Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Chương 30: Vui Vẻ


Đọc truyện Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng FULL – Chương 30: Vui Vẻ


“Ể, Chu Tư Y cậu chừng nào thì đến?” Chu Tư Y vừa tiến vào ký túc xá, Thái Trác Nghiên và Khâu Khả Nhi không phát hiện nàng, nhưng Thái Trác Hân đang làm nũng với Thái Trác Nghiên lại phát hiện được, quả nhiên là người hoạt bát thì mắt linh động hơn.
“Vừa mới.” Chu Tư Y hơi gật đầu, thản nhiên đơn giản đáp lại, nàng cũng không có giống Thái Trác Hân biểu hiện ra bộ dáng như vậy, chỉ thấy qua một mặt mà thôi, nàng cùng ba người này vốn cũng rất xa lạ.
Thái Trác Hân lăng lăng nhìn Chu Tư Y một hồi, sau đó cũng không chờ hai người kia chuẩn bị vấn an Chu Tư Y, liền đột nhiên buông tay Thái Trác Nghiên ra, đến gần hai bước, hai tay tướng nắm ở trước ngực như đang cầu nguyện, ánh mắt sáng lên nói: “Chu Tư Y, một thân quần áo của cậu rất……!Xinh đẹp, thật xứng với cậu.”
Chu Tư Y bị hành động bất ngờ này làm cho hoảng sợ, thời điểm Thái Trác Hân tới gần, nàng phản xạ có điều kiện nhíu nhíu mày, cực nhanh lui ra phía sau hai bước, như trước đem Thái Trác Hân ngăn cách ngoài phạm vi an toàn của mình.

Đối với Thái Trác Hân thiệt tình khen ngợi nàng không hề phản ứng, vẻ mặt lãnh đạm nhìn Thái Trác Hân, nàng tuy rằng biết Thái Trác Hân cũng không có ý xấu, nhưng ba năm vô ý thức huấn luyện ra phản xạ có điều kiện không chịu chính mình khống chế, nếu có ai tới gần thì nàng sẽ lập tức lui về phía sau, vĩnh viễn cách xa người khác ba bước.

Tuy rằng sau khi nàng nghe xong Thái Trác Hân nói, biết nàng ta không có ác ý, chỉ là thiệt tình khen ngợi mà thôi, nhưng nàng vốn cô độc lâu lắm, tựa hồ mất đi năng lực ứng đối, không biết phản ứng lại thế nào, ở người khác xem ra tựu thành lãnh đạm.
Khâu Khả Nhi cũng ngơ ngác nhìn Chu Tư Y, sắc mặt ửng đỏ, trong ánh mắt mang theo dày đặc hâm mộ, ánh mắt nhìn Chu Tư Y, lại như đang đắm chìm trrong suy nghĩ của chính mình, cũng không có chú ý tới Chu Tư Y phản ứng.

Mà ánh mắt của Thái Trác Nghiên là theo Thái Trác Hân di động, cho nên nàng đem toàn bộ phản ứng của Chu Tư Y đối với Thái Trác Hân xem ở trong mắt, thấy Chu Tư Y phản ứng như thế, nàng nhíu nhíu mày, ánh mắt lãnh lãnh, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường, níu tay Thái Trác Hân, nắm chặt ở lòng bàn tay kéo nàng đến bên người, dùng thanh âm từ tính mà nữ tử rất ít có, đối với Chu Tư Y thật có lỗi nói: “Ngượng ngùng, Trác Hân chị ấy luôn loạn chàng như vậy.”
“Ê! Nghiên, chị làm sao cơ?” Thái Trác Hân nghe thấy Thái Trác Nghiên nói như vậy nên không phục trừng mắt Thái Trác Nghiên, nhưng tay lại bình yên để cho Thái Trác Nghiên cầm lấy, không có một chút dấu hiệu muốn giãy ra.
Thái Trác Nghiên không để ý đến Thái Trác Hân, chỉ là cầm tay Thái Trác Hân thật chặt, ánh mắt thẳng tắp nhìn Chu Tư Y, tựa hồ muốn đem nàng xem thấu.
Chu Tư Y nghe thấy Thái Trác Nghiên nói, lại thấy Thái Trác Nghiên còn không có phản ứng, thầm nghĩ trong lòng: Ngay cả đương sự cũng chưa phát giác, người này lại phát giác ra, không đơn giản.

Kỳ thật lúc ấy động tác của Chu Tư Y khá mịt mờ, nàng đã sớm hiểu được khéo léo đưa đẩy, đã sớm có thể cùng người khác bảo trì khoảng cách an toàn, đồng thời lại không đả thương mặt mũi của bọn họ.

Thái Trác Nghiên giải thích như vậy, hơn nữa ánh mắt kia chứa đầy thâm ý nhìn nàng, làm cho nàng không thoải mái, ánh mắt này tựa hồ muốn đem chính mình nhìn thấu.
Nhưng mà Chu Tư Y không khỏi ngày sau sẽ cùng đồng học chung sống, nàng cũng nên thay đổi cách sống, phải học cách giao tế, hết thảy chỉ vì một mục đích.

Mặc kệ là cố ý hay là thiệt tình, vẻ lãnh đạm trên mặt vẫn còn nhưng nàng lại nói lời xin lỗi: “À, không có việc gì, là tôi nhất thời không thích ứng thôi.”
Lúc này Miracle theo sau Chu Tư Y đi đến, ba người đều đem ánh mắt nhìn về phía nàng, Thái Trác Hân nhìn Miracle, phát hiện trên người nàng cũng đều là hàng hiệu, tuy rằng không sánh bằng Chu Tư Y, nhưng cũng không phải dạng vừa, thưởng thức Miracle giỏi giang, nhìn Miracle rồi hỏi Chu Tư Y: “Chu Tư Y, vị này là?”
Chu Tư Y xoay người lại thấy Miracle, không biết làm sao trả lời vấn đề của Thái Trác Hân, Miracle là quản gia của Hề, mà trước mắt giữa mình và Hề lại tồn tại thứ quan hệ khó có thể nói với người ngoài, chẳng lẽ muốn nàng giới thiệu Miracle: Đây là quản gia của người đang bao dưỡng tôi, Miracle? Nói như vậy, nàng nói không nên lời, nàng thật sự không biết nên trả lời thế nào mới tốt, đành phải nhìn Miracle, chờ nàng ấy tự giới thiệu.
Mà Miracle cũng thật thông minh, nàng bắt gặp ánh mắt của Chu Tư Y, liền nhận lấy, ngữ khí chu đáo nói: “Tôi là quản gia của Y tiểu thư, Miracle, về sau Y tiểu thư phiền toái các em chiếu cố.”
Khi Miracle nói chuyện mang theo một cỗ ngạo khí thản nhiên, sẽ không khiến người ta không thoải mái, nàng biết thái độ đối với ngoại nhân, chính là đại biểu cho thể diện của khách hàng, hơn nữa nàng cung kính với Trương Tử Hề và Chu Tư Y, vì nó là chức nghiệp của nàng, nàng cũng không tự ti, nàng cũng có sự tự tin của mình.
Bộ dạng Miracle cũng không kém, ngũ quan cũng rất tinh xảo, thời điểm nói chuyện, nếu nàng không nói mình là quản gia, ba người kia nhất định sẽ nghĩ đến đây là một vị quý phu nhân, hoặc là tiểu thư nhà giàu.

Ba người nghe Miracle nói, tựa hồ đều kinh ngạc khó tin, các nàng vừa mới nghĩ đến Miracle là thân thích của Chu Tư Y, hoàn toàn nhìn không ra người như vậy lại là quản gia của Chu Tư Y.

So sánh quản gia ở nhà các nàng với Miracle, các nàng lập tức nhìn Chu Tư Y bằng con mắt khác.
Thần sắc hâm mộ trong mắt Khâu Khả Nhi càng đậm, sau đó tựa hồ nghĩ tới cái gì, ánh mắt lại ảm đạm xuống, cúi đầu.
Thái Trác Nghiên âm thầm nhíu mày, nàng chú ý tới cách Miracle xưng hô với Chu Tư Y, gọi là “Y tiểu thư”, quản gia nhà mình không dùng xưng hô như vậy, bình thường đều gọi thẳng “tiểu thư” hay là “Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư……”, điều này làm cho nàng cảm giác được có một chút không tầm thường.
Mà Thái Trác Hân nghe thấy Miracle nói, trong ánh mắt lộ ra một cỗ hương vị phức tạp.

Quần áo Miracle mặc trên người là ngang ngửa mình, mà người như vậy lại là quản gia của Chu Tư Y, này……!Nghĩ đến đây, nàng theo bản năng lay động cánh tay bị Thái Trác Nghiên cầm lấy kia, quẹt miệng mang theo không phục nhìn Thái Trác Nghiên.
Thái Trác Nghiên nhìn nàng một cái, tựa hồ liền sáng tỏ ý tưởng của nàng, trong lòng cảm thấy có điểm buồn cười, nhưng trên mặt cũng không có biểu hiện ra, chỉ là cầm lấy tay nàng chặt hơn, tùy ý nàng phe phẩy.
“Y tiểu thư, ngài tán gẫu với đồng học của ngài một chút đi, tôi giúp ngài thu thập một chút.” Miracle cố ý vô tình đảo ánh mắt qua ba người kia một vòng, nói với Chu Tư Y.
“A, không cần đâu, tôi tự làm được.” Chu Tư Y nghe thấy Miracle nói như vậy, vội vàng khách khí cự tuyệt.


Miracle là quản gia của Hề, nàng ấy chiếu cố Hề là thiên kinh địa nghĩa, nhưng lại không phải quản gia của Chu Tư Y nàng, nàng không có lý do gì nhận Miracle chiếu cố cả.
Miracle mỉm cười, mang theo cung kính nói: “Y tiểu thư, vẫn là nên để tôi làm, bằng không……!Cô ấy nhất định sẽ trách tôi.”
“Cô ấy” đương nhiên là chỉ Trương Tử Hề rồi, tuy rằng Miracle không phải hoàn toàn hiểu biết hết mối quan hệ giữa Chu Tư Y và Trương Tử Hề, nhưng tên Trương Tử Hề cũng không thể tùy tiện nói ra, nàng biết gia tộc đứng sau Trương Tử Hề, nếu bị cái gia tộc kia biết mối quan hệ giữa hai người, Trương Tử Hề và Chu Tư Y đều sẽ có phiền toái lớn, cho nên Miracle cũng không có nói thẳng tên Trương Tử Hề ra, nhưng mà nàng tin tưởng Chu Tư Y có thể hiểu được.
Chu Tư Y tự nhiên hiểu được Miracle ám chỉ ai, nàng tuy rằng cùng Trương Tử Hề ở chung cũng không lâu, nhưng là ít nhiều cũng biết tính cách của Trương Tử Hề, rất bá đạo.

Nghĩ đến đây, Chu Tư Y cũng không nói gì nữa, đành phải đáp ứng.
Thái Trác Nghiên nghe thấy hai người đối thoại, thần sắc nghi hoặc trong mắt càng sâu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.