
Lão Hàng trong miệng ông Tô thực chất là một ông lão già sắp tới tuổi xuống hố rồi nhưng vì thể diện ông Tô vẫn gọi thân mật như vậy.
Ông Hàng kia khẽ cười, ánh mắt chú ý vào Tô Mộng Nhiên đang đứng bên cạnh ông Tô.
Tô Mộng Nhiên nhận được ánh mắt đánh giá kia ngay lập tức cúi đầu chào lễ phép.
Cô cũng đi vào trong pha trà mời hai vị trưởng bối uống.
Lần trước ông Hàng gặp được Tô Thanh cảm giác không được ưng ý như Tô Mộng Nhiên.
Tô Mộng Nhiên mang vẻ đẹp thanh thoát lại có khí chất trường thành, hiểu lễ nghĩa.
Tương lai sau này dạy dỗ con cháu nhà họ Hàng sẽ rất tốt.
Ông Hàng vừa ngẫm nghĩ vừa gật gù trong lòng.
Ông Tô chỉ cần nhìn qua ánh mắt kia là biết lão già họ Hàng này ưng con gái yêu của mình rồi.
Nếu như vậy chỉ sợ rằng việc hủy hôn là không thể.
Ông Tô đánh mắt nhắc nhở con gái mình.
Thực ra trước khi tiếp đón người này ông Tô có dặn Tô Mộng Nhiên làm ra vài chuyện ngu ngốc để ông Tô lấy cớ mà chối bỏ hôn sự nhưng ngờ đâu nha đầu này còn chưa kịp biểu diễn thì lão già kia đã ưng quá rồi.
Tô Mộng Nhiên nhận được ánh mắt của cha mình nhưng cũng không có hành động gì, vẫn là một thiếu nữ đoan trang hết mực khiến ông Tô muốn đuổi khách giáo huấn đứa con gái này.
Thực ra Tô Mộng Nhiên đã nghĩ kĩ rồi.
Kết hôn sinh con là chuyện cô nhất định phải trải qua, chỉ có điều là đối tượng là ai mà thôi.
Trải qua một lần đau khổ vì tình cô không muốn yêu ai nữa, chỉ muốn thật tâm kiếm tiền, làm những điều mình thích.
Yêu một người đẹp mã cuối cùng bị phản bội chi bằng lấy người xấu xí, què quặt khả năng anh ta phản bội cô sẽ ít hơn.
Sự không tương xứng này có thể sẽ là lợi thế mà Hàng gia nhượng bộ cô, bọn họ cũng sẽ nể mặt mũi của Tô gia mà không dám lớn tiếng bắt nạt khi cô qua đó làm dâu.
Cô đã nghĩ rồi chấp nhận.
Sau khi tiễn vị khách kia về ông Tô kéo Tô Mộng Nhiên lên thư phòng trách móc.
“Nhiên Nhiên, nếu con lựa chọn như vậy tương lai con sẽ hối hận.” Ông Tô phiền não nói với đứa con gái mình yêu thương nhất.
Trái lại với thái độ buồn bã của ông Tô, Tô Mộng Nhiên phấn chấn: “Cha cũng biết một khi con đã quyết định thì sẽ không thể thay đổi.
Con không hối hận.”
Sự kiên định kia làm ông Tô càng cảm thấy con gái mình đáng thương hơn.
Chắc hẳn đứa con gái này của ông vì lo nghĩ cho Tô gia mới chịu chấp nhận.
“Cha, dù sao bọn họ cũng nói sính lễ sẽ tăng thêm.
Con được cho năm phần trăm cổ phần của Hàng thị chưa kể số đất đai nằm trong tay đối tượng kết hôn kia cũng phải chia cho con một nửa.
Như vậy cũng là hời rồi.”
Ông Tô nghe những lời này càng muộn phiền hơn.
“Tiền nhà chúng ta thiếu sao?”
“Nhưng bọn họ có rất nhiều tiền.”
Ông Tô vì câu kia của cô mà khẽ bật cười.
Cũng phải.
***
Để chuẩn bị cho hôn lễ Tô Mộng Nhiên và đối tượng kết hôn của mình sẽ gặp mặt và bàn bạc thêm về số lượng bạn bè cũng như khách mời.
Chưa tới tám giờ tối một chiếc xe hơi thể thao đã đỗ trước cửa công ty của Tô Mộng Nhiên.
Chờ cô đi ra thì tài xế đã đi xuống mời Tô Mộng Nhiên lên xe.
Tô Mộng Nhiên ngay sau khi yên vị ở ghế sau thì thoáng qua chút bất ngờ.
Sau đó cô lại gạt bỏ suy nghĩ trong đầu mà nói chuyện với tài xế: “Hàng Vũ Thủy hẹn tôi ở đâu? Bây giờ anh ta đã tới chưa?”
Nghe xong câu hỏi này tài xế có chút khó hiểu, ông ta đang định trả lời thì đã bị người khác cướp lời.
“Tôi hẹn cô trên xe, đã tới rồi và đang ngồi bên cạnh cô.” Giọng của Hàng Vũ Thủy trầm thấp có chút vui tai.
Tô Mộng Nhiên quan sát lại người đàn ông này thêm một lần nữa.
Cô bất giác đưa tay ra chạm vào đầu gối anh ta như đang kiểm chứng về sự bất tiện trong đi đứng mà bên ngoài đồn thổi.
Hàng Vũ Thủy bất giác cong miệng, anh ta biết thừa í đồ của cô nhưng vẫn cố tình trêu chọc: “Lần đầu gặp mà vợ tương lai của tôi đã check hàng rồi.
Không sao, tôi dễ tính lắm.
Có điều cô nên kiểm tra ở vị trí này nữa.”
Vừa dứt lời Hàng Vũ Thủy nắm lấy tay cô để vào vị trí quan trọng nhất của một người đàn ông.
Ngón tay Tô Mộng Nhiên chợt cứng lại, cô mới chạm nhẹ thôi nhưng biết bản lĩnh của người này to và dài như nào.
Cô nhanh chóng rụt tay lại, gương mặt ửng hồng vì xấu hổ.
Là kẻ nào nói Hàng Vũ Thủy xấu xí không đi được? Là kẻ nào ăn nói điêu toa như thế? Hắn rõ ràng đẹp trai hơn cả Từ Kính Hải, nhìn vóc dáng thôi cũng biết người này hẳn là gần mét chín chưa kể tay chân bình thường, có chỗ nào dị tật?
“Anh… thật là vô liêm sỉ.” Tô Mộng Nhiên mãi mới nặn ra được vài câu mắng chửi.
Hàng Vũ Thủy nhìn thái độ của cô môi mỏng lại cong thêm lần nữa.
Đôi mắt mang nét cười vô cùng hiền hòa.
“Không phải vợ tương lai của tôi muốn kiểm tra sao? Đã kiểm tra thì phải kiểm tra toàn bộ.”
Tô Mộng Nhiên từ nhỏ tới lớn chưa gặp người nào mang gương mặt nam thần mà tâm hồn lang sói thế này.
Cô hít một ngụm khí, lấy lại bình tĩnh thường có rồi nói: “Tôi chỉ muốn xem lời đồn thổi bên ngoài chính xác bao nhiêu thôi.
Hóa ra là sai hoàn toàn…”
***
Vở kịch nhỏ
Hàng Vũ Thủy: Check hàng thế nào rồi em? Chuẩn chứ?
Tô Mộng Nhiên: Vô sỉ..