Bạn đang đọc Nhà Họ Thang Có 7 O – Chương 75: Quá Nhanh
Thời gian trôi qua nhanh chóng, rất nhanh đã đến lần quay chương trình tiếp theo, Lâm Đại Thiên tự mình lái xe đưa cậu đến địa điểm quay.
Thang Tam Viên ngồi trong xe bảo mẫu, dựa vào cửa sổ, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, xuất thần, bên trong miệng ngậm một viên kẹo bơ cứng, khẽ cắn.
Lâm Đại Thiên vừa lái xe vừa cười nói: “Hôm qua tin tức em xuất hiện trong MV mới nhất của Cố Ngạn được tung ra, ngay lập tức gây chấn động lớn trong vòng fan, tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi.
Dù sao fan hâm mộ hai đứa trước kia đều ở phía đối đầu, có một ít người nghĩ hai người cố ý biểu hiện quan hệ tốt trong chương trình, cho là đang diễn trò, không thừa nhận quan hệ của hai người thật sự rất tốt.
Lần này lại không thể không thừa nhận, nếu như đám fan hâm mộ biết bên trong MV hai người còn có cảnh hôn, đoán chừng càng sốc hơn.”
Thang Tam Viên nhớ tới nụ hôn ngày đó ghi hình cùng Cố Ngạn, tim không khỏi đập rộn lên, vừa nghĩ tới lại sắp gặp được Cố Ngạn, mặt đã không nhịn được đỏ lên.
Nếu như nụ hôn thứ nhất có thể là vì quay MV, thì ở nơi không ai nhìn thấy, nụ hôn dịu dàng mà Cố Ngạn đặt lên trán cậu, lại mang theo đáp án vô cùng rõ ràng.
Lâm Đại Thiên liếc mắt nhìn gương mặt đỏ rực của cậu, không khỏi khó hiểu vươn tay điều chỉnh điều hòa trong xe, kinh ngạc nói: “Trong xe rất nóng sao?” Hắn còn cảm thấy rất mát mà, chẳng lẽ do hắn thể hàn?
Thang Tam Viên cúi đầu, yếu ớt trả lời: “Cũng không đến nỗi nào…”
Lâm Đại Thiên không có suy nghĩ nhiều, tiếp tục cười tủm tỉm nói: “Lần này ghi hình em cùng Cố Ngạn càng phải cố gắng xào, tốt nhất có thể trực tiếp vượt lên nhiệt độ CP của em cùng Thái Khả Khả, như vậy chúng ta cũng coi như đem cái vấn đề khó khăn không nhỏ này giải quyết triệt để.”
Thang Tam Viên đáp qua loa, trong lòng còn đang rối ren nghĩ đến việc chút nữa gặp mặt Cố Ngạn.
Lâm Đại Thiên tiếp tục nói: “Lúc xào CP, em không cần phải suy nghĩ nhiều đâu, đợi về sau xé CP, anh với Điền Đại Địa sẽ nghĩ cách thỏa đáng, em đừng lo lắng.”
Xé CP…
Thang Tam Viên nghe thấy lời hắn nói, trong lòng khẽ nhói, tâm trạng sa sút trong nháy mắt, nhỏ giọng nói lời mà chỉ có cậu mới nghe thấy: “Nhất định phải xé CP sao…”
“Hả? Em vừa nói gì sao?” Lâm Đại Thiên không nghe rõ, quay đầu nhìn cậu.
Thang Tam Viên lắc đầu, có chút mất mát nói: “Không có gì…”
…
Cố Ngạn cũng đang ngồi trên xe bảo mẫu, Điền Đại Địa lái xe ở phía trước, trợ lý ngồi bên cạnh anh báo cáo nội dung công việc.
“….Ngay khi trailer quảng cáo cho MV này được tung ra, nhận được tiếng vang lớn, mọi người đều rất hiếu kì với nội dung ghi hình của anh và Thang Tam Viên, nhưng phản ứng của fan hâm mộ cũng rất kịch liệt, có người cảm thấy chờ mong, cũng có người mắng Thang Tam Viên, nhưng độ kỳ vọng vào bài hát mới đều rất tốt, sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì tới ca khúc mới, ngược lại còn có thể gia tăng nhiệt độ…”
Lông mày Cố Ngạn khẽ cau lại, ngắt lời hắn hỏi: “Bọn họ mắng anh Tiểu Tam cái gì?”
Trợ lý ngơ ngác một chút, cúi đầu mở ra bình luận nói: “Có người mắng Thang Tam Viên được bao dưỡng, có người mắng là anh ta xào nhiệt độ, cũng có người mắng diễn xuất của anh ta không xứng với giọng hát của anh, nói anh ta không hợp diễn MV của anh…”
Sắc mặt Cố Ngạn trầm xuống, giọng nói giống như ngậm vụn băng: “Cậu lập tức tìm thủy quân, để bọn họ đè những bình luận này xuống.”
Giọng trợ lý ngừng lại, im lặng một hồi, không thể tưởng tượng nổi hỏi: “Anh nói là, để tôi mua thủy quân cho nhà đối thủ, ép bình luận?”
Hắn quả thực nghi ngờ lỗ tai mình nghe lầm, từ trước đến nay Cố Ngạn đối với bình luận ác ý của mình đều chẳng quan tâm, chưa từng mua thủy quân khống bình, vừa mới nói mua thủy quân cho nhà đối thủ?”
“Ừm…” Cố Ngạn bình tĩnh đáp lại
Trợ lý liếc mắt nhìn Điền Đại Địa vẫn bình tĩnh như cũ ở phía trước, không nhịn được nói: “Những thủy quân này đều hướng vào Thang Tam Viên, sẽ không ảnh hưởng đến anh, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc phát hành bài hát mới cùng thành tích.”
Cố Ngạn hơi gật đầu: “Tôi biết, cậu làm theo lời tôi bảo đi.”
“…Tại sao anh lại còn bảo vệ Thang Tam Viên?” Trợ lý cùng anh hợp tác đã lâu, có chuyện nói thẳng, không nhịn được hỏi anh.
Cố Ngạn coi như lẽ đương nhiên mà nói: “CP của tôi, đương nhiên tôi muốn bảo vệ.”
Trợ lý trầm mặc một hồi, nhắc nhở: “CP của ngài là xào.”
Cố Ngạn: “Haha…”
(*) :>
Điền Đại Địa lái xe phía trước: “…” Trợ lý đúng là còn quá non!
Trợ lý: “???” Hắn chỉ bỏ lỡ một lần ghi hình chương trình, lại giống như bỏ lỡ cả thế giới?
…
Thời điểm Thang Tam Viên đến tổ chương trình, việc phát sóng trực tiếp đã bắt đầu, Nhạc Lạc Phong cùng Thái Khả Khả đã sớm đến, Thang Tam Viên nghe phó đạo diễn tổ chương trình nói, Thái Khả Khả bởi vì lần trước tới trễ nhất, cho nên bị fan hâm mộ mắng có chút thảm, lần này cậu ta đã sớm nghe ngóng thời gian làm việc của tổ chương trình, là người đến sớm nhất.
Thái Khả Khả vì muốn biểu hiện tốt một chút, cầm một chiếc giỏ tre, muốn đến khu vườn gần đó để hái nho cho mọi người.
Nhạc Lạc Phong nhìn thấy Thang Tam Viên đi tới, xông đến chỗ cậu còn nhanh hơn Thái Khả Khả, một lần nữa khiến Thái Khả Khả hoài nghi lại có người muốn đoạt CP của cậu ta.
Con mắt Nhạc Lạc Phong tỏa sáng nhìn Thang Tam Viên, liên tục đặt câu hỏi: “Anh Tam Viên, tin tức là thật sao? Anh thật sự ghi hình MV mới của anh Ngạn? Ca khúc mới thế nào? Có hay không? Nhưng mà cũng phải thôi, với tiêu chuẩn của anh Ngạn, ca khúc mà anh ấy làm ra không có chuyện lại khó nghe được.”
Thái Khả Khả: “…” Xem ra Nhạc Lạc Phong sẽ không dừng lại trong một lát nữa, cậu ta vẫn nên đi hái nho trước.
Thang Tam Viên chờ Nhạc Lạc Phong nói liên tục xong, mới khẽ gật đầu, trả lời hắn: “Là thật, anh tham gia MV của Cố Ngạn, ca khúc mới của cậu ấy rất dễ nghe, chờ khi chính thức phát hành ca khúc em nhất định phải nghe đó nha.”
Con mắt Nhạc Lạc Phong càng sáng hơn, lấy lòng cầm lấy hành lý trong tay Thang Tam Viên, cười nhẹ: “Anh Tam Viên, em giúp anh mang hành lý lên tầng.”
Thang Tam Viên nhíu mày, “Sao mà bỗng nhiên đối tốt với anh thế?”
Nhạc Lạc Phong một bên xách hành lý, một bên gãi đầu: “Anh có thể là bạn đời tương lai của thần tượng em, đương nhiên em muốn đối tốt với anh, nói không chừng về sau thần tượng còn cho em chút phúc lợi của người hâm mộ.”
Thang Tam Viên nghe được lời nói của hắn, mặt đỏ lên, vừa định phản bác, liền nghe thấy âm thanh của Cố Ngạn truyền tới.
“Biểu hiện không tệ.” Cố Ngạn sải bước chân dài đi tới, tháo kính râm xuống, cong môi.
Nhạc Lạc Phong nhìn thấy anh thì hớn hở chạy tới, than thở không ngừng: “Thần tượng! Cho em nghe bài hát mới của anh được không? Album mới em nhất định sẽ mua một trăm bản để gia tăng doanh số, anh ký tên cho em đi, anh Ngạn của em đẹp trai tài năng, nhất định sẽ không đành lòng từ chối fan hâm mộ đáng yêu này đúng không?”
“Vậy phải xem biểu hiện của cậu.” Cố Ngạn nở nụ cười, nhìn về phía Thang Tam Viên, ngước cằm hai cái ám chỉ: “Trước tiên đem hành lý anh Tam Viên của cậu lên.”
“Vâng!” Nhạc Lạc Phong dễ dàng mang theo hành lý của Thang Tam Viên xách lên tầng.
Fan hâm mộ nhìn thấy trong phòng chỉ còn Thang Tam Viên và Cố Ngạn, tất cả đều hưng phấn bình luận điên cuồng:
[Có phải là muốn phát đường rồi không? Nhanh để đường phi đến mặt tôi điii]
[Hu hu hu…Thời điểm hai người ở một mình.
không khí đều rất ám muội, chua quá chua quá.]
[Đây không phải chương trình yêu đương, có thể chú ý đến trái tim của những con cẩu độc thân không.]
[Thái Khả Khả của chúng ta chỉ đi hái nho mà thôi, mấy người đừng thừa dịp hắn không có ở đây làm càn, chỉ cần chính cung bất tử, mấy người chỉ có thể làm phi, Khải Viên mới là mới là chân ái]
[Tam Cố, Tam Cố! Vô địch thiên hạ! Khả Viên, Khả Viên! Tiện nhất thế giới!]
…
Bên trên khu bình luận xé nhau túi bụi, Thang Tam Viên lại vượt qua dự đoán của mọi người, ném một câu: “Anh lên sắp xếp hành lý” liền chạy trối chết, không nói nhiều với Cố Ngạn.
Mọi người không khỏi có chút kinh ngạc, fan hâm mộ Thái Khả Khả cười trên nỗi đau của người khác :
[Ha ha ha ha fan Tam Cố vừa mới hung hăng càn quấy cái gì, các người không thấy được Thang Tam Viên chạy nhanh như nào sao, đây chính là ghét bỏ một cách trực diện đó.]
[Lầu trên ngậm miệng đi, không thấy mặt Tam Viên đỏ lên sao? Nhất định là xảy ra chuyện mà chúng ta không biết rõ.]
[Lầu trên có thể đừng ngụy biện hay không, nhìn bóng người đơn độc vì bị bỏ rơi của thần tượng mấy người, tôi đều cảm thấy đáng thương thay.]
[Người qua đường yếu ớt nói một câu, vì cái gì tôi cảm thấy Cố Ngạn một chút cũng không có cô đơn, ngược lại cười rất vui vẻ, mấy người nhìn khóe miệng của cậu ấy đi.]
[ Nhưng Ngạn Ngạn cười thật đúng là…phấp phới gió xuân mà….]
[Luôn cảm thấy chúng ta bỏ lỡ cái gì.]
Những nghi ngờ của mọi người rất nhanh đã có đáp án, bởi vì phòng làm việc của Cố Ngạn đúng lúc tung ra một bức ảnh quảng cáo MV, đó là hình ảnh Cố Ngạn và Thang Tam Viên hôn nhau dưới bầu trời đầy đèn Khổng Minh, vừa thẩm mỹ vừa xinh đẹp, trong lúc nhất thời mọi người tất cả đều kinh ngạc không thôi, bức ảnh tuyên truyền nhanh chóng leo lên đầu hotsearch, đằng sau còn có một chữ “nóng”.
Fan hâm mộ trong khu bình luận lại lần nữa náo nhiệt.
[Hóa ra thời điểm không phát sóng trực tiếp, hai người bọn họ lén lút hôn nhau! Trời ạ! Khó trách Tam Viên sẽ đỏ mặt, xin hãy tung MV ra, tôi nóng lòng muốn xem.]
[Đây chính là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn, đây là tình yêu ngọt ngào gì vậy, tôi còn tưởng đời này Thang Tam Viên sẽ không diễn cảnh thân mật.]
[Đây là Thang Tam Viên vì yêu mà thỏa hiệp đó, nhất định đều là vì Cố Ngạn, hi sinh thật lớn, Ngạn Ngạn nhất định phải yêu thương cậu ấy thật tốt.]
[Fan CP Khả Viên vừa mới gây sự đâu rồi? Lần sau trước khi thổi phòng CP, mấy người hãy tự vấn linh hồn mình ba lần đi nhé, thần tượng mấy người và Tam Viên đã nắm tay nhau chưa? Đã bao giờ ngủ cùng phòng chưa? Đã từng hôn chưa? Nếu chưa thì mời mấy người ngậm miệng!]
…fan CP Khả Viên không còn lời nào để nói.
Đợi đến lúc tất cả khách mời đều đến đông đủ, Thang Tam Viên mới lề mà lề mề từ trên tầng đi xuống, cùng mọi người chào hỏi một tiếng, toàn bộ hành trình không dám nhìn mặt Cố Ngạn.
Chị em Quý Mai Quý Lê vẫn xinh đẹp ưu nhã như cũ, thời điểm chào hỏi nói đùa vài câu, bầu không khí của mọi người ngay lập tức trở lại náo nhiệt như ghi hình lần trước.
Thái Khả Khả đem nho hái được trở về, mọi người ngồi vây quanh ghế sa lông ăn nho.
Thái Khả Khả nhìn thấy Thang Tam Viên, ngay lập tức đứng lên cầm nho vừa hái đi đến chỗ Thang Tam Viên, sau buổi ghi hình lần trước đó, vì bị Cố Ngạn cướp mất ánh đèn sân khấu, địa vị CP “Khả Viên” của cậu ta tràn ngập nguy hiểm.
Cậu ta đã bị người đại diện của mình khiển trách không thương tiếc, vì vậy lần cậu ta hạ quyết tâm bằng mọi cách đánh bại CP “Tam Cố”!
“Anh Tam Viên, anh ăn chút nho đi, những quả nho này đều rất tươi, vừa rồi em tự mình đi hái đó.”
Thang Tam Viên nhìn những quả nho trên đĩa, những quả nho này từng cái đều tươi ngon mọng nước, cậu không nhịn được nuốt nước miếng một cái, nhưng là Thái Khả Khả đưa cho cậu, đương nhiên cậu không thể ăn, chỉ có thể từ chối: “Không cần đâu, cảm ơn”
Thái Khả Khả còn không từ bỏ: “Anh Tam Viên, anh nếm thử đi, ăn rất ngon .”
Cố Ngạn mỉm cười, đưa tay đoạt lấy nho trong tay Thái Khả Khả, nói: “Muốn anh Tiểu Tam ăn nho, vậy mà cũng không biết lột vỏ, thật sự là không có lòng gì hết, đến đây, anh Tiểu Tam, ngồi đây, tự tay em lột vỏ cho anh ăn.”
Thái Khả Khả mất cảnh giác liền bị anh giật nho, còn bị khiển tách một hồi, trong lòng nén giận lại không thể phát tác, đành phải thở phì phì đi về ghế sa lông bên cạnh ngồi chơi điện thoại, kết quả vừa mở hotsearch liền thấy ảnh chụp hôn nhau của hai người.
….Xào CP cái gì mà xào!
Cặp cẩu nam nam này đã hôn, cậu ta còn đuổi nhiệt độ CP thế nào nữa! Chẳng lẽ còn muốn đi cưỡng hôn Thang Tam Viên sao!
Đáng ghét!
Bên trên khu bình luận đã bị chọc cho cười ha ha:
[Mỗi lần Cố Ngạn cố ý chọc giận Thái Khả Khả đều thật là buồn cười mà! Mấy người mau nhìn biểu cảm kinh ngạc của Thái Khả Khả.]
[Trước kia sao không phát hiện kỹ năng diễn xuất của Ngạn Ngạn tốt vậy nhỉ, không đi đóng phim thật sự đáng tiếc.]
[Ngạn Ngạn thật sự là vì yêu mà đóng vai bạch liên mà, hi sinh thật là lớn.]
[Fan hâm mộ nhà mấy người thật đáng ghét như thần tượng mấy người, Khả Khả với Thang Tam Viên nhà chúng tôi thân mật một chút, vậy mà anh ta lần nào cũng phải thò một chân vào, cũng không biết là âm mưu cái gì đây]
[Nhà các người mới đáng ghét, giống như một con ruồi đuổi mãi không đi, tranh thủ thời gian tự giác tránh xa một chút.]
[Ngạn Ngạn muốn đút Viên Viên ăn nho, mấy người chú ý xem đi, còn có thời gian lướt bình luận nữa, đừng ngăn cản ta xem bọn họ tình cảm.]
…
Cố Ngạn cầm một quả nho tỉ mỉ lột vỏ, lộ ra thịt quả mọng nước bên trong, để tới bên miệng Thang Tam Viên: “Anh Tiểu Tam, anh nếm thử xem hương vị thế nào?”
Thang Tam Viên không dám ngẩng đầu nhìn anh, đỏ mặt hé miệng ăn nho, sau đó không đợi Cố Ngạn đưa tay đút quả nho thứ hai tới bên miệng cậu, cậu đã vội vàng đứng thẳng người lên: “Tôi đi vào nhà vệ sinh…”
Cố Ngạn nhìn cậu nhanh chóng chạy xa, cong môi cười, đút nho trong tay vào miệng mình, sau đó lau tay, chậm rãi đứng lên.
Thang Tam Viên không có đi phòng vệ sinh, mà là trốn đến ban công lầu hai, hiện tại cậu chỉ cần nhìn thấy Cố Ngạn, liền sẽ nhớ đến nụ hôn ngày đó, trái tim không kịp khống chế nhảy loạn, cậu chỉ có trốn ở chỗ này, nhịp tim mới có thể thoáng bình phục lại, đầu cũng có thể thanh tỉnh một chút.
Cậu chỉ ở một lúc, liền nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, cậu tưởng là Thái Khả Khả đi theo, kết quả vừa quay đầu lại liền thấy Cố Ngạn đi tới hướng cậu, cậu bối rối một chút, vội vàng nhỏ giọng nói: “Anh, anh vừa mới quên đi phòng vệ sinh, hiện tại đi ngay…”
Cậu vừa muốn nhấc chân rời đi, Cố Ngạn lại chặn đường, bước lại gần, vươn tay ngăn cậu ở góc tường, sau đó cúi đầu nhìn cậu.
Khoảng cách quá gần, Thang Tam Viên ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái trên cơ thể Cố Ngạn, nhịp tim vừa mới bình tĩnh lại đập dữ dội, cậu mất tự nhiên cúi đầu, thanh âm nho nhỏ: “Làm gì vậy?”
Cố Ngạn nhìn chằm chằm vào cậu, giọng nói có chút trầm: “Anh Tiểu Tam, anh đang trốn tránh em?”
“…Không có…” Thang Tam Viên chột dạ, đôi mắt nhìn quanh bốn phía, chỉ là không rơi vào khuôn mặt Cố Ngạn.
Cố Ngạn nhấp môi dưới, tựa vào bên tai cậu nhẹ nhàng nói: “Vậy thì ngẩng đầu nhìn em một chút đi.”
Thang Tam Viên do dự trong chốc lát, hơi ngẩng đầu, đầu tiên là nhìn thấy chiếc cằm hoàn mỹ của Cố Ngạn, sau đó nhìn thấy bờ môi ngày đó hôn qua, ánh mắt cậu dừng lại một chút, vội vàng dời lên bên trên, đối mặt với đôi mắt sáng như sao.
Cố Ngạn nhìn cậu chuyên chú, đôi mắt sáng ẩn chứa những cảm xúc mà cậu không thể nhìn rõ, thâm thúy mà sáng tỏ, như có từ trường mà thu hút cậu vậy, tim cậu lại đập thình thịch, cậu chỉ nhìn một chút liền muốn thu lại ánh mắt.
“Vì sao lại tránh em ?” Cố Ngạn đưa tay nâng cằm cậu lên, ép cậu ngẩng đầu nhìn anh, ngón tay nhẹ nhàng ma sát phần da thịt mềm mại trên cằm, thân thể đến càng gần, khóe môi nhếch lên, vừa đẹp đẽ vừa nguy hiểm.
“Anh…” Thang Tam Viên còn muốn mở miệng phủ nhận, thế nhưng là nhìn thấy con mắt Cố Ngạn như vậy, cậu không có cách nào nói dối, nắm chặt góc áo, lòng bàn tay có chút đổ mồ hôi, hai mắt khẩn trương nhìn chằm chằm Cố Ngạn, con ngươi nhỏ khẽ rung.
“.
.
.
Là bởi vì cái này sao?” Cố Ngạn trầm giọng nói xong, cúi đầu chặn môi cậu, ngậm lấy cánh môi đỏ tươi, hôn thật sâu.
Thang Tam Viên kinh ngạc một chút, nháy mắt trợn tròn mắt, thế nhưng xúc cảm ướŧ áŧ trên môi quá mức ngọt ngào, cậu còn chưa kịp chống cự, liền bị Cố Ngạn hôn đến mất đi lực phản kháng.
Vì vị trí này ở ngoài ban công nên người hâm mộ xem chương trình phát sóng trực tiếp chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai người đang đứng ở góc ban công hẻo lánh.
Dù không biết họ đang làm gì hoặc không thể nghe thấy họ đang nói gì, nhưng trong khu bình luận vẫn không nhịn được sôi trào:
[A a a a a! Cố Ngạn chặn bảo bối của tôi ở góc tường làm gì, buông cậu ấy ra, để tôi tới!]
[Mặc dù không nhìn thấy cụ thể bọn họ đang làm cái gì, nhưng không hiểu sao cảm thấy thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ! Là tôi nghĩ nhiều sao? Không nhịn được những ý nghĩ kỳ quái thì phải làm sao bây giờ!]
[Đây là tình yêu thần tiên gì vậy, tui cũng rất muốn có, bị người mình thích chặn ở góc tường thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà, không nhịn được ảo tưởng bọn họ đang làm cái gì.]
[Haha, chân Ngạn Ngạn của chúng ta thật sự là vừa dài vừa thẳng, cái khác tôi nhìn không thấy.]
[Lầu trên có độc, quan hệ hai vị chính chủ tốt như vậy, nhất định phải KY ở đây sao?]
[ Đang phát sóng trực tiếp, bọn họ có thể làm cái gì, chỉ là ngắm phong cảnh mà thôi, fan CP đừng suy nghĩ nhiều.]
…
Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên không biết hôn bao lâu, môi lưỡi mới dần dần tách ra, Thang Tam Viên vô lực ghé vào bờ vai của Cố Ngạn, chậm rãi lấy lại hô hấp, miệng mở rộng khẽ thở dốc, không khỏi nhỏ giọng thì thầm: “Quá nhanh…”
Thang Tam Viên mặc dù không có nói rõ ràng, Cố Ngạn cũng hiểu được cậu chỉ cái gì quá nhanh, Cố Ngạn ôm cậu vào trong lòng, nhíu mày, cố ý đùa: “Anh nói em nhanh?”
Mặt Thang Tam Viên đỏ lên, không nhịn được đánh nhẹ vào lưng anh một cái, nhỏ giọng phản bác: “Em biết rõ ý anh không phải là vậy.”
Cố Ngạn khẽ cười, ôm cậu càng chặt, dán vào lỗ tai của cậu, hỏi: “Vậy anh cảm thấy ý em nói là gì?”
Thang Tam Viên bị anh chọc cho đỏ cả mặt, rụt vào trong lồng ngực anh không nói lời nào.
Cố Ngạn đưa tay chạm vào tóc cậu, giọng nói rốt cục cũng nghiêm chỉnh lại, dịu dàng hôn: “Vậy anh cảm thấy bao lâu mới không coi là nhanh?”
“Chúng ta mới quen biết chưa tới một tháng…” Thang Tam Viên nhỏ giọng nói, cậu cảm thấy mới một tháng ngắn ngủi, cậu với Cố Ngạn không nên phát triển nhanh như vậy, thế nhưng cậu không kìm nổi lòng mình, mỗi lần nhìn thấy Cố Ngạn tim đều nảy lên dữ dội, tựa như Cố Ngạn lén đặt một con thỏ hiếu động vào trong trái tim cậu vậy.
Cậu cảm thấy cậu rất thích Cố Ngạn, thích đến căng tràn lồng ngực, ngọt ngào như ngâm mình trong hũ mật.
Cố Ngạn cúi đầu hôn một cái trên gò má cậu, dịu dàng nói: “Vậy chờ đến lúc được một tháng, chúng ta lại ở bên nhau có được hay không?”
Gương mặt Thang Tam Viên càng ngày càng đỏ, cuối cùng không chịu được dụ hoặc, tiếng nhỏ như muỗi nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
Khóe miệng Cố Ngạn không nhịn được khẽ cong, đôi mắt nóng bỏng nhìn cậu, nhỏ giọng hỏi: “Vậy thi thoảng hôn có thể chứ? Xem như là ứng trước.”
Thang Tam Viên yên tĩnh trong chốc lát, ngẩng đầu thật nhanh hôn một cái trên môi Cố Ngạn, sau đó môi cậu còn chưa kịp rời đi, đã bị Cố Ngạn đè lại phần gáy, làm sâu nụ hôn này, khác hẳn Cố Ngạn dịu dàng trước đó, nụ hôn này mạnh mẽ kịch liệt, tựa như chờ đợi đã lâu, hận không thể khảm cậu vào trong người anh.