Bạn đang đọc Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân – Chương 51: Lý Trí Ở Đâu Mau Trở Về!
Kỷ Miên bóp trán, đối diện với ánh mắt chờ mong nhung nhinh của nhãi rồng thật không đành lòng từ chối.
Chỉ có điều giãy giụa nói: “Ngươi là Alpha, theo lý nên thích mấy kiểu đánh đấm như bộ phim bên kia chứ?”
“Bản thân cường giả, sẽ không cần xem những thứ ngụy cường giả.” Âu Thùy Tiệp Á Luân vừa ngông cuồng vừa tự tin ngời ngời nói.
Được rồi, là chủng tộc bất khả chiến bại của tự nhiên, cả việc đánh nhau với những tộc khác còn khinh thường, thì việc xem những cảnh đánh nhau giả tạo trên phim đúng là dư thừa.
Kỷ Miên nhìn thoáng qua poster bộ phim [Thế Thân] lần nữa, vai chính lại là Mộ Bạch Chi, thôi thì xem cũng được, vừa hay để nhận xét khả năng diễn xuất cái trà xanh này đến đâu.
Mua vé, bỏng ngô và nước coca, Kỷ Miên cùng Âu Thùy Tiệp Á Luân tiến vào rạp.
Vừa hay hôm nay là ngày thứ hai bộ [Thế Thân] công chiếu, cũng là một bộ điện ảnh được đầu tư công phu, dàn cameo nổi danh, quảng bá rầm rộ, vậy nên xem như rất được mong đợi.
Trong rạp phim với sức chứa ba trăm người thì đã đầy phân nửa, với một bộ điện ảnh trong nước mà nói thì như thế thì coi như không tệ.
Hai người Kỷ Miên chọn một góc sát vách, ít gây chú ý.
Lúc Âu Thùy Tiệp Á Luân đang mong đợi xem trailer chiếu trên màn hình lớn thì Kỷ Miên lại bắt đầu ăn bỏng ngô liên tục.
Không thể không nói, bỏng ở rạp này quá ngon.
Bất quá rất nhanh thì một đám thanh thiếu niên trên dưới hai mươi người tiến vào rạp, tất cả đều mặc quần áo cùng tông trắng- hồng và còn đeo theo băng đô, bong bóng cổ vũ, nhìn dòng chữ “Mộ Bạch Chi- tiểu thiên sứ” in trên mấy cái băng đô, Kỷ Miên liền biết đây đều là fan VIP của Mộ Bạch Chi.
Không thể phủ nhận hình tượng Mộ Bạch Chi lựa chọn đắp nặn cũng rất không tồi, tất nhiên nàng ta không thể là phái thực lực như Tô Manh, cũng không có gương mặt quá xuất chúng để đi theo phái thần tượng.
Thế nên ngay từ đầu đã tự xác định đi theo con đường “tiểu thiên sứ”, vừa xinh đẹp, vừa có tài nghệ học thức, vô cùng thân thiện với fan.
Đại khái có thể hiểu là, Marry Sue thuần chân thiện lương trong tiểu thuyết bước ra.
Chỉ có điều đám fan VIP vừa vào rạp đã bắt đầu cười đùa la hét, chọn ghế ngay trung tâm, nhưng lại mang nhiều thứ như bong bóng lớn, băng gôn cổ động như thế, đều chắn cả tầm nhìn phía sau.
“Ha ha, phải đi xem lần hai, cổ vũ nhiệt tình cho tiểu thiên sứ đâu!”
“Đúng thế, Bạch Chi là thiên sứ suốt cả đời!”
“Thiên sứ suốt cả đời! Thiên sứ suốt cả đời! Thiên sứ suốt cả đời!”
Đám fan VIP bắt đầu reo hò khẩu hiệu tự hào của mình.
Kỷ Miên: “…”
Âu Thùy Tiệp Á Luân: “…”
Đám người xung quanh: “…”
Thật nể phục fanclub nào đã ra lò được đám người này a!
Rất may thì phim bắt đầu chiếu, đám fan VIP kia cũng dần yên ắng đi, tập trung xem phim.
Kỷ Miên và Âu Thùy Tiệp Á Luân không hẹn mà cùng xem thật nghiêm túc.
Tuy nhiên một người thì đánh giá chất lượng phim, góc quay, cách diễn xuất của diễn viên.
Còn một người thì chỉ chú ý vào nguyên tác.
Bộ phim dài gần hai tiếng.
Trong phim phải có tới hai nữ O chính, một là đóng vai muội muội, một đóng vai tỷ tỷ sau khi đã hủy dung trở về.
Bất quá vai muội muội sẽ khó hơn một chút, đó là trừ diễn vai phản diện chính, còn phải quay một số đoạn nhỏ với vai trò tỷ tỷ thật khi chưa bị hủy dung.
Mộ Bạch Chi tất nhiên sẽ không lãnh vai phản diện làm hỏng hình tượng thiên sứ của mình, nàng ta đóng vai tỷ tỷ sau khi đã hủy dung.
Còn vai muội muội thì do Nhạc Hinh Lan của công ty giải trí Phong Diễm đảm nhận.
Vì diễn xuất giữa Mộ Bạch Chi và Nhạc Hinh Lan cũng không quá chênh lệch, thế nên tương đối mà nói, mạch diễn khá ổn.
Tuy nhiên Mộ Bạch Chi lúc diễn những cảnh tỷ tỷ thông minh trác tuyệt bày kế lột trần muội muội, thật sự diễn không ra cái thần thái nữ cường tí nào.
Đại khái vì nàng ta là thỏ tộc, nên lúc nào cũng mềm mại ngốc manh.
Đây là rào cản lớn nhất của nàng ta.
Một diễn viên, phải vượt qua hết thảy rào cản bản thân, dù là chủng tộc hay giới tính, thì đó mới là diễn viên thật sự.
Tuy nhiên với kịch bản ổn, đạo diễn nổi tiếng, cảnh quay công phu, dàn cameo vang dội, chi máu cho PR cao, có thể nói doanh thu bộ điện ảnh này sẽ không thấp được.
Kỷ Miên đánh giá tới đây thì đột nhiên một cục bỏng ngô xuất hiện trước miệng, không ngần ngại nàng cũng hé miệng nhai luôn.
Nhai xong mới nhận ra có gì đó không đúng, quay sang lập tức thấy sau gọng kính gọng vàng, đôi mắt xám tím nào đó đang rập rờn ý cười nhìn mình.
Shit! Con thằn lằn lửa tay thúi này!
Sau gọng kính, đồng tử kia không còn quá mê hoặc như nguyên bản.
Có phần mong lung và huyền ảo, đẹp như loại ngọc độc nhất vô nhị chìm trong sương băng, hớp hồn kẻ khác.
Ngoài ý cười, còn có cả sự cưng sủng không che giấu.
Không hiểu sao gò má Kỷ Miên nóng lên, mơ hồ cảm giác đầu ngón tay đối phương mang theo vị bỏng ngô mằn mặn còn đáp trên môi.
Khụ, phải bình tĩnh, lý trí ngươi trở về nhanh, lão phu đang cần ngươi!
“Không phải muốn xem phim này sao, thế nào lại không tập trung xem?” Kỷ Miên nhíu mày, buồn bực nói.
“Chán.” Mỗ rồng bĩu môi.
“Làm sao?”
“Vai nữ chính thật không giống với tưởng tượng của ta tí nào.” Mỗ rồng tự bóc bỏng ngô ném vào mồm, vừa nhai vừa nói.
Nhìn vẻ mặt này, Kỷ Miên đại khái hiểu rồi.
Nhãi rồng này là fan nguyên tác nha.
Tuy nói tiểu thuyết được chuyển thể thành phim nhiều, nhưng độ xịt cũng khá cao, vì nếu diễn viên không diễn ra được hình tượng mà fan nguyên tác luôn ấp ủ, thì chuẩn bị một màn gạch đá ân cần hỏi thăm là vừa.
Kể cả Ảnh hậu Vũ Á Đồng năm xưa cũng vì chọn một vai diễn quá cao, không lột tả trọn vẹn như fan nguyên tác mong đợi, sau thất bại đó đã để lại bóng ma quá lớn, Ảnh hậu không vượt qua được, thất bại liên tiếp thất bại, buộc lòng giải nghệ.
Nhiều nhà phê bình còn vì điều này mà nuối tiếc khôn nguôi, chung quy Vũ Ảnh hậu cũng là ngôi sao sáng của phái thực lực.
Thực tế Kỷ Miên cũng đã mơ hồ nhìn thấy được tương lai của bộ phim này rồi.
Phỏng chừng Mộ Bạch Chi giành được vai nữ chính này, nhưng cũng sẽ không dễ nhai như thế.
Sau khi xem phim xong, đoàn người nối đuôi nhau lững thững đứng dậy ra về.
Lúc này lại xảy ra chút chuyện, đám fan VIP của Mộ Bạch Chi bắt đầu tự tung tự tác, đứng ở cửa ra vào chụp ảnh và quay phim các thứ, đám người này chắn lối đi, những người phía sau bắt đầu cảm thấy khó chịu.
“Này, các ngươi rốt cục có đi không vậy?” Một người chờ mãi không được, mất kiên nhẫn.
Lập tức một trong số fan VIP đốp chát ngay: “Ngươi không thấy bọn ta đang chụp ảnh sao? Quát cái gì mà quát, hỏng ảnh bọn ta rồi này!”
“Các ngươi muốn chụp ảnh thì ra kia chụp, đây là lối ra vào đấy!” Lần này là một giọng nữ còn rất trẻ, đi theo còn có một khuê mật khoác tay.
“Ha, không có thiên sứ nhà chúng ta quay phim, lấy đâu ra phim cho các ngươi xem? Vậy mà còn không biết điều! Bọn ta đều là fan của thiên sứ đấy, các ngươi không có mắt hay sao.
Bọn ta chụp một chút thì đã sao, đây cũng không phải nhà của các ngươi!”
Kỷ Miên và Âu Thùy Tiệp Á Luân đứng tít đằng xa cửa ra vào, vì các nàng muốn tránh chen lấn nên chọn ra về trễ một chút, tụt lại phía sau.
Hiện tại phía trước đang ùn tắc và còn tranh cãi.
Âu Thùy Tiệp Á Luân buồn bã mè nheo: “Ta đói bụng…”
Kỷ Miên tranh thủ hút một ngụm coca: “Lúc nãy ăn nhiều bỏng ngô như vậy vẫn không no?”
“Tộc nhân chiến lực cao như bọn ta cần năng lượng nhiều.
Ngươi không hiểu là phải, ta không miễn cưỡng.”
Kỷ Miên: “…” Đây là đang chê nàng chiến lực không cao?
Đủ rồi nhá! Ngươi có thể chê nhan sắc ta không đủ, nhưng ngươi không được chê ta không đủ chiến lực!
Làm một phái thực lực, đây là sỉ nhục!
“Tê…!tê…!Lần này ngươi cư nhiên giẫm hai cái!” Mỗ rồng rút chân về sau, dáng vẻ vô cùng ủy khuất.
Kỷ Miên trừng mắt: “Ta lỡ chân, làm sao? Ngươi thái độ gì?”
Âu Thùy Tiệp Á Luân bĩu môi lẩm bẩm: “…Đúng là Omega nha, không nói lý lẽ tí nào.”
Phía trước lúc này càng lúc càng trở nên ồn ào.
“Các ngươi sao có thể không nói lý lẽ như vậy! Các ngươi là fan cứng thì thế nào, fan cứng liền có thể mắng chửi người khác vô lý, fan cứng liền có cái quyền đứng ngay lối đi chụp ảnh mãi không xong sao? Ở đâu ra lý lẽ đó vậy?!” Một nữ nhân trẻ đã không phục, cao giọng giằng co.
“Bọn ta đây là đang chụp ảnh gửi lên tổng bộ fanclub, những kẻ ngoại đạo tầm thường như ngươi thì làm sao hiểu! Tiểu thiên sứ bọn ta còn đang chờ mong ảnh của bọn ta đây, các ngươi vậy mà một chút cũng không biết điều gì hết, để bọn ta chụp vài kiểu ảnh thì chết sao? Các ngươi gấp cái gì mà gấp? Có giỏi thì tự mở đường khác mà đi! Đừng có ở đây làm phiền bọn ta!”
Vì tranh cãi càng lúc càng lớn nên Kỷ Miên phía sau cũng loáng thoáng nghe thấy.
Xem ra Mộ Bạch Chi ngày thường quá chiều chuộng fan, vô tình khiến cho đám fan này trở nên thượng đẳng như vậy, coi mình là cái rốn vũ trụ.
Tuy nhiên, nàng cũng sâu sắc nghi ngờ, có khi đây là antifan trá hình không nhỉ? Có loại fan nào lại chạy đi kéo giá trị cừu hận cho thần tượng mình như vậy không chứ.
Mãi một lúc sau thì bảo an cũng đến, mời mấy vị fan VIP ra chỗ khác chụp ảnh, mở lối đi cho mấy người đi sau.
Kỷ Miên và Âu Thùy Tiệp Á Luân cũng trùm kín mít theo đám đông ra ngoài.
Chung quanh nổi lên bàn tán phàn nàn.
“Đám fan của Mộ Bạch Chi đúng là trăm người như một, cư xử vô văn hóa dã man! Thế nhưng lần nào lên mạng đánh giá, bọn chúng đều lôi lý lẽ chỉ một số thành phần ra chống chế! Khiếp, một số thành phần của bọn chúng là bằng hơn nửa cái fandom rồi!”
“Đúng, đúng! Dính phốt bao nhiêu lần cũng dẹp yên được.
Chậc, vốn dĩ ta có chút thiện ý với Mộ Bạch Chi mới đến xem phim, nhưng lại chẳng giống như ta mong đợi tí nào.
Chán!”
“Ta thì thấy cũng được, chỉ có điều cứ cảm thấy vai nữ chính nó nhạt sao sao ấy.”
“Đúng thế.
Ta thấy ba người hình như là fan nguyên tác ngồi hàng phía trước, chỉ một nửa phim đã mở trang đánh giá, cho 1 sao đấy!”
Ngoài ra một số người ăn mặt chững chạc khác cũng đi ra từ rạp, thủy chung giữ vẻ bình đạm kín tiếng.
Kỷ Miên biết đó là các phê bình giả.
Dù gì thì đạo diễn phim này cũng là Chu Kiều- một đạo diễn nổi danh đã có ba lần đạt danh hiệu “đạo diễn xuất sắc nhất” tại các giải Đại Mã, Ức Kim.
Vậy nên việc điện ảnh công chiếu có nhà phê bình đến xem là bình thường.
….