Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo

Chương 45


Bạn đang đọc Này! Đồ Lì Lợm… Có Về Với Anh Ko Thì Bảo: Chương 45


HyHy ngồi trên bàn ăn mà hai mắt díp lại với nhau, đầu gật ra gật vào như con lật đật, mới 7h mà lị, với lại hôm nay CN nữa chứ.. Ông Vương, Bà Vương nhìn HyHy lắc đầu, Thiên Vỹ thì ôm mặt mình nhăn nhó khi nhớ về chuyện xưa, còn hai tên tham ăn Thiên Kỳ và Minh Huy thì đang dốc hết sức tập trung vào chuyên môn.
Thiên Kỳ miệng nhai nhồm nhoàm, xoay qua đập vai HyHy làm nó mém đập đầu xuống bàn, miệng Thiên Kỳ ko ngớt trêu đùa nói :
_ May quá ! Từ giờ anh sẽ thoát khỏi cái khoản thức em dậy rồi. I am Free
_ Thế bây giờ anh có muốn ăn ngay liên hoàn chưởng của em ko Thiên Kỳ, hẳn là bổ phổi lắm, ăn hỏi thử anh Vỹ đi là biết – HyHy giờ tay lên đe, làm mặt của Thiên Kỳ tái như mông nhái
Thấy tình hình ko ổn, bà Vương nhẹ nhàng vỗ vai HyHy nói :
_ HyHy thôi con, để cho anh Kỳ ăn hết đã chứ. Mà con cũng ăn nhanh luôn đi. Mẹ có thuê một người đến dạy cho con một số thứ rồi đấy. Lớn rồi mà cứ như con nít í
_ Dạy gì vậy mẹ, nếu là dạy võ thì con sẽ học liền hehe – HyHy vừa nhấm ngụm ca cao nóng vừa nói
_ Cái con bé này đúng thật là…. Dạy về lễ nghĩa đấy. Con có bao giờ thấy một tiểu thư tập đoàn lớn mà lại miệng lưỡi, tính cách và cách nói chuyện sặc mùi thuốc súng như con chưa. Khéo người ta lại bảo con là đầu gấu thì ta cũng chào thua – Ông Vương nhìn cô con gái bá đạo của mình mà trêu
_ HaHa… Chết em chưa HyHy. Mà ba ơi, con muốn thuê một vài tên vệ sĩ riêng ình – Thiên Vỹ nãy giờ im lặng cũng hào hứng chen zô nói

_ Để con làm giề??? -Ông Vương nghi hoặc hỏi
_ Thì để bảo vệ chính mình, HyHy hay ăn hiếp con lắm, nhỡ HyHy nó điên lên rồi cắn con thì sao, như con đã nói, HyHy nó tuổi tuất mà
_ Vương Thiên Vỹ, anh có im ngay cái miệng thối của mình lại đi ko??? Hay anh muốn vài giây sau sẽ có màn răng đi tìm lợihả???? – HyHy gầm gừ qua kẽ răng nhìn Thiên Vỹ làm anh chàng ruột gan cứ lộn ra lộn vào
_ Thôi.. Thôi mấy đứa, ăn mau điiiii – Bà Vương cười chào thua ba đứa con yo quái có sở thích quái dị là đá đểu nhau, trả trêu nhau suốt ngày
_ Con no rồi thưa bamẹ, con lên lầu đây, con sợ con mà ở đây thêm xíu nữa thì sẽ có án mạng ạh. Bamẹ ăn ngon ạh. Còn ba người còn lại vừa ăn vừa uống nc đi là cùng, coi chừng bị nghẹn đếy – HyHy nói rồi phủi mông một cách điêu luyện, quay lưng bước lên lầu, cùng tiếng hứ dài cả ngàn cây số
_ Ế, sao cô trù tôi, này đứng lại đó – Minh Huy bậm môi lờm HyHy muốn cháy cả da mặt
…………………….. Cùng lúc đó
Tại nhà của Hán Phong
_ Hán Phong, con ăn xong chưa, bamẹ có chuyện muốn nói với con – Ông Long Khuôn mặt nghiêm túc nhìn cậu con trai quý hóa của mình nói
_ Bamẹ cứ nói đi, con ăn xong rồi – Hán Phong ngước khuônn mặt ngái ngủ lên nói
_ ba mẹ muốn con đi xem mắt một người, con bé là con của bạn bamẹ và bamẹ muốn sau khi hai đứa học xong sẽ kết hôn luôn vì các con đã có giao ước từ nhỏ
_ Mọi người đùa con chắc, con mới có 17t thôi, với lại con có bạn gái rồi. Thời đại nào rồi mà còn có giao ước nữa hả Bamẹ – Hán Phong mỉm cười tưởng Bamẹ mình đùa, rồi tiếp tục nghĩ đến HyHy
_ Bamẹ ko đùa, con liệu mà sắp xếp đi. Mẹ nghĩ con nên chia tay với cô bé đó, kẻo lại làm khổ người ta – Bà Tuyền quả quyết nhìn cậu con trai của mình
Hán Phong cố gắng xoáy sâu vào con mắt của ba mẹ mình để có thể tìm một sự bông đùa trong mắt họ…. Nhưng hoàn toàn thất bại… Họ rất nghiêm túc
_ Con nên nghe theo mẹ con đi. Chuyện này bamẹ đã quyết rồi, đừng mong có chuyện thay đổi – Ông Long nói chắc nịch
_ Ko bao giờ, nếu bamẹ muốn cưới cô gái đó thì bamẹ đi mà cưới, con ko quan tâm và cũng đừng mong con chấp nhận cuộc hôn nhân ngớ ngẩn này- Hán Phong nói rồi, kéo ghế ra bước thẳng lên lầu, khuôn mặt thoáng tức giận nhưng lại cố gắng nén chặt vào sâu, bây giờ…. cậu đau lắm
…….
Hán Phong hả? Có chuyện gì ế?

_ HyHy àh, hôm nay có rãnh ko? Đi chơi đê – Hán Phong cố nén giọng
Rãnh… Mà ở đâu?
_ Để tớ đến nhà đón cậu nhá
Ê..khoan.. Tớ…àh tớ ko có ở nhà, tớ đang ở ngoài, vậy hẹn nhau ở cafe RISO đi
_ Okê ! 15 nữa gặp nhau nhé, HiHi – Hán Phong tắt điện thoại mà lòng cứ bồn chồn mãi ko thôi. Hán Phong thật sự sợ mất HyHy lắm, cậu ko muốn mình suốt đời cứ bị bamẹ xỏ mũi hoài
_ Cố gắng lên Hán Phong, mày ko đc trùn bước, hừ – Hán Phong nói nhẩm trong miệng rồi vội lấy cái áo khoát da phóng nhanh khỏi nhà trên con xe đạp (lại muốn thân thiện với môi trường đây mà ^^)
……….
_ HyHy àh, con ngủ trên ấy luôn àh, mau xuống nhanh đi, người ta đã đến rồi đây này – Bà Vương sốt ruột đứng dưới nhà hét lên phòng HyHy
_ Chết rồi làm sao đây, mình ko muốn Hán Phong đợi lâu đâu.. HuHu, chết rồi, nếu còn ở nhà cũ mình đã kêu tên đó tới nhà mình đón rồi, còn bây giờ mình ở nhà mới, lại trong thân phận tiểu thư tập đoàn C.I.P gì đó nữa chứ. Sao mình dám cho Hán Phong biết đc chứ….. HyHy mày phải động não lên chứ?? Làm sao thoát khỏi đây?? Huhu – HyHy vò đầu bứt tai, chợt một ý nghĩ đầu điên rồi xẹt qua đầu nó – A… Biết rồi, mình có thể trèo tường xuống mà, trò này mình chơi suốt, chắc ko sao đâu, với lại thấp mà, lo gì bể mông chứ keke (lầu 2 mà bảo thấp, con này điên rồi)

…..
_ HyHy ơi! Cố lên mày sắp làm đc rồi, còn 2m nữa là hạ cánh rồi, cố lên – HyHy lẩm nhẩm trong miêng khi đang vắt vẻo giữa lầu 1 và lầu 2

….và rồi…
1s….
….
….2s….
……
…….rầmmmmmmm……
_ Á á á – Tiếng hét như loa phường của tên Minh Huy lập tức đc HyHy chú ý. Xui cho tên này. Đang ngồi ở gốc cây sau nhà tán phét với mấy em xinh tươi qua điện thoại thì từ đâu một bao tạ với tốc độ rơi ánh sáng rớt ngay trên khuôn mặt đạp chai
HyHy nhanh chóng bịm mồm tên Minh Huy cứ đang ư ử lại, tránh bị những đôi mắt vệ tinh bắt gặp rồi lôi tên này lại một bụi cây gần đó
_ Có nín ko thì bảo, tôi mà có mệnh hệ gì thì chắc chắn cậu cũng sẽ ko toàn mạng đâu. Rồi ngày mai thế nào trên trang đầu của báo sẽ có tin hot một chàng hotboy bị chặt thành 5 khúc và đc treo trên cái trụ điện thành phố đấy, cứ liệu hồn đi, tôi ko hiền như bề ngoài nhé – HyHy trợn mắt mhìn tên Minh Huy đang run như cầy sâý
Minh Huy hốt hoảng nhìn người con gái trước mặt đang đe doạ mình, đầu cậu ong ong, có lẽ Thiên Kỳ nói đúng, ở cậu cô gái này chúng ta cần có thuốc trợ tim đem theo bên người


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.