Đọc truyện Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ – Chương 27: Bẫy
“Katrina bị Tanaka la mắng, vì bản thân cô đã quá ích kỷ và chi phối bởi nhiều thứ không đáng…
Đó là lần thứ hai khung cảnh lãng mạn của Kerji và Katrina bị phá hoại, lần này là Haru. Quả nhiên hai anh chị quá hợp nhau…
Akairi-một chàng trai chính xác là mười tám tuổi, và mười tám tuổi cũng là lúc một chàng trai trong dòng họ Sanjou phải đính hôn…
Buổi tối hôm nay, Horltias sẽ làm gì với 42 gia tộc còn lại ở cuộc chiến này?…”
———————————————-
“8:00 pm”
Không khí ngột ngạt, khó thở vô cùng, nhưng vẫn dễ chịu hơn buổi tối đầu tiên. Mới đầu, những gia tộc sẽ tấn công dồn dập, và khi còn lại ít gia tộc trên chiến trường này, thì thời gian sẽ được giãn ra. Vì thế, với những ngày đầu căng thẳng như vậy, chiến lược đưa gia tộc của mình chiến đấu với gia tộc mạnh hoàn toàn sẽ có hiệu quả tốt. Buổi tối hôm nay, Tanaka, Rikuto, Chika, Haru sẽ ở lại dinh thự; còn những người còn lại sẽ ra ngoài chinh phạt.
Haru:-“Chừng nào anh mới được ra ngoài đây, cậu boss?!”
Kerji:-“Trận sau nhé!”
Haru khó chịu đứng trên ban công ở lầu cai nhất nhìn xuống. Nhưng rồi anh cũng có chút hài lòng, vì Tanaka đang ở lại dinh thự cùng với anh. Chika vẫn chăm chú làm việc của mình, là nhìn vào bảng điều khiển.
Người của Horltias chia ra làm bốn đạo quân lớn, đánh vào từ bốn hướng khác nhau. Theo như những gì đã nói, Katrina không được rong chơi như hôm bữa, cô phải yểm trợ cậu boss của cô. Inoue dẫn riêng một đạo quân qua lối tắt từ cánh rừng gần đó, Tsuke đi cùng vừa bảo vệ, vừa hướng dẫn cho Yunumi, dẫn theo đạo quân tấn công từ sau dinh thự trước mắt. Gin tấn công từ cánh phải dinh thự.
Dinh thự này là một dinh khá lập dị. Nó được xây trên một gò đất cao và bằng phẳng, với lối thiết kế trải rộng, không xây lầu cao như các dinh thự khác. Cổng cũng không có người canh, chung quanh rất yên ắng. Mé trái dinh thự là một cánh rừng, nơi mà Inoue dẫn quân qua đó.
Inoue:-“Đã qua cánh rừng, tiếp cận mé trái dinh thự!”
Kerji:-“Đừng manh động, dinh thự này chắc chắn không đơn giản! Gin, Tsuke và Inoue cũng vậy!”
Kerji chống chiếc lưỡi hái đứng đường hoàng trước cổng. Không có dấu hiệu người của địch mặc dù cậu đã cố tạo tiếng động. Nhưng cả dinh thự này đều đang sáng đèn, ắt sẽ có người trong đó.
-“Họ đã mời như vậy, thì ta sẽ vào thôi!”-Kerji bước vào, chỉ cách cổng 20 mét là tiếp cận được toà dinh thự chính.-“Kattha!…”
Kerji quay đầu lại gọi, nhưng con bé ngoan ngoãn hồi nãy vẫn đi kè kè cạnh cậu đã biến mất trong vài tích tắc. Kerji lúng túng nhìn xung quanh, không thấy Katrina đâu cả.
Kerji:-“Kattha! Cậu bỏ đi đâu thế?!”
Katrina:-“Đứng yên đó, đi men qua mép đường vào. Giữa đường có bẫy!”
Kerji:-“Sao cậu biết?”
Katrina không nói gì thêm, nhỏ đang bận làm gì đó. Nhỏ đi một mình không người yểm trợ.
Kerji:-“Tiến vào đi, Tsuke và Yunumi!”
Kerji đi men theo đúng như lời Katrina nói. Quả nhiên là giữa con đường có vết cắt vuông vức, khi dùng gậy ấn nó xuống thì hiện ra một thảm đinh nhọn hoắt. Vết cắt hiện rõ và có dấu hiệu bị mòn mép cắt. Khi dùng gậy ấn vào sau vài phút, nắp bẫy đóng lại như cũ. Chiếc bẫy này khá hoàn hảo, nhưng thế này là quá phô trương.
-“Cô bé xinh đẹp, cô đang đi đâu thế?”
Katrina dừng lại. Cô đưa mắt nhìn xung quanh mà không thấy ai. Rồi cô cúi đầu xuống, trước mặt cô là một đứa trẻ đeo băng chột mắt, trên tay cài móng mèo. Thằng bé chỉ cao đến eo Katrina. Katrina cười nhếch mép lùi lại, vào tư thế sẵn sàng với chiếc quạt che nửa mặt.
-“Ồ, em trai! Em định cua chị đấy à?”-Katrina hỏi với giọng chọc ghẹo.
-“Cô vào tới đây là xa quá rồi đó…cô không có người yểm trợ sao? Vậy cô chết chắc rồi!”
Thành bé ra hiệu cho quân của mình xuất đầu lộ diện. Từ dưới những lùm cây, quân của địch xuất hiện và đông dần. Nhưng điều đó không làm Katrina sợ hãi.
-“Lên đi, người của ta!”-Thằng bé chỉ tay về phía Katrina.
Những tên quân địch bao vây lấy Katrina. Chúng rất đông, tạo một vòng vây chặt chẽ xung quanh Katrina. Katrina thản nhiên cầm quạt quạt nhẹ cho mình.
-“Thế này nóng lắm…”-Katrina nhếch mép cười nói.
Quân của địch tức giận, tất cả xông vào như muốn gào xé cô gái trẻ tuổi. Chúng đông tới mức, không còn nhìn thấy Katrina đâu nữa. Thằng bé đứng ở bên ngoài khoác tay cười sung sướng.
Chika:-“Chị Kattha bị chặn! Đông người quá!”
Kerji:-“Gì cơ?! Nhỏ không có người yểm trợ!!!”
Chika:-“Gần chỗ Gin, Gin tiến vào đi!”
Tất cả đều đã tiến vào. Có mình Inoue đang lúng túng phải đứng yên. Quay lại chỗ của Katrina, với sự ồn ào của hàng chục quân địch, thêm một vị tướng trẻ con đang đứng cười. Có máu bắn ra trong đám hỗn loạn. Thằng bé nhắm mắt cười sung sướng vì tưởng Katrina đã bị sát hại.
-“Cười đủ rồi, cậu bé. Cua chị khó lắm em à!”
Katrina thong thả bước ra khỏi đám hỗn loạn, rồi tạo dáng thật đẹp với chiếc quạt trên tay. Cô đưa chiếc quạt theo nhịp đếm.
-“3…2…1!”
Quân của địch ngã xuống. Tất cả đều đã trúng kim ám khí của Katrina, bị đứng sững lại rồi ngã xuống. Một số tiếp cận Katrina quá gần bị cô đâm thẳng chiếc quạt vào cổ, chết không kịp kêu gào. Katrina mỉm cười gập quạt lại chỉ vào mặt thằng bé.
-“Tới đây, chị sẽ cho nhóc biết là nhóc chưa đủ tuổi cua gái!”
Thằng bé có chút sợ hãi, nhưng nhỏ vẫn ngoan cường cọ hai bàn móng mèo vào nhau, nhìn Katrina đầy thách thức.
-“Chấp nhóc đôi nước, mời!”
Thằng nhỏ tức giận cau có xông tới. Katrina đưa mắt nhìn theo vuốt mèo của thằng bé. Vuốt mèo sắc nhọn hệt như ám khí của cô. Katrina né nó nhẹ nhàng, hệt như cô chỉ đang cầm quạt múa. Thằng bé co người lấy đà tấn công, giơ thẳng móng về phía Katrina. Katrina dùng thành quạt đỡ lấy bằng hai tay, rồi đẩy mạnh thằng nhóc ngã về phía sau.
-“Nhóc đi quá hai nước rồi…chị bận lắm, nhớ kiếp sau không được cua gái khi chưa đủ tuổi nhé!”-Katrina mỉm cười khuyên bảo thành thật.
-“Đừng khinh ta như thế!”
Thằng bé chạy thẳng về phía Katrina. Nhưng nó mới chỉ chạy được nữa đường. Nó đứng yên cay đắng nhìn xuống lưỡi ám khí cắm vào ngực nó, và cảm nhận sự đau đớn gai sắc đang đến với nó. Katrina tiến lại gần, kẹp hai ngón tay và ám khí và rút ra. Máu bắn về phía trước, thằng bé ngã gục xuống. Katrina đi về phía trước.
Katrina:-“Trước cửa dinh thự chính đều là bẫy, không có lối vào đâu.”
Kerji:-“Vậy cậu đang ở đâu?!”
Katrina:-“Trên cái cây cạnh dinh chính ấy! Đưa Inoue vào trận đi!”
Quả nhiên tới lúc này, quân của định bắt đầu đổ ra như kiến vỡ tổ. Đao kiếm vô tình giáng xuống.
Gin chống lại quân địch không chút gượng ép. Cậu trung thành với phong cách hoang dại của mình. Phong thái của cậu lúc nào cũng nhanh nhẹn, năng động bà phá cách. Cậu nhanh chóng cho quân của mình tiêu diệt địch chặn đầu, rồi kết thúc với nhát chém làm đứt tay vị tướng cầm đầu. Inoue cận chiến bằng dao găm, cô nàng lợi dụng nét ưu điểm về kỹ năng học được trong thể dục thể thao, chạy nhanh để chống lại quân địch. Tsuke cũng đưa Yunumi an toàn qua ải quân địch. Có riêng Kerji không phải động chân tay, vì Katrina đã đi trước yểm trợ cho cậu.
Katrina:-“Không ai được tiến vào dinh chính!!!”
Katrina với khuôn mặt nghiêm túc, ngồi trên cành cây và nhìn xuống. Quân địch đã chết, nhưng vẫn còn bí ẩn trong dinh thự chính này. Nghiễm nhiên, không ai vào được, và họ cũng chẳng ra được vì bẫy đặt dày xung quanh dinh chính. Cửa dinh chính đóng chặt. Katrina suy nghĩ một lát, rồi tụt xuống gốc cây.
Katrina:-“Yunumi, Tsuke, Gin tiến ra góc bắn song song với cửa dinh chính, chọn đĩa điểm bắn khác nhau!
Yunumi&Tsuke&Gin:-“Đã rõ”
Katrina:-“Nhiệm vụ lần này buộc phải căn thật chuẩn, ngay khi tôi bước chân lên thềm dinh chính!”
Katrina hít một hơi thật sâu, rồi hiên ngang bước thẳng vào cửa dinh chính. Tất cả nín thở theo dõi những gì đang xảy ra. Quả nhiên, khi cô dẫm vào ô gạch ở thềm dinh thự, một mũi tên bắn ra. Vì không biết hướng đi của nó sẽ thế nào, nên Katrina không kịp né tránh, mũi tên sượt qua cánh tay Katrina.
Katrina:-“Chết tiệt! Yunumi!!”
Katrina quay đầu lại. Trong đêm tối, cô không thể nhìn thấy Kerji ở đằng sau, và mũi tên bay thẳng theo hướng cô bà Kerji đi tới. Bỗng có một mũi tên khác bay ngang qua với vận tốc nhanh hơn, chặn đứng đường bay của mũi tên từ bẫy của dinh chính.
Katrina:-“Tôi sẽ tìm cách vô hiệu hoá lưới bẫy này! Lúc đó mọi người hãy vào khi nhận được lệnh.”
Katrina đi vòng quanh bậc thềm dinh thự. Mỗi mũi tên từ bẫy đều chỉ phòng theo một hướng, chính là hướng thẳng vào cổng dinh chính.
-“Xem ra ta hơi tham lam vì đã đi thẳng vào cửa của dinh thự này nhỉ!”-Katrina mỉm cười nói.
Katrina:-“Tấn công dinh thự!”
Tất cả các tướng đều vào dinh thự cùng một số quân yểm trợ, còn lại đứng lập vòng vây chắc chắn ở trong và ngoài khu dinh thự. Katrina tìm lên phòng boss trước, cô bước vào một căn phòng rộng, có người ngồi sau tấm màn chướng.
-“Các người đã giết các con của ta đấy!”
-“Vậy sao, hẳn nào toàn là trẻ con làm tướng. Con của bà còn muốn cưa ta kia mà!”-Katrina đáp lại.
Sau tấm màn chướng là một người phụ nữ vấn tóc kiểu cổ trang bằng nhiều trâm cài lớn nhỏ, mặc một bộ đồ cổ trang. Cô ta vén chiếc màn trướng và bước ra, đi gần tới ánh sáng. Khuôn mặt cô ta dần hiện rõ ra. Một người phụ nữ với đôi mắt kẻ dài và nhọn, có chấm đỏ giữa trán.
-“Cả gan thật đấy, dám bước vào và vô hiệu hoá bẫy của ta, thì ra lại là một con bé thôi à…”-Boss cười khẩy.
-“Đúng là con giống mẹ, con của bà cũng khinh thường tôi y như bà. Rồi bà sẽ chết y như chúng thôi-…”
-“Cô đã trúng bao nhiêu mũi tên khi cố vô hiệu hoá bẫy của tôi rồi?”-Bà ta lại gần chiếc bàn, cầm lên một thứ gì đó.
-“Vài mũi tên không làm cản đường ta đâu!”-Katrina nói với vẻ mặt đầy thách thức. Cô cầm chiếc quạt che nửa khuôn mặt vào thế chuẩn bị.
Một vũ khí sắc nhọn lướt qua, làm đứt vài sợi tóc của Katrina. Katrina đứng hình, đưa mắt nhìn boss của gia tộc này. Cô ta đang cầm trên tay hai chiếc quạt, và tốc độ của cô ta nhanh tới mức Katrina không nhìn thấy. Boss cười nham hiểm, tư thế dùng quạt của bà ta cũng chuyên nghiệp giống hệt Katrina.
-“Chết tiệt, thế này là không công bằng chút nào! Ta chỉ có trong tay một chiếc quạt thôi-…”
Một nhát chém sắc nhọn lại sượt qua. Lần này là sượt qua má Katrina. Máu chảy xuống, rớt xuống cằm rồi rớt xuống sàn. Katrina đã nhận ra, đối thủ này không hề dễ dàng.
-“Dù gì cô cũng sẽ chết thôi cô bé, mũi tên của ta có tẩm độc đấy!”
“12:00 pm”
Ileiser đang trên đường đi chinh phục mục tiêu thứ hai của buổi tối hôm nay. Trên đường đi, Ileiser bắt gặp một đội quân từ gia tộc khác. Akairi cho quân của mình dừng lại và lấp kín.
-“Ta muốn biết chúng đang đi đâu!”-Akairi nói với người của mình.
Một vài người của Ileiser tuân lệnh đi theo thám thính. Một lát sau, họ trở về và thông báo.
-“Chúng đi thẳng về hướng đó, nhưng hướng đó chỉ có gia tộc Horltias thôi!”
-“Vậy sao? Lệnh cho tất cả quay lại chăn chúng cho ta!”-Akairi nói.
Đạo quân đang tiến đến Horlrias bị đón đầu bởi Ileiser một cách bất ngờ. Chúng có vẻ lúng túng. Nora ngạc nhiên kéo tay Akairi và hỏi.
-“Sao anh lại…?!”
-“Anh thích thế!”-Akairi nói với vẻ quyết tâm, cậu cũng xông vào chốn quân địch. Trận chiến nhỏ đang xảy ra ngay giữa công viên cách Horltias một cây số.
Akairi cầm kiếm của mình chém bất kể đúng sai với ánh mắt khát máu và căm thù. Cậu không muốn ai động đến Horltias.
“12:00 pm”
Katrina đang khó khăn chống lại boss của gia tộc này. Cánh tay cô đang bị thương, trên má cũng vậy. Những đòn đánh với tốc độ nhanh cứ lấn tới, có nhiều lúc cô không kịp đỡ lấy và bị sượt qua người. Katrina ôm cánh tay liêu xiêu đứng không vững, độc tố lan dần ra cả cánh tay.
-“Chuẩn bị chết đi, cô bé xinh đẹp!…”
—–/////Hết Chap-27/////—–
Next: Chap-28