Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Chương 31: 1 Và 0


Đọc truyện Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng FULL – Chương 31: 1 Và 0


Những thứ Trương Tử Hề đưa cho Chu Tư Y, đều là mua của Yêu Quý salon, hơn nữa Yêu Quý salon đối với viên công yêu cầu cũng rất nghiêm khắc, cho nên thời điểm đồ đạc được đưa tới, cũng không có giống bình thường chuyển nhà hay chuyển công ty, nhân viên tùy tiện đem đến rồi liền vỗ mông chạy lấy người, trên cơ bản họ đều sắp xếp lại hết cho Chu Tư Y.

Cho nên Miracle kỳ thật cũng không phải thật sự thu thập, nàng chỉ cần thay đổi vị trí của món đồ nào để không đúng chỗ, mở đóng gói, kéo nhãn hiệu ra cũng không khó làm.
Miracle thu thập xong, nói với Chu Tư Y vốn đang im lặng lắng nghe ba vị bạn học nói chuyện: “Y tiểu thư, vật dụng thu thập tốt lắm, xin hỏi còn có chuyện gì cần tôi làm sao?”
“À Miracle, cám ơn chị, còn lại để tôi làm là được.” Chu Tư Y trên mặt thản nhiên, nhưng miệng lại nói cảm tạ.
Miracle đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhìn người sâu sắc, cho nên có chút hiểu biết Chu Tư Y là con người như thế nào, Chu Tư Y trừ bỏ ở trước mặt Trương Tử Hề, biểu tình của nàng luôn là lạnh lùng cùng lãnh đạm.

Miracle nhìn thoáng qua giường ngủ Chu Tư Y đặt bên kia, tựa hồ thật sự không cần mình hỗ trợ, vì thế nói: “Vậy được rồi, Y tiểu thư, tôi đi trước.”
Sau đó quay đầu, nói tạm biệt với Khâu Khả Nhi, Thái Trác Nghiên, Thái Trác Hân ba người, liền bỏ đi.

Nhưng là nàng mới vừa đi đến cửa ký túc xá, lại tựa hồ nghĩ tới cái gì, quay đầu nói với Chu Tư Y: “Y tiểu thư, ngài nên nhớ số của tôi, có việc gì thì có thể tìm tôi.”
Miracle nói xong thì lấy ra di động của mình nhấn một dãy số, chỉ chốc lát thì nghe di động của Chu Tư Y vang lên.

Chu Tư Y lấy di động ra, cúp máy rồi lưu số của Miracle, nói với Miracle: “Cám ơn, tôi nhớ kỹ.”
Miracle mỉm cười, suy nghĩ một chút nói: “Đương nhiên……!Cô ấy hẳn là càng hy vọng khi ngài có việc thì người thứ nhất ngài tìm là cô ấy.” Sau đó xoay người đi.

Miracle làm quản gia tư nhân cho Trương Tử Hề, đương nhiên hiểu biết dục vọng chiếm hữu của Trương Tử Hề có bao nhiêu cường, cô ấy mà biết nếu Chu Tư Y có chuyện rồi tìm mình đầu tiên, sợ là mình chết thế nào cũng không biết.
Chu Tư Y nghe được câu nói cuối cùng kia của Miracle, hơi ngây ra một lúc, nếu mình có chuyện gì thì thật sự có thể tìm Hề hỗ trợ sao?
Thái Trác Nghiên nhìn bóng dáng Chu Tư Y, trong mắt loé ra hàm xúc không rõ, không biết đang suy tư cái gì.

Mà Thái Trác Hân tựa hồ nhớ tới mình và Nghiên đều cùng Khâu Khả Nhi trao đổi số điện thoại, nàng còn không biết số của Chu Tư Y, vì thế nói: “Chu Tư Y, cậu cho chúng mình số của cậu đi, chúng mình còn không có đâu.

Về sau có chuyện gì cũng có thể liên hệ nha.”
Chu Tư Y biết trao đổi số điện thoại di động là một loại lễ phép, cũng là một loại giao tế, vì thế nàng đồng ý, nhưng là từ lúc nàng tiếp nhận di động cho đến bây giờ, chỉ nhận cuộc gọi của một mình Trương Tử Hề, ngay cả số của bản thân nàng cũng không biết.
Chu Tư Y trừ bỏ Trương Tử Hề, ở trước mặt những người khác nàng chính là cái mặt than, sắc mặt luôn bình thản, ngữ khí mang theo xin lỗi nói: “Số của tôi là mới đổi, tôi còn không biết, cậu nói số của cậu cho tôi biết, để tôi gọi cho cậu đi.”
Lý do này nói cho có lệ, vì nếu là tiểu thư nhà giàu, tự nhiên sẽ không tự đi đổi số, mà Thái Trác Hân cũng không nghĩ nhiều, nàng chỉ “à” một tiếng, liền nói số của mình cho Chu Tư Y.

Lúc Chu Tư Y bấm gọi Thái Trác Hân, Thái Trác Hân kinh ngạc nhìn màn hình điện thoại chớp động, miệng trương thành hình chữ O, tán thưởng nói: “Trời ạ, Nghiên, em nhìn xem dãy số này đi, 1**00000000.”
Dãy số hiện ra trên màn hình di động của Thái Trác Hân, trừ bỏ ba số trước là mã vùng, tám số còn lại thế nhưng toàn bộ đều là 0.

Trên cơ bản, người rành về di động nhất định sẽ biết, số điện thoại có đôi khi sẽ đại biểu cho thân phận của một người, dãy số càng đẹp thì thân phận càng cao.

Ở trong nước, số điện thoại nhiều vô số kể, nhưng giống dãy số của Chu Tư Y, không có trên mấy chục vạn là không làm được.
Thật ra dãy số này Trương Tử Hề đã sở hữu từ lâu, năm đó di động cũng không lưu hành như bây giờ, mà điều kiện của Trương Tử Hề thì quá tốt, lúc còn rất nhỏ cô đã dùng điện thoại di động rồi, khi đó cô chỉ có vật chất khiết phích, cũng không có tinh thần khiết phích, cho nên lúc ấy cô nhìn xem ba mẹ, cũng khát khao bạch mã vương tử tương lai của mình, liền tuyển định hai dãy số.

Một cái là 1**00000000, một cái khác là 1**11111111.

Lúc ấy Trương Tử Hề có ý tưởng rất đẹp, tổ hợp 1 và 0 chính là 10, thập toàn thập mỹ.


Chỉ là cô cũng không biết, 0 cùng 1 ở lĩnh vực nam tính sẽ đại biểu cho ý tứ khác.
Hiện tại Trương Tử Hề dùng là dãy số 1**11111111 kia, mà dãy số 1**00000000 liền cho Chu Tư Y.

Trương Tử Hề kỳ thật đã sớm quên mất chuyện này, năm đó cô lưu lại dãy số này, định cấp cho bạch mã vương tử tương lai, liền dựa theo tiêu chuẩn ngay lúc đó trả hết hợp đồng 20 năm, cho nên thuê bao này cũng không quá thời hạn.
Lúc Trương Tử Hề nghĩ Chu Tư Y nên có một chiếc di động, liền nhớ tới việc này, nhưng lại ma xui quỷ khiến đem dãy số này cho Chu Tư Y, ngay cả chính cô cũng không biết mình là ôm cái ý tưởng gì, là đã sớm không cần niềm khát khao xưa, hay là kỳ vọng Chu Tư Y sẽ trở thành một bạch mã vương tử mới?
Khâu Khả Nhi hâm mộ nhìn Chu Tư Y, sau đó ánh mắt lại ảm đạm xuống, đầu vừa mới nâng lên lại cúi xuống, nàng càng hâm mộ người khác, thì lại càng trở nên tự ti.
Thái Trác Nghiên cũng không có nói cái gì, chỉ là yên lặng lưu số, liền không thèm nhắc lại.

Mà Thái Trác Hân tán thưởng số của Chu Tư Y xong, liền đem số của Thái Trác Nghiên nói cho Chu Tư Y, nhìn nàng lưu số xong, lại không thèm hỏi Khâu Khả Nhi mà bấm di động hiện ra số của Khâu Khả Nhi, nói cho Chu Tư Y.
Chu Tư Y đương nhiên cũng hiểu được dãy số càng đẹp lại càng quý, nhưng nàng bởi vì khuyết thiếu thông tin về phương diện này, cho nên không thể đoán ra giá trị của dãy số.

Nàng theo bản năng nắm chặt di động trong tay……
Lúc này đã là giữa trưa, đã đến giờ ăn cơm trưa, vì thế Thái Trác Hân liền đề nghị từ nàng thỉnh mọi người ăn một chút, lấy việc này chúc mừng tình hữu nghị tốt đẹp giữa bốn người cùng với tương lai đầy triển vọng.

Khâu Khả Nhi và Thái Trác Nghiên tự nhiên là không có dị nghị, mà Chu Tư Y cũng ý thức được chính mình hẳn là nên thay đổi phương thức giao tế một chút, nàng nghĩ: Liền theo “bữa cơm hữu nghị” này mà bắt đầu đi, vì thế cũng đáp ứng.

Học viện tài chính Thế Khải không ở trong xã khu, cho nên xung quanh cũng không có nhà hàng cao cấp nào, hơn nữa còn nghe nói là bên trong học viện cũng có mở một nhà hàng cao cấp, gọi là Tư Nguyên.

Cái tên này bao quát bóng dáng của học viện ở bên trong, Tư Nguyên, “Tư” đương nhiên là học phí của các nàng, “Nguyên” chính là Thế Khải.
Thái Trác Hân đã sớm quấn quít lấy Thái Trác Nghiên, cuống hết cái trường học nói nhỏ không nhỏ này, nàng lôi kéo Thái Trác Nghiên đi ở phía trước, mang theo Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi đi đến nhà hàng Tư Nguyên.
Bốn người đi vào nhà hàng Tư Nguyên, nơi này trang hoàng cùng phong cách cũng không kém nhà hàng cao cấp bên ngoài bao nhiêu.

Thái Trác Nghiên vô cùng thuần thục tuyển một chỗ có vẻ yên tĩnh trong góc, Thái Trác Hân lôi kéo Thái Trác Nghiên ngồi cùng nhau, mà Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi ngồi đối diện các nàng.
“Mình thích nhất là hoàn cảnh nơi này đó, lần này mình và Nghiên đến đây học, thích nhất chính là địa phương này.” Thái Trác Hân một bên nói với Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi, một bên ngoắc bồi bàn.
Khâu Khả Nhi nghe thấy Thái Trác Hân nói như vậy, cảm thấy có chút tò mò, mặt đỏ hỏi nhỏ: “Vì cái gì a?”
Thái Trác Hân cười cười: “Haha……!Các cậu không phát hiện tới nơi này ăn cơm phần lớn đều là tình lữ sao? Cho nên nha……!Mình cảm thấy hoàn cảnh này thật thích hợp với mình và Nghiên.”
Khâu Khả Nhi nghe thấy lời này, luôn cảm thấy lộ ra một tia cổ quái, nhưng nhất thời lại không rõ cổ quái ở địa phương nào.

Mà Chu Tư Y sau khi trải qua chuyện với Trương Tử Hề, lại ít nhiều có chút hiểu biết, nàng nhìn Thái Trác Hân một chút, lại nhìn Thái Trác Nghiên một chút, rất mau cúi đầu, cũng không có đáp lời, chỉ để che giấu nghi hoặc cùng suy tư tràn ngập trong ánh mắt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.