Bạn đang đọc Nhất Định Tớ Sẽ Lấy Cậu – Chương 29
Thử đi.
-Thôi được. Tớ sẽ thử.
-Mà này. Cậu ko được khóc đâu nhé. Siêu nhân… ừm…sợ nước mắt con gái lắm đấy.
-Thế à.
-Ừ.
-Vậy tớ sẽ ko khóc nữa.
-Còn nữa. Cậu phải cười thật nhiều vào. Siêu nhân rất thích con gái hay cười. Như thế, siêu nhân sẽ giúp cậu nhiều hơn.
-Thật sao ?
-Ừ.
-Vậy thì tớ sẽ cười.
…
-Hà Linh này, cậu có biết tớ muốn siêu nhân của tớ làm gì cho tớ ko ?
-Làm gì ?
-Làm cho cậu béo như heo…
-Á…cái gì cơ…
-Cậu nhìn cậu xem. Mấy tháng nay cậu lười ăn lắm. Nên siêu nhân sẽ …hehe.. – Cậu bé cười đểu.
-Không được. Không được. Tớ ko muốn làm heo đâu.
-Vậy thì cậu nhớ cười nhiều vào nhé. Cười nhiều sẽ ko giông heo chút nào đâu.
-Được rồi.
….
Trên cánh đồng đầy nắng và gió. Cô bé lại hồn nhiên vui vẻ cười đùa.
Bên cạnh, cậu bé cũng cười. Nụ cười của niềm tự hào, hãnh diện. Phải. Cậu nhóc làm cho TRần Hà Linh cười rồi.
Vui quá… !!!
~***~
Nhưngsao lúc này, Huy lại cảm thấy bất lực. Cậu ko biết làm cách nào để người con gái ấy vui hơn. Phải chăng, giờ đây, cô bé ngây thơ ngày nào đã trưởng thành, ko còn tin vào những trò đùa trẻ thơ nữa.
Làm sao đây ?
Nhìn thấy nó đau khổ, tự dằn vặt mình mà cậu thấy xót xa quá. Cậu mong người phải gánh chịu những tổn thương nặng nề ấy là cậu chứ ko phải nó. Nhưng nào có thể…
Huy lặng lẽ bước đến bên giường của Linh. Bàn tay con bé giờ vẫn lạnh toát. Nét mặt mệt nhọc. Ko còn căng tràn sức sống như ngày nào nữa.
Đau…
Phải ! Trái tim Huy đang đau..
***
-Cậu ấy bị ám ảnh về một vụ tai nạn xe. Mất đi người mình yêu quý…Cảm giác ..ko dễ chịu chút nào.
Từng lời nói của Huy như găm vào da thịt của Nhật.
Buốt giá !
Đúng rồi ! Mất đi người mình yêu thương quả ko dễ chịu chút nào…
Một giọt nước mắt vô thức rơi ra…
Đã bao lâu rồi…cậu ko khóc… ?
~***~
Ngày hôm nay đẹp quá. Gió dìu dịu thổi qua khung cửa sổ. Một vài bông hoa layơn nhỏ khẽ đung đưa theo chiều gió.
Chúng đang vui ư ?
Vui vì điều gì…trong khi…
-Hey ! Hỡi cô gái xinh đẹp. Đoán xem ta là ai đây.
Nó trố mắt nhìn vào kẻ lạ mặt phía đối diện.
-Siêu nhân ư ?
-Oh yes ! Ta chính là siêu nhân đây. Đặc biệt…ta là ‘siêu nhân ước’ , hôm nay, ta sẽ là siêu nhân ko công một ngày cho cô gái xinh đẹp đây. Cơ hội ngàn năm có một đấy. Ước đi nào !!! – Siêu nhân múa máy tay chân. Nhưng sao vụng về thế. Chắc bởi vì, siêu nhân này …chân dài quá…trong khi bộ quần áo siêu nhân lại quá chật.
Chậc…
Linh cười. Nụ cười thích thú .
Siêu nhân cũng cười toe .
-Hay là hôm nay đổi ngược lại nhá . Cô gái xinh đẹp phải làm theo siêu nhân. Được ko ?
-Làm cái gì ?
-Một ngày ko khóc nhé . Một ngày cười thật tươi.
Linh nhìn Huy .
Gật đầu .
Phải. Ngay lúc này đây. Nó cần Huy, cần cười với cậu bạn chí cốt .
“Một ngày cười thật tươi nhé…!!!”