Bạn đang đọc Nếu Anh Muốn, Tôi Sẽ Là Của Anh – Chương 11
– Nhưng em yên tâm , anh chỉ xem em như một người em gái thôi . Tuỳ cùng tuổi nhưng em bé hơn anh mấy tháng nên phải làm em … Hà hà – Kyo cười giả tạo
– Ừ … – Nó nhận ra nụ cười đó là giả tạo nên chỉ ậm ừ …
– Đừng suy nghĩ nữa , em giống cô ấy … nhưng em mạnh mẽ hơn nhiều … Em không yếu đuối như cô ấy – Kyo nói với vẻ thoáng buồn .
– Ừ … Em ..
Chưa nói dứt lời , tự dưng đầu óc quay cuồng . Nó ngất đi . Kyo thấy vậy bế nó đi ra với vẻ mặt không có một tí cảm súc (118):. Kyo bế nó ra tới cổng trường . Bọn ông Chan , San , Hanri , hắn và Durin ngạc nhiên khi thấy Kyo bế nó trên tay (31):. Mà ngạc nhiên nhất là bộ dạng kia của nó :. Durin lo cho bạn mà khóc sức mướt . Ông Chan thấy có vẻ nghiêm trọng ,vội hỏi :
– Ai làm nó ra nông nổi này thế ?
– Shin . – Kyo đáp ngắn gọn .
– Nó … dám làm à ? Tao … tao đi giết nó – Ông Chan nói rồi vụt chạy vào sân trường .
Cảm đám định chạy theo ngăn ông Chan lại nhưng bị Kyo ngăn lại :
– Không sao đâu , dù gì thì thằng đó đánh cũng không lại thằng Chan … với lại tao đánh nó rồi …
Hắn nhìn Yun với bộ dạng thế kia đau lòng hết sức . Rồi hắn hỏi Kyo :
– Mày tìm được con vịt này ở đâu thế ?
– Ở sân trường , từ hướng nhà kho chạy ra – Kyo đáp lạnh lùng
Hắn … giật mình , hắn nghĩ : ” Không lẽ những lời mình nói với thằng Chan … nhỏ đó nghe hết rồi sao hở trời :-O” . Hắn vò đầu bức tóc , đột nhiên Kyo đưa Yun cho San bế . Kyo bước lại gần hắn vào tung một quả đấm , Kyo nói :
– Yun bị như thế là do mày gây ra đấy !
Do cú đấm quá mạnh , máu mũi hắn xịt ra . Ai cũng ngạc nhiên trước hành động của Kyo , trước giờ Kyo có như thế đâu , rất điềm đạm và thông suốt mà . Hanri hỏi :
– Mày bị gì thế ?
Không trả lời , Kyo lại gần hắn hơn nữa và nói nhỏ với hắn , mặc kệ hắn đang ngạc nhiên :
– Trân trọng Yun một tí đi , đừng để như tao lúc trước …
Lại một phen ngạc nhiên , chẳng ai hiểu Kyo muốn nói gì . Hắn vẫn im lặng , Kyo vội nở một nụ cười đẹp như ánh bình mình nói :
– Nhớ , Yun là một cô gái tốt … Đừng để như tao lúc trước , ân hận cũng chẳng còn kịp …
Nói rồi Kyo bước lên xe hơi của mình mà đi về , bỏ lại những ánh mắt ngạc nhiên đến tột cùng của đám bạn và ánh mắt si mê của những đứa con gái ở quanh đó . Cả đám tự dưng xì xào :
– Trước giờ nó có cười đâu … tự dưng hôm nay cười vậy trời
– Ừ , thằng này lạ quá ! Nó nói là nó lúc trước là thế nào ?
– Anh Kyo … anh ấy vừa cười … hở – Durin ngạc nhiên , đã nín khóc
– Trời trời , thằng này … có vấn đề rồi
– Mà nó cười lên nhìn đẹp trai thật . Tao là con trai còn nghĩ vậy huống chi tụi con gái , không khéo nó mà cười nhiều là thành Boy đẹp trai nhất trường luôn ấy chứ !
– Mang tiếng bạn bè từ bé mà các anh không biết gì à ? – Durin hỏi
– Không biết gì hết á … cả cái chuyện nó lúc xưa còn không biết nữa . Nó chỉ toàn nói cho thằng Chan nghe thôi !
– Hờ , nó chơi thân với thằng Chan nhất mà
Hắn không nói gì , im lặng . Hắn nghĩ đến câu nói vừa rồi của Kyo : ” Yun bị thế là do mày đấy ! ” … Hắn tự hỏi : ” Mình đã làm gì để nhỏ đó bị như thế ? ” Lại vò đầu bức tóc ( Lúc này máu mủi hết phun rồi ) . Đột nhiên ông Chan chạy ra , nhìn thằng San đang bế nó , ổng nhìn nhìn bộ dạng của nó mà thầm nghĩ : ” Nghiêm trọng rồi đây ! ” . Ông Hanri hỏi đùa đùa :
– Mày giết thằng Shin chưa ?
Ông Chan cười cười nói :
– Thằng Shin bị Kyo quật … nằm xuống đất rồi ! Tao cũng tiện chân tiện tay đá nó xịt máu mũi , xướt vào chỗ … rách môi dưới tí thôi ! Ủa … mà thằng Kyo đâu rồi ?
– Về rồi ! – Cả bọn nói ( trừ hắn )
Hắn nghĩ ông Chan biết mọi chuyện của Kyo nên bước lại gần hỏi :
– Mày biết chuyện gì xảy ra với Kyo lúc trước không ? Vừa rồi nó đánh tao rồi nó nói gì lạ lắm , nào là như tao lúc trước … hay gì gì đó
Quả là trời không phụ lòng người . Ông Chan im lặng suy nghĩ hồi lâu rồi nói :
– Tao biết …
Rồi ông Chan bắt đầu kể …
15 : Bí mật của Kyo . Thành đôi
Trên xe hơi của tập đoàn Kyoto .
– Cậu chủ sao thế ? – Bác tài xế hỏi
– Không có gì đâu – Kyo lạnh lùng nói
– Cậu lại nhớ tới cô Uke ? – Bác tài xế hỏi
– Ừ , tôi đang nhớ tới cô ấy … – Kyo nói thoáng buồn
Rồi 1 giọt , 2 giọt , 3 giọt … nước mắt lăn dài trên má của Kyo . Bác tài xế im lặng .. không hỏi gì thêm , bầu không khí trong xe lúc này bị bao trùm bởi 1 sự yên tĩnh đau lòng .
Tại vila của nhà họ Bạch . Hiện tại là buổi chiều .
Ông Chan bắt đầu kể về chuyện tình của Kyo .
2 năm về trước …
Kyo còn là một thằng con trai ăn chơi không biết chừng mực . Vì ỷ lại gia đình mình giàu có nên có một lòng tự trọng cao ngất trời . Có người còn đặt cho Kyo là ” công tử tiền rơi ” nữa chứ ! Bởi , khi Kyo làm rơi tiền … dù lớn hay nhỏ cũng chẳng cúi xuống nhặt trừ khi có người cúi xuống nhặt cho rồi đưa mới nhận .
Kyo ngày đó có thể xem là ông hoàng ăn chơi thác loạn . Tuy mới lớp 9 nhưng Kyo đã có thân hình của một thằng con trai trưởng thành , chính vì điểm đó Kyo thay bồ nhanh như thay áo . Có những cô yêu Kyo thật lòng , không chịu chia tay thì Kyo thẩy cho đám bạn , muốn làm gì thì làm … chẳng quan tâm ( Điểm này giống ông Jun ghê ) . Kyo chơi guitar ở một quán bar nên cũng quen khá nhiều dân anh chị máu mặt , mỗi khi buồn bực cứ đến tìm họ … họ sẽ chỉ cho nơi để đánh nhau . ( Vì Kyo tập võ nên tất nhiên phần thắng là của Kyo rồi )
Rồi một hôm , Kyo cũng đến tìm họ … họ cũng chỉ nơi để đánh nhau . Hôm đó , Kyo tìm đến nơi đó và dạy cho bọn kia một bài học . Khi đã đánh nhau thoải mái xong , Kyo phát hiện ra một cô gái … hai tay bị buộc chặt , miệng bị nhét giẻ . Kyo thấy thế nhưng cũng chẳng thèm quan tâm , bỏ đi . Bỗng cô gái lếch theo … Kyo bắt buộc phải cởi trói cho cô ấy . Vừa cởi trói ra cho thì bị ăn ngay tán , cô nàng tức giận nói :
– Anh bị điên à ? Thấy người ta gặp nạn mà không giúp hả ? Đợi người ta lếch theo mới chịu giúp hả ? Anh là cái đồ máu lạnh mà … Grừ , Hừ hừ
– Cô đánh nhầm người rồi đấy ! Cô có biết cô vừa đánh ai không ? – Kyo đe doạ
– Hừ , anh là ai tôi chẳng quan tâm … Tôi chỉ thấy anh là cái đồ máu lạnh … Thấy người ta gặp nạn mà … không … ưm ưm ưm
Cô nàng đang nói , tự dưng Kyo dùng 1 nắm hai tay cô nàng kéo áp sát vào tường , tay kia bóp cổ làm cô nàng không nói được . Kyo trừng mắt đe doạ cô nàng :
– Cô còn muốn nói gì nữa không ?
Cô nàng sợ quá bèn lắc đầu . Lúc này , Kyo mới buông ra rồi bước đi . Sau đó vài giây , cô nàng hỏi lớn Kyo :
– Anh không thấy tôi đẹp sao ? – ( Không hiểu con này nó nghĩ gì mà hỏi thế nữa )
Kyo quay qua và cười nhạt nhẽo :
– Nhìn cô chẳng ra quái gì cả , xinh đẹp à ? Hoang tưởng …
Cô nàng ngạc nhiên trước Kyo , trước giờ ai cũng bảo cô nàng xinh đẹp và bọn họ theo cô cũng chỉ vì cô xinh đẹp . Nếu nói xinh đẹp thì khó diễn tả hết … cô nàng da trắng nỏn nà , môi đỏ mộng , má hồng , khuôn mặt ngây thơ và xinh xắn . Thân hình cân đối , đôi mắt to và đen … nếu ai nhìn vào đôi mắt tinh khiết đó thì có lẽ bị hút hồn ngay . Cô nàng cảm thấy thú vị đối với Kyo liền hỏi :
– Anh tên gì ?
– Kyo – Kyo quăng câu trả lời kèm theo ánh nhìn khinh khỉnh
– Tôi tên Uke , nhớ đấy – Cô nàng hét to
Từ ngày hôm đó , Uke luôn đeo bám Kyo … Đôi lúc Kyo khó chịu nhưng Uke lại làm nó mất ngay , dần dần hai người họ có tình cảm với nhau . Rồi một ngày … một bọn từng bị Kyo đánh tan nát muốn báo thù , bắt cóc Uke . Kyo biết tin liền chạy bán sống bán chết đến chỗ đó … nhưng tiếc rằng , Uke đã bị bọn nó làm nhục đến nổi khắp người đều bằm tím . Kyo vội đánh bọn nó dở sống sở chết rồi chạy lại xem Uke thế nào , Kyo khóc rống lên khi thấy cảnh tượng đó . Kyo cố gắng trấn an mình trong 1 tuần Uke nhập viện , nhưng … Uke quá yếu đuối , dù yêu Kyo đến mấy cô cũng không tha thứ cho anh vì anh đến trễ , vì anh không bảo vệ được sự trinh trắng của cô . Cô ra đi , cô đi du học và bỏ lại Kyo một mình ở đây .
Kyo vốn lạnh lùng , ít nói , ít cười , ít biểu cảm … từ cú sốc đó lại lạnh lùng hơn , ít nói hơn , hiếm khi thấy Kyo cười và hoàn toàn không còn biểu cảm nữa .
Tất cả , là lý do vì sao Kyo lại nói những lời đó với hắn.
Trở về thực tại …
– Hèn chi nó lại nói những lời khó hiểu như thế ! – Hanri lên tiếng
– Các anh không để ý tình huống của Yun có phần na ná cô nàng Uke đó sao ? – Durin lên tiếng
– Uke … cái tên nghe quen quen ấy nhỉ ? Hình như tao nghe ở đâu rồi ý ! – San chen ngang .
Hắn im lặng , không nói gì . Như chết đứng , hắn thật sự không ngờ thằng bạn thân từ nhỏ của mình lại có những chuyện như thế giấu diếm mình … Rồi hắn nghĩ nếu như hồi sáng , Yun không thoát được thì hắn sẽ như thế nào đây ? Hắn sẽ như Kyo không ? – Hắn lại được một phen vò đầu bức tóc .
Ông Chan thấy vậy đặt tay lên vai hắn an ủi :
– Con Yun mạnh mẽ hơn con nhỏ đó nhiều , mày đừng có lo
– Ừ … – Hắn ừ lí nhí , giống như chỉ ừ cho có lệ thôi
Rồi ông Chan quay sang 3 người kia , nói :
– Mà cái tên con nhỏ đó đó … – Ông Chan nói đến khúc đó bỗng quên bặt
– Nó tên Uke ba ơi – Hanri chen ngang vào
– Ừ ừ , Uke … tên nhỏ này nghe quen quá ta ! Hình như nghe ở đâu rồi á
– Đúng đúng , tao cũng thấy quen nữa – Ông San đồng tình .
Rồi cả đám ngồi đó gặng nghĩ cho ra ai là chủ nhân cái tên này , mà mặc kệ hắn đi lúc nào chẳng biết .
…
Note từ Tác giả :
Bí ẩn về cô gái đó , chắc có lẽ bạn nào đọc phần giới thiệu rồi cũng biết nhỉ ? Uke là tên của một người con gái … có bản chất hiền lành và rất tinh khiết , nhưng lại bị biến đổi 180* bởi lần bắt cóc đó , cô nàng đã hoàn toàn biến thành một người thâm hiểm , cáo đội lớp nai tơ , sống cuộc sống hai mặt … luôn tìm cách hại người , thứ mình muốn thì mình phải có được … dù có dùng bất cứ thủ đoạn gì ! Cò việc hôn sự thì Nhà họ Hồ và nhà họ Bùi đã quyết định cho cô nàng và hắn vào 1 năm trước rồi !
Tại phòng của Yun đang nằm …
Nó bắt đầu tỉnh . Hai má của nó đã không còn sưng nữa nhưng còn rất đau . Nó lòm khom ngồi dậy , hít hà oxi . Nó không rõ cảm giác bây giờ của nó là gì ? Đau ? Bực bội hay muốn chết ( !? ) … Nó chẳng hiểu được nó nữa . Nó với tay lấy ly nước ở tủ đầu giường , nhưng không cẩn thận nó để vỡ … Do phòng ở nhà nó toàn cách âm nên những người bên kia chẳng thế nào nghe được .
Nó nhỏm người xuống nhặt những mảnh thuỷ tinh vỡ , bỗng dưng nó đưa mảnh thuỷ tinh lên tay … ngay chỗ mạch máu , định gạch một đường để máu túa ra rồi chết đi . Nhưng nó không có can đảm để làm việc đó , không … phải nói nó không có sức mạnh để làm được việc đó chứ ! Nó không muốn xa hắn , nó chưa nhìn hắn một lần cuối mà .
Rồi ” lục cục lục cục ” , hắn bước vào phòng của nó đang nằm . Nó giật mình làm mảnh thuỷ tinh cắt vào đầu ngón tay nó , máu tuôn ra . Hắn quay qua nhìn thấy giật mình , chẳng biết làm gì hắn đánh liều … dùng môi mút tay nó ( Oẹ … gớm quá ) . Nó không kịp phản ứng gì nhưng nó rất vui … rồi tự dưng nó nhớ đến cuộc đối thoại của hắn với ông Chan , nó liền giật tay lại . Hắn ngạc nhiên , hỏi :
– Cô làm gì đấy ? Không làm thế thì máu chảy ra hết mất !
– Anh đừng làm như thế với tôi – Nó nhíu mài nói
– Vì sao – Hắn lại tròn mắt hỏi .
– Anh làm như thế tôi sẽ càng đau khổ hơn … – Nó nghe đâu tim mình như ngừng đập.
Hắn không hiểu , tại sao đối xử như thế lại làm nó đau khổ . Hắn tò mò hỏi :
– Làm như thế thì tại sao cô lại đau khổ chứ ? Tôi đã làm gì động chạm đến ” hắn ta ” đâu ?
Nó nghe đến chữ ” hắn ta ” , lúc này nó không chịu được nữa … Nó hét lớn :
– Hắn ta là anh đấy , là anh đấy ! Tôi yêu anh đấy ! Tôi yêu anh đấy , đồ gấu lắm lông …
Nói rồi trên khuôn mặt nó xuất hiện hai dòng nước mắt . Hắn ngồi phịch xuống sàn nhà , mặt đần ra … không ngờ nó lại yêu hắn … Hắn lắp bắp nói như không tin vào tai mình nữa :
– Cô…cô…yêu…yêu..tôi…tôi…tôi á
– Bây giờ thì anh có thể sỉ nhục tôi như ban sáng . Anh là đồ độc ác đấy , anh có biết anh làm tôi đau thế nào không ? Tôi chỉ trách mình tại sao lại yêu anh sớm thế , tôi chỉ trách mình tại sao lại yêu anh đến thế thôi ! – Nó tức tưởi
Hắn vội đứng phắt dậy , lao đến ôm nó . Hắn nói với giọng ân hận :
– Tôi xin lỗi , xin lỗi cô … Tôi không nghĩ rằng mình đã làm cô tổn thương như vậy ! Kyo nói đúng , cô ra nông nổi này là do tôi … Tôi yêu cô , tôi thật sự yêu cô rồi !
Lần này đến lượt nó ngạc nhiên , nó không tin vào tai mình nữa … không tin vào cái thế giới này nữa , nó cứ ngỡ nó đang mơ . Nó vội lấy tay tán mạnh vào má nó , nó thấy đau mà … đây không phải là giấc mơ rồi . Nó luồng tay qua lưng hắn , ôm thật chặt … ấm quá , hạnh phúc quá . Nó nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác này , bỗng cái câu nói đó … cái câu : ” Tao … tao … chắc là tao … yêu Durin … ” cứ vang lên bên lỗ tai nó . Nó vội đẩy hắn ra . Nó nói với anh mắt nghi hoặc :
– Anh không yêu tôi
– Tại sao em lại nói vậy ? Anh yêu em … – Hắn nói trong vẻ ngạc nhiên tột cùng .
– Chẳng phải ở nhà kho … anh nói anh yêu Durin đấy sao ? – Nó nói , ánh mắt nó đau đớn
Hắn chợt nhớ ra cái cuộc nói chuyện của hắn và ông Chan ở khu nhà kho . Hắn bật cười rồi lại ôm nó vào lòng thật chặt . Nó ngạc nhiên trước thái độ của hắn , nhưng lại không nói gì … cứ để cho hắn ôm . Một hồi , hắn nói :
– Haha , em đã nghe hết câu đó chưa mà đã vội kết luận thế ?
Nó chợt ngớ ra , đoạn sau có tiếng gió xào xạt làm át tiếng của hắn nên nó nghe không được . Nó vội lắc đầu . Hắn cười ha hả , nói :
– Để anh nói nguyên văn lại cho em nhé ! Anh nói là : ” Anh yêu Durin nhưng đó là lúc trước thôi … bây giờ anh chắc 100% là anh yêu em ” .
Nó nghe được những lời đó , nửa tin nửa không … nó hỏi :
– Có thật là anh nói thế không ?
– Ha ha , thật 100% … không tin một tí em ra hỏi thằng Chan xem – Hắn bật cười khi nghe nó hỏi câu ngớ ngẩn đó .
Nó nghe được những lời đó , hạnh phúc lan toả khắp người . Nó ôm chặt hắn hơn cả lúc nãy . Hắn cũng thế , siết chặt nhau . Họ đắm chìm trong hạnh phúc . Rồi hắn kéo nó ra , đặt lên môi nó một nụ hôn . Lần đầu tiên hai người họ cảm nhận được hơi ấm của nhau , hạnh phúc và ý nghĩa của nụ hôn dành cho tình yêu thật sự .
Ngừng hôn , hắn và nó nằm trên giường ( Không có làm gì à nha ) Hắn lấy tay làm gối cho nó nằm , nó dựa vào và cười mỉm mỉm . Hắn nhìn nó nói đùa:
– Lúc này nhìn em cứ như thục nữ ấy nhỉ ? Khác hẳn với lần đầu tiên gặp mặt
– Khi yêu nó phải khác chứ – Nó ngượng ngùng nói ( Mình vẫn chưa quen với cái cách hình dung bà Yun ngượng ngùng kiểu này )
– Em ngốc thật – Hắn lại trêu
– Ngốc gì cơ ? Anh nói em ngốc á ? Em đánh anh chết à nha – Nó ngồi dậy , nửa đùa nửa thật nó trêu hắn
– Đấy , thế mới là Yun anh yêu chứ – Hắn cười lớn rồi nói tiếp :
– Em ngốc vì em tự làm khổ mình … với những chuyện chẳng xác định rõ ràng . Từ bé đã thế rồi !
– Anh nhớ chuyện lúc bé à ? Mà ý anh là thế nào ? – Nó ngạc nhiên hỏi
– Ừ , anh nhớ sất … trừ cái tên của em Anh nhầm với Durin nên anh cứ tưởng mình yêu Durin … tới sáng hôm nay anh mới xác nhận lại chắc 100% là anh yêu em . Còn ý anh ấy à ? Ý anh là em đừng có nghe phân nửa mà hiểu lầm anh thế – Hắn nói rồi cười ha hả .
Nghe hắn nhắc đến buổi sáng làm nó nhớ đến Shin , nó lại sợ Shin sẽ làm hại hắn … Nó ừ lí nhí .
Hắn quay qua ôm trọn nó vào lòng , dịu dàng và trìu mến . Nó hạnh phúc biết bao
Note từ Tác giả :
Hai người này mới đầu đã được tác giả tạo cho hình tượng là ngang bướng và thích đánh nhau . Bây giờ lại có những hành động thế này … tác giả cũng không thể đỡ được . Tác giả cũng chẳng hình dung ra nó như thế nào … nhưng cốt truyện nó đã thế rồi . Đành chịu thôi
Tại phòng của 4 người kia …
Không có ai cả … Trống rỗng .
Tại trước cửa phòng của Yun và Jun …
Có 4 cái bóng người lấp ló … là 4 người kia . Họ đang rình nghe chuyện của nó và hắn . Ông Chan tặc lưỡi :
– Tuy cái kế hoạch thất bại nhưng mà thấy nghe bọn nó yêu nhau thế … cũng được
Tự dưng có một bàn tay đập vào vai 4 người họ . Giật mình … quay ra đằng sau , 4 người họ như muốn đập chết tươi đứa vừa đập vào vai họ .. Là Kyo . Kyo nhìn họ hỏi :
– Chuyện gì thế ?
Cả bọn nói không khớp nhau nhưng lại cùng 1 nội dung : – Đâu có gì đâu … đâu có gì ..đâu có gì …
Tuy là thế nhưng Kyo cũng đủ thông minh để đóan được chuyện gì xảy ra , Kyo đẩy cửa vào . Hắn và nó đang ôm nhau giật mình ngồi dậy nhìn Kyo , Kyo nhìn hai người đó cười … lại cái nụ cười như nắng ban mai đó … làm sáng rực cả căn phòng . Kyo nói :
– Phải biết trân trọng nhé ! Mày đã không phải là tao lúc trước rồi đấy !
Hắn cười ha hả khoái trí . Nó cũng cười theo . Rồi 4 người kia đúc đầu vào cười ké … vừa mới cười ha ha … vỏn vẹn 2 tiếng thôi là ” bốp , bốp , bốp , bốp ” . Kyo kí đầu 4 người … kể cả Durin cũng kí . Kyo quay sang 4 người họ nói với giọng trêu đùa :
– Cười ké là không tốt .
: Bắt đầu một tình yêu và một hiểu lầm tai hại.
Biệt thự của Shin … buổi tối
Shin do bị Kyo quật quá mạnh và bị ông Chan ” xúc tác ” thêm nên Shin bị chấn thương cột sống . Hiện đang ngồi xe lăn . Biệt thự này là nơi Shin ở … do ba mẹ Shin đang ở Mĩ nên Shin ở một mình … chỉ một mình và một mình thôi . Shin lăn bánh đẩy xe ra vườn nhà , Shin nhìn xung quanh . Một không gian tĩnh mịt , người hầu đã đi ngủ từ sớm … Ngôi nhà chỉ toàn một vẻ lạnh lẽo . Đối với Shin nơi này chẳng khác nào nhà hoang . Shin thở dài rồi lắng nghe tiếng con trùng kêu rít rít . Shin nhớ tới cảnh mình vui đùa cùng bạn gái ở Mĩ , tự dưng lòng cảm thấy nhói lên lạ thường .
” Mình về đây vì cái quái gì đây ? ” – Shin nghĩ . Rồi Shin lại tự nhủ : ” Vì bị tổn thương ! ” . Rồi 1 giọt , 2 giọt … nước mắt lăn dài . Shin gào lên như con thú hoang đang điên khùng , vừa gào thét Shin vừa khóc rống lên :
– Tại sao , tại sao cô lại đối xử với tôi như thế ! Tôi đã làm gì có lỗi với cô sao ? Tại sao lại bỏ tôi khi tôi còn bỡ ngỡ trong tình yêu của cô chứ ? Tại sao cô lại ra đi và bỏ tôi lại một mình ở cõi đời lạnh lẽo này hả ? Cô nói đi …
Shin nhớ về người con gái đã ruồng bỏ Shin mà đi tìm cái chết … Điên tít lên Shin nắm những bông hoa hồng đầy gai , nhổ đi rồi xoè bàn tay dính đầy gai của mình , Shin bóp mạnh làm máu phun ra … Shin tức điên lên lần nữa . Đứng dậy định nhổ hết tất cả mọi thứ ở trước mắt nhưng do cột sống đang bị tổn thương nên liền lăn đùng té .
Nằm thôi thóp ở nền đất . Gào thét như con thú hoang trong màn đêm lạnh giá , lòng tê tái trước những kí ức đẹp đẽ ở bên Mĩ … Shin ôm mặt khóc nức nở như một cô gái .
Người hầu lúc này đã tỉnh giấc và biết toàn bộ câu chuyện … nhưng chẳng ai dám can ngăn con người điên khùng kia . Mọi người chỉ chẹp lưỡi bàn tán nhau : ” Cậu ta là kẻ đáng thương “.
Một tháng của Jun và Yun …
Shin đã xin nghỉ học một thời gian vì bị chấn thương .
***
Từ ngày hôm đó , không cần ông Chan gọi nó đã thức sẵn ở đó . Nở một nụ cười tươi như hoa mà đợi hắn lại đón đi học . Ông Chan nhận xét là chỉ mới có một tháng thôi nó đã thay đổi đến ” chóng mặt ” . Nó bắt đầu thích những vật có hình trái tim , trước giờ nó chúa ghét mấy thứ vớ vẩn này … thế mà lại thay đổi chỉ vì hắn , chỉ trong một tháng .
Dạo này ông Chan và Durin hay cãi nhau . Chẳng hiểu sao từ ngày nó và hắn thành một đôi , Durin lại đâm ra bực bội rồi trút hết lên đầu ông Chan . Ánh mắt của Durin dành cho ông Chan không còn mặn mà , chan chứa tình cảm như lúc trước nữa . Ông Chan dạo này rất bất an , tình cảm dành cho Durin cả đời này ông Chan chẳng bao giờ thay đổi … nhưng còn Durin , ông Chan lo lắng sẽ đánh mất Durin .
Ngày hôm nay , 14-2 ( valentine )
Nó và hắn cùng bước vào trường , tay trong tay rất vui vẻ . Bước vào cổng trường thì bỗng … một đàn ” vịt ” chạy ù tới . Hai người họ , à không … chỉ nó thôi , nó vẫn chưa nhận ra hôm nay là valentine . Mấy đứa con gái tay cầm những hộp quà xinh xinh , cứ dí dí vào người hắn mà nói :
– Jun ơi , nhận quà của em này !
– Jun ơi , em yêu anh … nhận quà của em này !
– Jun ơi , ăn socola của em này !
– Jun ơi , nhận của em này
– Jun ơi , anh theo bọn em mà bỏ con nhỏ này đi
– Jun ơi , anh quay lại làm anh như lúc trước đi . Và hãy cho em làm bạn gái của anh nhé !