Bạn đang đọc Ngọc Minh! Em Là Định Mệnh Của Anh: Chương 30: Thật!
Mặt trời đang dần lên cao, ngày nắng sẽ thay thế cho đêm tối.
Buổi sáng ở Pháp rất đẹp, ánh nắng chói chang nhưng không khí của nó thì trái ngược hoàn toàn. Ai tin nổi nhìn trời nắng như thế mà phải khoát ngoài là cái áo ấm chứ.
Cả nhóm Q.Minh hôm nay kéo nhau đi Khu Bảo Tàng Carnavalet chơi.
Ai cũng trong tâm trạng vui vẻ chỉ có Ng.Minh là đang kiệt sức vì mất ngủ.
Chẳng qua là tối hôm qua, cô ngủ ở giường còn anh thì ngủ ở sofa. Vì ái ngại chuyện anh nói với cô (chap 26) nên cô thức trắng cả đêm không tài nào ngủ được.
Chiếc taxi dừng lại ở trước khu bảo tàn cả nhóm bước xuống.
Woa!!! Đẹp thật nha!!!
Tòa nhà được xây dựng kiểu Pháp thời thượng nhưng cũng không kém phần cổ kín. Cả nhóm cùng nhau kéo vào trong.
Oh my god!!!
Bên trong khỏi bàn cải rồi. Những hiện vật khảo cổ, hình họa, hội họa và điêu khắc rất tỉ mỉ nha.
Họ cùng nhau đi xung quanh xem hết thứ này đến thứ khác. Nhận xét chung của họ về nơi này là: Quá tuyệt vời!!!
-Bây giờ minh đi tháp Effenl nha rồi đi ăn luôn.- Nhân ra ý kiến.
-Ok- Cả nhóm đồng thanh rồi cùng nhau rời khỏi bảo tàn.
Bắt được chiếc taxi cả nhóm kéo lên, cùng nhau tiến thẳng đến tháp Effel.
Chiếc xe dừng lại.
“Ôi trời! Sao đông vậy?”_Đó là suy nghĩ đồng loạt của cả nhóm.
-Vậy thôi không chen vào được đâu hay là đi ăn đi.-Huy vừa nói vừa xoa xoa bụng.
-Ừ vậy đi. Vào được là một kỳ tích đấy.- Nghi thở dài lắc đầu.
-Mấy đứa này lúc cần thông minh thì ngu thấy ớn- Nhân bĩu môi.
-CÁI GÌ?- Cả nhóm đồng thanh.
-Không phải sao? Coi tao nè- Nhân nói rồi chạy lại phía trước để lại cả nhóm đần mặt ra
-Để xem nó làm được gì.- Ng.Ký nhướng mày nói.
-People do good to us through it?- Nhân hét lên
*Im lặng*
Mọi người đều ngơ ngác tìm người vừa lên tiếng và… mọi ánh nhìn đổ dồn về…Hiếu Nhân.
“Áááááá…”
Tiếng hét thất thanh của những cô gái vang lên rồi vay quanh Nhân như nấm.
Nhóm Q.Minh định chờ thời cơ này đi vào nhưng cũng không được. Thế rồi cả nhóm đành ngậm ngùi chờ Nhân ra.
Sau một lúc chen chút, vật lộn, dằn co,…..thì Nhân cũng đã “mãng hạn tù” anh chạy ra chổ nhóm Q.Minh thở dốc.
-Thì ra đó là thông minh- Q.Minh nhết mép.
-Ngu thì có- Cả nhóm đồng thanh rồi trở ra taxi để Nhân bơ vơ một mình tại chổ.
-Ê!! Chờ…chờ tao- Nhân vừa thở hổn hểnh vừa chạy theo.
Cả nhóm đi vào một nhà hàng gần đó.
Những món ăn được bày trên bàn trong thật bắt mắt. Không ai nói ai câu nào họ bắt đầu đánh chén.
Đang ăn tự dưng Nhân dở chứng nói tùm lum:
-Ê ốc sên nướng được người Pháp ưa chuộng lắm đó kêu ăn đi.
-Bánh mì nướng này nhìn kỳ ha nhưng ăn cũng ngon.
-Món Steak Tartare này đừng ăn,nó là thịt bò sống…Đứa nào kêu vậy???
-…..
-…..
Hết chịu nổi rồi!!! Huy gắp ngay một miếng thịt bò sống bỏ ngay vào miệng Nhân.
-Đã ăn thì dừng nói- Huy gắt lên mặt va ăn tiếp cho Nhân ho sặc sụa rồi chạy ngay vào nhà vệ sinh.
Lúc Nhân quay trở ra thì mặt này xanh mét nhưng…trên tay cầm cái gì đó. Cùng lúc tất cả cũng ăn xong.
-Ê ê!! Cái gì vậy- Nghi giật phắt cái vật mà Nhân đang cầm.
-Máy chống nói dối.- Nhân nhún vai
-Hả? Đâu ra?- Cả nhóm đồng thanh.
-Mới mượn.
-Được đó chơi đi.- Ng.Anh hào hứng.
-Có đứa nào chơi không?- Nhân hỏi.
-Em- Ng.Minh đưa tay.
-Chơi luôn- Nghi hất hàm.
-Tụi bây sao?- Nhân quay sang hỏi Q.Minh, Huy, Ng.Ký.
Nhận được ba cái gật đầu từ ba người Nhân nói cách chơi luôn.
-Bây giờ cái chai này sẽ xoay, đầu chai về hướng ai thì người đó phải đặt tay lên cái máy này và nghe câu hỏi để trả lời nếu như đúng thì nó sẽ không kêu còn sai thì nó sẽ kêu cái tít. Rồi bắt đầu nha.
Nhân bắt đầu xoay chai. Cái chai xoay nhanh rồi chậm dần và từ từ dừng lại ngay chổ của…Khả Liên.
-Đây em đặt tay lên đi.- Nhân đưa máy về phía Khả Liên.
-Em còn thích Khắc Huy?- Nhân đặt câu hỏi.
-Không- Khả Liên mạnh miệng trả lời ngay.
Không phản ứng…
-Tốt. Tiếp theo là…- Khả Liên xoay chai và lần này là…Ng.Ký.
-Mày đã từng có mối tình đầu?- Nghi hỏi.
-Không- Ng.Ký đáp chắc nịch.
Không phản ứng…
-Ok…tiếp theo là Nhân- Ng.Ký xoay chai và nó dừng lại ngay chổ Nhân
Nhân đặt tay lên và sẵn sàng nghe câu hỏi.
-Mày không bao giờ lừa dối Nghi- Q.Minh đặt câu hỏi.
-Kh…không- Câu hỏi này làm cho Nhân ấp úng.
*Tít*
-Mày lừa tao cái gì hả thằng kia?- Nghi hét lên véo lỗ tai của Nhân, làm Nhân hận cái máy này muốn đập cho nó banh chành ra cho rồi.
-Ti…tiếp.- Nhân xoay và cuối cùng dừng lại ngay chổ Ng.Minh
-Hihi Ngọc Minh có phải là em đã yêu Quốc Minh- Huy mặt gian gian hỏi.
-Ơ tất nhiên là…là…kh…không- Ng.Minh lúng túng.
*Tít*
Ng.Minh trừng mắt nhìn cái máy, há hốc mồm. Còn cả nhóm bây giờ cười như điên ngay cả Q.Minh cũng mỉm cười nhẹ.
-Tiếp…tiếp đi- Ng.Minh nói rồi xoay cái chai…Q.Minh.
“Trời! Cái gì vậy”_ Ng.Minh suy nghĩ mặt cô bây giờ đã ửng đỏ lên
-Haha Quốc Minh mày có tình cảm với Ngọc Minh không?- Nhân hỏi.
-Có- Tiếng đáp lạnh nhạt của anh vang lên.
Mọi người đang chờ câu trả lời của cái máy, Ng.Minh thì cầu trời cho nó kêu cái “tít” dùm cái.
Nhưng không! Nó không phản ứng…
-Không…không chơi nữa- Ng.Minh hét lên rồi chạy thẳng ra ngoài.
-Ơ…tụi tui chưa thử mà- Ng.Anh/Nghi/Huy đồng thanh
Cả Nhóm nhìn nhau rồi bật cười như như điên…