Bạn đang đọc Ngũ Thần Đại Lục: Chương Q.3 – Chương 47: Phường Thị.
Im lặng! Mọi người đều có vẻ khiếp sợ nhìn Hoàng Hải! Một quyền đem một người lục giai đại pháp sư đánh bay, lại còn đả thương! Phải biết rằng, tại trước đây, Hoàng Hải đã từng cùng Bàn Phùng tranh đấu qua, tuy rằng lúc đó Bàn Phùng bởi vì sơ suất, thiếu chút nữa thua ở tay Hoàng Hải; nhưng mà ngày hôm nay hắn cái gì cũng không có, chỉ cần một quyền là chiếm thượng phong, làm sao không làm cho người ta kinh ngạc?
“Hanh! Bàn Phùng, ta cảnh cáo ngươi sau này không nên trở lại chọc ta, cho dù kém hơn nhất cấp, ta cũng có biện pháp đánh bại ngươi.” Hoàng Hải sắc bén nói.”Chúng ta đi!” Nói xong mang theo người của mình rời đi, lưu lại chút khiếp sợ ọi người.
“Hoàng Hải, ngươi lúc nào trở nên lợi hại như thế? Ta không phát hiện ngươi xuất thủ như thế nào!” Phó Cao hỏi.
“Thoáng đột phá mà thôi!” Hoàng Hải cười cười.
“Đột phá?” Tất cả mọi người nhìn hắn, hắn vốn cũng đã là ngũ giai, đột phá đó không phải là lục giai sao?
Thấy hình dạng bọn họ Hoàng Hải không khỏi có chút dở khóc dở cười.”Các ngươi không nên nhìn ta như vậy, ta chỉ là đấu khí đột phá mà thôi, ma pháp vẫn là ngũ giai!”
Mọi người mới chợt hiểu.”Không tồi, nếu như tiểu tử ngươi đột phá lục giai, chúng ta những người này thực sự không còn mặt mũi gặp người!” Phó Cao thở phào nhẹ nhõm nói.
“Hoàng Hải, chúng ta vẫn không biết đấu khí của ngươi rốt cuộc là cấp mấy.” Bạch Vân đột nhiên nói.
“Ha hả ~ vài ngày trước lúc đó cùng vượn ma tranh đấu thì cơ sở đã củng cố tốt rồi, vì thế đột phá trình độ ngũ giai!” Hoàng Hải cười nói.
“Ngũ giai?” Bạch Vân bọn họ không khỏi hít một ngụm lãnh khí.
“Thật không biết tiểu tử ngươi rốt cuộc có đúng là quái vật hay không! Ma pháp đấu khí song ngũ giai trình độ, nhìn trong tam đại học viện cũng là rất ít a!” Phó Cao cảm thán nói.
“Nhìn các ngươi mà ta thấy xấu hổ a!” Hoàng Hải là giỡn nói.
“Được rồi! Đi thôi! Bây giờ mọi người về đi nghỉ ngơi, ngày hôm nay cho Bàn Phùng một lời cảnh cáo, hắn hẳn là sẽ không tìm chúng ta phiền phức nữa!” Hoàng Hải nói.
“Đi vài ngày đường, ta cũng có chút mệt mỏi, Lệ Mỹ, Linh Phong chúng ta đi nghỉ ngơi thôi!” Thải Thi lôi kéo Lệ Mỹ cùng các nữ sinh khác đi khỏi đây.
“Chúng ta cũng đi thôi!” Phó Cao gọi to, sau đó một đám người đều quay về phòng của mình nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Hạo An và mấy lão sư cũng đều tới.
“Còn cách bỉ tái năm ngày thời gian, trong khoảng thời gian này, các ngươi có thể tự an bài; hơn nữa người của học viện khác cũng không sai biệt lắm đều đã tới, các ngươi cũng có thể làm quen một chút người học viện khác.” Hạo An nhìn học sinh đã đến đông đủ nói.
“Vâng! Lão sư!”
“Bàn Phùng, Hoàng Hải các ngươi hai người nghe rõ rồi chứ, đây là ta cảnh cáo các ngươi một lần cuối cùng, đừng cho là ta cái gì cũng không biết, ở đây tụ tập toàn bộ tinh anh khắp thiên hạ, các ngươi không nên vì ích kỷ bản thân mà đem danh tiếng học viện đánh mất, nếu như vậy ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Nghe rõ rồi chứ?” Hạo An quay sang Hoàng Hải hai người nói.
“Đã rỏ!” Hoàng Hải hai người liền đáp, bọn họ cũng biết bây giờ không phải thời gian nội chiến, dù không cần bỉ tái cũng không để cho người khác khinh thường.
“Ân! Sự tình ta đã nói rõ ràng, ứng dụng làm như thế nào các ngươi tự an bài a! Quá vài ngày nữa viện trưởng đại nhân cũng sẽ đến, các ngươi không nên gây cái gì phiền phức, bất quá nếu có người chọc giận các ngươi, nếu như chẳng đặng đừng…!” Nói đến đây, Hạo An ngừng một chút.”Đừng cho ta mất mặt!” Sau đó mang theo các lão sư khác rời đi, lưu lại lời nói của Hạo An làm mọi người suy nghĩ.
“Hoàng Hải! Đừng nghĩ, chúng ta đi ra ngoài đi một chút!” Phó Cao mở miệng nói.
“Ân! Quay về cũng không có việc gì, mọi người đi ra ngoài dạo một chút!” Hoàng Hải gật đầu, quay sang mọi người nói.
Sau đó một đám người ra ngoài đi dao.
Chiến Thành, thủ đô Chiến Thần đế quốc, chủ thành này có bề dày lịch sử lâu đời, Chiến Thành rất phồn hoa tự nhiên không cần phải nói.
Mà năm nay Chiến Thần đế quốc làm nhà tổ chức học viện liên hợp giao lưu, địa phương chủ sự, tự nhiên cũng so với trước đây càng thêm náo nhiệt. Đi ở trên đường, có thể nói trước đây khó nhìn thấy ma pháp sư, hôm nay phảng phất tùy ý có thể thấy được ở mọi nơi.
Đương nhiên là nơi phát nguyên đấu sĩ, trong Chiến Thành đấu sĩ cũng rất nhiều, cũng là vì an toàn cho học sinh học viện, quá mỗi một thời gian sẽ có mấy người mặc chiến sĩ y phục tuần la chung quanh.
Mà Hoàng Hải bọn họ bởi vì cùng lân cận với Chiến Thần đế quốc, vì thế bọn họ tới cũng nhanh hơn so với một số quốc gia.
“Hoàng Hải, chúng ta đi phường thị xem thử thế nào?” Đi ở trong đám người, Phó Cao đột nhiên nói.
“Tốt! Xem thử có cái ma pháp đạo cụ nào tốt không.” Thải Thi cũng mở miệng nói
“Mọi người có ý kiến gì không?” Hoàng Hải nhìn về phía mọi người hỏi. Tất cả mọi người lắc đầu.”Vậy thì đi xem a!”
Sau khi đi một đoạn đường, bởi vì bọn họ chưa có tới Chiến Thành lần nào, cho nên đối với địa hình ở đây không quen thuộc. Bọn họ dự định tìm một người hỏi một chút.
” Này vị huynh đệ, xin chào!” Vừa vặn thấy có một thanh niên đi tới, Phó Cao tiến lên hành lễ nói.
“Có chuyện gì?” Thanh niên không kiên nhẫn nói.
“Ngạch! Là như vầy, chúng ta muốn đi phường thị, nhưng chúng ta không biết đường, cho nên muốn hỏi một chút đi như thế nào.” Phó Cao nói.
Nghe vậy, thanh niên nhìn thoáng qua bọn Hoàng Hải, cuối cùng đem ánh mắt đứng ở trên người Linh Phong, Lệ Mỹ bọn họ. Không khỏi bị khuôn mặt đẹp của các nàng hấp dẫn, trong lúc nhất thời đứng đơ ra.
“Huynh đệ!” Phó Cao phát hiện thanh niên thất thần nên kêu lên
“A! Cái gì?” Thanh niên giật mình tỉnh lại nói.”Ah! Muốn đi phường thị sao? Ta dẫn bọn ngươi đi, ta vừa vặn cũng muốn đi.”
“Như vậy a!” Phó Cao nhìn bọn Hoàng Hải, Hoàng Hải hướng hắn gật đầu.”Vậy làm phiền huynh đệ dẫn đường cho.”
“Không có gì! Ta cũng chỉ là tiện đường mà thôi!” Thanh niên quay ngoắc 180 độ đại chuyển biến, từ vừa rồi không kiên nhẫn đến bây giờ nhiệt tình khiến bọn Hoàng Hải thập phần không thích ứng.
“Vậy đi thôi!” Bạch Vân đã đi tới nói
“Ha hả ~ không thành vấn đề! Các ngươi theo ta!” Thanh niên cười dẫn Hoàng Hải bọn họ rời đi.
“Chiến Thành phường thị ở phía tây, lúc này vừa vặn là thời gian rất náo nhiệt, các ngươi tới thật đúng lúc.” Dọc theo đường đi, thanh niên không ngừng vì bọn Hoàng Hải giới thiệu tình huống Chiến Thành; nhưng lại cố ý đi tới bên người bọn Lệ Mỹ, điều này làm mọi người đối với hắn có chút địch ý.
“Còn phải bao lâu mới đến?” Bạch Vân đi tới bên người thanh niên, ngăn hắn với Lệ Mỹ ra rồi nói.
“Nhanh! Rất nhanh! Đi qua con đường này là tới.” Bị Bạch Vân ngăn trở, thanh niên bất mãn nói.
Rất nhanh, một tràng cảnh náo nhiệt xuất hiện tại trong tầm mắt mọi người.
“Tới rồi! Chính là ở đây!” Đi tới phường thị thanh niên nhàn nhạt nói.
“Cảm ơn! Vậy kế tiếp chúng ta có thể đi!” Bạch Vân nói.
“Không sao, hơn nữa ta cũng không có việc gì, nên dẫn đường cho các ngươi cũng được!” Thanh niên nghe được Bạch Vân muốn hắn ly khai, không khỏi vội la lên.
“Không cần!” Sau đó mang theo mọi người hướng phường thị đi vào. Thanh niên vừa định theo sau, lại bị Bạch Vân cùng Long Lực lãnh mặc ngăn lại.
Nhìn mọi người từ từ đi xa, thanh niên lẩm bẩm nói: “Thực sự là đẹp! Không nghĩ tới năm nay lại gặp nhiều mỹ nữ như vậy! Đáng tiếc năm nay chỉ có …!”
Thở dài, sau đó xoay người bỏ đi.