Bạn đang đọc Này Nhóc, Em Là Vợ Anh: Chương 37
Bỗng nhiên hắn ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc thì chú ý ra cửa thấy đầu cậu đang bốc khói,nhìn cậu rồi cười cầu hòa và lên tiếng.
_ hihi thầy đùa thôi,em vào lớp đi.
Chỉ cần nghe thấy thì cậu dậm chân vào lớp, vừa vào đến nơi thì lại làm cho lũ con gái lên cơn mà la hét ầm ĩ,nó và nhỏ đang cười thì bỗng nụ cười trên môi bay đi mất tiêu phương nào…
_ ối mày ơi sao lại là thằng “Sun” kia hả mày.
Nó hỏi nhỏ,nhưng mà nó quá đáng cơ,cậu có tên có tuổi đàng hoàng mà nó lại gọi cậu là “Sun” mới tức chứ,nhỏ nghe vậy mà phì cười vì nó cũng ví cậu giống con Sun bèn lên tiếng
_ ai biết, mà tao công nhận là đầu của thằng này giống con Sun nhà tao thật hì hì.
_ em giới thiệu đi -hắn
_ à,chào cả lớp mình tên Triệu Hải Nam mong được giúp đỡ nhất là hai bạn nữ ngồi bàn thứ tư. (Là hai đứa nó )
Vừa nói mà cậu vừa nghiến răng ken ken gằn ra từng chữ,nhìn chằm chằm vào hai đứa nó bằng ánh mắt đạn dược, hai đứa thấy vậy còn đưa tay thành hình chữ V lên quơ qua quơ lại thì càng làm cậu sôi máu,bỗng nhiên nó nhìn chằm chằm vào cậu và lẩm bẩm :
_ triệu hải Nam,Triệu Hải Minh,à đúng rồi
_ mày sao thế -nhỏ quay sang hỏi nó.
_ mày ơi thầy í với thằng “Sun” kia là anh em họ đấy,thảo nào mà tao thấy mặt thằng này trông quen quen,nói tên ra thì tao mới nhớ.
_ thật hả.
_ ừ,hai anh em nhà tên này đều đáng ghét như nhau,cái thằng đấy hồi bé nhát như cáy ý,suốt ngày bị tao bắt nạt haha.
_ woa,ghê nhỉ -nhỏ há hốc mồm nhìn nó.
_ em xuống bàn kia ngồi đi – hắn chỉ tay xuống bàn cuối mới được bọn con trai khênh về,nghe vậy cậu vác cặp xuống,đi qua đén chỗ hai đứa còn nhếch môi cười đắc trí nữa chứ và nói :
_ chào, lại gặp hai cô rồi.
_ chào “cọng bún thiu” , “chị” không ngờ được gặp lại cưng đấy hahaha -nó vênh mặt lên nói,cậu nghe thấy vậy thì mặt biến sắc,sao nó lại biết được tên “cọng bún thiu” của cậu chứ :
_ cô xưng chị với ai thế hả – cậu nói như hét
_ nói mày chứ nói ai,lâu không được tao cho ăn đập nên thế phải không.
_ cô nói cái quái gì thế,caái gì mà lâu không gặp,lâu không được ăn đập hả.
_ không hiểu hả,mới 8 năm không gặp mà đã quên rồi à.
_ hả,chẳng lẽ…. – cậu lấp lửng,cậu cầu mong không phải là con yêu nữ hồi bé bám hắn như sam và là người thường xuyên gây thương tích đầy mình cho cậu,nghĩ lại mà cậu rùng mình,khó khăn lắm mới chốn được đi Mỹ để thoát khỏi con yêu nữ đó,lần này về thì cầu mong không gặp lại nhưng ông trời đâu thương cậu.
_ yes,yes,thông minh đấy -nó cười ha há.
+++++
HHố hố ngại quá đi,không sao hết á win hí hí. Về phần chính tả thì Heo học hơi bị ngu nên thông cảm nhé
+++++
Chương mới nè….
Cậu nghe nó nói như vậy mà hóa đá tại chỗ,nhìn nó mà lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa,tưởng đâu là sẽ thoát được nó chứ nhưng ngờ đâu…chậc…
_ sao cưng,nói gì đi chứ hố hố hố -nó ngoác cái mỏ rộng đến mang tai ra mà cười làm cả lớp được một phen rụng tim,hắn nhìn thấy vậy chỉ lắc đầu ngán ngẩm rồi nói :
_ haizzzz các em ạ,dạo này có rất nhiều người mới chốn trại nên các em phải cẩn thận nhé,những cái loại đấy là phải tránh xa nếu không là lây bệnh thì chỉ khổ cho gia đình thôi,ở lớp mình thì thầy phát hiện ra có hai bạn đấy.
Kèm theo câu nói là cái nhếch môi gian cực,nghe vậy mà cả lũ cả lỹ há họng ra mà cười trong số đó thì có cậu và nó cười to nhất.
_ há há há,em cũng phát hiện ra hai người, một là thầy,hai là bạn Nam phải không hí hí hí. -nó
_ thầy ơi,em cũng phát hiện ra ba người thầy ạ,là bạn Như bạn Mai và thầy hahaha – Cậu.
_ thầy ơi em phát hiện ra bạn Nam và bạn Như ạ -nhỏ
_ NÓI GÌ THẾ HẢ -cậu và nó đồng thanh.
_ ơ… Tau nói gì sai à,là sự thật mà -nhỏ đưa đôi mắt “nai tơ” ra nhìn hai đứa (có mà là cáo già ý) làm hai đứa muốn đột quỵ ngay tại chỗ,nhìn chằm chằm chằm vào nhỏ như là muốn hút máu nhỏ ngay tại chỗ,nhưng chưa gì hắn đã lên tiếng làm hai đứa đen mặt.
_ à Mai !!!em nói đúng rồi đấy,hai bạn mà thầy nói là Nam và Như đó,cả lớp cẩn thận nhé nếu không là bị lây đấy,lúc đấy chỉ tốn tiền mà đi chữa thôi….
Bỗng nhiên hắn ngửi thấy mùi gì khét khét bay trong lớp và nhìn xuống bạn của nó thì thấy đầu nó và đầu cậu bốc khói nghi ngút,mặt đen xì như đít nồi,hai ánh mắt rực lửa cháy phừng phừng,bất giác hắn đưa tay lên lau mồ hôi và lỡ miệng nói :
_ ý…Nam và Như bốc khói,khét qu…ỐI… – Và hằn liền đưa tay lên che miệng ngay sau khi nhìn thấy hai đôi mắt của “hắc bạnh vô thường” đang nhìn mình chằm chằm rồi hắn lại nói tiếp :
_ à…hihi…thôi…các…em…lấy…sách…ra…học…đi…nhé…đùa…thế…là…đủ…rồi…hihi…thầy…đùa…ý…mà -hắn lắp bắp như gà mắc tóc mãi mới nói được ra một câu hoàn chỉnh…
_ tha cho thầy đấy,có lần sau thì mua hòm là vừa – nó lườm hắn xuýt nữa là cháy áo,đưa tay lên lau mồ hôi và bắt đầu bài giảng….
——————————
Môn địa :
_ kiểm tra bài cũ,một em lên đọc lại bài hôm trước cho tôi.
Bà ta rứt câu thì 40 con người đều cúi gằm mắt xuống, cái kiểu là “em đang chăm chỉ học bài” ý,nhưng bà cô đâu biết rằng đứa nào đứa nấy mồ hôi vã ra như tắm,người run bần bật,cô liền đưa mắt nhìn xung quanh lớp, mắt thì đảo như rang lạc,sau 2 phút mà không thấy có cánh tay nào giơ lên bà ta bắt đầu lên tiếng :
_ có em nào xung phong không, nếu không có thì tôi sẽ gọi sổ..à…ừm Hải Nam là em nào nhỉ…
_ dạ là em,sao hả cô.
_ lên bảng đọc bài cũ.
Nghe vậy mà cậu rật mình liền đưa đôi mắt nai con rưng rưng như sắp khóc nhìn bà ta.
_ nhìn cái gì hả,nhanh lên.
_ dạ vâng.
Sau 5 phút đứng “bán dáng” trên bục dảng thì cậu hết huýt sáo đá lông nheo với bọn con gái trong lớp mà không đọc gì cả,tưỡn tẹo như con giun..
_ nè..đọc đi chứ.
_ em mới chuyển đến nên có biết gì đâu mà đọc.
_ mới chuyển đến à,,thế sao hôm trước không xem lại bài đi,đây là trường danh giá thì ít nhất em cũng phải…@$@%$&@#… Nên…@#$$$.. Bởi vì….vậy nên…@$%&%$#$…hiểu chưa hả – bà cô sổ ra nguyên một tràng mà cậu có hiểu gì đâu,cứ gật đầu cho lấy lệ thôi..
_ dạ,hết rồi hả cô…
_ ừ hết,ra ngoài đi.
_ dạ ???? -cậu chố mắt ra nhìn.
_ tôi nói cậu ra ngoài,nhanh lên,người tiếp theo…à…Mạnh Hoàng
Câu nói của bà ta làm Hoàng ngơ ngơ cái mặt còn cả lớp thì thở phào nhẹ nhõm buông suôi…
_ còn ngồi đấy nữa à,lên đây đọc bài cho tôi.
Cũng 5 phút sau thì cậu hết soi gương,đứng tưỡn tẹo trên đấy mà miệng cũng câm như hến,cho đến khi…
_ ê không đọc à..
_ em có học đâu mà đọc..
_ vậy sao không nói,ra ngoài đi,người tiếp theo… Hồng Mai.
_ âu nooooo -gương mặt nhỏ méo mó như sắp mếu,thấy vậy nó liền cười ha há..
_ áu zeeee,toàn thây nhé hahaha.
_ mày cứ đợi đấy đi.
Lên đến nơi nhỏ liền quay sang bà cô và hỏi :
_ ủa cô,cô gọi em lên đây là gì ạ
_ *đầu bà ta bốc khói* lên trả baì chứ còn làm gì.
_ à… Dạ em chưa học bài,thế em có phải ra ngoài không ạ…
_ ra luônđi,mất thời gian,người cuối cùng….Bảo Như đâu lên đây
5 phút
_….. “Im lặng”
_ ê sao câm như hến vậy.
_ ủa,vậy là em phải nói gì hả cô -nó.
_ em…dạ…thưa chị chị đọc bài cho em -bà cô lên tiếng nói đểu nó nhưng nó đâu phải dạng vừa,ngay lập tức đáp trả bà ta :
_ à…”chị” không học bài,còn gì nữa không “em”.
Nó nói xong làm bọn trong lớp há ra cười còn trán bà ta thì xuất hiện mấy gạch đen..
_ cô…cô nói gì thế hả.
_ ủa,”em” Chưa nghe thấy à,cần “chị” phải nói lại cho nghe không
_ cô…cô…xưng chị với ai thế hả,hỗn à.
_ ơ…tại cô nói trước mà.
_ cô được lắm,toii sẽ báo với thầy chủ nhiệm của cô biết,ngay bây giờ thì 4anh chị đi nhổ cỏ vườn hoa cho tôi,nếu không thid đừng có trách,cuối buổi tôi sẽ đến kiểm tra…hừ…
Nói rồi bà ta vùng vằng sách cặp ra khỏi lớp còn lại 4 đứa đứng trơ trọi ngoài cửa,miệng thì lùm bùm chửi rồi cũng kéo nhau ra vườn hoa,nhưng đang trên đường đi thì chẳng biết bà ta từ đâu sồ ra và nói :
_ nhổ cỏ của vườn bỏ hoang phía tây của trường ý nhé,nếu vườn hoa đằng kia thì không thể trị các cô các cậu được
Rồi bà ta cũng mất dạng….