Này Nhóc, Em Là Vợ Anh

Chương 36


Bạn đang đọc Này Nhóc, Em Là Vợ Anh: Chương 36

Hôm sau:
Nó tung tăng dắt con xe của nó ra cổng,mắt thhì dáo dác nhìn đông nhìn tây nhìn nam nhìn bắc,chim hót líu lo chíu chíu và nghĩ : hôm nay trời đẹp thế này chắc sẽ là ngày tốt đây hí hí. Vừa mới thò được cái đầu đen ra khỏi cổng thì đã nhìn thấy hắn đang đứng tựa người vào con xe của hắn,thấy hắn mà nó không nhìn không liếc chỉ bơ đẹp hắn luôn,vác xe đi qua mặt hắn thì hắn lên tiếng :
_ làm gì mà không thèm nhìn anh vậy,chẳng lẽ anh không đáng để em nhìn à.
_ *bơ đẹp,bơ đẽ*
_ nè,nghe anh nói gì không đấy.
*lơ*. Ánh mắt của nó nhìn hắn như cái kiểu “việc ai người nấy lo ấy*. Đúng lúc đấy thì mẹ nó ra ngoài để tới công ty thì thấy ánh mắt của nó nhìn hắn rực lửa thì rùng mình và nói.
_ ủa Minh,sao mới sáng ra đã sang nhà cô vậy.
_ dạ cháu đến đưa Bảo Như đi học có được không cô – hắn nhìn mẹ nó rồi cười.
_ à ừm được chứ,hai đứa đi vui vẻ nhé.
_ không,ai mà thèm đi với thầy ta chứ… Con không đi đâu – nó gân cổ lên cãi vì đời nào nó lại muốn đi với hắn chứ,tại vì nó ghét hằn mà ( heo: thật không đấy má ).
_ giám không – mẹ nó liếc nó một cái sắc lẻm làm nó run,mếu máo nhìn thấy tội. Rồi mẹ nó lại quay sang hắn cười hiền và nói :
_ cháu kệ nó đi,nó ăn nói nhảm đó mà *quay sang nó* còn con nữa mau vào cất xe nhanh – mẹ nó dứt câu thì nó cũng luống cuống vác xe vào cổng và sau 10 phút (tại nhà nó rộng quá nên tính cả lúc đi lúc về là 10 phút ) thì nó cũng chạy ra rồi chui tọt vào trong xe hắn. Trên đường đi học mà nó liên túc chĩa tia lửa vào hắn làm cho hắn đổ mồ hôi hột,biết thân biết phận nên hắn chỉ im lặng lái xe thỉnh thoảng lại nhìn chộm nó một cái nhưng hắn nhìn nó lúc nào thì lại phải rùng mình trước ánh mắt giết Ruồi…ý lộn..giết người của nó. Hắn thắc mắc vì sao mà hôm nay nó lại thế nữa mặc dù hắn biết là nó không ưa gì hắn nhưng mọi hôm dù tuy vậy thì nó vẫn hay móc họng hắn cơ mà,thế mà hôm nay nó lại ném cho hắn cái ánh mắt sắc nhọn như lưỡi hái của thần chết cho hắn nữa. . vừa đi vừa xuy nghĩ mà không biết là mình đã đắc tội gì với nó mà nó lại giận như vậy nữa,rõ ràng là không có mà ( ai bảo là không có ). Sau một lúc lục tung lại cái bộ não “heo” của hắn thì cuối cùng hắn cũng biết lý do vì sao nó giận,chẳng là do cái lần hắn bắt nó xin lỗi con ả Ánh Nguyệt còn gì,lắc đầu cười khổ rồi nghĩ : lần này phải xin lỗi rồi.
Xe dừng lại trước cổng trường thì cái cảnh náo loạn hỗn độn thường ngày lại xảy ra,cái lũ con gái thì hò hét như lũ dở để đón chào “thầy hoàng tử” của chúng đến,thật sự là cũng không thể nào mà hiểu nổi tại sao ngày nào cũng như ngày nào cái bọn thừa calo đấy hò hét suốt mà không biết chán chứ còn hắn thì chán lắm rồi. Khi nó từ xe bước xuống thì nó lại là tâm điểm bàn tán của lũ vịt cái đấy.
_ ủa,sao con hổ cái đó lại đi chung xe với hoàng tử của tao nhỉ -gái 1
_ ai biết, chắc là ăn bám theo thôi… Tưởng thế nào hóa ra cũng như mấy con đĩ -gái 2

_ nói nhỏ nhỏ thôi không là nó cho cả nhà bọn mình ra đường ở đấy -gái 3.
_ Á Á Á,gì thế kia,sao hoàng tử của tao lại đi cùng con Bảo Như thế kia,mồi chài à – gái 4
_ hay là nó cho hoàng tử ăn bùa hồ ly -gái 5
_ con này kinh thật,nữa tao cũng phải hỏi nó cách mồi chài vậy – gái 6
_…………
_………
_…….
_….
Nhiều nhiều mà tóm lại là rất nhiều những lời bàn tán về nó,mặt nó đen lại,tay nắm thành quyền…lên gân sắp sửa cho ra chiêu ” sư tử gầm chưởng “……
_ CÂM HẾT CHO TAO CHÚNG MÀY MUỐN CHẾT À, BIẾT CON C** GÌ MÀ NÓI CHỨ,TAO CHO CHÚNG MÀY 5s BIẾN HẾT CHO TAO,CÚTTTTTTTTTT.
haizz…vì quá nóng giận mà nó văng tục ra luôn,mà nó hét không nhỏ đâu nhé đã gọi là “sư tử gầm chưởng” thì làm sao mà bé được, mấy con vịt đang tranh nhau bàn tán cũng bị giọng hét đấy vội dẫm đạp lên nhau mà chạy toán loạn,đúng trong vòng 5 giây 23 tích tắc thì sân trường vắng tanh,đúng là khâm phục mà… Hắn thì cũng bất ngờ lắm khi mà nghe thấy nó chửi nữa,nhưng mà nó giám lấy cái…ấy…của… Bọn con trai ra mà chửi mới ghê chứ,nhìn nó rồi cười.
_ nội công thâm hậu thật hihi.
Không nhìn hắn mà mắt cứ lăm le nhìn về phía trước, môi mấp máy nói :
_ thì sao.

_ ờ…không sao hết á.
Hắn cười giả lả nhìn nó nhưng mà nó vẫn không thèm nhìn hắn làm “tan nát trái tim rẻ rách… Ý lộn rẻ lau chân… À không,trái tim lon lớt ” của hắn,mặt méo như cái bánh bị giãm nát. Nhưng hắn lại cảm thấy khó chịu,làm gì mà giận dai thế không biết (ừ !!! Mi thử xem bị ăn tát mà lại phải xin lỗi có tức không đây ), hít một hơi dàiiiiiii thật sâu để cho bớt căng thẳng nhưng cũng vì vậy mà mặt hắn dầy thêm mấy phân và nói:
_ nè,giận anh hả.
_ không biết.
Haha đúng thật là…. Hắn biết ngay là nó giận mà vì ai đời khi người ta hỏi thì lại trả lời không biết chứ, rồi hắn lại “hót”
_ sao giận dai thế,cho anh xin lỗi nhé.
Thấy nó cứ như này nên hắn phải xuống nước xin lỗi nhưng mà nó vẫn không nhìn hắn mà miệng chỉ mấp máy.
_ nói vừa thôi,làm ơn đi chỗ khác đi,đồ phiền phức,từ bao giờ mà em lại có cái đuôi theo sau vậy hả,đi chỗ khác nhah lên -nó
Ôi thôi xong,giờ hắn đang nghĩ xem có cách nào không thì bóng đèn trên đầu hắn phát sáng *tinh* kèm theo là cái mặt dê cụ kỵ có qua đào tạo của hắn,lập tức đầu hắn mọc một cặp “sừng dê” và cái mặt dê già pha một chút phởn phởn của hắn. Nhe bộ răng trắng nhởn như răng mèo ra và nói…
_ có tha lỗi cho anh “hông” – phải nói rằng hắn nói điệu chảy nước,phởn cực kỳ nhưng gương mặt dê già không kém.
_ điên hả,đi chỗ khác hộ ca….ưm – chưa nói hết câu thì nó đã bị hắn khóa môi bằng một nụ hôn trong 5 giây ( heo: *đỏ mặt* hic hic xịt máu mũi, hai anh chị có biết là hai anh chị đang đầu độc tâm hồn “ngây thơ đen tối” của các mem không hả…. / các mem : á à mày ns ai là ngây thơ đen tối hả,chị em đâu phi dép mau lên…. *vèo,vèo,vèo…..* – dứt câu là một đống dép được phi vèo vèo trên không chung rồi đáp đáp thẳng vào mặt tg,trong số đó có hai người phi dép “nhiệt tình” và “hăng hái” nhất,hai người đó chính là hai người đã ủng hộ truyện của Heo nhìu nhất…. /heo: hix hix *khóc* oaoa ta “vô tội mà” ).
_ A,thầy….thầy làm gì thế hả – nó nói mà mặt nó đỏ bừng vì….xấu hổ,trong khi đó cả hàng trăm con mắt đổ dồn về hai đứa,tiếng gào thét,khóc lóc của bọn nữ sinh cứ lanh lảnh bên tai thì lại làm nó xấu hổ hơn.
_ không biết là gì hả -hắn lại đém cái bản mặt dê già ra trước mặt nó,nhìn thôi mà nó chỉ muốn dìm đầu hắn vào….bồn cầu rồi ( heo: mô phật,tội lỗi,tội lỗi… /các mem : hí hí hố hô hô hé hé *cười man rợ* mô phật,tiện tay tiện tay haha…. /heo: *xỉu* ).
_ thầy…thầy muốn chết phải không.

_ không,anh còn yêu đời lắm *chụt* – hắn nói rồi đặt lên môi nó một nụ hôn rồi chạy đi,thấy vậy thì nó lập tức vác dép chạy theo,miệng không ngừng chửi bới la hét ầm ĩ,thực ra để mà nói thì hôm nay bó “được” hắn kiss nhưng đã không giận thì thôi mà nó lại cảm thấy vui vui nữa chứ,kì lạ,tại sao lại vậy nhỉ…và câu hỏi đó cũng quanh quẩn trong đầu của nó suốt… Dưới ánh nắng nhẹ nhàng ấm áp của buổi sáng sớm thì bên trong khuôn viên trường xuất hiện hai “đứa điên” đang đuổi nhau.. Nhưng hai đứa đâu biết rằng mọi hành động của hai đứa đã từ đầu đến cuối rơi vào tầm mắt của một người mà không nên thấy…. Nghĩ ra ai chưa ????là con ả Ánh Nguyệt đó,con ả răng nghiến ken két,bàn tay nắm chặt thành quả đấm,chân thì dậm bình bịch xuống nền gạch bình bịch như chó lên cơn dại,miệng thì gằn gè từng chữ :
_ con chó này,đến “anh” Minh “của tao” mà mày cũng muốn cướp thì mày không song đâu,mày cứ đợi đấy rồi tao sẽ ày biết thế nào là khổ,con đĩ.
Sau khi con ả vặt chụi hết chậu cây cảnh quý hiếm thì cũng hất tóc bỏ đi và trong đầu của ả đang vạch ra những kế hoạch thâm độc nhất rành cho nó…haizzzzz.
———————
Heo: hai người ủng hộ mình nhiều nhất trong thời gian qua là wet_moon và hươngken đó,à mà đây chỉ là hai người ủng hộ nhìu nhất thôi chứ còn những thánh khác đừng giận Heo nhé,Heo yêu tất cả mọi người luôn á .
Giờ vào lớp :
Mặc dù mà nói là vào lớp cho có lệ thôi nhưng thực sự là bên trong lớp 10a7 của nó thì không hề có một hành động nào cho sự vào lớp, cái lớp thì như một bãi chiến trường : rác rưởi vỏ bánh kẹo la liệt một đống trên sàn,học sinh thì ngổn ngang đứa nằm đứa ngồi,đứa đọc truyện, ăn quà,chát chít…..v.v mà nói tóm là bao nhiêu tật sấu…à không… Mà phải nói là bao nhiêu con người gây ra những thứ này thì đều hội tụ trong đây hết,tiếng la ó ầm ĩ của mấy cô nàng tiểu thư quát tháo mấy tên công tử bột mà thấy buồn cười… Thậm chí là do nhiều rác quá mà Ruồi Nhặng bay vo ve trong lớp,cùng khi đó là nó và nhỏ ngồi hóng với nhau :
_ ê con hâm,chuyện lúc sáng là sao hả – nhỏ nhếch môi lên cười gian cực làm cho nó lạnh sống lưng, nhưng nó vẫn không hiểu chuyện lúc sáng mà nhỏ nói đến là chuyện gì,mặt thộn ra một lúc rồi ngu ngơ hỏi :
_ chuyện lúc sáng,là chuyện gì.
Nghe nó nói vậy mà nhỏ chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm,thực sự mà nói thì lúc sáng chỉ có mỗi cái vụ nó và hắn kiss nhau thì mới làm nhỏ cười gian vậy chứ thế mà nó vẫn còn hỏi được thì nhỏ cũng phải bó tay,đưa tay cốc lên đầu nó một cái nhẹ rồi lại cười và nói :
_ ý ý không nhớ thật hả,hay là để tao nói ày nhớ nhé hihi.
_ có gì thì mày nói đi,vòng vo mãi vậy.
_ hehe thì mày và thầy Minh kiss nhau trong trường đó,gớm bà nội ơi cái tin này loan truyền nhanh như vũ bão ý chỉ có những con ngu mới không biết thôi hí hí.
Nhỏ nói mà không quên đá đểu nó nhưng mà mấy cái chữ nhỏ đá đểu nó thì nó chẳng quan tâm cứ cho là số của nhỏ hôm nay ăn may đi,còn cái mà nó quan tâm là vụ kiss nhau ý,tự nhiên mặt nó đỏ bừng lên khi nhắc lại mà nó xấu hổ,à mà cái gì hả ???? Tin tức loan khắp trường rồi á,thôi xong…từ đây chắc nó phải có nhiều kẻ thù lắm đây.
Nhận thấy điều khác lạ từ nó mặt thì đỏ đã làm nhỏ bắt được thóp, đôi môi đỏ căng mọng lại nhếch lên vẽ ra được một nụ cười đẹp mê người nhưng không kém phần gian manh khôn lỏi :
_ mày nói đi,mày có thích thầy ấy không.

Nghe được câu hỏi đấy từ nhỏ thì làm nó giật mình,thật ra mà nói rằng nó cũng không biết là nó có yêu hắn không đây… Có…hay…là không… Thì nó không biết chắc chắn đáp án được, nó chỉ biết rằng khi ở bên cạnh hắn thì nó có cảm giác như ở gần….Diêm Vương (hahaha) ,thấy hắn cười thì tim nó đập mạnh đến nỗi muốn nhảy ra ngoài, đôi lúc hắn làm nó bực thì nó hận sao không thể phang cho hắn cả cái bồn cầu vào mặt…haizzz…đầu óc của nó bây giờ thì rối như tơ vò…tóm lại là sao đây ???? Nhỏ thấy nó không trả lời mà cứ đần mặt nghĩ gì đó.
_ ê con này trả lời đi chứ,mày có yêu thầy ấy không, mày nói thật đi chỉ ột mình tao biết thôi,tao thề tao hứa là tao sẽ không nói với ai đâu.
_ tao không biết.
Nó nghe nhỏ hỏi vậy mà chỉ muốn cho nhỏ ngậm cái dép,lần nào cũng vậy,lần nào cũng có ca khúc “mày nói đi,tao hứa là sẽ không nói cho ai biết đâu” nhưng thật ra là chỉ có đứa ngu đứa đần mới nói cho nhỏ biết, ai chứ…nếu nói cho nhỏ thì cũng như là nói cho cả thế giới biết luôn rồi vì trình độ loan tin của nhỏ rất cao,chưa gì đã khối người biết rồi..
_ cái gì mà không biết, mày khùng hả,yêu hay không mà cũng không biết thì tao lạy mày làm mẹ..
Đúng lúc ấy thì hắn ta từ cửa lớp bước vào và lại làm nó đỏ mặt khi nghĩ đến chuyện hồi sáng,hắn bây giờ thì cứ nhìn nó cười toe toét,còn hơn cả nắng ngoài kia… Sau 2 phút thì hắn hắng giọng :
_ e hèm !!!! Lớp mình hôm nay sẽ có bạn mới nhé.
_ aaaa thầy ơi,là boy hay girl vậy thầy – hs A
_ có đẹp trai /xinh gái không thầy – hs B,C.
_ Nhà giàu không thầy – hs B.
_ ủa thầy ơi,lại học sinh mới nữa hả,sao lớp mình nhiều học sinh mới vậy thầy,học sinh mới toàn một lũ khùng thôi à – nó lên tiếng phát biểu mà quên luôn đi vụ hồi sáng,nghe nó nói vậy thì Hoàng và Thành méo mặt còn hắn thì cười.
_ à hihiiii,hai bạn trước thì không nhưng bạn này thì có khùng đấy,ôi giời ơi mà cái bạn đấy trảbiết làm sao mà đang đêm đang hôm lại đi phá giấc ngủ của người khác đấy – hắn nhếch môi cười đểu.
_ À,thì ra vậy,em nghĩ đầu óc bạn ấy không được bình thường đâu ạ,chắc là do đi tắm mà trượt chân nên đập đầu vào bồn cầu thế là bị động “dây” á thầy -nó gật gù như bà cụ,nghe nó nói vậy mà cả lớp cười rầm rầm.
_ à mà thầy , loại đấy chắc mới từ bệnh viện ra á thầy hớ hớ – nhỏ hùa theo.
_ à,thầy nói thật nhé,cái thể loại đấy chắc là do “cổng bệnh viện quên không khóa” đấy,chứ thành phần đấy không ai cho ra đâu – hắn vừa nói vừa nhìn ra cậu mà đá đểu, mặt cậu đen xì như đít nồi,khói bay mịt mù vì nghe hắn và hai đứa nó shock cậu… Haha vì sao mà hắn lại đá đểu cậu ư,là vì do cậu đang đêm đang hôm “lên cơn” phá giấc ngủ của hắn thôi… Haizzzzz….anh em thế đấy…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.