Bạn đang đọc Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông – Chương 21
Từng tiết học trôi qua nhàm chán .bình thường có nó đi học thì thỉnh thoảng anh có việc làm ( liếc trộm nó) nhưng hôm nay nó không có ở đây , quay qua nhìn chỉ là bàn ghế trống.còn lại chỉ là hình ảnh nó chăm chú nghe giảng trong mắt anh.
Đâu ra hình ảnh của nó lại chạy đến đầu anh.không biết giờ này nó đang làm gì ? nó uống thuốc chưa ? hay lại ngang ngạnh đòi đi chơi ? không biết nó có nghĩ đến anh không ? có muốn được gặp anh không ?….những suy nghĩ ngớ ngẫn kia cứ đuổi theo anh.anh không cách nào phân bua nó đi được cả.
Anh nhìn đồng hồ , còn tận hai giờ đồng hồ nữa mới tan tiết chiều .thời gian sao mà dài vậy chứ ! >. Chợt khững lại.anh tự hỏi tại sao lại lo lắng nó vậy chứ.đây là tình trạng hiện tượng gì..
Dù gì Duy Khánh cũng nhờ anh lo cho nó , chắc là vậy..anh đinh ninh..
Reng !! đợi mãi bảo vệ mới nhấn chuông..anh nhanh chóng tiến ra bãi giữ xe rồi lái đi đến bệnh viện..
ở trường này , học sinh lớp 12 mới có thể lái xe riêng đi học.nhưng ai dám ngăn anh >. Anh biết tỏng thế nào nó cũng đòi đi chơi , nên hôm nay anh lái con Porsche Panamera phiên bản facelift đến , con xe đen bóng loáng đổ trước bệnh viện.
Anh nhìn vào ghế kế bên , một bó hoa đang đặt ở đó .anh do dự không biết có nên đưa nó không.nghĩ rồi anh vẫn cầm lên , sải bước vào bệnh viện.
Nó đã ra khỏi phòng hồi sức , chuyển qua phòng đặc biệt.
-‘cô phải về sao ạ ?’ nó nũng nịu.
-‘ừ ! cô phải về’ cô Morellu vuốt tóc nó.
-‘hic ! không muốn cô về đâu’ nó tựa đầu vào lòng cô Morelli nhõng nhẽo.
-‘ngoan ! cô sẽ trở lại thăm cháu.’
-‘vâng’ nó để cô Morelli về , dù gì cô cũng mệt rồi.
Anh ở ngoài cửa đã nghe hết những lời nói đó , khóe môi bất giác mĩm cười.thì ra đằng sau lớp lạnh lùng kia là một tính cách ấu trĩ trẻ con này..
Đợi khi bóng cô Morelli mất hút , anh mới mở cửa bước vào.
-‘hoa hồng’ mắt nó sáng rực lên-‘còn có cả Lavender nữa kìa’..
-‘cái này không dành cho cậu’ anh ngại ngùng.
-‘vậy thì dành cho ai ?’ nó rũ mắt xuống.
Anh không nói gì, chìa bó hoa ra trước mắt nó , mắt nhìn ra xa xăm lơ đễnh.
Nó như hiểu ý , đón nhận bó hoa từ tay anh , ôm vào lòng ngửi lấy ngửi để.
Bó hoa sử dụng hai loại hoa .bên trong là 20 hoa hồng đỏ được xếp thành hình trái tim , bên ngoài là những bông hoa lavender màu tím bao lấy 20 hoa hồng đỏ kia.Màu tím của lavender hòa quyện cùng màu đỏ của hoa hồng.
-’20 bông sao ?’ nó chớp chớp mắt nhìn anh.
-‘ừ ! có gì à ?’
-’20 bông có ý nghĩa là anh yêu em bằng cả trái tim đó nha’ nó ngại ngùng nói.
Trong phút chốc , anh cũng đỏ mặt.
—-
-‘Cô bó cho tôi một bó , sử dụng hoa hồng và oải hương thôi, hoa hồng bên trong và oải hương bên ngoài’ Duy Phong nói với cô bán hoa.
-‘tặng cho bạn gái hả ?’ cô bán hoa hỏi .
-‘ừ’ anh đáp gọn.nó không phải con gái chẳng nhẽ con trai >. ———-
Giờ nhớ lại , anh mới biết mình hiểu sai ý của cô bán hoa.
-‘cái này không phải tôi bó , làm sao tôi biết’ anh phân bua.
Nó không nói gì , đặt bó hoa sang một bên rồi mĩm cười nhìn anh.
-‘đi chơi nha’
-‘vết thương’
-‘bác sĩ nói tôi có thể đi chơi , miễn đừng cử động mạnh và chạy nhảy là được.’ nó hí ha hí hửng nói.
-‘ừ ! chuẩn bị đi , tôi đợi ngoài cửa.’
-‘cảm ơn ! cậu tốt đó nha’.
*****
-‘xong rồi’ nó bước ra.
Nó mặc chiếc váy quây màu tím dài gần tới đầu gối , chiếc áo khoác ngoài cũng màu tím , đôi boot cũng màu tím , đến cái nón đội đầu cũng màu tím..
Anh liếc một phát từ đầu đến chân :
-‘tông màu nhỉ ?’
-tôi muốn đến nơi này’
Anh không nói gì , cùng nó đi ra xe.thực ra anh cũng mặc áo màu tím .áo thun cổ tim màu tím lợt và quần bò ..trông rất nam tính ( thay đồ trên xe , chứ đi chơi mà mặc đồ học sinh kì chết >..