Nha Đầu Em Mắc Mưu Rồi

Chương 24: Cạm Bẫy


Bạn đang đọc Nha Đầu Em Mắc Mưu Rồi: Chương 24: Cạm Bẫy


Tiêu Mộng Mộng vừa giải thích, vừa sờ sợi dây chuyền trong túi áo, sờ mãi cũng không sờ thấy cái gì.
Sợi dây chuyền đo giống nhưu vô duyên vô cớ nằm trong túi áo cô, rồi lại vô duyên vô cớ biến mất rồi!
Thật là trên đời có quỷ a!
Tiêu Mộng Mộng vò đầu bứt tai, chợt nghĩ đến cái cậu Lưu Tinh vừa va vào cô.
“ Anh bảo Lưu Tinh mang dây chuyền đi rồi à?” Cô chỉ là không biết công phu mà thôi, những cái khác cũng không thua kém ai, đặc biệt là trí tuệ!
“ Ân, không có ai có thể ăn hiếp người của tôi, tôi sẽ làm cho bọn họ phải trả giá tương ứng!” Giang Dập Huân nhẹ cười, nụ cười đẹp như thiên sứ, Tiêu Mộng Mộng lại cảm thấy mùi vị của quỷ sa tăng.
“ Tôi không phải người của anh!” Tiêu Mộng Mộng cố bắng xem nhẹ đôi cánh đen dang ra phía sau anh, lớn tiếng phản bác.
Giang Dập Huân, cười mà không đáp.

Mặc dù anh không thích cô, nhưng cô là đứa con gái mà bá phụ yêu nhất, cô cũng là đứa em gái anh quý nhất, anh tuyệt đối sẽ không cho bất kỳ ai ức hiếp cô!
Bất kỳ là ai cũng không được!
Chưa ai có thể ăn hiếp người thân của Giang Dật Phàm này ( tên thật của Giang Dập Huân) mà không phải trả giá!
“ Ách………ách……….ách…… Anh nếu nói như thế, vậy thì được rồi!” Tiêu Mộng Mộng lùi sau mấy bước.
Người con trai phía trước rõ ràng cười như hoa như ngọc, tuấn mỹ mê người, lại làm cho cô hoảng sợ, cả người ớn lạnh, trên thân tràn đầy khí phách chạy xa cái tảng băng này đi hóng mát, cái gì cũng chẳng chừa lại cho cô, cô chỉ có thể thỏa hiệp.
Để anh ta tận dụng sở trường dẻo miệng là được rồi, dù sao cô cũng từng nói trừ nam thần Giang Dập Huân ra thì cô sẽ không lấy ai!
Nói thế mà thôi!
Lừa người à!
“ Đi, chúng ta quay về biệt thự nghỉ ngơi, biểu chiều dẫn cô đi xem trò vui.” Giang Dập Huân nắm lấy bả vai cô, đưa cô quay về biệt thự Tinh Hải.

Trên đường đi Tiêu Mộng Mộng đều ngoan ngoãn , giống như con mèo nhỏ rất nghe lời, tâm tình của Giang Dập Huân cũng tốt lên nhiều.
Hóa ra lcs nhỏ tiểu ma nữ Tiêu Ấu Ấu nghịch ngợm, lớn lên có bộ dáng đáng yêu như thế này, sớm biết anh đã không phản đối ba ba và bá phụ Tiêu muốn cô lấy anh rồi.
Khi chiều chuông lên lớp buổi chiều vang lên, các lớp đều nhận được thông báo, phải mở đại hội các thầy cô và học sinh, lớp trưởng các lớp dẫn đầu, ổn định trật tự hội trường.
Làm cho Tiêu Mộng Mộng mở tròn mắt ra nhìn, chủ tịch hội học sinh đang đứng trên bục mặc nhiên là Lưu Tinh, xung quanh anh ta là bộ trưởng các đảm nhiệm các mặt của trường, trong đó bao gồm bộ trưởng tác phong và kỉ luật Sở Hàng.
Tiêu Mộng Mộng lần nữa loạn hết lên rồi!
Được thôi!
Tinh Hải, Tinh Hải bạn còn bao nhiêu điều bí mật nữa hả, trái tim tôi rất khỏe mạnh, có thể chịu được, không làm sao !
Trên bục chủ tịch, tuấn nam mỹ nữ đều dõi theo, phòng hội nghị rộng lớn không một tiếng động, xem ra học sinh của học viện Tinh Hải rất chấp hành kỷ luật.
Lưu Tinh lên mở đầu, nói một số học sinh học viện Tinh Hải ở ngoài nước, trong nước giành được rất nhiều vinh dự, trong hội trưởng một trang pháo tay nhiệt liệt nổi lên.
“ Sau dây, mời đại diện học sinh Thu Hải Đường lên thay mặt tất cả học sinh phát biểu.” Lưu Tinh nói lời cuối cùng.
Nhìn Thu Hải Đường kiêu ngạo từng bước, bước lên bục, các dây thần kinh của Tiêu Mộng Mộng căng hết lên.
Đối với cái nữ sinh rất có khả năng trộm dây chuyền của Dương Tuyết Không, lại vu oan cho cô, cô một chút hảo cảm cũng không có, trong lòng đối với cô ta phản cảm đến cực điệm, hoàn toàn không buồn nghe xem cô ta rốt cuộc nói cái gì.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.