Bạn đang đọc Nhất Định Tớ Sẽ Lấy Cậu – Chương 28
-Mẹ.
-Con tỉnh rồi à con gái. Đỡ mệt chưa con? – Mẹ nó ân cần.
-Con là một đứa vô dụng… phải ko mẹ?
-Không. Con là đứa con gái đáng yêu và tài năng nhất.
-Nhưng vì con mà chị Phượng… – Nó nghẹn ngào. Nước mắt rơi lã chã.
-Không phải lỗi tại con đâu, con đừng tự quy tội ình như thế chứ. – Mẹ nó ôm nó vào lòng. Nhẹ nhàng xoa đầu đứa con gái.
Nó vẫn khóc. Khóc trong vòng tay thương yêu của mẹ.
Mặc cảm tội lỗi vẫn trào dâng.
Suốt 5 năm qua. Nó cố gắng vui tươi. Cố gắng cười. Nhưng sao, nó vẫn ko thể quên..
Chị Phượng…
*******************
~
-Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với cậu ấy thế, Huy, nói cho tớ nghe đi. – Nhật lo lắng nhìn Linh rồi quay sang hỏi Huy.
Huy lặng lẽ nhìn Linh, thở dài.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, tại sao con bé ngốc đó vẫn chưa quên chứ. Mặc dù cậu đã cố gắng làm nó cười nhiều như thế nào.
~***~
Năm lớp 6.
Vào một ngày hè đẹp trời.
Có một cô bé xinh xắn và một cậu trai đáng yêu …
-Cậu nhớ …chị Phượng à? – Cậu bé hỏi.
Cô bé gật đầu. mắt hướng về một nơi nào đó…xa xăm. Đôi mắt đen, to tròn hiện hữu mồn một những hình ảnh về một ký ức đau buồn .
Nỗi buồn chưa nguôi.
Mắt cô bé lại ngân ngấn nước khiến cậu nhóc bối rối. Cậu nhóc là con trai mà. Con trai lại rất sợ nước mắt của con gái.
-Đừng buồn nữa được ko?
-Lỗi là tại tớ . Vì tớ…
-Thôi. Tớ sẽ ko nhắc đến chuyện này nữa. Chúng ta chơi trò trốn tìm nhé.
-(Lắc đầu)
-Đuổi bắt vậy.
-(Lắc đầu)
-Vậy…chơi trò của con gái nhé. Nhảy dây ấy…
-(Vẫn lắc đầu)
-Làm thế nào bây giờ. Hay là chơi trò siêu nhân được ko ?
-Siêu nhân á. – Cô bé tò mò.
-Ừ. siêu nhân.
-Nhưng siêu nhân là của con trai mà.
-Vậy thì…chơi trò ‘ siêu nhân ước ‘ nhé !
-Trò ấy là trò gì ?
-Siêu nhân biết ước ấy. Thế này nhé. Cậu sẽ cầm con siêu nhân vàng này. Sau đó ước một điều để siêu nhân thực hiện điều ước ấy cho cậu. Hiểu ko ?
-Ưm….
-Ừ. Tớ cũng ước. Siêu nhân đỏ sẽ giúp tớ.