Đọc truyện Nàng Hầu Quý Tộc – Chương 17: Cô Dâu Tập Sự
Tại kí túc đặc biệt
– Kiến thức cần biết của một cô dâu, điều thứ 120…._ Nó vừa lau nhà vừa cầm quVậyển sách dày cộp lẩm nhẩm
– Ái chà ! Chăm học ghê nhỉ ! Có bao nhiêu điều lận _ Ren trầm trồ
– Tôi là loại người luôn phấn đấu mà
– Vậy à
– Mà này, Cậu định giấu cậu ta chuyện đó sao ?? Chuyện cậu đã không còn là tiểu thư nữa ấy _ Kin bỗng quay sang nhìn nó
Hana bỗng khựng lại, im lặng một lúc
Mỗi khi nói đến chuyện này là nó hay như vậy
– Thì…._ Nó ấp úng_ So với chuyện đó thì hiện giờ buổi ra mắt quan trọng hơn chứ. Lát nữa tôi còn có buổi tập. Để thể hiện cho giống hình ảnh cô dâu nữa …_ Cười hề hề
– Nếu vậy thì . Được trải nghiệm thực tế trước là nhất rồi còn gì ?_ Ren
– Bọn này rất sẵn lòng ! Hỗ trợ cho cậu muahahaha…_ 3 đôi mắt lóe lên những tia sáng , cười nham hiểm
– HẢ !! ?? _ Nó tái xanh mặt sợ hãi . Linh tính mách bảo có chuyện chẳng lành sắp xảy ra
– Ôi bé Hana_ Ôm chầm _ Thế nào, quyết định làm ” cô dâu tập sự ” chưa ??
______________________________
// RẦM //
Kin gạt tất cả mọi thứ trên bàn , vứt đống giấy trên tay mình xuống
– Phương pháp tiết kiệm của người nội trợ ! Trước hết, hãy kiểm tra những tờ rơi khuyến mãi , giảm giá này _ Giảng giải
– Tất cả ư ?? T_T
// XOẢNG //
– Bữa sáng ta chỉ ăn cơm thôi. Bữa nào cũng bánh mì là sao ???_ Hắn hất cái bàn uống trà xuống cái xoảng
– Trời ơi , cái bàn T_T
– Nào, lại đây nựng chút nào. Moa moa
– Ặc !! Chẳng khác gì ngày thường cả
____________________________
Vài tiếng sau …..
– Thế nào ? Có hiệu quả chứ ?? Hì hì_ 3 đứa cười mãn nguyện
– Tôi đã hiểu rồi . Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa cũng không được kết hôn với các người _ Nằm bệt
– Tới mức đó cơ à ??_ Đồng thanh
– Nào, bắt đầu phiên bản 2 ^^
– Thôi đủ rồi T_T
// Bằng bằng, chíu chíu//
– Oppa_ Nó hớn hở
–
– Dạ rảnh
–
– Vâng _ Nó mừng rớt nước mũi
-………..
// Cụp //
– Ủa, bé Hana đi gặp ai vậy ??
– Một người rất dịu dàng, lại tế nhị, lịch sự . Ở bên anh ấy vui ơi là vui _ Nó tưởng tượng rồi nhìn 3 đứa nhà mình mà lắc đầu lè lưỡi
– Vậy à ?_ Hắn hơi khó chịu
– Là ai vậy ??_Kin tò mò
– Anh Kudo Khoa . Thủ lĩnh trường King Liw
– KUDO KHOA Ư ?? Đồng thanh, ngạc nhiên, sốc
– Ừ _ Gật đầu lia lịa_ Biết anh ấy sao ?? Mà biết cũng phải thôi. Một người đẹp trai, giỏi giang, dịu dàng như vậy không biết sao được . Thôi, tôi đi xả stress xíu. Bye bye_ Nó xỏ giày rồi đi ra khỏi cổng
Trong nhà 3 cặp mắt lô lô nhìn nhau
– Rốt cuộc, chuyện là như thế nào ??
– Ai giải thích hộ đi
– Sao lại tiếp cận Hana chứ ?
– Mục đích của cậu ta ….
– Nghe đâu, Cậu ta giờ đang chống lại Boom Ky mà
– Có nên nói cho Hana không ??
– Tốt nhất để im đi. Xem nó như thế nào đã
Ren và Kin nhìn nhau có vẻ lo lắng. Hắn ngồi suy nghĩ gì đó bồn chồn khó tả
Nó hí hửng tới chỗ hẹn
// Bằng bằng, chíu chíu //
–
– Vậy là oppa k tới nữa à ??
– Ừ, anh đi giải quyết chuyện ở nhóm. Quan trọng lắm. Để lần sau ná . Bye
– Vâng
// Cụp //
Nó bĩu cái môi dài cả thước phụng phịu đi về
– Ủa Hana
– A ! Tuấn Anh
-ĐI đâu vậy ?? Lên xe đi
– Đi có chút chuyện . Giờ về đây
– Ờ…vậy HẢ ???
– Ừ
– Để mình đưa cậu về. Tiện sẽ ghé qua hỏi thăm 2 bác
Nó bỗng giật mình, mắt đảo liên tục,không biết nên nói dối thế nào đây
– Ờ…à…Ừ…A ! Giờ bama mình đi công tác cho dự án mới ở bên Nhật rồi. Lúc nào về, cậu ghé sau cũng được hoặc để tớ chuyển lời. Hì _ Nó tuốt mồ hôi hột, thở phào nhẹ nhõm
– Vậy hả ^^
– Hờ…ừ…
– Mà Hana này….._ Toru bỗng nhìn nó
– Hở ???_ Giật mình, sắp hỏi vấn đề gì vậy ??
– Thì…là… _ Ấp úng
Nó nhăn mặt chờ đợi
– Cậu đã yêu ai chưa ??
– HẢ ?_ Nó giật mình
Bỗng nó nhớ ngay đến hắn. Mà cũng chẳng hiểu lại xuất hiện trong suy nghĩ của nó tại sao không phải là oppa Khoa
– Nếu tên đó không thô lỗ, không cọc cằn, khó tính, không lạnh lùng, không nói khó nghe thì cũng là mẫu người lí tưởng của mình _ Nó lẩm bẩm
– Nề, cậu có nghe gì k ???
– ……..
– Hana
– Hử ?? À…ờ…mình chưa hì hì. Mà sao đột nhiên cậu hỏi chuyện này
– Để còn biết đường giành lại
– Cậu này…đùa hoài
– Tớ vẫn từng chờ đợi cậu từ ngày đó đấy
– Thật sao ?? Hơn 10 năm rồi chứ chẳng ít
– Ừ…Cậu biết cảm giác đó không? Chờ đợi người mình yêu như thế nào
Nó lặng im
– Giờ…tớ đã gặp được một người cho tớ cảm giác nhưng….vẫn lại tiếp tục chờ đợi_ Cậu buồn buồn, giọng trầm xuống, mắt nhìn ra xa cửa kính_ Có lẽ là cả đời này tớ…Sẽ mãi là người chờ đợi trong tình yêu. Hana nhỉ
– Toru à ! Cái gì không thuộc về mình thì cho dù giành giật thế nào đi nữa thì nó cũng không thuộc về mình đâu. Hãy sống vui và để nó trôi đi bình yên. Sẽ có ngày cậu không phải đợi nữa, mà nó sẽ tự tìm đến cậu thôi_ Nó cười
– Còn nếu nó không đến thì sao?
– Tuấn Anh tớ quen đào hoa lắm mà . Bộ trên thế giới này hết sạch con gái rồi sao?
– Vậy lúc đó…Hana có đợi tớ k ??
-…….
Cậu không nói gì nữa chỉ cười cười
– Xin lỗi vì đã nói những lời như vậy
– Cậu thật sự thay đổi rất nhiều Toru à. Có lẽ là vì cô gái đó_ Nó cười trìu mến
– Cũng bình thường thôi
– À ! Mà này. Cậu đã chuẩn bị gì chưa? Tớ đã tập rất chăm chỉ đấy_ Nó nghênh mặt
– Mai sẽ có buổi tập dượt trước để buổi diễn tốt hơn. Nhớ đến sớm nhé
– Ok. tớ sẽ cố gắng
– Cũng không phải căng thẳng đâu. Chỉ là mẫu thôi^^
– Ừ, thôi, mình xuống đây được rồi
– Vậy hẹn cậu vào ngày mai nhé Hana. Bye
– Bye