Nàng Công Chúa Băng Giá

Chương 23


Bạn đang đọc Nàng Công Chúa Băng Giá – Chương 23

Những ngón tay lướt trên bàn phím nhập mật khẩu của máy tính. Màn hình máy
tính hiện ra – có thư mới, là thư của Toya. Mở ra, trong thư anh nói Thủy Quốc
muốn giao thiệp với Băng Quốc. Shizuka nhấp vào ô trả lời: “ Bảo họ đợi 4 năm
nữa đi vì hiện giờ em đang đi tham quan, học hỏi các nước khác.” Xong việc, cô
tắt máy rồi đi xuống dưới nhà. Vì trời đang mưa nên không thể ra ngoài, Ah Hin rũ
cả đám chơi bài, cũng như lần trước, rút thăm chia cặp chơi. Và các cặp được
chia như sau:
Shizuka với Mỹ Hương
Ah Hin với Dong Young
Do Hyon với Wo Hyon
Bi Won với Lee Jung
Nhóm Shizuka là nhóm thắng nhiều nhất (có thua ván nào đâu). Đến gần 6 giờ,
Shizuka đứng dậy đi vào tủ lạnh kiểm tra thức ăn thì thấy hết nguyên liệu để nấu
bữa tối. Cô đành đi lên phòng thay đồ rồi cầm chiếc ô màu tím của mình ra ngoài.
Nhóm Ah Hin thấy cô đi ra ngoài, liền hỏi cô đi đâu rồi giục Do Hyon đi theo
Shizuka nhưng cô bảo không cần, cô muốn đi một mình. Ra khỏi nhà, cô thông
thả đi đến siêu thị dưới cơn mưa lạnh buốt trong khi những người khác đều vội
vã chạy đi về nhà hoặc tìm chỗ trú mưa.
Đến siêu thị, cô mua một số rau quả và thịt rồi đến quầy thanh toán để tính tiền.

Bất chợt, cô nghe có vài cô gái nói rằng họ thấy một tên con trai tóc nâu đứng
dưới mưa trước cửa tiệm café Pricess. “Tóc nâu ư? Không lẽ là Hikaru?” – cô
nghĩ. Đợi tính tiền xong, cô đi thật nhanh đến quán café Pricess. Từ xa cô đã
thấy cái dáng cao cao của một người con trai, đến gần, đúng là Hikaru rồi. Tên
này ngốc thật. Cô lên tiếng khi đã đến trước mặt tên này:
– Cậu có bị thiểu năng không mà đứng dưới mưa như vậy? Sao không vào
quán?
Hikaru ngước khuôn mặt đầm đìa… nước mưa lên nhìn cô, nói:
– Shi…zu…ka…
Quay trở lại nhà Do Hyon, nhóm Ah Hin đang rất lo lắng vì Shizuka đi lâu rồi mà
vẫn chưa về. Mỹ Hương vừa gọi cho Rita và Ren xem Shizuka có về nhà không
nhưng không có cô ở nhà.
Cạch…
Mọi người đang định đi đến siêu thị tìm thì chợt nghe thấy tiếng mở, Rika chạy ra
cửa thì thấy Shizuka. Những người khác đều vui mừng nhưng khi nhìn sang bên
cạnh Shizuka thì họ đều khá ngạc nhiên (trừ Do Hyon, anh này ngoài thì không
biểu cảm nhưng bên trong bí hiểm à nha). Hikaru quàng tay qua cổ Shizuka, lấy
cô làm điểm tựa để đi. Trước vẻ mặt ngạc nhiên của mọi người, Shizuka không
nói gì chỉ lẳng lặng cởi giày giúp Hikaru ra rồi đưa anh chàng vào phòng khách.
Xong, cô lên phòng thay đồ rồi vào nhà bếp lấy một cái khăn và một cái thau
đựng nước nhỏ, đổ ít nước lạnh vào thau. Cô bê tất cả vào phòng khách, nhúng
khăn cho ướt, vắt đến khi hơi khô rồi đặt lên trán Hikaru. Sau đó, cô còn lấy nhiệt
kế để đo nhiệt độ cho anh. Xong việc, cô mới ngồi xuống ghế sofa đối diện. Nhóm
Ah Hin quan sát cô từ nãy đến giờ. Thấy cô đã ngồi xuống, Ah Hin lên tiếng:
– Shizuka! Có chuyện gì xảy ra vậy?
Shizuka nhìn Ah Hin, vừa hồi tưởng vừa kể lại cho cả bọn nghe.
– Shi…zu…ka…
Sau khi thốt ra một câu nói đứt quãng, Hikaru ngã vào người Shizuka. Cô lay mãi
mà anh không chịu dậy, lấy tay sờ lên trán anh: sốt cao quá. Vì không biết nhà
anh ở đâu nên cô đành đưa anh về nhà Do Hyon.
– Thì ra là như vậy. – Ah Hin gật gù.

– Tôi cần một căn phòng để cậu ta nằm. Không thể để cậu ta ở đây được, cậu ta
sẽ bị sốt cao hơn vì bị nhiễm lạnh. – Shizuka lạnh lùng nói.

Nhóm Ah Hin nhìn nhau, Do Hyon không nói gì, đi đến bên cạnh Hikaru rồi đỡ
anh chàng lên phòng của mình. Shizuka mang những vật dụng khi nãy rồi cũng đi
theo Do Hyon lên phòng.
Nhóm Ah Hin (bao gồm cả Rika) ở dưới nhà bàn nhau việc gì đó rất là nham
hiểm.
Phòng Do Hyon…

Sau khi Do Hyon đặt Hikaru xuống giường của mình, Shizuka bắt đầu công việc
chăm sóc “bệnh nhân” của mình. Được một lúc, cô bảo Do Hyon trông chừng
Hikaru để cô đi xuống dưới nhà nấu cơm tối. Xong đâu đó, cô đi vào phòng Do
Hyon với một khay thức ăn. Cô đặt khay thức ăn lên bàn học của mình, nói:
– Cùng ăn nhé.
Do Hyon mỉm cười gật đầu. Thế là hai người cùng ngồi ăn chung với nhau mà
không biết rằng (nhầm, có một người biết) ở bên ngoài có một nhóm người đang
hóa đá vì nụ cười của Do Hyon. Ah Hin nói nhỏ với những người khác:
– Do Hyon cười kìa đúng không? Mình đâu có mơ phải không?
Mỹ Hương lắc đầu đồng thời nhéo Ah Hin một cái để làm chứng. Ah Hin khẽ la
lên, nói:
– A, đau quá. Vậy là mình không mơ. Không ngờ Do Hyon lại cười đó. Trước giờ
mình chưa từng thấy Do Hyon cười. Em thấy bao giờ chưa Rika?

Rika lắc đầu nói rằng hồi nhỏ đến giờ chưa bao giờ Do Hyon cười cả (chưa chắc
à nha). Nhóm Ah Hin và Rika nhìn hai người một lần nữa rồi bắt đầu cái kế hoạch

ghép đôi gì đó. Vì họ nghĩ ở bên cạnh Shizuka, Do Hyon sẽ luôn cười như khi
nãy.
Ăn xong, Do Hyon bảo để anh đem chén bát xuống giúp Shizuka, cô cứ chăm
sóc cho Hikaru. Shizuka gật đầu. Khi Do Hyon vừa rời khỏi, Hikaru bỗng nhúc
nhích cánh tay, Shizuka tưởng Hikaru tỉnh lại nhưng khi quay sang nhìn thì đôi
mắt anh vẫn nhắm. Cô đưa tay lên trán anh, đã hạ sốt nhiều rồi nhưng vẫn còn
mê man. Cô lắc đầu nghĩ: “Một tên ngốc, không biết ngồi trong quán mà chờ
sao? Hắn thích mình đến vậy ư? Nhưng mình chỉ xem hắn như một người bạn
hoặc có hơn cũng chỉ là một cậu em trai mà thôi.”
Trời càng về khuya, nhóm Ah Hin và Rika đều đã về phòng ngủ (Rika sang ngủ
chung với Ah Hin), chỉ còn Shizuka và Do Hyon thức để chăm sóc Hikaru. Thấy
Do Hyon có vẻ buồn ngủ, Shizuka bảo Do Hyon đi nghỉ nhưng anh bảo không
sao, cô mới là người phải đi nghỉ vì cô đã chăm sóc Hikaru từ chiều đến giờ, đã
vậy lại còn phải nấu bữa tối ọi người nữa. Shizuka lắc đầu ý bảo không cần
rồi cả hai lại chìm vào im lặng. Hai người ngồi chăm sóc cho Hikaru một chút nữa
thì cũng dựa vào nhau mà thiếp đi (Shizuka và Do Hyon ngồi cạnh nhau).
Khoảng nửa đêm, những ngón tay Hikaru bỗng cử động, anh nặng nề mở mắt
ra. Đây là đâu? Sao mình lại ở đây?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.