Bạn đang đọc Nhà Họ Thang Có 7 O – Chương 76: Tam Cố Nhất Sinh
Hai người trốn vào khóc khuất của máy quay, dây dưa một nụ hôn bí mật mà kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Nụ hôn kết thúc, đợi nhiệt độ trên mặt Thang Tam Viên tản đi, Cố Ngạn mới cùng cậu đi ra ngoài.
Trong phòng khách, mọi người đang ăn nho, ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm, sau khi Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên quay về, tất cả mọi người đều đã đông đủ, trợ lý đạo diễn đưa quy tắc trò chơi lần này đến.
Quý Mai mở thẻ nhiệm vụ ra, nhỏ giọng nói thầm: “Nhiệm vụ lần này là, trừ Cố Ngạn thì tất cả mọi người, cùng học tập làm một món ăn với Cố Ngạn, đồng thời mỗi người có được một phiếu để bỏ phiếu, có thể chọn người mình cảm thấy làm đồ ăn ngon nhất, về phần làm món gì, Cố Ngạn quyết định.
Số phiếu sẽ quyết định thứ tự xếp hạng của mỗi người, người về nhất sẽ có quyền được chọn đồng đội đầu tiên trong vòng tiếp theo, Cố Ngạn sẽ có quyền sai khiến người xếp cuối một việc bất kì, xem như là để đáp lại việc cậu ấy dạy mọi người nấu ăn.”
Quý Mai sau khi đọc xong, ngẩng đầu hỏi: “Cố Ngạn cũng được quyền bỏ phiếu sao?”
Trợ lí đạo diễn gật đầu: “Thầy Cố có cùng quyền lợi bỏ phiếu với mọi người, đây cũng là phòng tránh tất cả mọi người đều bầu cho chính mình, cuối cùng tạo thành tình huống xếp hạng giống nhau.”
Thái Khả Khả nghe xong liền không đồng ý: “Vậy chẳng phải là nếu chúng ta đều tự bầu cho mình thì vị trí thứ nhất cuối cùng sẽ do cậu ta quyết định sao?”
Trợ lý đạo diễn: “Đúng vậy.”
Thái Khả Khả trợn tròn con mắt, giọng đầy miễn cưỡng: “Dựa vào cái gì?”
Cố Ngạn hờ hững nhìn cậu ta, nói chậm rãi: “Bằng việc tôi biết làm cơm.”
“Biết làm cơm thì ghê gớm lắm sao?” Thái Khả Khả không chút nghĩ ngợi liền phản bác.
Tất cả mọi người đều trầm mặc nhìn cậu ta.
…Đương nhiên, trong số bọn họ, người biết làm cơm xác thực ghê gớm.
Thái Khả Khả đau lòng nhức óc ngậm miệng, lúc này trong đầu của cậu ta hiện lên ba cái hối hận nhất cuộc đời này: thứ nhất, lựa chọn xào CP với Thang Tam Viên, ai mà biết được cậu ta ở bên này còn đang xào CP, bên kia Thang Tam Viên đã có đối tượng mới, CP cậu ta xào liền bị cướp, còn gì so với cậu ta thảm hại hơn sao? Hết lần này đến lần khác đối thủ còn là một tên biết giả nai hơn cả cậu ta, cậu ta thực sự buồn bực đến cực điểm.
Thứ hai: Không học nấu ăn sớm, nếu như cậu ta biết việc biết làm cơm có nhiều chỗ tốt như vậy, nhất định cậu ta sẽ sớm học nấu ăn, sau đó ở đây trổ tài nghệ nấu nướng, để tài nghệ nấu nướng của Cố Ngạn căn bản là không có nơi dụng võ, tốt nhất có thể để Cố Ngạn đi cầu xin cậu ta.
Thứ ba: chính là tới tham gia cái chương trình này! Cái tên đạo diễn không có lương tâm, sắp xếp toàn mấy cái trò chơi gì đâu!
Đạo diễn ở bên ngoài ngồi trước máy theo dõi hắt xì hơi một cái thật mạnh, sau đó tuyên bố trò chơi chính thức bắt đầu.
Cố Ngạn dẫn đầu đi tới nhà bếp, cả đám đi theo sau anh.
Đầu tiên Cố Ngạn nhìn nguyên liệu nấu ăn mà tổ chương trình đã chuẩn bị kĩ càng, sau đó quay đầu lại hỏi Thang Tam Viên: “Anh Tiểu Tam, anh muốn ăn cái gì?”
…
Thang Tam Viên nghĩ rồi đáp: “Sườn xào chua ngọt.”
Cố Ngạn mỉm cười gật đầu: “Được, vậy liền làm sườn xào chua ngọt.”
Đám người: …Có thể giả bộ hỏi ý kiến của chúng tôi một chút được không?
Cố Ngạn chuẩn bị nguyên liệu, giải thích tên gọi và cách sử dụng cho mọi người, sau đó động tác lưu loát dựa theo trình tự mà đổ nguyên liệu vào trong nồi, bắt đầu xào nấu, một bên xào một bên giảng giải một lần cho mọi người, anh giảng giải rất mạch lạc lại còn dễ hiểu, mọi người có thể hiểu một cách nhanh chóng.
Cố Ngạn nói xong liền quay lại hỏi: “Anh Tiểu Tam, anh có hiểu không?”
Đám người đồng thời trầm mặc một lát.
.
.
Nhìn chúng tôi chút đi có được không?
Bọn họ đều không hẹn mà cùng phỉ nhổ trong lòng, minh tinh khác khi yêu thì cố gắng hết sức che giấu, thậm chí chương trình còn dùng khách mời khác làm chiêu bài để chuyển trọng tâm và không cho người hâm mộ phát hiện ra mối quan hệ của họ, thế nhưng Cố Ngạn và Thang Tam Viên đây là đang sợ mọi người không nhìn ra hay sao?
Tuy nhiên bọn họ ngẫm lại cũng có thể hiểu được, Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên ở trong giới giải trí đều dựa vào thực lực, có năng lực có tư bản, căn bản cũng không cần lo lắng tình yêu sẽ ảnh hưởng tới nhân khí, không giống như bọn họ.
Thang Tam Viên gật đầu biểu thị nghe hiểu, tuy nhiên mặc dù cậu đã thuộc lòng các bước nấu ăn, nhưng cậu chưa từng nấu ăn bao giờ, thực sự làm có lẽ không dễ dàng chút nào.
Cố Ngạn làm một đĩa sườn xào chua ngọt xong, lúc đổ thức ăn ra đĩa lại giảng giải lại một lần hết các bước, sau đó vẫy Thang Tam Viên: “Anh Tiểu Tam, tới nếm thử đi.”
Đám người vừa định đi qua nếm thử: “…” Không còn lời nào để nói, chúng tôi là người trong suốt.
Thang Tam Viên đi qua, Cố Ngạn tự tay đút một miếng cho anh nếm thử, tài nấu nướng của Cố Ngạn vẫn khiến người ta kinh ngạc như cũ, cậu ăn miếng sườn vào bụng, khẽ cười: “Ăn ngon thật.”
Thái Khả Khả cảm thấy không thể để cho đôi cẩu nam nam thể hiện tình cảm một cách trắng trợn như vậy, bọn họ đã chặn đường CP của cậu ta, cậu ta liền đi trên con đường khổ tình.
Cậu ta cúi đầu chuẩn bị một chút, thay đổi thành biểu cảm tủi thân đáng thương, lại như bị tổn thương, giọng điệu yếu ớt: “Anh Tam Viên, hai người đang yêu nhau sao?”
Vẻ mặt của mọi người nháy mắt đều trở nên vi diệu, bọn họ không nghĩ tới Thái Khả Khả sẽ ở trong lúc phát trực tiếp hỏi thẳng như vậy, cũng không biết cậu ta mang tâm tư gì.
Có điều bọn họ cũng không chờ mong Thang Tam Viên sẽ trả lời, dù sao việc công bố chuyện tình cảm thường là do phòng làm việc hoặc tự bản thân họ công bố, ít ai lại trong một chương trình tạp kỹ như này mà công bố một cách nhẹ nhàng như vậy.
Cố Ngạn không vui nhìn Thái Khả Khả một chút, ánh mắt chìm xuống.
Động tác ăn của Thang Tam Viên dừng lại, sau đó mặt không đổi sắc lắc đầu, thành thật trả lời: ” Vẫn chưa.”
Vẫn chưa…Nghĩa là có khả năng?
Khi mọi người đang suy đoán rối rít, Cố Ngạn đột nhiên mở miệng: “Chúng tôi còn mười hai ngày nữa mới ở bên nhau.”
Thang Tam Viên ngơ ngác một chút, sau đó gương mặt chậm rãi biến đỏ, thực ra cậu cũng âm thầm tính ngày ở trong lòng, mười tám ngày trước bọn họ quen nhau, tháng này có tổng cộng ba mươi ngày, nói cách khác, khoảng cách một tháng còn mười hai ngày, hóa ra Cố Ngạn cũng lén tính giống như cậu.
Nghe lời Cố Ngạn nói, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nghĩ…Hai người cũng thật đặc biệt, yêu đương còn có thể đếm ngược.
Fan hâm mộ xem phát sóng trực tiếp, không nhịn được kinh ngạc liên tục hú hét:
[A a a a a a vậy mà thật sự bên nhau kìa!]
[Trời ạ, tui đang chứng kiến một cặp đôi được sinh ra sao!!! Vậy mà thật sự nói chuyện yêu đương ở trong chương trình.]
[Làm sao có thể, mấy người tỉnh táo lại chút, minh tinh yêu đương làm sao có thể nói ra một cách trắng trợn như vậy? Đây đều là vì hiệu quả chương trình, mấy người nghiêm túc là mấy người thua.]
[Mấy người tốt nhất đừng vui vẻ quá sớm, tôi đồng ý với ý kiến lầu trên, cái này nhất định là vì tỉ lệ người xem chương trình, cố ý xào chủ đề, mấy người thấy có ai yêu đương mà còn đếm ngược ngày hay không?]
[Tui mặc kệ là giả hay thật, có đường là tui ăn!]
[Mặc kệ mặc kệ, chính là rất ngọt, sự thân mật này của bọn họ hoàn toàn không thể diễn ra được, mặc kệ các người tin hay không, tui tin tưởng dù sao nhất định không phải là giả]
[Ngạn Ngạn nói đùa mà thôi, mấy người nghĩ nhiều rồi.]
…
Trên mạng có người tin tưởng, cũng có người không tin, nhóm khách mời ở đây tin tưởng lời Cố Ngạn nói đều là thật, nhất thời không nói nên lời, chỉ có Thái Khả Khả cố gắng chớp chớp mắt, muốn hun đỏ con mắt, tốt nhất là làm bộ chảy ra mấy giọt nước mắt, tiện tiếp tục thể hiện nỗi đau của mình.
Cố Ngạn nhìn động tác của cậu ta, tiến đến bên tai Thang Tam Viên dùng thanh âm mà tất cả mọi người có thể nghe được nói: “Anh Tiểu Tam, anh giúp em nhìn coi, mắt của em có phải bị đỏ lên rồi không? Do lúc nãy trong lúc nấu nướng bị đó, món này thật là cay mắt quá đi”
Mọi người bị âm thanh đột nhiên sắc lẹm của Cố Ngạn dọa run người, không nhịn được rùng mình một cái.
Thái Khả Khả: “…” Mời cậu nói rõ ràng là “món ăn” nào.
(*) Chú thích: “món ăn” và họ “Thái” trong Thái Khả Khả đồng âm với nhau.
Ý Cố Ngạn bảo Thái Khả Khả chướng mắt 😀
Cố Ngạn quay đầu nhìn về phía cậu ta, cậu ta bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt.
Cố Ngạn nhìn chằm chằm con mắt của cậu ta, giọng điệu quan tâm mở miệng: “A Thái, mắt của cậu sao cũng bị đỏ lên vậy, là bởi cậu cũng cảm thấy đồ ăn rất cay mắt sao?”
Thái Khả Khả: “…”.
Cậu ta rõ ràng là đang thương tâm thống khổ muốn rơi lệ.
Cậu ta trầm mặc một hồi, chỉ có thể cố nén lại mấy giọt nước mắt cố rặn ra, dù sao hiện tại coi như cậu ta có lau nước mắt thì fan hâm mộ cũng sẽ cho là cậu ta là bị “cay”.
Cố Ngạn tiếp tục hỏi: “A Thái, tại sao cậu lại không nói nữa?”
Thái Khả Khả cắn răng, âm thanh phát ra như rít qua từng kẽ răng: “Cảm ơn đã quan tâm, tôi không sao.” Đừng gọi tôi là A Thái, cảm ơn! Cậu mới cay mắt, không đúng, cậu mới là đồ ăn!
Cố Ngạn khẽ gật đầu, giả vờ như yên tâm vỗ ngực: “Vậy là tốt rồi.”
Thang Tam Viên dịu dàng khen anh: “Em thật lương thiện.”
Thật cmn lương thiện, Thái Khả Khả tức không muốn nói chuyện, chỉ muốn làm đồ ăn.
Cố Ngạn đã dạy mọi người quy trình làm món sườn xào chua ngọt, giờ đến lượt mọi người bắt tay vào nấu theo những gì anh vừa chỉ dạy.
Cố Ngạn vẫn đứng sau lưng Thang Tam Viên quan sát, bởi vì theo quy tắc không thể đưa ra chỉ dẫn, cho nên toàn bộ quá trình anh không nói gì, chỉ thỉnh thoảng khi Thang Tam Viên làm đổ lọ gia vị, hỗ trợ nâng lên, hoặc là khi dầu mỡ bắn ra, đưa tay ra chặn.
Dù mọi người đều luống cuống tay chân nhưng rất nhanh tay làm xong món sườn xào chua ngọt và cho ra khỏi nồi.
Rõ ràng mọi người đều làm cùng một món ăn, mà đủ loại kiểu dáng đều có, tất cả các đĩa cùng đặt trên mặt bàn, đủ hình đủ dạng, so với món mà Cố Ngạn vừa làm thì quả là một trời một vực.
Tiếp theo là khâu thử đồ ăn, mọi người tôi đẩy cậu cậu đẩy tôi, không ai muốn là người đầu tiên nếm thử, rốt cuộc không ai biết được hương vị kì quái của món sườn xào chua ngọt của họ làm ra sẽ như nào, tất cả đều đối với mình không có lòng tin, càng không có lòng tin đối với người khác, cuối cùng đành phải nhường một chút, mọi người cùng lúc gắp sườn xào chua ngọt lên nếm thử hương vị.
Đĩa sườn xào chua ngọt đầu tiên trên bàn là của Quý Lê làm, tuy sườn đã chín nhưng có vị rất khó ăn, mọi người chỉ cắn một miếng rồi đặt đũa xuống.
Bàn thứ hai là Quý Mai làm, ngược lại với món sườn xào chua ngọt của em gái, món sườn xào chua ngọt của cô không biết là nấu quá lâu hay là cho quá nhiều đường, cả đĩa sườn bị đen sì sền sệt thành một khối, mọi người miễn cưỡng gắp lên bỏ vào miệng, mặc dù trông không ngon lắm nhưng nó có vị khá ổn, chỉ hơi mặn một chút.
Đĩa thứ ba do Thái Khả Khả làm, cả đĩa sườn xào chua ngọt đều đen sì, nhìn sơ qua đã không thể ăn nổi, Thái Khả Khả mặc dù biết không có khả năng có người sẽ ăn, nhưng vẫn là thử chào hàng một chút, : “Mọi người nếm thử đi?”
Cố Ngạn không hề nể mặt mũi: “Hay là cậu nếm thử trước đi?”
Thái Khả Khả liếc mắt nhìn đống đen sì kia, yên lặng để đũa xuống, không giãy dụa nữa.
Đĩa thứ 4 là của Nhạc Lạc Phong, mọi người thấy sườn xào chua ngọt của hắn nhìn không tệ, hương vị hẳn cũng không tệ, liền không có suy nghĩ nhiều cầm đũa muốn ăn thử, đũa đưa tới kẹp một chút….Kết quả không có kẹp được, mọi người ngẩn người.
Thang Tam Viên thử dùng sức cố gắng kéo ra một miếng, liền thấy trên sườn có đường vụn.
Cố Ngạn nhíu mày: “Cái cậu làm là sườn sợi hả?”
(*): khum tưởng tượng được nên để bừa vậy =))
Nhạc Lạc Phong nháy nháy mắt, xích lại gần bên tai Cố Ngạn: “Thần tượng à, anh để lại chút mặt mũi cho fan hâm mộ của anh đi.”
Cố Ngạn thấy fan hâm mộ thật sự rất đáng thương, mở lòng từ bi nếm thử khối xương sườn mà Thang Tam Viên vừa rồi gắp lên, thực tế quá dính răng, chỉ cảm thấy trong miệng có đầy vị ngọt.
Đĩa sườn xào chua ngọt cuối cùng là Thang Tam Viên làm, dáng vẻ nhìn qua không tệ, bọn họ xích lại gần ngửi, hương vị cũng không tệ.
Vừa rồi thời điểm Cố Ngạn giải thích, toàn bộ quá trình Thang Tam Viên không hề chớp mắt, nhìn Cố Ngạn chằm chằm, là người nghiêm túc lắng nghe nhất, mọi người đối với đồ ăn cậu làm vẫn tương đối yên tâm, không có nhiều lời mà lấy đũa gắp, mùi vị cũng được, chỉ là quá nhạt.
Mỗi đĩa sườn xào chua ngọt họ làm ra đều có khuyết điểm, ngoại trừ Thái Khả Khả không nhìn ra nguyên dạng, những người khác có thể nói là ngang tài ngang sức.
Cuối cùng chính là thời gian bỏ phiếu, Cố Ngạn là người đầu tiên bỏ phiếu, anh đương nhiên bỏ phiếu cho Thang Tam Viên.
…Cái người này thật là thiên vị mà.
Đám người yên lặng nhìn anh, nhưng không một ai mở miệng phản kháng, dù sao bọn họ phản kháng cũng vô dụng, Cố Ngạn bất công đến rõ rành rành, chỉ kém muốn viết lên mặt .
Chị em Quý Mai Quý Lê đều bỏ phiếu cho nhau.
Nhạc Lạc Phong bỏ phiếu cho Thang Tam Viên dưới ánh mắt uy hiếp của Cố Ngạn.
Thái Khả Khả cầm phiếu do dự trong giây lát, cuối cùng bỏ phiếu cho Thang Tam Viên.
Dù sao trước kia cậu ta vì xào CP, thiết lập làm người có quan hệ tốt thậm chí còn ái mộ Thang Tam Viên, hiện tại không thể tự vả mặt, chỉ có thể không có lựa chọn nào khác, bỏ phiếu cho Thang Tam Viên.
Thang Tam Viên đứng giữa đĩa sườn của Thái Khả Khả và Nhạc Lạc Phong, không chút do dự mà bầu cho Nhạc Lạc Phong.
Trong kết quả cuối cùng của cuộc thi, bởi vì Thang Tam Viên thu hoạch được ba phiếu, trở thành người chiến thắng trong vòng này, Thái Khả Khả một phiếu cũng không có, trở thành người đứng cuối cùng.
Thái Khả Khả không phục lại không thể làm gì, ai bảo cái đĩa đồ ăn kia của hắn ngay cả fan hâm mộ cách màn hình đều cảm thấy không cách nào ăn được, muốn phản bác cũng không có tự tin.
Trận tranh tài tiếp theo, trước tiên Thang Tam Viên phải chọn đồng đội của mình, Thang Tam Viên đỏ mặt lựa chọn Cố Ngạn.
Mọi người cảm thấy nội tâm mình không có chút gợn sóng nào, nghi ngờ mình đang tham gia chương trình yêu đương.
Những người còn lại căn cứ theo sắp xếp của tổ chương trình phân tổ, kết quả cuối cùng là Nhạc Lạc Phong cùng Quý Lê một tổ, Thái Khả Khả cùng Quý Mai một tổ.
Mọi người phân nhóm xong thì đến lượt Cố Ngạn phân phó việc cho Thái Khả Khả.
Thái Khả Khả mặt ngoài mặc dù coi như bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại khẩn trương nhìn chằm chằm Cố Ngạn, trong lòng nhịn không được lo lắng Cố Ngạn sẽ nói ra cái gì nhiệm vụ kinh khủng gì, dù sao thời điểm ăn lẩu lúc trước, cậu ta đã bị Cố Ngạn giày vò quá sức , nếu như nhiệm vụ lần này của Cố Ngạn là để cậu ta tiếp tục trong lúc ghi hình đều nghe theo phân phó của anh, cậu ta nhất định sẽ bị giày vò đến chết.
Cố Ngạn ngồi ở trên ghế sa lông, cánh tay nhàn nhã chống đầu, ngón tay khẽ xoa xoa thái dương, trông giống như một con quái thú đang nghĩ cách nên làm thịt con cừu nhỏ như nào, Thái Khả Khả kinh hồn táng đảm, sợ anh nói ra cái gì dọa người.
Cố Ngạn tựa như đang thử thách sức chịu đựng của cậu ta vậy, đợi cậu ta lo lắng nắm chặt bàn tay, phía sau lưng đổ chút mồ hôi, mới cong khóe môi mở miệng: “Nhiệm vụ của tôi rất đơn giản.
Cậu lặp lại những gì tôi đã nói ba lần là được.”
Yêu cầu của Cố Ngạn đơn giản vượt qua dự kiến của tất cả mọi người, tất cả đều ngạc nhiên nhìn anh.
Thái Khả Khả kinh ngạc chớp mắt, nhưng không vì vậy mà trầm tĩnh, ngược lại càng căng thẳng hơn nhìn Cố Ngạn, cậu ta không tin Cố Ngạn sẽ có lòng tốt, dễ dàng bỏ qua cậu ta như vậy.
“Cậu muốn tôi nói cái gì?”
Cố Ngạn mỉm cười, môi mỏng khẽ mở: “Tình bất Khả Viên, Tam Cố nhất sinh”
(Đại ý là Khả Viên không phải tình yêu, Tam Cố mới là một đời)
Thái Khả Khả: “…”
Thang Tam Viên: “…”
Trừ bọn họ, các khách mời khác đều không rõ hàm nghĩa của hai câu này là gì, kinh ngạc nhìn bọn họ.
Trong khu bình luận, đám fan hâm mộ lại nhanh chóng hiểu ra, ngay lập tức bật cười:
[Ha ha ha không nghĩ tới Cố Ngạn ngay cả cái joke “Tình có “Khả Viên”, “Tam Cố” nhất sinh cũng biết luôn, còn đổi thành Tình không “Khả Viên”, cậu ấy đã nằm vùng ở sâu trong vòng fan rồi hả?”
(*) Slogan của 2 hai nhà
[Ngạn Ngạn cậu nói xem có phải tự tay mình đào cái hố cp không hả, còn thuận tay phá CP của đối thủ, ha ha ha cậu thật là ác độc, một chút cũng không chừa lại đường cho fan cp của đối phương sống.]
[Cố Ngạn cậu bắt nạt người ta!]
[Cứ bắt nạt mấy người đó, ai bảo mấy người luôn hút máu Viên Viên của chúng tôi! Cố Ngạn cố lên!]
[Đừng vui mừng quá sớm, bọn họ hiện tại ngọt ngào bao nhiêu, tương lai lúc xé CP sẽ hung ác bấy nhiêu.]
[“Tam Cố” của chúng tôi sẽ ngọt ngào cả đời, mấy người không nghe thấy sao? Giả ngu cái gì chứ, nhất định phải đợi đến khi hai người công bố tình cảm mấy người mới có thể ngậm miệng sao?]
[Cơm CP của tôi ngọt nhất, cổ vũ nhiệt liệt, cổ vũ điên cuồng, Tam Cố nhất sinh!]
[Mặc niệm ba lần, Tam Cố nhất sinh! Tam Cố nhất sinh! Tam Cố nhất sinh!]
…
———————–
Chúc mừng năm mới