Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn
Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn
Thông tin truyện: Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…”
Nhịp sống hiện đại khiến chúng ta làm việc gì cũng vội vả chưa bao giờ chậm rãi thưởng thức điều gì, cũng giống như một cuộc chạy đua của mỗi người trên hành trình sống của mình rồi bỗng có lúc dừng chân lại suy nghĩ để ta đều thốt lên hai chữ “giá như…”
Truyện ngắn Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn, tạo nên cho người đọc nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại.
Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng… Với tập hợp 40 truyện ngắn, chắc hẳn đâu đó xung quanh những câu chuyện ấy, ta sẽ vô tình bắt gặp chính ta. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn là một quyển sách dành cho nhiều người.
“Người ta gọi tuổi mới lớn là “tuổi biết buồn”. “Biết buồn” tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm vui...” (Trích “Những khoảng trống không phải để lấp đầy”)
Danh sách chương
- Chương 1: Ai qua là bao chốn xa…
- Chương 2: Khoảnh khắc nào thơ dại bỏ ta đi
- Chương 3: Đơn giản chỉ là hạnh phúc
- Chương 4: Những khoảng trống không phải để lấp đầy
- Chương 5: Bản thân chúng ta là giá trị có sẵn
- Chương 6: Ngược dòng nước mắt
- Chương 7: Hơn một khoảnh khắc bị bỏ lỡ
- Chương 8: Chúng ta chẳng có nơi nào khác để đi…
- Chương 9: Những gạch nối từ quá khứ
- Chương 10: “nghẹn lời thương đỏ mắt chuyện tương phùng”
- Chương 11: Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao?
- Chương 12: Như chờ tình đến rồi hãy yêu
- Chương 13: Ta sẽ làm chi đời ta
- Chương 14: Một chùm hoa vô ưu
- Chương 15: Yêu hơn một người?
- Chương 16: Tiền tài như phấn thổ?
- Chương 17: Đó cũng là khi ta lạc mất nhau rồi
- Chương 18: Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi!
- Chương 19: Lắng nghe lời thì thầm của trái tim
- Chương 20: Khi bạn đau lòng, đừng ngại rơi nước mắt
Để lại một bình luận
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.