Bạn đang đọc Này Băng ! Em Là Của Tôi: Chương 20
Sau khi đi chơi về, cả đám đều leo lên giường ngủ để tối khuya hôm đó sẽ bay về Việt Nam.
12h đêm, một chiếc máy bay riêng của Mikado đón tất cả đi, lần này Jun và Bin cũng đi cùng tụi nó vì gia đình của cả hai đều đã về từ sáng rồi.
Sau khi trở về với tốc độ bay khủng của chiếc máy bay, bọn nó cũng đặt chân vào đất Việt Nam.
Sau đó 2 tiếng ở cổng trường Star,
– Thiên Băng là Akiko Mikado đó _ một vài đứa bàn tán ở gốc cây trước trường.
– Không ngờ. Chúng ta gặp trúng Huyền thoại ở đây đó _ hai đứa con gái đi ngang qua cúi đầu chào.
– Xưa giờ đắc tội lầm ngừơi rồi _ một thằng con trai tắc lưỡi lắc đầu.
– Phiền ghê _ nó nhăn mặt. Hôm nay nó giản dị hơn với bộ đồng phục đơn điệu. Cái headphone màu trắng của nó tinh khiết giữa nắng sớm cùng mái tóc đen xõa dài. Cái dây chuyền trái tim lấp lánh dưới ánh nắng. Hôm nay nó không đeo kính áp tròng để lộ rõ đôi mắt tím huyền bí, cái nhẫn chim ưng cũng được nó đem ra sử dụng.
– Hiểu nỗi khổ của tụi anh chưa? _ Kun và Kin đồng thanh. Đúng là hai người dùng chung bộ não nên hiểu nhau dữ. Nó cừơi nhẹ với hai anh rồi bỏ vào lớp.
– Này! Con bé kia, nay nổi tiếng rồi bỏ tụi anh đi nha _ Kin hét vào lớp nó.
– Em sẽ nhớ kĩ lời đó. Hai anh yên tâm _ nó vừa vứt cặp vào chỗ vừa nói lại. Nghe nó nói mà hai thằng mặt mày xám xịt, con nhỏ ngày càng láu cá mà.
Vừa lúc đó, hắn và Jun cũng tới lớp.
– Hai ca! _ Jun nhảy tới ôm hai anh. Làm gì dữ vậy ta?
– Mới gặp cách đây đúng hai tiếng _ Kun nhăn nhó nhìn cái đồng hồ.
– Ai cho nhóc ôm anh ấy _ Hali nhéo tai lôi Jun ra xa. Ghen với thằng em =))
– Mọi người cứ tự nhiên ạ _ Nó cầm cái máy quay đi ra, mặt mày thì nham hiểm khỏi nói.
– A!!! Bà xã _ hắn thấy nó thì như bắt được vàng mà ôm chầm lấy nó. Hắn vừa dứt lời thì hành lang, trong lớp, lớp bên cạnh toàn tiếng hét ầm lên.
– Anh có cần làm quá vậy không? _ nó quắc mắt nhìn hắn. Đã phiền phức rồi mà hắn còn gây thêm chuyện này. Biết vậy hôm qua không ngu mà đồng ý.
– Ha ha em rể _ Kin chạy đến ôm chầm lấy hắn. Nó thì đơ người ra.
– Mày đi học không đợi tụi tao _ Ein liếc mắt nhìn nó. Sau đó có Nari cùng anh Huy.
– Bình thường tao có đợi tụi mày à? _ nó nheo mắt. Lũ nhớ ngẩn này, xưa gìơ nó có bao gìơ đợi tụi nó đi học đâu chứ, cũng vì cái tính nướng khét giường cả thôi.
– Hì. Hình như không _ Ein tỉnh bơ. Không thì nói làm gì? Sáng nay không biết nhỏ uống thuốc chưa nhở?
“Reng…reng” cuối cùng tiếng chuông cũng kêu, lôi nó khỏi đám bạn ngốc nghếch này. Cả buổi cũng như thường lệ…. nó ngủ, hai đứa bạn chơi game, hắn và Jun thì nghe nhạc.