Đọc truyện Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 106: 80
Chap 80
Dù xuất phát từ ý tốt thế nào nhưng việc làm vừa rồi của Sam và chị Nam vẫn khiến cho Freen rất giận, cô không thèm nhìn mặt hai đứa bạn lấy một lần nắm tay Becky lên xe chở bé và chủ tịch trở về, để lại hai đứa bạn cùng hai anh diễn viên quần chúng tự lái xe về sau.
Về đến nhà cũng đã gần 2 giờ sáng, tuy rất mệt mỏi nhưng cả người cô và bé đều rất bẩn không thể nào cứ thế ngủ được, Becky lên tiếng muốn tắm chung để tiết kiệm thời gian, nhìn lên ánh mắt cảnh giác của chị nhìn mình, bé vội đáp: “Em không có ý gì khác ngoài việc tắm đâu, em cũng đang rất mệt.”
Freen khẽ cười xoa đầu bé con: “Được rồi, chúng ta mau đi tắm rồi tranh thủ ngủ một chút.”
Đúng như lời đã nói, bé tắm rất ngoan, không hề đùa giỡn hay có ý đồ nào khác với chị, duy chỉ có ánh mắt lâu lâu không thể kiềm chế được không hề che giấu việc ngắm nhìn cơ thể chị, Freen đôi lúc phải đưa tay lên xoay cằm bé sang hướng khác nhắc nhở, bản thân lại vô thức bị cám dỗ nhìn xuống cơ thể bé không muốn rời, nhưng cô đã tự giác chỉnh đốn lại tâm tưởng tập trung vào việc tắm trở lại.
Vừa ngả lưng xuống giường, Freen theo thói quen vòng tay ôm đứa trẻ nhỏ vào lòng khép mắt lại, thì thầm lời cuối: “Ngủ ngon, bé của chị!”
“Chị yêu ngủ ngon!” – Bé rướn người hôn lên má chị một cái cũng nhắm mắt thiếp đi, ngày hôm nay thật là dài đối với họ.
.
.
.
“Hai con sâu ngủ này, mau dậy đi!” – Sam và Nam đứng bên giường nhìn bộ dạng tình tứ của Freen và Becky ôm nhau ngủ cảm thán, vốn dĩ họ định đến xin lỗi chuyện hôm qua, nào ngờ lại được rửa mắt như vậy.
Gọi mãi không có động tĩnh nào, Sam bước tới gần hơn cúi xuống lấy đuôi tóc của Freen cọ nhẹ lên má cô ấy, hành động này quả thật rất có hiệu quả đã đánh thức được đứa bạn của mình khó chịu mở mắt ra.
“A…” – Freen suýt thét lên vì khoảng cách quá gần của Sam đang nhìn chăm chăm vào mình, may mà Sam nhanh tay đã bịt miệng Freen lại trước.
“Là tớ đây!”
Freen điều chỉnh lại tầm mắt, nhìn lên Sam và chị Nam đứng phía sau, cô gỡ tay Sam ra gằn giọng: “Mới sáng sớm hai người lại định giở trò gì thế?”
“Thì đến xin lỗi hai người đó!”
Freen nhìn sang Becky vẫn đang ngủ ngon không nỡ đánh thức, ánh mắt rơi xuống khe rãnh quyến rũ của bé bên dưới chiếc váy ngủ hai dây, vội lấy chăn đắp lên cao đến tận cổ che lại, bàn tay theo đó đẩy bản mặt đáng ghét của Sam ra xa tạo khoảng cách.
Sam bĩu môi khinh thường: “Chưa gì đã giữ của rồi!”
Freen ngồi dậy bước xuống giường, còn chưa kịp đứng lên, bên cạnh bé đã đạp tung chăn ra, làu bàu nói trong lúc còn đang ngủ: “Nực quá!”
Sam và Nam nhìn vẻ mặt đơ ra của Freen, nhìn lại cái nết của của bé con chỉ biết phì cười, Sam cất lời trêu chọc: “Dáng đẹp đó ha!”
Freen chau mày đẩy luôn hai người bạn ra khỏi phòng càng nhanh càng tốt.
Ngồi trong phòng khách, Freen khư khư duy trì bộ mặt lạnh băng vô cảm không thèm đếm xỉa gì đến Sam và chị Nam, dù đang ngồi đối diện nhau nhưng tâm thái hai phe như hai thái cực, người cao cao tại thượng gác chéo chân hướng ánh mắt sắc bén nhìn hai kẻ cúi gầm mặt, thiếu điều quỳ gối cầu xin sự khoan hồng độ lượng từ người kia.
“Freen, tớ biết tớ và chị Nam quyết định làm vậy là hơi quá đáng, nhưng mục đích đều muốn tốt cho hai người, và chủ tịch đã có cái nhìn tốt hơn về mối quan hệ của hai người còn gì.”
Freen không chút mềm lòng, giọng lãnh đạm đáp trả: “Kết quả này không sớm thì muộn tớ và Becky cũng sẽ khiến chủ tịch chấp nhận mối quan hệ của bọn tớ, còn hai người làm vậy không những quá đáng mà là rất quá đáng.” – Nghĩ đến việc đêm qua mất mặt trước hai người đàn ông xa lạ, còn bị chủ tịch nhìn thấy cảnh tượng “hiểu lầm” khó coi đó, Freen thật sự đã chịu tổn thất về mặt tinh thần quá lớn, mà bọn họ còn lắp camera quay lại tất cả, càng nghĩ cô lại cảm thấy tức giận.
“Chuyện tốt hai người làm khiến tôi bị san chấn tâm lý luôn đấy.”
Sam bước tới ngồi luôn xuống đất nắm lấy cánh tay Freen lay lay, bộ dạng ủy khuất đáng thương nhìn vào rất giống tỳ nữ đang ngồi chờ được chủ nhân tha tội: “Tớ biết sai rồi, cậu xem tớ cũng là idol nổi tiếng, bộ dạng như thế trước mặt cậu chưa đủ thể hiện thành ý sao?”
Freen thở hắt ra, cô cần động tác giả này của Sam chắc, lời còn chưa kịp nói, cánh tay còn lại của cô cũng đã bị chị Nam nắm lấy, cô ấy đang ngồi dưới đất nhìn lên cô y hệt Sam, nhưng cái biểu cảm đáng thương này sao lại buồn cười như thế, làm cho Freen đang trong tâm thế tức giận cũng xém bật cười, may mà cô đã kịp chau mày để kìm lại.
“Cả chị nữa!”
“Chị cũng biết lỗi rồi, chị đúng là không nên hùa theo trò ngốc này của Sam, em nghĩ tình chị đã lấy bản kế hoạch hợp tác của gia đình để giúp hai đứa mà đừng giận chị nữa nha!”
Sam sắp nặn ra được vài giọt nước mắt để diễn cũng bị vẻ mặt “hài hước” động lòng phàm của chị Nam làm cho không nhịn được phá lên cười, màn xin lỗi theo đó chính thức đổ sông đổ biển.
Freen gạt hai tay ra đứng dậy mặc kệ bọn họ, cô bước nhanh lên phòng không thèm nhìn lại, cũng không dám nhìn lại, sợ rằng bản thân sẽ không vững vàng bật cười theo, cô còn muốn giận hai người đó lâu thêm một chút, để bọn họ sau này không còn có những hành động quá trớn nữa.
“Ôi trời! Cái cấu hình khuôn mặt gì mà hài thế, suýt nữa thì nguy!” – Freen đưa tay lên vuốt vuốt ngực mình khi đã khuất sau cánh cửa, điều chỉnh lại cảm xúc bình thường trở lại, Freen bước đến đánh thức bé dậy.
.
.
.
TBC.