Đọc truyện Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 105: 79
Sau một hồi cân nhắc các bình luận của mọi người, có nhiều bạn đã đoán đúng với ý tưởng của mình nha, đoạn đường phía sau vẫn còn nhiều chông gai, lúc nào vui được cứ vui lên nhé ^^
Chap 79
Flashback
Cảm thấy có lỗi về chuyện anh trai mình nói ra mối quan hệ của Freenbecky với chủ tịch, Sam quyết định bàn bạc cùng Nam vạch ra kế hoạch để ba Becky có thể nhìn thấy được tấm chân tình của hai người dành cho nhau. Nhưng nếu cứ thế không nói trước với chủ tịch mà tiến hành có phần khó tiếp nhận, thế là Sam và Nam thuyết phục luôn ông theo họ đến nơi tập kích để quan sát tình hình.
Ngồi lại cái lều được dựng gần ngôi nhà hoang, Sam và Nam đã lắp sẵn camera ẩn bên trong ngôi nhà để tiện cho việc quan sát tình hình cùng ngài chủ tịch, ban đầu ông không hề đồng tình với kế hoạch “dở hơi” này của mấy đứa trẻ, nhưng kết quả vẫn bị thuyết phục đi theo vì Nam đã đưa ra đề nghị béo bở, sẽ cân nhắc việc hợp tác dự án mới của tập đoàn ba cô ấy với phía ông, là một người làm ăn kinh doanh, chuyện này không thể bỏ lỡ được.
“Hai đứa nó đang làm cái trò gì thế hả?” – Chủ tịch nhăn mặt chỉ tay vào màn hình cảnh Freen đang dí sát mặt vào cần cổ con gái mình, tận mắt chứng kiến cảnh tượng này làm ông có chút khó chấp nhận được.
Sam và Nam đang cố nén cười tỏ ra nghiêm túc phân tích lại hoàn cảnh: “Chủ tịch, ngài nhìn kỹ lại đi, Freen đang cố tìm cách cởi dây trói ra thôi, phải, chính là cởi dây trói ra.”
Nam bên cạnh vội đưa tay lên bụm miệng lại khi nghe đến đoạn Freen cúi xuống kéo áo cho Becky để lấy mặt dây chuyền, cô nhanh tay ra hiệu cho anh trai áo thun đen vào giải vây. Bình thường chỉ có bọn họ xem thì không sao, ngược lại còn rất phấn khích là đằng khác, nhưng lúc này người xem chính là chủ tịch, mà mục đích muốn để ông nhìn thấy được sự quan tâm bất chấp nguy hiểm của hai đứa dành cho nhau, chuyện lớn còn chưa thấy đâu, để ông nhìn thấy mấy cảnh nóng bỏng thế này không khéo lại phản tác dụng.
May mắn làm sao, anh trai tốt bụng này vừa hay lại làm cho Freen và Becky chột dạ đẩy nhanh tiến độ bỏ trốn, thế là có được một màn cảm động tiếp theo.
End Flashback.
“Chuyện quái gì thế này?” – Freen bức xúc thốt lên, đám bạn thân của cô lại có thể bày ra trò chấn động như vậy, làm cô không biết phải diễn tả cảm xúc của mình vào lúc này ra sao luôn.
Còn chưa tiêu hóa được thông tin, nhìn thấy chủ tịch xuất hiện phía sau làm cho Freen và Becky thêm một trận kinh hãi, vội nhìn sang hai đứa bạn thân chờ đợi lời giải thích.
Chủ tịch hắng giọng cất lời phá tan bầu không khí nặng nề phần nào do ông tạo ra: “Nhìn bộ dạng thảm hại của hai đứa thật chẳng ra làm sao. Mau trở về tắm rửa tử tế lại đi!”
Becky nhăn mặt lườm hai con người đang rén cúi gầm mặt phía sau không dám nhìn lên chị và bé, mỉa mai đáp trả: “Ba nhìn xem có ai bị bắt cóc mà không thảm hại không?”
Sam và Nam nhanh chân bước tới mỗi người kè một em mát xa bóp vai cho hai bạn nhỏ, cuống quýt bào chữa: “Bọn này cũng là nghĩ cách muốn giúp hai người thôi, hai đứa vừa rồi một màn xả thân vì tình yêu rất cảm động, chủ tịch đều đã nhìn thấy hết, có phải không ạ?”
Freen ném cho Sam ánh mắt khinh thường, tay gạt tay đứa bạn khỏi vai mình không muốn nhận sự “quan tâm” muộn màng này, dù vậy ngay sau đó cô cũng đã nhìn lên chủ tịch mong đợi được sự chấp nhận của ông.
“Chủ tịch, tôi thay mặt bạn của mình xin lỗi ngài, tôi và Becky hoàn toàn không biết về chuyện này.”
Nam bước tới trước giải thích: “Chuyện này từ đầu chị đã nói với chủ tịch hai đứa không biết gì rồi. Nếu biết trước hai đứa sẽ không dám làm mấy cảnh “nóng mắt” thế đâu.”
Freen theo hướng mắt của Nam nhìn lên góc cao trần nhà, phát hiện ra một máy quay nhỏ, cả khuôn mặt liền tối sầm lại khó coi, lần này cô có giải thích gì cũng đều không thể cứu vớt được hình tượng của mình được nữa. Bao nhiêu thể diện đều mất sạch chỉ sau một đêm.
Không giống như biểu cảm suy sụp của Freen, Becky ngoài ngạc nhiên ra lại có điểm thích thú ghé nhỏ bên tai Sam thì thầm: “Trở về chị cho em đoạn video đó nha!”
“OK bé!”
“Thật không ra thể thống gì nữa! Sao ta lại sinh ra đứa con gái như con chứ?” – Chủ tịch nhìn lại người đàn ông vừa bị con gái cưng của mình đánh vẫn chưa hết đau, chột dạ vội nhìn sang nơi khác trách mắng Becky.
Bé bĩu môi lầm bầm: “Trong mắt ba có bao giờ nhìn thấy điểm tốt của con đâu.”
“Becky!” – Freen nắm tay bé nhắc nhở, tính bướng bỉnh này trước mặt chủ tịch vẫn là nên phải dạy dỗ lại.
“Nhưng không thể phủ nhận con đã tìm được một người dám vì con mà bất chấp mạng sống, coi như tạm được đi!” – Ông thật lòng thừa nhận, khoảnh khắc Freen dùng thân mình che chắn cho Becky, ông đã biết được tình cảm của cả hai thật sự không phải là nhất thời, người như Freen có rất nhiều phẩm chất tốt, con gái ông tính ra có được trái tim Freen đúng là hời rồi.
Bé nở nụ cười đắc ý hất nhẹ cằm lên: “Mắt nhìn người của con luôn rất tốt mà.”
“Đừng vội mừng, những yêu cầu ta đưa ra con vẫn phải hoàn thành đấy. Không có chuyện được đặt cách đâu.”
“Con biết rồi, cảm ơn ba!”
Freen thở phào, cô biết phần nhiều chủ tịch đã chấp nhận mối quan hệ của họ nhưng vì sĩ diện nên không nói ra, ý cười hiện lên trên khuôn mặt rất nhanh đã trở về vẻ lạnh nhạt khi nhìn lại bản mặt hai đứa bạn thân. So với công thì tội vẫn nhiều hơn, làm cho cô và bé một phen hốt hoảng, Freen tuyệt đối không bỏ qua dễ dàng.
.
.
.
TBC.