Đọc truyện Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết – Chương 13: Minh Duệ Báo Giá (1)
Thanh âm của thành chủ nhàn nhạt phát ra, hắn hô cái giá 300 vạn khiến chúng cường giả tại đây không khỏi âm thầm líu lưỡi. Dù sao, 300 vạn cũng là vượt quá giá trị của viên đan dược này rất nhiều rồi. Viên đan dược này cùng lắm chỉ có giá 200 vạn mà thôi.
Nhưng điều khiến mọi người không có ra giá nguyên nhân chủ yếu là tại căn phòng kia, còn có một vị cao tầng của Tinh Vân Kiếm Tông. Bọn họ suy đoán, hẳn là Tinh Vân Kiếm Tông muốn thu vật này rồi, vì vậy, bọn họ liền thuận lý thành chương, kết một cái thiện duyên với Tinh Vân Kiếm Tông.
Lưu Tinh nhìn lên lầu, nội tâm nhưng là khóc không ra nước mắt. Đây là dùng tiền nhà mình đi mua đồ của mình tiết tấu a…
Minh Duệ thấy biểu hiện của Lưu Tinh, lại nhìn về phòng số 1 trên lầu, thần thức quét vào tra xét, trong lòng ít nhiều cũng đã khẳng định được hai điều:
Thứ nhất, Lưu Tinh là kẻ gửi bán đan dược.
Thứ hai, hắn cùng Tinh Vân Kiếm Tông có quan hệ nào đó.
Lúc này, Hàn Vận cũng không dám chậm trễ gấp giọng hô:
– 300 vạn lần thứ nhất, 300 vạn lần thứ hai, 300 vạn lần thứ ba. Chúc mừng vị ở phòng số một thành công đấu giá xuống Tam Đồng Tôi Thể Đan.
Sau đó, Hàn Vận lại mang một số thứ khác như tài liệu luyện đan, luyện khí ra đấu giá. Thậm chí, còn có Chân Binh phòng ngự, thứ đắt giá, hiếm có hơn Chân Binh công kích.
Minh Duệ cũng muốn cái Chân Binh phòng ngự kia, nhưng hắn vẫn là dập tắt cái ý nghĩ đó, hắn nhưng là không bỏ ra nổi Linh Tệ mà đấu giá xuống vật này. Hắn âm thầm cười khổ, cứ cái đà này, đến khi cái đan lô kia ra, hắn vẫn là ngước nhìn, không có tư cách ra giá.
Minh Duệ lười biếng ngồi đó, nhìn xem từng kiện từng kiện được đấu giá, trong đó còn có cả Trấn Hội Chi Bảo của Thương Hội Hàn Gia, Ngũ Cấp Thảo Dược Thanh La Thanh Diệp Thảo. Đây là chủ dược của Thanh La Đan, đan dược Ngũ Phẩm giúp thanh tỉnh tâm trí tu sĩ khi gặp huyễn cảnh, ảo cảnh…
Nhưng, đan dược này rất thưa thớt, bởi ngay cả Lục Phẩm Luyện Dược Sư cũng chưa chắc luyện ra một viên hạ phẩm Thanh La Đan.
Đúng lúc này, một nữ tử bưng lên hai chiếc khay, Hàn Vận thần sắc biến hóa, nhìn mọi người đang xôn xao, gõ xuống chiếc búa trên bàn đấu giá, ổn định lại phòng đấu giá, lúc này mới lớn tiếng hô:
– Chư vị, chắc hẳn rất nhiều người ở đây đều tò mò, không biết Tinh Vân Kiếm Tông gửi đấu giá là vật gì phải không? Sau đây sẽ là đợt đấu giá Bát Cực Kiếm Quyết và Bát Cực Kiếm Kỹ. Hai thứ này một cái là Huyền Giai Sơ Cấp công pháp, một cái là Huyền Giai Chân Kỹ do một vị tiền bối của Tinh Vân Kiếm Tông sáng tạo ra. Bởi hai vật này bổ trợ cho nhau nên sẽ đấu giá cùng một chỗ. Hai vật này giá khởi điểm là 100 vạn Linh Tệ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 10 vạn Linh Tệ. Chư vị… xin mời đấu giá.
Lời này của Hàn Vận vừa ra, mọi người nhao nhao nghị luận, không ai có thể ngờ rằng, Tinh Vân Kiếm Tông lại gửi bán hai vật phẩm cấp Huyền Giai. Không chỉ có vậy, trong lòng bọn họ buồn bực vạn phần, hai vật này vậy mà lại cùng đấu giá. Nhưng đối phương là Tinh Vân Kiếm Tông, ai dám lên tiếng trách cứ? Chỉ có kẻ đầu óc ngập nước mới hỏi ra sự tình này.
Trái ngược với một số người, Lan Lăng Gia, Tiêu Gia bình tĩnh vạn phần. Chủ ý này lại hợp với những thế lực như bọn hắn. Lúc này, trong một phòng đấu giá xa hoa trên lầu, Tiêu Sơn đối trung niên mập mạp nói ra:
– Phụ thân, chúng ta phải đoạt được vật này, nếu có nó, ngươi nhưng là có thể đột phá cảnh giới, thực lực tăng mạnh, cơ hồ có thể thâu tóm Tinh Vân Thành.
Tiêu Sơn một bộ quan tâm đại cục nói ra, bề ngoài hắn nói là vậy nhưng trong nội tâm nghĩ gì thì chỉ có hắn mới biết được. Trung niên mập mạp này đúng là gia chủ Tiêu Gia Tiêu Nguyên. Hắn gật gật đầu đồng ý cách nói của Tiêu Sơn, chuẩn bị dốc hết tài lực đấu giá xuống vật này.
Không chỉ Tiêu Gia mà Lan Lăng Gia cũng không ngoại lệ. Lúc này, phía dưới đã bắt đầu có người ra giá.
– 120 Vạn Linh Tệ.
– 130 vạn.
– 160 vạn Linh Tệ. Kính xin chư vị cho Độc Cô Gia ta một chút mặt mũi.
– 180 vạn.
– 200 vạn.
– 240 vạn.
Độc Cô Gia Chủ vừa dứt lời, đáp lại hắn là những tiếng báo giá dồn dập. Cũng phải thôi, Độc Cô Gia tại Tinh Vân Thành có một vị nửa bước Chân Vương Cảnh cường giả, thực lực chỉ sau 3 gia tộc kia, nhưng nếu có được hai vật này, mặt mũi Độc Cô Gia lại là cái gì.
Độc Cô Gia chủ: “…”
Hắn nghiến răng nghiến lợi, hô to:
– 300 vạn.
Đây coi như toàn bộ gia tài của Độc Cô Gia bọn hắn rồi. Nhưng lúc này…
– 350 vạn. Tiêu Gia ta định rồi.
– Hừ Tiêu Gia thì đã sao? 400 vạn, Lan Lăng Gia ta không thiếu tiền.
Lại hai cái thanh âm khác vang lên khiến Độc Cô Gia Chủ vô cùng buồn bực, không chỉ hai gia tộc kia mà ngay cả những tên phía dưới đều không để mặt mũi Độc Cô Gia vào mắt. Từ khi nào Độc Cô Gia bọn hắn bị coi rẻ tới như vậy?
– Ha ha, Lan Lăng Gia sao? Chưa đủ thành đạo, 500 vạn Linh Tệ.
Hắn tuy nói vậy nhưng nội tâm lại đang ứa máu, ruột đau như cắt. 500 vạn gần như toàn bộ gia tài Tiêu Gia hắn a.
Lan Lăng Gia cũng trầm mặc không thôi, gia sản bọn họ cũng không hơn Tiêu Gia được là bao. Trầm mặc một hồi, một thanh âm nặng nề của cao tầng Lan Lăng Gia truyền ra:
– 650 vạn. Nếu Tiêu Nguyên huynh tăng giá, vậy ta sẽ từ bỏ, bán một chút mặt mũi cho Tiêu Nguyên huynh, coi như là kết xuống một cái nhân tình.
Tiêu Nguyên nghe vậy trong lòng hừ lạnh một tiếng, có quỷ mới tin lời của người Lan Lăng Gia. Bọn hắn lại có thể dễ dàng bỏ qua thứ khiến cả gia tộc đi lên một bước nữa sao? Tiêu Nguyên rất nhanh đưa ra quyết định:
– 700 vạn.
Một hồi lâu sau, không còn một ai kêu giá, cuối cùng Tiêu Gia dùng 700 vạn mua đi hai vật phẩm Huyền Giai này. Đây có thể coi là toàn bộ sản nghiệp của Tiêu Gia rồi a.
Minh Duệ ở đó quan sát trận đấu giá kịch liệt này, nội tâm âm thầm cảm thán bọn họ những gia tộc này thật có tiền, tiện tay là mấy trăm vạn Linh Tệ.
Hắn âm thầm tặc lưỡi một cái, đã qua một buổi tối, hiện tại nhưng là sáng hôm sau rồi, từng kiện đồ tốt được đấu giá đi ra. Nào là đan dược, dược thảo, ma hạch, tài liệu luyện đan luyện khí đủ thể loại. Thậm chí còn có cả chân binh, chân kỹ, công pháp…
Minh Duệ nhìn nhiều cũng miễn dịch lúc nào không hay, hắn đang muốn nói với Dương Anh Nhi và Lưu Tinh rời khỏi đấu giá hội, hắn biết 5 vạn Linh Tệ của hắn là không có cả tư cách ra giá cho cái đan lô kia. Theo hắn thấy, đa số vật phẩm càng về sau thì càng đắt giá, quý hiếm hơn các vật trước rất nhiều, trừ trường hợp Tam Đồng Tôi Thể Đan ra.
Nhưng, khi Minh Duệ đang định đối với hai người họ mở lời, một thanh âm đánh tan ý định của hắn:
– Chư vị, Hàn Vận biết các vị cũng đã rất mệt mỏi, có một số người có ý định rời khỏi nơi này bởi các vị nghĩ hai vật phẩm Huyền Giai của Tinh Vân Kiếm Tông đã là vật phẩm cuối cùng hay sẽ không còn vật nào có giá trị hơn hai món Huyền Giai kia. Như vậy, Hàn Vận chỉ có thể nói rằng: Tiểu muội thật tiếc nuối cho những người đã rời khỏi. Bởi sau đây sẽ là vật phẩm áp trục của buổi đấu giá này.
Nàng dừng một chút để kéo lên sự hào hứng, tò mò của mọi người trong phòng đấu giá, sau đó nở một nụ cười mê người chậm rãi nói:
– Đúng vậy, có lẽ một số các vị ngồi đây đã phần nào đoán ra được vật phẩm áp trục là gì rồi phải không? Tiểu nữ cũng không để mọi người chờ lâu, vật phẩm áp trục lần này là một chiếc đan lô. Đan lô này có tên là Thiên Tử Lô, Thiên Giai cấp đan lô.
Lời này vừa ra, phòng đấu giá im lặng như tờ, thậm chí đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. Chỉ nghe lúc này, Hàn Vận tiếp tục nói:
– Điều đặc biệt mà tiểu muội muốn nói đến là, bất kể là ai cũng có thể ra giá, ai cũng có cơ hội có được Thiên cấp đan lô này, thậm chí là Hàn Gia chúng ta. Người gửi đấu giá đan lô này ra quy định: chỉ cần có người báo giá vừa lòng hắn, hắn sẽ trực tiếp giao dịch với người ra giá. Ngươi có thể báo giá Linh Tệ, đan dược, dược thảo, Chân Binh, Chân Kỹ hay bất cứ bảo vật gì của ngươi. Hiện tại, đấu giá Thiên cấp đan lô xin được bắt đầu.
Khi Hàn Vận nói xong, cả phòng đấu giá im lặng một hồi lâu, đến cả Minh Duệ cũng sững sờ tại chỗ, không nói lên lời.