Người Yêu Dấu
Người Yêu Dấu
Thông tin truyện: Người Yêu Dấu
Con đường đến trường tuổi nhỏ, người bạn thân thiết thủa ấu thơ, niềm vui, nỗi buồn hay những sợ hãi đầu đời… chẳng hiểu sao những điều rất đỗi thân quen ấy trong “Người yêu dấu” của Sara Zarr lại có sức cuốn hút lạ kì đến vậy.
Có lẽ lối hành văn giản dị nhưng ngọt ngào, sâu lắng, hay bởi vì những câu chuyện, những kỉ niệm được kể dễ chạm vào miền kí ức thăm thẳm của mỗi người, vẫy gọi bao tháng năm tuổi nhỏ, bao kí ức không thể nào quên. Nhưng dù thế nào, cũng có thể khẳng định “Người yêu dấu”, một tác phẩm viết về tuổi teen, qua bản dịch của Dili, thực sự là một món quà ý nghĩa gửi tới bạn đọc trong những ngày đầu hè…
Nhân vật chính, Jenifer, xuất hiện ngay từ những dòng đầu tác phẩm, lập tức kéo bạn vào những hoài niệm miên man về tháng ngày đã qua. Điều lạ lùng là, bạn sẽ có cảm tưởng, đang trải nghiệm một hiện tại sinh động, chứ không phải những gì được hồi tưởng lại. Bởi những hình ảnh, những người, những sự kiện liên quan đến Cameron - người bạn thân thiết duy nhất của Jenifer thủa thiếu thời, dường như chưa bao giờ thuộc về quá khứ.
Chỉ có một vài điều, Jenifer muốn nhớ về Cameron mà không thể, như bộ pijama mà cậu ta mặc khi đi ngủ, món ngũ cốc ưa thích của cậu ta, hay cảm giác Jenifer nắm tay Cameron lúc họ đi bộ từ nhà đến trường hồi lớp ba.
Thậm chí, cô muốn nhớ lại chính xác cô và Cameron đã trở thành bạn của nhau như thế nào ở điểm khởi đầu và cứ muốn trở đi trở lại điều này mãi: “Cameron là một cuốn sách mà tôi ao ước được khám phá ngay từ trang đầu tiên”.
Những kí ức hồn nhiên, ngọt ngào ấy cứ hiển hiện sống động bên cạnh những kí ức buồn về người bạn tội nghiệp. Jenifer nhớ mãi những ngày tháng, khi Cameron đến trường với đôi tay tím bầm sau mấy ngày nghỉ học, lẳng lặng không nói cho đến khi ổn lại. Cô thực sự không biết, Cameron đã phải hứng chịu những gì trong ngôi nhà chính mình, cho đến tận khi trưởng thành.
Một ngày người bạn thân thiết của Jenifer không còn đến lớp. Cậu đi mà không nói với cô một lời từ biệt, không một dòng tin nhắn để lại. Bạn bè đã nói dối cô là Cameron đã chết. Một Jenifer yếu đuối, nhỏ bé hình như cũng đã không còn tồn tại từ sự ra đi lặng lẽ của Cameron.
Jenifer trở thành một người khác, tên họ cũng thay đổi theo do mẹ cô kết hôn với Alan: Jenna Vaughn. Cuộc sống của cô trở nên sung túc hơn, cô sống trong một căn nhà đẹp trên đại lộ, trang phục luôn luôn chỉnh tề, thân hình thon thả …và cô có một người bạn trai mới rất thương yêu cô. Nhưng sự mất mát Cameron khiến cuộc sống trở nên không còn ý nghĩa, nhất là những ngày sinh nhật, những ngày khiến cô nhớ Cameron nhiều nhất.
“Cuộc sống này cần phải có một cái nút tua nhanh. Bởi vì sẽ có những ngày bạn không muốn tồn tại trên cõi đời này nữa. Cái cảm giác ấy không kéo dài vĩnh viễn nhưng nó cứ bao quanh khiến bạn cảm thấy bất lực, bạn không thể ngưng thời gian lại, cũng không thể cuốn nó đi thật nhanh hay làm bất cứ điều gì để tránh đối diện với nó”.
Tất nhiên, câu chuyện giản dị về tình bạn này không chỉ dừng lại ở lời nhắc nhở chúng ta, hãy trân trọng những gì ý nghĩa mà chúng ta đang có. Xa hơn nữa, là một điều giản dị, sẽ không bao giờ khép lại, ngay cả khi câu chuyện kết thúc: Hãy hiểu và yêu thương nhiều hơn nữa! Vì lẽ đó, “Người yêu dấu” quả là một món quà ý nghĩa cho tuổi học đường
Để lại một bình luận
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.