Ngũ Thần Đại Lục

Chương Q.3 - Chương 48: Ma Pháp Quyển Trục.


Bạn đang đọc Ngũ Thần Đại Lục: Chương Q.3 – Chương 48: Ma Pháp Quyển Trục.


“Oa! Nóng quá a, Phong Thần phường thị cũng không có náo nhiệt như vậy!” Đi vào phường thị, Thải Thi không khỏi bị náo nhiệt ở đây hấp dẫn.
“Có cái gì mà ngạc nhiên ? Ngươi không đi qua Phong Á đế quốc các chủ thành khác, tuy rằng Phong Thần thành là thủ đô, nhưng cũng không phải là địa phương thương hội! Vì thế phường thị cũng rất bình thường không nóng nháo.” Phó Cao thấy hình dạng Thải Thi kinh ngạc không khỏi mở miệng nói. Dù sao ai cũng đều thích nghe được người khác ca ngợi quốc gia mình, nghe Thải Thi nói Phó Cao đương nhiên mất hứng.
“Phải? Tuy rằng ta chưa đi qua, bất quá cũng không có thể nói ngươi nói là thực sự!” Thải Thi không chịu thua nói.
“Được rồi, các ngươi một người nói ít đi một câu, ở đây là nơi công cộng, ta cũng không thích bị người khác nhìn như kẻ ngu ngốc!” Thấy hai người cải nhau, Lệ Mỹ mở miệng ngăn cản nói.
“Mọi người khó có được cơ hội đi ra ngoài một chút! Đừng có làm mất vui chứ!” Đối với bọn họ Hoàng Hải cũng cười cười.”Được rồi, Bạch Vân, lần trước ma pháp đạo cụ của ngươi đều dùng xong, ngươi xem thử có cái gì … thích hợp với ngươi, mua đi rồi tính cho ta.” Hoàng Hải đột nhiên nhớ tới Bạch Vân đã dùng vài ma pháp đạo cụ có liên quan tới mình.
“Tính cho ngươi, người này cũng có lương tâm a, ân! Ta cũng đang tính bổ sung vài thứ!” Bạch Vân cười trêu ghẹo nói.
“Tốt lắm! Mọi người muốn mua cái gì thì mua, một canh giờ sau mọi người tập hợp tại đây, nghìn vạn lần không nên đi rời ra!” Hoàng Hải quay sang mọi người nói, dù sao mọi người cùng một chỗ muốn mua cái gì đều tương đối phiền phức.
Nghe Hoàng Hải nói tất cả mọi người hài lòng đứng lên tản ra.
“Bất quá, để an toàn, các ngươi vài người đi cùng nhau, có chuyện gì báo cho chúng ta biết.” Bọn họ những người này đều không cao cấp lắm, đơn độc một mình khó tránh khỏi có nguy hiểm.
“Đã biết!” Nói xong vài người cùng nhau hướng bốn phía phường thị đi đến, lưu lại Hoàng Hải bảy người.
“Linh Phong, các ngươi cùng đi chứ?” Nhìn Linh Phong cũng lưu lại, Phó Cao không khỏi hỏi.
“Ta không có mua vật gì, sẽ đi cùng các ngươi là được rồi.” Linh Phong cười nói.

“Vậy tùy ngươi a! Đi, chúng ta đi ma pháp đạo cụ **** xem một chút.” Phó Cao dẫn đầu đi trước nói, sau đó bảy người cùng nhau đi vào một ma pháp đạo cụ ****.
“Hữu ý tứ ma pháp đạo cụ ****! Điếm này có tên thật là có ý tứ!” Thấy tên trên cửa ****, Phó Cao không khỏi cười nói.
“Không nên cười, tuy rằng tên nghe có chút quái dị, bất quá có đôi khi nó sẽ cho ngươi những điều ngoài ý muốn!” Hoàng Hải cũng chăm chú nói. Đối với những … **** danh kỳ quái này, Hoàng Hải thấy không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị.
Bảy người ở trong **** nhìn chung quanh, nhưng mà thấy bọn họ tiến đến, **** tiểu nhị cũng không có nhiệt tình giới thiệu trong **** có gì đó, hai mắt liêm diêm như đang ngũ.
Mà đối với chuyện này, Hoàng Hải cũng không có tính toán.
“Thấy có cái gì hợp không?” Hoàng Hải hỏi.
“Có hai cái cao cấp ma pháp quyển trục! Phong hệ thất cấp phòng ngự ma pháp cùng nhất phát công kích ma pháp.” Bạch Vân mở miệng nói.
“Ah! Vậy mua đi!” Hoàng Hải thản nhiên nói.
Nhất thời tất cả mọi người nhìn Hoàng Hải, ngay cả hỏa kế đang ngủ cũng đều nhìn hắn.
Hoàng Hải không khỏi sờ sờ mũi.”Nhìn ta gì chứ?”
“Hoàng Hải, kẻ có tiền a!” Phó Cao cảm thán nói.
“Tiểu Hải, lúc nào ngươi có tiền như vậy?” Long lực không khỏi hỏi.
“Có ý gì? Không phải là hai cái quyển trục sao? Các ngươi đừng có như vậy chứ?” Hoàng Hải không giải thích được nói.
“Hai cái quyển trục? Ngươi nói ra thật dễ dàng a!” Điếm tiểu nhị nghe Hoàng Hải nói xong cười nhạo nói.
“Tiểu Hải, ngươi là thật không biết hay là chẳng biết? Hai cái cao cấp ma pháp quyển trục cần bao nhiêu tiền ngươi biết không? Không có một nghìn vạn kim tệ ngươi cho là có thể mua được sao?” Long lực giải thích nói.
“Cái gì? Nhiều như vậy sao?” Hoàng Hải kinh ngạc nói
Nghe được Hoàng Hải nói Phó Cao cùng bọn Bạch Vân không khỏi lui ra phía sau một bước, bộ dạng như ta không nhận ra dáng vẻ của ngươi.
“Cái kia! Hắc hắc, ta không phải không biết sao?” Hoàng Hải xấu hổ cười cười.
“Thật tình là ngươi đọc sách đọc đi đâu rồi!” Phó Cao cảm thán nói. Thế nhưng nói xong hắn không khỏi có chút hối hận, mọi người nhìn xem nhãn thần hắn sẽ biết.
“Một cái đội ngũ có một người ngu ngốc cũng đã đủ mất mặt, không nghĩ tới lại còn có hai người!” Thải Thi lắc đầu nói.
Sau đó mọi người giải thích cùng Hoàng Hải tính trân quý của ma pháp quyển trục.
“Bây giờ đã biết rồi? Ma pháp quyển trục không có thể như vậy tùy tiện có thể làm, huống chi lại là cao cấp ma pháp quyển trục.” Phó Cao nói.
“Ha hả ~ đã biết!” Hoàng Hải xấu hổ sờ sờ đầu.

Cuối cùng mấy người dùng hai viên thất giai ma hạch cùng hơn mười khỏa lục giai ma hạch mới mua được hai cái cao cấp quyển trục này.
“Bây giờ đi đâu?” Mua xong sau đó mấy người đi ra khỏi đạo cụ ****, Phó Cao hỏi.
“Đi xem tất cả a!” Hoàng Hải nói. Ngay khi bọn họ muốn rời đi đột nhiên bị người gọi lại.
“Học trưởng, không tốt rồi!” Một đạo thân ảnh xuất hiện tại trước mặt bọn Hoàng Hải.
“A Minh, chuyện gì xảy ra?” Nhìn A Minh thở hổn hển xuất hiện tại trước mặt mấy người, Phó Cao nhanh chóng hỏi.
“Học trưởng, không tốt rồi!” A minh bởi vì chạy trốn quá nhanh, nói không khỏi có chút lấp bấp.
“Chậm rãi nói, có chuyện gì!” Hoàng Hải dùng đấu khí đã thông khí huyết A Minh.
“Chúng ta cùng người phường thị phát sinh mâu thuẫn, bây giờ đã bị bắt đi.” Rốt cục quá tức giận A Minh nhanh chóng nói.
“Cái gì? Không phải nói với các ngươi không nên gây phiền phức sao?” Phó Cao hỏi.
“Trước tiên đừng nói nữa, mau dẫn chúng ta đi xem thử.” Hoàng Hải ngăn cản Phó Cao đề ra nghi vấn, quay sang A Minh nói.
Sau đó A Minh nhanh chóng mang theo mấy người hướng nơi xảy ra chuyện chạy đi.
“Hanh! Các ngươi muốn thế nào?” Tại một khu phường thị đang có hai đội người đứng đối diện nhau, mỗi người đều cầm vũ khí, chỉ cần có một lời bất hòa sẽ xảy ra đánh nhau. Một thiếu niên quay sang người đối diện quát hỏi.
“Thế nào? Ngươi hỏi vậy không phải mắc cười sao? Đem vật ấy trả lại cho chúng ta sẽ không có việc gì!” Đối diện một người thiếu nữ mặc hồng sắc y phục mở miệng nói, thiếu nữ rất đẹp, làm ọi người có một loại cảm giác nóng bỏng.
“Vật đó vốn là chúng ta mua được, lúc nào biến thành của các ngươi?” Thiếu niên cả giận nói.
“Tiểu tử, nói khách khí một chút, ở đây tùy tiện một người đều có thể đem các ngươi nằm úp sấp xuống.” Hồng sắc y phục thiếu nữ nói.
“Các ngươi đây là nhiều người khi dễ ít người sao?” Nói xong, bên người thiếu niên đối diện liền xuất hiện vài người.

“Ít người? Các ngươi cũng không ít người a? Nói ra lời này không cảm thấy buồn cười sao?” Thấy mấy người xuất hiện chỉ có một tứ giai, hồng sắc y phục thiếu nữ thản nhiên nói.
“Hanh! Cũng chỉ biết khi dễ người yếu.”
“Hãy bớt sàm ngôn đi, các ngươi rốt cuộc là đưa hay không đưa? Ta lại không có tính kiên trì gì!” Hồng sắc y phục thiếu nữ không nhịn được nói.
“Không đưa, các ngươi thì làm được gì đây?” Hoàng Hải mọi người rốt cục chạy tới.
“Học trưởng!” Thấy Hoàng Hải mấy người xuất hiện, vừa cùng thiếu nữ giằng co tất cả mọi người toát ra biểu tình hưng phấn.
Hoàng Hải hướng bọn họ khoát khoát tay nhìn bọn thiếu nữ đối diện nói: “Không biết huynh đệ chúng ta vì đâu đắc tội các ngươi.”
Từ khi Hoàng Hải bọn họ xuất hiện, thiếu nữ bên kia an tĩnh lại, nhìn bọn họ đều có vẻ cảnh giác.”Chúng ta chỉ là phải lấy về vật vốn là của chúng ta mà thôi.”
“Nói bậy! Nó rõ ràng là của chúng ta!”
“Thế nào! Muốn đánh nhau sao?”
“Đánh thì đánh, sợ gì ai chứ?”
Nhất thời cả đám rút đao xông tới! Đại chiến hết sức căng thẳng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.