Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã!

Chương 83: Có Mắt Như Mù 1


Bạn đang đọc Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã! – Chương 83: Có Mắt Như Mù 1


Trường đấu cơ giáp của trường quân đội Liên Bang nổi tiếng là trường đấu lớn và có công nghệ tiên tiến nhất hiện nay, còn chưa bắt đầu vào năm học mới thì trường thi đấu đã tấp nập người ra vào.

Có lẽ nhiều người cũng có cùng ý nghĩ với Nhạc Dương Vũ, muốn trước khi nhập học thì chơi cho đã một lần.

“Chúng ta vào bên trong đăng kí trước đã!”.

Nhạc Dương Vũ có lẽ đã từng đến đây rồi cho nên khá thành thục các bước đăng kí.

Vì số lượng người đến đây hôm nay quá nhiều cho nên việc đăng kí không khỏi tốn nhiều thời gian hơn mọi ngày, tới lúc đăng kí xong thì đã là hơn ba mươi phút sau đó.

Trường đấu cơ giáp cơ chế hoạt động cũng giống như tên.

Là hai người hoặc một nhóm người đối chiến với nhau bằng cơ giáp, cách này có thể nâng cao được năng lực phản xạ cùng với nâng cao độ hiểu biết của người chơi với cơ giáp.

Ở đây xung quanh đâu đâu cũng dễ dàng thấy được những khoang con nhộng ở giữa không khí, người chơi bước vào bên trong khoang con nhộng sau đó tiến hành kết nối thông tin lựa chọn loại cơ giáp mà mình thích, tất nhiên cơ giáp càng mạnh thì số tiền phải bỏ ra càng nhiều.

Sau đó lựa chọn phương thức chiến đấu là 1 vs 1 hay đánh đôi 2 vs 2, còn có hình thức đánh đồng đội như 4 vs 4 và nhiều hơn.


Sau khi lựa chọn xong hình thức chiến đấu cũng như tính năng của cơ giáp, hệ thống chủ sẽ bắt đầu phân tích tìm kiếm đối thủ cho người chơi.

Sau khi tìm được đối thủ cả hai sẽ bắt đầu chọn bản đồ, bản đồ ở đây rất đa dạng, nhiều đến không thể kể hết nhưng hiển nhiên được chọn nhiều nhất vẫn là khu vực rừng rậm và đất trống.

Lựa chọn xong bản đồ thì hai bên bắt đầu giao chiến thôi, một trong hai sẽ thua nếu như cơ giáp bị hỏng hóc quá nặng, tinh thần lực bị tổn thương hoặc buông tay đầu hàng đây là đối với thi đấu đơn và đôi.

Còn thi đấu đồng đội thì sẽ thua nếu như toàn quân bị diệt.

Diệp Thanh An nhìn bảng hướng dẫn thi đấu mà khi nãy Nhạc Dương Vũ đưa cho mình, hơi hơi xác định được cách chơi, nói cách khác trường thi đấu này chẳng khác nào là một phòng chơi game cỡ lớn cả, chỉ có điều đổi một cách gọi sang hơn thôi.

“Chúng ta chơi đồng đội hay chơi cá nhân?”.

Lam Phương Lâm hào hứng hỏi, đây là lần đầu tiên cậu ta tiếp xúc với cơ giáp.

Khác với Diệp Thanh An từ nhỏ đã nuôi ước mơ sưu tầm một hầm toàn cơ giáp xịn, những người bình thường như Lam Phương Lâm, An Tử Thiên và Nhạc Dương Vũ còn chưa từng tiếp xúc với cơ giáp lần nào.

Lần đầu họ tiếp xúc gần với cơ giáp chắc chính là lần khảo hạch khi nhìn thấy Bánh Bao Nhỏ của Diệp Thanh An.

Quả thật là khiến họ hâm mộ muốn chết.

“Tôi nghĩ chúng ta nên chơi cá nhân trước, lát nữa vào bên trong khoang trò chơi sẽ có chế độ tập cho người mới, các cậu cứ vào chế độ đó rồi làm quen với cơ giáp trước đi!”.

Nhạc Dương Vũ hướng dẫn.

Lam Phương Lâm và An Tử Thiên gật đầu.

.

Truyện Quân Sự
Diệp Thanh An đã từng lái cơ giáp ở kiếp trước cho nên cũng không cần phải vào chế độ luyện tập làm chi, chỉ là hiếm khi thấy Nhạc Dương Vũ hăng hái như thế cho nên cậu cũng nể tình mà nghe một chút.


Nhạc Dương Vũ đang nói hăng say thì bị người ở phía sau đụng trúng một cái, người kia đụng rất mạnh suýt chút nữa Nhạc Dương Vũ đã lảo đảo mà té xuống, cũng may là có An Tử Thiên đứng bên cạnh nhanh tay lẹ mắt kéo một cái.

“Đi đứng kiểu gì vậy hả?”.

Lam Phương Lâm chứng kiến mọi chuyện, thấy đối phương không có ý định nói một câu xin lỗi liền chất vấn.

“Lỡ đụng trúng một cái mà thôi còn cố tình kiếm chuyện à? Cứ như là Omega đụng một cái là bể vậy!”.

Người kia cao hơn Lam Phương Lâm hẳn một cái đầu, lúc nói chuyện cằm còn hơi hếch lên quả thật là chẳng xem bọn họ ra gì.

Hơn nữa tên đó cũng không phải đi một mình, phía sau gã còn có vài người nữa, nhìn vẻ mặt hẳn là cũng chẳng đặt ai vào mắt.

Sau đó ánh mắt của gã kia nhìn đến được Diệp Thanh An, hai mắt gã hơi sáng lên: “Ể, ai đây ta, đây không phải là tân sinh Omega trong lời đồn đây sao? Hôm nay được gặp quả là hân hạnh quá!”
“Thôi đi Lục ca, anh mà cứ chọc ghẹo như vậy hoài chốc nữa cậu ta sẽ khóc cho xem, ha ha!”.

Mấy tên ở phía sau nghe thấy là Diệp Thanh An cũng lên tiếng trêu chọc.

“Mày nói cái gì nói lại coi!”.

Lam Phương Lâm nghe thấy đối phương cứ nhắc đến giới tính của Diệp Thanh An thì tức điên lên muốn xông vào đấm cho đối phương vài phát.

Chỉ là vừa đi lên được nấy bước cổ áo đã bị người nắm lại: “Được rồi, đừng để ý tới bọn họ làm gì.” Diệp Thanh An đến một ánh mắt cũng không thèm cho đối phương xoay người rời đi.


“Xùy, ra vẻ thanh cao gì chứ! Một Omega mà dám đến học tại một ngôi trường toàn Alpha và Beta như thế này không biết là nên khen cậu ta gan dạ hay d*m đãng nữa!”.

Người gọi là anh Lục kia nhìn theo bóng dáng của Diệp Thanh An rời đi, khinh khỉnh một tiếng.1
“Chắc là vế sau rồi đi? Xem mấy tên Alpha đó kìa, che chở cậu ta như vậy?”.

“Ha ha còn không phải che chở sau, tính phúc ba năm tới của bọn họ mà!”.

Cả đám người cứ như vậy tụ tập lại nói lời tục tĩu.

Tai Diệp Thanh An rất thính, bọn họ cũng còn chưa rời đi xa, từng lời từng chữ trong lời nói của bọn họ đều lọt vào tai cậu không sót một chữ nào.

Vẻ mặt Diệp Thanh An vẫn không đổi như cũ, chỉ là khóe môi lại hơi câu lên.

_________
Ngồi viết mà chóng mặt hoa mắt ù tai༎ຶ‿༎ຶ chắc già ròi.1.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.