Nàng Muốn Cùng Ta Ly Hôn

Chương 8: Tôi Không Ăn Nổi Đâu


Đọc truyện Nàng Muốn Cùng Ta Ly Hôn FULL – Chương 8: Tôi Không Ăn Nổi Đâu


Kiều Tây xuất hiện đúng lúc giúp Thường Du giảm bớt xấu hổ, nàng bất động thanh sắc liếc nhìn Kỷ Dao Quang, ánh mắt dừng trên người Kiều Tây.

Hai người trong phòng không biết nói gì.

Hoảng hốt trong chốc lát, nàng đáp: “Bên kia còn chưa xong, còn một cảnh với Lý Dao Dao.” Chỉ là Lý Dao Dao cùng Giang Hoài diễn không biết đã NG bao nhiêu lần.

Trong ánh mắt Thường Du có chút không kiên nhẫn, nàng xoa xoa huyệt Thái Dương, cũng không liếc nhìn Kỷ Dao Quang một cái, đi về phía Lý Âu bên kia.
Kỷ Dao Quang cúi đầu nhìn tay mình, lực tay Thường Du không mạnh, tựa như gió xuân chạm nhẹ.

Có chút thói quen sợ không sửa được, mà Thường Du cũng không cự tuyệt như trong tưởng tượng của mình, có phải không? Đứng một chỗ an ủi mình, Kỷ Dao Quang cũng tung ta tung tăng đi theo, thành thật ngồi một bên, thân mình ngồi thẳng, tay đặt ở đầu gối, mắt không chớp nhìn Thường Du.

Thường Du mặc trang phục diễn xem kịch bản, giữa sân vẫn là Lý Dao Dao cùng GIang Hoài.

Lý Âu đứng bên cạnh camera quơ tay múa chân, lâu lâu lại có tiếng rống giận biểu hiện sự nhẫn nại của hắn đã đến giới hạn.

Không phải Giang Hoài quên động tác thì Lý Dao Dao quên thoại, hoặc thần thái không đủ nghiêm khắc.

Nguyên bản Bình Dương công chúa là người tâm tư thâm trầm, sát phạt quyết đoán lại bị Lý Dao Dao diễn thành tiểu bạch hoa yếu ớt thanh thuần, cứ như vậy sao có thể nói Bình Dương công chúa đoạt vị thái tử của huynh trưởng đồng mẫu Túc Vương.

“Thật ra hai người lớn lên không tệ, chỉ là động tác cứng đờ cùng thần thái giống như chỉ vừa đạt tiêu chuẩn.” Bên tai truyền đến tiếng nói, Kỷ Dao Quang nhìn qua, thấy là Trình Hạc Nhiên xuất quỷ nhập thần, đôi tay nàng gối sau đầu, hai chân bắt chéo, trong miệng không chút lưu tình công kích nói: “Lý Dao Dao theo phong cách tiểu bạch hoa thanh thuần, cô ấy thích hợp những vai ngực to ngốc nghếch hoặc dựa mặt mà chinh phục Mary Sue vạn phần bá đạo.


Không đúng, cô ấy căn bản không có ngực.

Cô biết Lý Dao Dao không? Cô ấy là em gái của Lý Bân, tuy rằng Lý Bân rất có tài, nhưng trong giới này không có phân lượng, có thể đưa Lý Dao Dao vào đoàn phim chỉ có Thạch Khải Văn.”
Thạch Khải Văn là lão tổng của truyền thông Hoa Hàn, ở giới giải trí Hoa Quốc, bốn chân thế chân vạc.

Ngoài thời đại Thịnh Đường của Kỷ Dao Quang, còn có Hoa Hàn, Thiên Quan cùng Thiên Châu ba công ty giải trí.

Mấy năm gần đây, Hoa Hàn có chút xuống dốc, nhưng năm đó phủng ra mấy ảnh đế ảnh hậu, thật sự xuất sắc.

Đều nói con rết trăm chân chết cũng không ngã, người trong vòng này tuy rằng cảm khái Hoa Hàn xuống dốc nhưng cũng không dám coi khinh bọn họ.

Kỷ Dao Quang hơi nhíu mày, cô nhẹ nhàng liếc nhìn Trình Hạc Niên, nha đầu này vẫn còn rất hứng thú tiếp tục bát quái nói: “Thạch Khải Văn là lão tổng Hoa Hàn, lúc trước dựa vào vợ lên chức, hiện tại nắm giữ quyền thế trong công ty, vợ cũng bị tức đến chết, toàn bộ công ty đều theo họ nhà hắn, hắn cũng buông thả, rất nhiều nghệ sĩ trong Hoa Hoa đều bị hắn tiềm qua.

Đương nhiên, hiện tại tân hoan của hắn chính là Lý Dao Dao.”
Kỷ Dao Dao trong vòng bát quái này ít nhiều có nghe chút, nhưng luôn lén lút, sợ bị người khác nghe, không lựa lời mà nói như Trình Hạc Nhiên đúng là hiếm gặp, không trách trong giới âm nhạc lại xuống dốc.

Kỷ Dao Quang tuy rằng không thích Lý Dao Dao, chỉ là cô đối xử với người lạ càng hờ hững, cô nhìn Trình Hạc Nhiên, lãm đạp hỏi: “Nói xong chưa?”
Trình Hạc Nhiên cuối cùng nghe ra Kỷ Dao Quang không cao hứng, tay nàng từ trên miệng lướt qua, làm động tác kéo khóa, yên lặng nhìn người giữa sân diễn.


Kỳ thật cảnh quay này rất đơn giản, Tương Vương Triệu Thiên Đán cười với Bình Dương công chúa thuật lại sự tích quăng cầm của Vân Nhạn Hồi rồi kêu người sao chép lại thi văn của nàng.

Văn nhân tiến đến bái yết Bình Dương công chúa nhiều vô kể, đối với những người bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa Bình Dương đã thấy nhiều.

Tình cảm của nàng biến hóa, lúc bắt đầu nghe thấy thì hờ hững sau đó lại nổi lên một tia hứng thú, cuối cùng thì quay về vẻ hững hờ, bất đồng với trước kia.

Lòng hiếu kỳ của nàng sớm đã bị hoàng cung lãnh khốc vô tình diệt trừ, dù cho có nổi lên, cũng sẽ theo bản năng áp xuống.

“Cắt!”
Tiếng rống này khiến Kỷ Dao Quang ngồi một bên cũng khiếp sợ.

Nàng nhìn Lý Âu, hắn trực tiếp bước nhanh đến trước Lý Dao Dao lúc này sắc mặt trắng bệch, mắng: “Cô cmn sao vậy? Lời thoại cũng không nhớ? Thói quen mở miệng cho xong việc sao? Còn bảo cmn xuất thân chính quy, tất cả những thứ được học cô đều xem như nước chảy rồi sao? Không quay nữa!” Tính tình Lý Âu mọi người đều biết, la mắng như vậy làm cho Lý Dao Dao bật khóc, mà Giang Hoài ban đầu còn muốn cầu tình bị ánh mắt Lý Âu nhìn đến run rẩy, im lặng không nói.

Tầm quan trọng của nhân vật Bình Dương công chúa này không thua gì Vân Nhạn Hồi, hoặc có thể nói đây là kịch song nữ chủ.

Cố gắng đưa vào đoàn phim, nếu diễn nhân vật không quan trọng thì không sao, nhưng cố tình là nữ nhị, mới nửa ngày đã khiến Lý Âu tức đến phun lửa.

Mắng xong, hắn không nhìn Lý Dao Dao, quay đầu nghe điện thoại.


Bầu không khí đoàn phim lập tức yên lặng, chỉ có số ít người không bị ảnh hưởng.

“Tôi cược 5 mao tiền, Lý Dao Dao sẽ bị thay.” Trình Hạc Nhiên nói.

Kỷ Dao Quang nhẹ nhàng bâng quơ đáp: “Cô ấy không phải có chỗ dựa sao?”
Trình Hạc Nhiên gật gật đầu nói: “Nhưng cũng không thể giúp gì.

Ai, cô nói nếu Lý Dao bị thay, nữ nhị mới sẽ là ai?”
“Dù sao cũng không phải tôi.” Kỷ Dao Quang lẩm bẩm nói, ánh mắt di chuyển theo thân ảnh Thường Du, cô hận không thể lập tức đi theo bên người Thường Du, chẳng qua hiện tại, cô chỉ có thể bất an ngồi đây.

Chốc lát sau đã không thấy thân ảnh Thường Du, ánh mắt cô loạn chuyển, trùng hợp nhìn thấy cảnh Lý Dao Dao mắng trợ lý của mình.

“Ai chà, cảnh này nếu chụp rồi đăng lên mạng, hình tượng tiểu bạch hoa thanh thuần gì đó sẽ sụp đổ.” Trình Hạc Nhiên theo ánh mắt Kỷ Dao Quang nhìn, trong miệng vẫn không ngừng nói.

Kỷ Dao Quang lười nhác đáp: “Lấy điện thoại cô chụp đi, không phải cô thích xem náo nhiệt sao?”
“Người ta là tiểu hoa đán đang nổi, tôi sợ bị chìm chết trong đống nước bọt của fans ai đó.” Con ngươi Trình Hạc Nhiên xoay chuyển, tự nhiên hiểu được ý tứ của Kỷ Dao Quang, nàng cười cười nói thêm, “Tôi chỉ ngầm tùy tiện nói thôi, hẳn sẽ không có vài người ghi âm đâu? Không đăng lên mạng là được rồi, ai mà không ngầm mắng vài câu? Chỉ là ảnh chụp trên mạng không giống, dưa lớn này tôi sợ tôi ăn mấy năm cũng ăn không hết.”
Kỷ Dao Dao cười đáp: “Ăn không hết gói đem đi bái.”
– ———————–
Đoàn phim phát sinh việc gì đều có người đến nói với Lý Âu, nguyên bản đang tức giận chuyện Lý Dao Dao, vừa nghe người tới nói càng thêm cáu giận.

Cúp điện thoại hút thuốc, quay đầu thấy được Thường Du nhíu mi đi tới, Lý Âu dập điếu thuốc, hít sâu một hơi, tận lực để biểu cảm của mình không quá dữ tợn hung ác.

“Lý đạo tính thay người?” Thường Du đi thẳng vào vấn đề, không nhiều lời vô nghĩa.


Lúc trước hai người từng hợp tác, nếu đã bị người khác nhìn thấu tâm tư, Lý Âu cũng không che dấu suy nghĩ của mình, hắn đáp: “Tôi còn tưởng Lý Dao Dao có thể hy vọng nhưng xem bộ dạng hiện tại sẽ chỉ làm chậm tiến độ đoàn phim.

Ngay từ đầu tôi đã không muốn cô ấy diễn Bình Dương công chúa, hiện tại hối hận cũng không làm được gì.

Lần này tôi hạ quyết tâm, dù cho nhà đầu tư rút vốn tôi cũng phải thay Lý Dao Dao.”
Thường Du gật đầu, lại hỏi: “Đến lúc đó làm sao áp dư luận xuống?”
Này cũng là việc Lý Âu phiền lòng, danh sách diễn viên đã xác định, nếu không có giải thích hợp lý, chỉ nói kỹ năng diễn của nàng không được đã thay, còn không phải bị đám fans cuồng Lý Dao Dao mắng chết? Lý Âu nghe lời này của Thường Du cũng không phiền lòng bao lâu, ngược lại đổi đề tài, hỏi: “Cô cảm thấy ai thích hợp diễn vai Bình Dương công chúa? Thâm Lam, Thịnh Đạo, Thẩm Hàn Thanh tôi đã hỏi qua, hiện vẫn chưa nghĩ ra ai.” Nếu không phải tìm mãi không thấy người thích hợp, cũng sẽ không để nhà đầu đưa Lý Dao Dao vào, ôm hy vọng vào việc tiểu hoa đán đang nổi xuất thân chính quy.

Thường Du bất động thanh sắc nhìn Lý Âu, nhàn nhạt trả lời: “Kỷ Dao Quang.”
Lý Âu mở to mắt nhìn Thường Du, thấy thần sắc nàng không nói giỡn, càng giật mình.

Hắn thấy Thường Du vui vẻ, trong giọng nói nhẹ nhàng xua tan sương mù lúc trước: “Kỹ thuật diễn của Kỷ Dao Quang thế nào cần tôi nói sao? Thường Du à, cô đừng bởi vì cô ấy là người nhà cô mà cô tranh thủ lợi ích chứ! Kỷ Dao Quang, tôi thấy cô ấy không được.

Có điều nói đến cô ấy cũng có thiên phú, tuy rằng lạn kịch, nhưng cũng có chút thời điểm linh cơ vừa động kỹ thuật diễn đúng thật có thể đả động người, đáng tiếc đều bị gương mặt che mất.

Nếu cô ấy chịu nỗ lực cũng không đến mức như vậy.” Lý Âu trong giọng mang theo vài phần tiếc hận, lúc ấy hắn rất xem trọng Kỷ Dao Quang, bằng không cũng sẽ không phê bình kỹ thuật diễn của cô, chỉ tiếc, bùn nhão không thể trét lên tường.

“Lịch trình quay đều đã định, nếu bây giờ tuyển người khẳng định không kịp.” Thường Du cười cười, nàng duỗi tay đem sợi tóc vén sau tai, tiếp tục nói: “Kỷ Dao Quang so với Lý Dao Dao vẫn tốt hơn một chút.”
Lý Âu cười hỏi: “Nếu cô ấy tiến vào đoàn phim, cô có theo không?” Hắn cũng nổi lên tính bát quái, nhìn biểu tình thần bí khó lường kia của Thường Du, hắn lén lút hỏi: “Các cô không phải cãi lớn sao? Trên mạng đều nói là cãi đến ly hôn, cô còn tranh thủ vai diễn cho cô ấy sao? Còn có, nếu thay Lý Dao Dao thành Kỷ Dao Quang, cô không sợ bị fans Lý Dao Dao mắng cô ấy? Fans hai người nguyên bản luôn như lửa với nước.”
Thường Du không trả lời, nàng chỉ cười như không cười nhìn nam nhân bát quái trước mặt, Lý Âu bị nàng nhìn đến da đầu đều tê, run rẩy chạy nhanh nói: “Việc này sau hẵng nói.”
– ————————
Tác giả có lời muốn nói: Ngọt văn, tôi dùng vận đào hoa tương lai của mình thề!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.