Bạn đang đọc Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân – Chương 50: Không Cần Bán Máu Chó Để Ta Húp Chung Đâu!!
Sơ Mục Tranh không nhớ nổi đã bao lâu rồi mới nhận được điện thoại của người kia, lúc nghe giọng nói trong trẻo quen thuộc, phảng phất như nửa đời người đã qua, trong lòng trào dâng chua xót cùng hoài niệm.
Có những người trong cuộc đời, trong khi gặp họ bạn sẽ cảm thấy may mắn.
Nhưng ngoảnh đi ngoảnh lại rồi, bạn chỉ mong ngủ một giấc say, khi tỉnh dậy vào sớm mai đoạn kí ức hoang đường ấy đã bị quên đi.
“Alo, Mục Tranh? Ngươi có đang rảnh không?”
Sơ Mục Tranh điều chỉnh hô hấp một chút, nhẹ nhàng đáp: “Là Miên Miên sao? Ân, hiện tại đang không có việc gì, sao vậy?”
“Ta nghe con giời kia nói, chuyện đính chính là ngươi giúp ta.
Ầy, cảm ơn ngươi nhé!”
“Ân, không có gì.
Dù gì đây cũng là tác phẩm đầu tiên của ngươi xuất đạo, bằng giao tình đôi bên, ta muốn giúp chút gì đó.
Ta tự tiện chủ trương như vậy, ngươi sẽ không mất hứng đi?”
Bất luận bao lâu thì giọng nói của Sơ Mục Tranh vẫn không thay đổi, luôn dịu dàng và ấm áp như vậy, thật khiến người ta an tâm.
Kỷ Miên bình tĩnh sờ sờ mặt mình, tiếp tục nói: “Sao có thể, ta đang cảm kích không ngớt đây.”
“Vậy sao, ta cứ tưởng ngươi không muốn ta nhúng tay vào việc của ngươi.
Dù sao ngươi về nước lâu như vậy, cũng không nói với ta một câu…”
Kỷ Miên hơi chột dạ, ho khan lúng túng: “Ha ha, có chút chuyện đột xuất, không kịp trở tay nên không kịp nói với ngươi.”
“Không sao, ta hiểu.
Ta có thể hẹn ngươi một ngày không? Dù gì cũng để ta mời ngươi một bữa tẩy trần.” Khi nói câu này ở đầu bên kia Sơ Mục Tranh đã có hơi khẩn trương, thấp thỏm chờ đợi.
“A, cũng được, nhưng không cần là bữa tẩy trần đâu, để ta mời ngươi.
Dù gì ngươi cũng vừa giúp ta mà.” Kỷ Miên bình thản nói, không có vẻ gì là do dự.
Sơ Mục Tranh đổi tay cầm điện thoại, trên mặt hiển lộ vẻ mừng rỡ, bất quá giọng nói vẫn giữ được bình tĩnh: “Cũng không tính là thế, dù gì cũng là ngươi đã cứu Mục Kỳ mà.
Nếu vậy ngày mai thì sao, ta nghe Mục Kỳ nói ngày mai các ngươi chỉ quay một buổi sáng là xong.”
“Thật có lỗi, ngày mai buổi chiều ta có hẹn rồi, ngày kia thì thế nào.
Ngày kia đạo diễn cho ta nghỉ để chuẩn bị quay với tổ quay vai chính.”
Nghe Kỷ Miên có hẹn, Sơ Mục Tranh không khỏi nghĩ ngợi, nhưng rất nhanh liền đáp: “Tất nhiên là được.”
…!
Kỷ Miên thở dài tắt điện thoại, cũng đã khá lâu rồi mới liên lạc Sơ Mục Tranh, không nghĩ là bạn gái cũ này cũng còn sẵn lòng giúp đỡ mình đấy chứ.
Người ta thường hay nói, sau khi chia tay thì liền trở thành người dưng hoặc kẻ thù, nhưng thực tế nàng lại không thấy vậy, chí ít Sơ Mục Tranh và nàng vẫn còn giữ giao thiệp rất khá.
Sau khi chia tay trở mặt thành thù ấy à? Thế thì là yêu đủ sâu đậm đấy.
Còn sau khi chia tay trở thành người dưng nước lã ấy à, đấy là không đủ can đảm đối diện với lòng mình cũng như là đối phương.
…!
Buổi sáng quay phim hôm sau cơ bản rất thuận lợi, vì đã có đính chính từ phía Thiên Kiêu tối qua, trong đoàn phim cũng không còn mấy cái lời đồn thổi vô căn cứ nữa.
Chỉ có điều Kỷ Miên có nhận được điện thoại của Lý Nhị, nói rằng đã tra ra ai là người đứng sau topic bôi đen đó.
Không hổ danh là quản lý vàng một thời của Thịnh Đức, chỉ qua một tài khoản clone mà đã tra ra được tài khoản chính và danh tính kẻ kia, không sai chính là tên nhân viên đạo cụ trong đoàn.
Lý Nhị nói, vốn định đính chính cho nàng vào sáng hôm nay, nhưng Thiên Kiêu đã sớm hơn một bước, Lý Nhị bèn chọn cách giải quyết khác.
Trực tiếp đem những bằng chứng, video quay hình lại hắn ở quán net đăng bài bôi nhọ xúc phạm cho bên cảnh sát.
Với tội danh dùng mạng để bôi nhọ danh dự nhân phẩm người khác, trong đạo luật an ninh mạng mới công bố của quốc vương, tội này không đến nỗi ngồi nhà đá, bất quá vẫn phải nộp phạt một khoản không nhỏ.
Bên cạnh đó, đạo diễn cũng đã hủy hợp đồng làm việc với hắn, với đạo đức nghề nghiệp như thế, sẽ chẳng đoàn phim nào thuê hắn nữa.
Coi như là bài học thích đáng.
…!
Sau khi quay phim buổi sáng thuận lợi xong, lúc Kỷ Miên đội mũ lưỡi trai lên định ra về thì Sơ Mục Kỳ đã chắn lối, nhảy nhót phấn khởi: “Tỷ tỷ ta nói các ngươi hẹn nhau đi ăn, mau đem ta theo!” Dáng vẻ này hận không biến thành cái vật trang trí ôm chân Kỷ Miên.
Kỷ Miên hí mắt, lạnh nhạt: “Thật tiếc là không phải hôm nay.”
Sơ Mục Kỳ khó hiểu: “Vậy ngươi vội vàng ra về làm gì.
Đi, ta cùng ngươi tìm chỗ nào đánh game chung đi!”
Kỷ Miên càng khó hiểu hơn: “Không phải chiều nay ngươi còn phải quay hình quảng cáo sao?” Lúc nãy Tống Phát còn chạy qua chạy lại đoàn phim để nhắc nhở Sơ Mục Kỳ đâu, đại khái quảng cáo này phải cạnh tranh đàm phán suốt cả tháng mới có được đấy.
Sơ Mục Kỳ hất cằm: “Quản làm gì, chơi bời trước đã!”
Kỷ Miên trong lòng thắp một nén nhang, Tống Phát đúng là quản lý đáng thương nhất giới giải trí.
“Thật có lỗi, nhưng lão tử hôm nay có hẹn với hồng nhan trước rồi, vậy nên ngươi tự mình trốn việc đi chơi đi nha!”
Sơ Mục Kỳ lập tức la lên: “Ta biết ngay mà.
Ngươi không hẹn ta, cũng không hẹn tỷ tỷ ta.
Nói, có phải ngươi định hẹn cái tiểu tam yêu nghiệt hôm bữa hay không?!”
Kỷ Miên đen mặt.
Không ngờ con công này còn dám thăm dò mình cơ đấy.
Bất quá, đoán cũng chuẩn phết.
“Cut! Lão tử hẹn với ai cũng không đến lượt ngươi quản.
Lăn về quay quảng cáo của ngươi đi!”
Cho Sơ Mục Kỳ một cước xong, Kỷ Miên sảng khoái đi luôn một nước.
…!
Hội hợp với Âu Thùy Tiệp Á Luân ngoài phim trường, không ngờ hôm nay nhãi rồng cũng rất ăn ý vận áo khoác jean to tướng, quần bò đen, bên trên trùm mũ lưỡi trai và khẩu trang ngụy trang đầy đủ, thậm chí còn thêm một cái mắt kính gọng vàng, thoạt nhìn rất kín kẽ.
Trang bị không thua gì minh tinh chuyên nghiệp ra cửa.
Cũng thói quen mũ lưỡi trai và khẩu trang, Kỷ Miên hỏi: “Ngươi sao lại trùm thành bộ dạng này?”
Âu Thùy Tiệp Á Luân sau lớp khẩu trang, ngữ khí vô cùng ủy khuất: “Buổi sáng đi mua tiểu thuyết, đám Omega ở hiệu sách bám dính theo xin số điện thoại, ta không cho, các nàng liền truy ta mười con phố!”
Kỷ Miên đương nhiên cũng đã từng trải qua tình trạng như thế, làm một Omega lạc đàn, cứ bị đám người chạy theo xin cách thức liên lạc, đôi khi còn không chịu nói lý lẽ, phiền chết mất.
Thế nên cổ nhân mới có câu: sắc đẹp là mầm họa.
Kỷ Miên sâu sắc đồng tình, nhẹ nhàng nói: “Ta hiểu.”
“Không, ngươi không hiểu đâu.
Vì ngươi sẽ không được như ta.”
Kỷ Miên: “…” đây là đang chê nàng không đủ đẹp bằng?
Ngay lập tức mỗ rồng hít khí lạnh: “Tê…!Ngươi vì cái gì lại giẫm chân ta?”
Thu chân mình về, Kỷ Miên bình tĩnh vô tội: “Lỡ chân nha.”
Sau đó liếc qua cái túi vải đựng đầy tiểu thuyết bìa hồng phấn, xanh lam các kiểu của Âu Thùy Tiệp Á Luân, Kỷ Miên đen mặt, đường đường là Trữ quân một nước lại nghiện tiểu thuyết, thật một lời khó nói hết.
“Ngươi làm sao lại mua nhiều tới vậy?” Kỷ Miên buồn bực hỏi.
“Sắp quay về tháp Cực Quang rồi, để dành đọc dần.
Ngươi có xem qua mấy bộ này chưa, đều rất hay đấy!” Âu Thùy Tiệp Á Luân bắt đầu lâm vào trạng thái thiếu nữ cuồng si, khoe khoang.
“Boss kiêu căng: thê tử câm”, “PK mối tình đầu, tổng tài bá đạo”, “tiểu kiều thê bị mù”, “Tô nhị thiếu phu nhân”…!
Kỷ Miên vẻ mặt đều biến thành cái quỷ gì tiểu thuyết?
Đây chẳng phải đều là mấy bộ được xếp hạng máu chó nhất năm trên diễn đàn hay sao? Cái gì vai O chính đều bị hành hạ vô cùng thê thảm.
Phá thai, đẩy cầu thang, bị hủy dung, cưỡng hiếp, hiểu lầm, gia tộc phá sản…!Bên cạnh đó còn cho một đống đảng phái trà xanh lên màn.
Mối tình đầu trà xanh, bạch nguyệt quang trà xanh, tỷ tỷ trà xanh, muội muội trà xanh, đệ đệ trà xanh, bà thím trà xanh…!Nói chung đọc xong chỉ có thể hộc ba lít máu.
“Ngươi sao lại mua toàn mấy loại như vậy?” Kỷ Miên nghẹn họng.
“Rất hay a!” Âu Thùy Tiệp Á Luân vẻ mặt đương nhiên, còn như hiến vật quý nhét vào tay Kỷ Miên một bộ “Boss kiêu căng: thê tử câm”.
Tận tình giới thiệu: “Ta mua cái này hai quyển, cho ngươi một quyển, có thể đọc dần lúc rảnh rỗi.”
Kỷ Miên dứt khoát từ chối: “Thật cảm ơn, nhưng ngươi không cần bán máu chó để ta húp chung đâu.”
Vì thời gian không còn sớm nên cũng không phải lúc để các nàng ở đó đôi co về tiểu thuyết máu chó.
Rất nhanh liền cùng nhau đi rạp chiếu phim.
Kỷ Miên định xem một bộ phim bom tấn mới ra rạp của nước M.
Là phim điện ảnh kinh điển theo kiểu siêu anh hùng giải cứu thế giới, súng ống đạn dược và công nghệ tiên tiến được đưa vào xây dựng rất hoành tráng, cảnh đánh nhau và đấu súng có từ đầu tới cuối.
Nếu theo lẽ thường, đám Alpha thích bạo lực thì chắc cũng sẽ thích mấy bộ phim kiểu này.
Nhưng…!
“Không thể xem phim nay sao? Bộ này cũng khá hay đấy!” Âu Thùy Tiệp Á Luân chỉ vào poster hồng phấn, háo hức hỏi.
Kỷ Miên nhìn poster kia, là bộ điện ảnh trong nước được chuyển thể từ tiểu thuyết mạng cũng khá nổi tiếng [Thế Thân].
Bộ tiểu thuyết này được đánh giá không tệ, đại khái là kể về cặp tỷ muội song sinh nọ có dung mạo y như đúc.
Thế nhưng chẳng biết vì cái quỷ gì người em từ nhỏ bị bảo mẫu trộm đi, đem về nông thôn nuôi dưỡng.
Thế là cùng là tỷ muội, nhưng tỷ tỷ được nuôi dưỡng ở hào môn thế gia, trở thành danh viện cầm kỳ thư họa xuất chúng, hứa hôn với siêu Alpha tổng tài bá đạo.
Còn muội muội thì lớn lên ở nông thôn, trở thành một thiếu nữ thôn quê, vừa chanh chua vừa xảo quyệt.
Vị bảo mẫu nuôi dưỡng muội muội, thì ra năm xưa đã từng bị cha của hai tỷ muội phụ tình, cố tình lập nên kế hoạch trả thù.
Nói với muội muội rằng thực ra là nàng ta bị bỏ rơi vì cha mẹ tin lời nguyền song thai chỉ giữ một, vốn dĩ năm xưa họ chọn tỷ tỷ, suýt giết chết muội muội, nhưng bảo mẫu đã liều mạng cứu nàng ta, đem về nuôi dưỡng.
Muội muội bị tiêm nhiễm thù hận, tất nhiên trở nên vô cùng xảo quyệt ác độc, đã âm thầm hại tỷ tỷ mình ngã vực mất tích rồi nghiễm nhiên dùng dung mạo y đúc thay thế vị trí tỷ tỷ mình, bắt đầu kế hoạch trả thù kinh điển, cướp luôn cả siêu Alpha của tỷ tỷ.
Bất quá vị tỷ tỷ vẫn không chết nga, định luật ngã vực không chết trước giờ chưa từng sai, chỉ là bị hủy dung nên phải phẫu thuật thành một diện mạo hoàn toàn khác.
Vậy nên tỷ tỷ quay về, sau một hồi máu chó đầy đầu thì cũng giải quyết được muội muội độc ác, cứu gia tộc, giành lại siêu Alpha.
Kết thúc HE.
Dù bộ tiểu thuyết này tồn tại một mớ vấn đề logic kì lạ, là thời đại nào rồi còn tin hủ tục song thai giữ một? Thậm chí còn có cả tình tiết siêu Alpha thế mà không nhận ra hôn thê bị đánh tráo, dù sao tính cách hai tỷ muội nghiêng trời lệch đất như vậy.
Còn hung hăng ngược tỷ tỷ một hồi, thế nhưng vẫn rất được hoan nghênh, doanh số bán chạy rất cao.
Và đầu năm nay thì được chuyển thành điện ảnh.
Âu Thùy Tiệp Á Luân vô cùng mong chờ: “Không thể xem phim này sao? Ta rất thích a.”
Kỷ Miên: “…!!”
…!
*****
P/s: Chúc những độc giả iu dấu của gia sẽ có ngày 8/3 vui vẻ nha áu áu
Chúc các nàng ngày càng trẻ đẹp, tự tin, hạnh phúc nhá~~~~.