Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Freenbecky

Chương 115: 87 - [18+]


Đọc truyện Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 115: 87 – [18+]

Chap 87 – [18+]

Cảm thấy đã mỏi mắt sau khi vừa đọc xong vài trang sách, Freen tháo cặp kính cận xuống đặt quyển sách đọc dang dở lên bàn, nhìn xuống đồng hồ trong điện thoại, cũng đã hơn 11 giờ đêm rồi nhìn lên bóng lưng của Becky đang ngồi ở bàn làm việc nhỏ đối diện giường ngủ của họ, bé vẫn chưa có dấu hiệu muốn đi ngủ. Freen bước xuống giường chậm rãi đi tới, tay đặt lên vai bé cất giọng trầm ấm: “Tối nay em chăm thế? Bình thường có thấy em làm việc gì khuya như vậy đâu.”

Becky phồng má nhìn lên Freen: “Còn không phải tại chị sao? Cả ngày nay em luôn bám theo chị có tập trung làm việc gì ra hồn, em đang làm bù lại việc của hôm nay đây.”

“Thế đã sắp xong chưa?” – Freen cúi thấp xuống ngang tầm mắt với Becky nhìn vào màn hình laptop, cô nhìn ra được mọi thứ đã ổn: “Được rồi đó, em lưu lại rồi nghỉ ngơi thôi, có gì mai làm tiếp.”

Becky lắc đầu: “Còn một xíu nữa, em muốn làm cho xong luôn.”

Vòng tay trượt từ vai Becky đi xuống câu luôn lên cổ bé, Freen cứ thế ôm Becky đặt môi lên tai bạn gái nhỏ thì thầm: “Chị buồn ngủ rồi, chúng ta đi ngủ đi!”


Hiếm khi thấy người yêu chủ động như vậy, Becky dù ý chí mạnh mẽ bao nhiêu cũng bị lay động không ít, đặc biệt hơn khi đôi môi quyến rũ ấy đang hôn lên má mình bật đèn xanh, thời khắc này toàn bộ tâm trí bé nào còn suy nghĩ gì được đến công việc nữa.

“Freen, là chị đang muốn cám dỗ em phải không?”

Freen gật nhẹ đầu thừa nhận, vùi mặt vào cần cổ Becky hít lấy hương sữa tắm nhàn nhạt thơm dịu như phấn em bé, cô rất thích mùi hương này, hòa cùng mùi cơ thể của bé không lẫn vào đâu được: “Phải!”

Đóng laptop lại theo Freen đi đến giường ngồi xuống, Becky mỉm cười nhìn chị, không quên thói quen trêu chọc: “Người trưởng thành và nghiêm túc như chị nay lại chủ động thế? Làm em có chút không quen.”

Áp tay lên má Becky thay cho câu trả lời, ánh mắt say mê nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp trước mắt, Freen mỉm cười đáp lại: “Vì em, cũng là vì chị, chị đang tập dần việc sống thật với cảm xúc của chính mình, bây giờ cũng chỉ có hai chúng ta, còn có…” – Freen liếm nhẹ môi: “Những chuyện mất mặt hơn nữa chị cũng đều đã trải qua cùng em hết rồi.”

Becky chồm tới định hôn lên môi Freen nhưng cô đã nhanh hơn lùi lại tránh được, đôi mắt ánh lên tia lém lỉnh trêu lại bé: “Bé con, đừng suốt ngày tự quyết như vậy, đêm nay chị sẽ là người làm chủ mọi chuyện.”

“Được thôi, vậy em sẽ vui vẻ hưởng thụ.” – Becky gật gù không hề phản đối, ngay sau đó môi Freen liền đặt lên môi Becky ngọt ngào hôn lên, chầm chậm đẩy cả hai nằm xuống giường.

“Freen…” – Becky giật mình khi Freen lấy ra một tấm vải màu đen bên dưới gối nằm che mắt bé lại, sau một thoáng bất ngờ, khóe môi mỏng cong lên nụ cười thích thú nằm yên để chị cột tấm vải quấn quanh mắt mình, nửa đùa nửa thật thốt: “Chị đúng là đã chuẩn bị sẵn, được thôi, đêm nay em sẽ giao bản thân cho chị tùy ý xử lý, trả lại món nợ đêm qua.”
3

Trên khuôn mặt Freen, nụ cười càng lúc càng trở nên bí ẩn, cô tiến đến gần tai Becky thỏ thẻ, vô tình hay cố ý phả hơi thở ấm nóng lên da thịt nhạy cảm khiến bé khẽ rùng mình một cái: “Rất tốt! Vậy em nằm yên chờ chị một chút.”

“Chị đừng đi lâu quá, em sợ sẽ ngủ quên mất đó.” – Becky tinh nghịch đáp.

Không mất quá lâu Becky đã nhận ra tiếng động đi đến giường trở lại, đúng là khi bị che mắt, tầm nhìn không còn nhìn rõ làm cho tâm lý trở nên có chút bất an, nhưng theo đó chính là loại kích thích khó diễn tả được thành lời.

“Chị…” – Becky mím môi khi bàn tay Freen đang cởi đi áo ngủ pyjama của mình, cơ thể được chị nâng nhẹ lên trút bỏ quần áo đi.

Toàn bộ sự chú ý của Freen đều rời xuống hai nhụy hoa trước ngực đang mời gọi cô, tay đặt lên bao lấy một bên ngực nhẹ nhàng mơn trớn, bên còn lại Freen lấy thứ vừa mới đem đến đặt vào dùng môi mình giữ lấy.

“A… cái này…” – Becky khẽ run lên vì hơi lạnh đột ngột trên ngực mình, ngay sau đó là đầu lưỡi ẩm ướt đang vờn quanh, loại kích thích xa lạ này làm khoái cảm trong người Becky dâng lên mãnh liệt, bàn tay vô thức đưa ra tìm đến mái đầu chị vò rối ấn xuống: “Chị học ai cái trò này thế…”


Freen khẽ cười hút lấy số nước tan ra từ cục nước đá trên ngực Becky, vui vẻ trả lời: “Em vui là được.”

“Em muốn tháo bịt mắt ra.” – Tay bé bị chị ngăn lại khi vừa chạm vào tấm vải lụa, bé muốn được nhìn thấy khuôn mặt chị lúc này.

“Không được, đêm qua em cũng đâu có cởi trói cho chị, ngoan ngoãn nằm yên đó đi!”

“Chị đúng là càng ngày càng hư hỏng…ưm…” – Còn chưa kịp nói hết câu, cái lạnh buốt đã di chuyển xuống đến bụng Becky, Freen thật là biết cách “hành hạ” người khác, đêm nay ắt hẳn là một đêm mất ngủ.

Nhìn dáng vẻ yêu kiều, ma mị của người nằm bên dưới đang vô thức phát ra những âm thanh quyến rũ làm cho Freen thêm ngây ngất, nỗi khao khát muốn chiếm hữu cơ thể ấy choáng ngập trong tâm trí, khiến cô không phân biệt được bản thân là đang muốn trừng phạt bé hay đang bị vẻ mị hoặc này hấp dẫn.

“Freen… em lạnh quá…” – Giọng Becky thổn thức như cầu xin, cơ thể run nhẹ lên khi viên nước đá nhỏ dần trượt xuống nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể mình, bóng tối bao trùm càng tăng thêm nỗi bất an trong lòng Becky không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Đôi mắt thích thú ngắm nhìn nơi e ấp đang e thẹn bởi kích thích do mình mang đến, Freen hài lòng hôn lên đôi môi đang thở gấp của Becky, ngọt ngào quấn quýt, bàn tay bên dưới theo đó tiến vào, nhịp nhàng đưa đẩy.

“Chị…”

“Chị làm có tốt không?”

Becky khẽ gật đầu ôm chặt lên cánh tay Freen làm điểm tựa, cả cơ thể bé đã trả lời quá rõ ràng thế còn gì…

Freen chưa dừng lại vẫn tiếp tục thì thầm bên tai Becky khi biết rằng bé sắp lên đến cao trào: “Chị không hề yếu đuối có phải không?”


“A… Freen…”

Cơ thể mềm nhũn không còn sức lực nằm yên trên giường, Becky thở hổn hển đưa tay tháo tấm vải trên mắt xuống, nhìn lên vẻ mặt đắc ý của Freen đáp: “Chị cũng thù dai thật đấy…”

Freen vén tóc bé qua một bên, nheo mắt trả treo: “Là trí nhớ tốt.”

“Được, chị của em giỏi lắm!” – Becky khẽ cười kéo Freen nằm xuống giường cùng mình, nhấc đầu đặt lên ngực chị: “Em buồn ngủ rồi.”

.

.

.

TBC.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.