Ngai Vàng Của Hoàng Đế

Chương 141: Sét đánh


Đọc truyện Ngai Vàng Của Hoàng Đế – Chương 141: Sét đánh

Nương theo ánh nhìn của Beck, Hoàng rất nhanh tìm ra một học viên nữ đang đứng trong hàng ngũ của học viên Hoàng gia. Cô gái này khá cao, khuôn mặt thon gọn với cặp mắt to, cánh mũi hơn tròn ra ngoài đi cùng một đôi má lúm đồng tiền khá xinh, mái tóc màu nâu tết thành một cái đuôi ngựa rất dài, càng làm tôn lên sống lưng thẳng tắp của cô ta. Tuy vậy thì dưới con mắt của Hoàng thì nhan sắc này chỉ thuộc loại khá mà thôi, không dễ thương thuần khiết như Milenia hay quyến rũ bằng Thera, còn nếu so với kiểu đại mỹ nhân như Helen thì càng là thua mười vạn tám ngàn dặm.

Điều đặc biệt là cô gái này ngoài đồng phục của học viên Hoàng gia thì còn khoác thêm một tấm áo khoác màu xanh đen, hay chính xác là cả đoàn chỉ mình cô ta mặc như vậy, nó phối hợp khá hoàn hảo với mái tóc nâu kia khiến cô gái này trở nên cực kỳ nổi bật. Tuy vậy Hoàng cũng chả thể hiểu tại sao Ethas lại bị hớp hồn như vậy, chả lẽ thằng nhóc này trúng tiếng sét ái tình rồi sao.

Trong khi Hoàng đang trầm ngâm suy nghĩ thì Beck không biết từ chỗ nào chui ra, cậu ta cũng như anh Đại của mình cảm thấy ngạc nhiên khi gọi mãi Ethas không trả lời, sẵn tiện Hoàng đang đứng đó thì hỏi luôn:

– Anh Đại, Ethas bị gì vậy?

– Sét đánh rồi, đánh nặng là đằng khác.

Hoàng vừa cười vừa trả lời, nhưng có vẻ như Beck hoàn toàn không hiểu hắn đang muốn nói gì, thậm chí còn tưởng bạn của mình bị trúng đòn gì đó nên mới thử sờ nắn tay chân của Ethas, đến cuối cùng vẫn đực mặt ra rồi ngơ ngác hỏi lại:

– Sét đánh là sao, em có thấy cơ thể cậu ta hoàn toàn bình thường mà.


– Con nít thì không hiểu đâu, chờ khi nào cậu lớn lên đi sẽ biết.

Rõ ràng là Beck là một thằng nhóc chưa từng nghĩ tới mấy chuyện phức tạp như tình cảm khác giới, do đó Hoàng càng nói nó càng phân vân tợn, nhưng cũng không dám hỏi kỹ vì sợ ăn đòn. Ethas lúc này đã hoàn toàn chìm đắm trong mê muội, sợ rằng trời có sập ngay xuống đây thì cậu ta cũng khó mà tỉnh được, do đó Hoàng đành phải kiên nhẫn đứng chờ, tiện thể quan sát xem cô gái kia có gì đặc biệt mà có thể hớp hồn đàn em mình như vậy.

Đáng tiếc là buổi lễ này chủ yếu là bên học viện Hoàng gia tới chào hỏi trước với đối thủ, những việc quan trọng hơn như bàn bạc nội dung thi đấu, thời gian hay tổ chức tại đâu thì những người cao tầng sẽ gặp riêng nhau sau. Vì thế mà mặc dù khí thế nhìn qua rất lớn, nhưng hai bên toàn nói chuyện linh tinh, hơn nữa học viện Ilumina cũng chỉ cử vài giáo sư trưởng khoa ra để tiếp đón khách mà thôi. Tuy vậy Hoàng để ý là nữ học viên kia cũng được lên nói chuyện, chưa kể thái độ của các giáo sư Ilumina cũng rất khách sáo, xem ra cô ta cũng là người có trọng lượng đây.

Do mọi việc chỉ dừng lại ở mức chào hỏi ban đầu, sau đó thì phía chủ nhà sẽ dẫn khách vào trong để tiếp đãi nhiều hơn, cũng như ấn định ngày mà các chóp bu hai bên sẽ gặp nhau. Rất nhanh sau đó quảng trường đã trở nên trống trải, đám học viên bu đen bu đỏ lúc nãy cũng tản đi hết, lúc này Ethas cũng dần trở lại bình thường, nét mặt cậu ta lộ rõ vẻ nuối tiếc nhưng ngay khi vừa quay sang thấy bản mặt nhăn nhở của Hoàng thì thầm kêu không ổn rồi.

Hoàng vừa tiến lại gần vừa cho tay lên xoa ngực, điệu bộ cứ như bị bệnh lâu ngày bây giờ mới khỏi, Ethas chả hiểu sao tự dưng bất giác lùi lại nhưng hắn đã lao ngay tới rồi dài giọng ra mà nói:

– Ôi chao ơi, hóa ra Ethas nhà ta cũng biết mê gái đấy nhỉ, bấy lâu nay thấy cậu thờ ơ với cả đống người đẹp xung quanh tôi đã tưởng cậu bị vấn đề về giới tính rồi chứ.

Ethas bị chọc quê thì mặt càng lúc càng đỏ lên, cực lực muốn giãy ra khỏi Hoàng nhưng tay hắn cứ như một cái cùm sắt kẹp chặt lấy cậu ta, hơn nữa còn tiếp tục lải nhải:


– Nói đi, cô gái tóc đuôi ngựa đó là ai và cậu bị sét đánh thế này bao nhiêu lâu rồi.

Người bình thường vốn đã không muốn nói chuyện tình cảm của mình, nữa là một kẻ như Hoàng nhưng trường hợp của Ethas thì khác, nhất là khi cậu ta đã hình thành nên bản năng nghe lệnh từ hắn trong thời gian qua, cuối cùng thì anh chàng xui xẻo cũng phải khai ra hết.

Hóa ra cô gái lúc nãy lại là công chúa út của hoàng gia, là một trong số bảy đứa con của Hoàng đế Ramas có tên là Elina, do đó việc cô ta xuất hiện trong phái đoàn lúc nãy cũng chẳng có gì lạ, vì tất cả hoàng tử công chúa của đế quốc đều phải tới học viên Hoàng gia để được đào tạo.

Tính theo lý thuyết thì Elina cũng là một ứng viên cho ngai vàng, nhưng ngay từ đầu đã bị loại khỏi cuộc chiến này, vì Elina là kết quả của một cuộc chớp nhoáng của Hoàng đế hiện tại, hơn nữa người mẹ quá cố của cô ta cũng chẳng phải thuộc tầng lớp quý tộc cao cấp, do đó tập đoàn chính trị nào muốn phò tá cô công chúa này cả. Trên thực tế thì tình cảm của cha con bọn họ cũng chẳng tốt cho lắm, một năm sợ Elina gặp cha mình không quá bốn lần, nên tuy vẫn mang danh công chúa nhưng cô gái này chẳng có quyền lực gì cả, mấy chuyện kiểu này cũng chẳng có gì bí mật, gần như quý tộc cả thủ đô ai cũng biết.

Ethas tình cờ gặp Elina trong khi cùng gia đình tới một bữa tiệc của giới quý tộc, cả hai cũng chỉ nói chuyện xã giao vài câu, chắc chắn là Elina bây giờ cũng chẳng còn nhớ Ethas là ai, nhưng cậu ta thì đã bị một cú sét đánh thẳng vào tim. Tất nhiên mấy cái tình cảm kiểu này thường là chẳng đi tới đâu, còn kẻ bị sét đánh theo thời gian cũng dần phai nhạt đi khi không còn gặp lại đối tượng nữa, nhưng chả hiểu Ethas có vấn đề gì mà từ đó tới nay vẫn nhớ Elina hoài không quên. Ví dụ thực tiễn nhất là việc cậu ta đơ ra như khúc gỗ khi thấy người tình trong mộng của mình, mặc dù đây mới là lần thứ hai Ethas gặp lại Elina sau bữa tiệc kia.

Sau khi nghe xong câu chuyện của Ethas, phản ứng đầu tiên của Hoàng là ôm bụng cười như điên, hắn không ngờ đàn em của mình lại là một kẻ vừa si tình vừa ngu tới như vậy. Hoàng cười càng lúc càng lớn còn mặt của Ethas càng lúc càng đỏ vì xấu hổ, cuối cùng sau hơn mười phút hỗn loạn, Hoàng mới vừa quệt mắt vừa nói:


– Thực ra thì trai gái yêu nhau là chuyện bình thường, chẳng qua trường hợp của cậu có hơi đặc biệt một chút mà thôi.

Vốn dĩ mối tình đơn phương của Ethas với Elina cậu ta chưa từng nói với bất kỳ ai, ngay cả những người thân nhất như bố hay mẹ cũng không hề biết, nhưng chẳng hiểu sao đối với Hoàng thì lại chả dấu được gì, cứ thế mà khai tuốt tuồn tuột ra cả. Gia tộc của Ethas tuy có thể gọi là có tiếng tăm trong giới Khoáng thạch học, về đẳng cấp thì cũng thuộc quý tộc cỡ trung, nhưng để gọi là đủ môn đăng hộ đối với Hoàng gia thì còn xa mới đủ.

Tuy Elina là một công chúa không được Hoàng đế sủng ái, nhưng không phải muốn gả cho ai là gả được và chắc chắn Ethas không nằm trong số ứng viên tiềm năng, cậu ta cũng biết điều này nhưng khổ nỗi tình yêu thì lại là chuyện khác.

Hoàng không hiểu hết mấy cái rối rắm bên trong, nhưng chỉ cần nhìn thái độ của Ethas, cộng thêm việc cậu ta đang phải theo học ở một học viện vốn không dành cho quý tộc cấp cao là đủ hiểu rồi. Nhưng đúng lúc này bản năng muốn tìm kiếm thử thách của một game thủ hardcore trong hắn lại trỗi dậy, do đó Hoàng vô cùng tự tin vỗ vai Ethas rồi nói:

– Đừng lo nhóc, tôi sẽ có cách khiến cô bé đó phải chú ý tới cậu, cần thì làm nổi nhất cái học viên này luôn cũng được.

Hoàng vừa nói vừa vung tay múa chân, khí thế bừng bừng chẳng khác gì sắp đi đánh nhau. Hai tên đàn em ở dưới ngược lại tâm trạng khá hỗn loạn, Ethas thì đang thầm tự nguyền rủa bản thân tự nhiên kể vụ này ra làm gì, trong khi đó Beck có cảm giác rằng anh Đại của mình lại sắp tương cái gì đó lên đầu bọn họ nữa cho xem và chắc chắn nó sẽ chẳng tốt lành gì đâu.

Ngay trong sáng hôm sau, Hoàng dẫn Ethas cùng Beck tới chỗ của Helen. Trước khi đi hắn đã tra cứu tất cả các tài liệu, luật và ghi chép về sự kiện tranh tài giữa hai học viện mấy năm trước, theo đó cách thức chọn lựa sẽ là theo cơ cấu từng khoa đưa danh sách lên, tiếp đó là tới đích thân Hiệu trưởng Grandall tự tay lọc lấy những cá nhân xuất sắc nhất, cuối cùng những người này sẽ đại diện cho học viên Ilumina.

Tất nhiên tuy nói là tất cả các khoa đều có thể tham dự, nhưng thường là những chỗ lớn sẽ có nhiều cơ hội hơn. Vấn đề quan trọng nhất ở đây là Hoàng tìm ra Khoáng thạch học cũng có thể la liếm vụ này, mặc dù bao nhiêu năm nay sự tồn tại của nó thấp tới mức chẳng ai quan tâm, nhưng nếu thực sự tham gia thì học viện bắt buộc cũng phải chấp nhận.


Một điều nữa là lúc này toàn bộ học viên lẫn giáo sư tính cả trưởng khoa Khoáng thạch học đều đã ra ngoài thực địa, người duy nhất trên lý thuyết đủ khả năng thay mặt để đưa ra danh sách chính là cô nàng lập dị Helen. Vì lẽ này mà Hoàng đã lôi hai đàn em của mình tới gặp cô ta, hắn tin rằng mình có thể thuyết phục nữ giáo sư này đồng ý, qua đó giành lấy một suất tham dự.

Tuy vậy mọi việc lại không thuận lợi như Hoàng tưởng tượng, sau khi đã nghe hắn trình bày tràng giang đại hải, cũng như các lợi ích mà khoa Khoáng thạch học có thể nhận được… thì Helen vẫn có vẻ khá phân vân, cuối cùng Hoàng đành phải giở nốt chiêu cuối ra:

– Đây cũng là cơ hội để thử nghiệm các nghiên cứu của cô đó.

Mỗi khi nói tới vấn đề này và cụ thể là đám dây điện kia, thì thái độ của Helen đối với Hoàng thay đổi hẳn, cảm giác như cô ta có thể đồng ý với mọi thứ hắn đề ra miễn là nó đem lại lợi ích cho việc nghiên cứu. Lần này cũng vậy, Hoàng vẽ ra một viễn cảnh bọn họ sẽ dùng những món đồ đó khi ra thực địa, cũng như để cho những người khác chứng kiến thành quả của công nghệ tương lai là như thế nào.

Cuối cùng thì Helen đã bị những lời đường mật của Hoàng dụ dỗ, cô ta lấy ra một tờ giấy bắt đầu ghi chép những thứ liên quan để gửi danh sách bao gồm Hoàng, Ethas và Beck sẽ đại diện cho khoa Võ luận, tuy vậy cô ta vẫn thận trọng nói:

– Tôi chỉ có thể giúp mọi người đến đây thôi, còn có được chọn hay không thì vẫn phải chờ xem quyết định của hiệu trưởng nữa.

Các học viên được khoa giới thiệu chưa chắc đã được chọn, cái này còn phải tùy tâm trạng của ông già Grandall kia, nhưng Hoàng thì chả quan tâm vì đã có chuẩn bị cho vụ này rồi, lúc này hắn chỉ cảm thấy mình lại chuẩn bị được quậy phá một trận đã đời nữa rồi:

– “Chả biết đám học viên quý tộc có gì đặc sắc không, thật là mong chờ quá đi mà”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.