Bạn đang đọc Nha Đầu Em Mắc Mưu Rồi: Chương 29: Giúp Cô Tìm Kiếm Thông Tin Khiếu Nại
Mặc dù hai nhà chơi rất vui, nhưng……..ba mẹ cô hy vọng biết bao cô lấy tiểu ma vương Giang Dật Phàm a!
“ Đó là đùa thôi, là giả! Không tính đâu!” Tiêu Ấu Ấu thật muốn khóc.
“ Mặc dù pháp luật không thừa nhận, nhưng ba mẹ chúng ta chứng nhận là được rồi!” Giang Dật Phàm trêu đùa không chán.
“ Ai là “ ba mẹ chúng ta”? Anh mau mang ra tôi coi, tôi cần đi nhà xí!” Tiêu Ấu Ấu thật bị nội thương rồi.
“ Bé cưng ơi, anh là chồng của em, lại nói theo truyền thống, anh là người con trai quang minh chính đại, hợp lý hợp pháp, tương lai tức sẽ lấy em, nên, em nói thế nào cũng được, anh không ngượng đâu!” Giang Dật Phàm nhìn cô tình cảm nồng nàn.
Tiêu Mộng Mộng khóc.
Anh ta không ngượng nhưng cô ngượng a!
Cái tên đại hỗn đản có gương mặt thiên sứ này, lừa bịp tất cả mọi người trên thế giới, thật là phạm tội tày đình mà!
Anh nói con mắt của quần chúng là sáng như tuyết nào?
Rõ ràng là đạo ột thước ma ột trượng.
“ Anh xem anh một bộ dạng dung tục, chỗ nào giống nam thần chứ? Toàn thế giới đều bị anh lừa rồi! anh là con sói gian ác mà!” Tiêu Mộng Mộng nhân lúc anh không chú ý,
“ Dung tục?” Giang Dật Phàm không rõ, chỉ thuận theo hướng ánh mắt của cô nhìn xuống mình.
Ách….
Không phải là khuy áo bung ra sao, cũng chẳng phải quần rơi xuống!
Tiêu Ấu Ấu thấy anh không những không cài lại khuy áo, lại còn mở ra một khuy áo nữa, lộ ra vòm ngực rắn chắc, cô không tự chủ lùi lại mấy bước, lấy dầu gội đầu ném về phía anh, “ Anh đi ngay, đừng qua đây.”
Giang Dật Phàm bắt lấy chai dầu gội, bước mấy bước đến trước người Tiêu Ấu Ấu, đột nhiên giữ lấy cô, mang cô đặt trên bồn vệ sinh.
Thấy cô cuối cùng không náo loạn nữa, cái trán che đi tầm nhìn, anh tránh sang một bên, sau đó lại tiếp tục trêu đùa cô thêm hai câu, thấy trên mặt cô không có phản ứng phản kháng nào.
Tay của Giang Dật Phàm khua khua trước mặt, đặt biệt vô lực, “ Làm sao vậy? chẳng lẽ cho rằng tôi muốn đi cô à?”
“ Anh dám sao! Anh đánh tôi coi, tôi liền đi mách với mẹ bảo bối!” Mọi người đều gọi mẹ của Giang Dật Phàm là mẹ bảo bối, mẹ bảo bối đối với mấy đứa trẻ này đều rất tốt, tất cả những đứa con của tập đoàn HK đều rất yêu quý bà.
Giang Dật Phàm nhếch môi, “ Chuyện buồn cười? chỉ có nam nhân vô dụng mới đánh nữ nhân, cô vẫn là nên lấy lý do hợp lý một chút để tố cáo với mẹ tôi nha! Ví dụ như …..cô có thể nói với mẹ tôi, con với tư cách là vị hôn thê, vì hôn phu cởi khuy áo, nên buộc tội con trai của bà dung tục!”
“……..” Tiêu Ấu Ấu nghẹn họng.
Hai bên gia đình đều vô cùng mong muốn bọn họ có thể có kết quả, đầu óc cô không có ngốc nha, ngu mà dùng lý do này đi cáo buộc!
Đang bất lực, cô đột nhiên chú ý đến tình thế của đôi bên, Giang Dật Phàm đứng, cô ngồi, hóa ra Giang Dật Phàm đang đùa bỡn người, anh ta làm vậy chỉ muốn làm giảm khí thế của cô thôi.
“ Anh không phải muốn nói chuyện sao? Chúng ta ra ngoài nói chuyện có phải tốt hơn không? Chỗ này chật quá!” Tiêu Ấu Ấu rất lo lắng, nếu bọn họ tiếp tục duy trì tư thế này, cô thật sẽ bị anh ta ức hiếp đến chết mất thôi!
“ Chúng ta………..” Giang Dật Phàm cười xấu xa, “ Tôi bây giờ lại không muốn nói chuyện nữa, muốn đứng ở trong này, giúp cô tìm kiếm thông tin để khiếu nại!”