Bạn đang đọc Nàng Công Chúa Băng Giá – Chương 22
– Sao cơ? Các cậu không mua gì sao? – Do Hyon lên tiếng.
– Ừ. – Ah Hin khẳng định.
– Vậy giờ phải làm sao đây? – Woo Hyon từ ngoài đi vào hỏi.
– Các cậu tới khi nào thế? – Mỹ Hương hỏi.
– Bọn mình vừa mới tới. – Woo Hyon trả lời.
– Hay là cử hai người đi mua về đi. – Lee Jung nói.
– Đồng ý. Nhưng cử ai đây. – Cả đám đồng thanh.
– Trò chơi rút thăm. – Lee Jung nói.
Thế là cả nhóm đợi Shizuka thay đồ xong rồi chơi trò rút thăm. Kết quả là
Shizuka và Do Hyon phải đi mua đồ và nấu bữa tối cho cả đám cùng ăn.
Tại siêu thị…
Shizuka đi bước vào, theo sau là Do Hyon. Và tất nhiên, cả hai người thành
trung tâm của mọi ánh mắt trong siêu thị. Họ bàn tán với nhau về hai người và tự
hỏi vì sao trên đời lại có hai người đẹp đến vậy. Shizuka đi các quầy thực phẩm
và lựa chọn thật kĩ từng loại thực phẩm một. Cuối cùng, cô đi đến quầy tính tiền.
Cô nhân viên mỉm cười với cô và Do Hyon rồi làm công việc của mình. Sau khi
tính tiền xong, cô nhân viên đưa hóa đơn, hàng hóa và một chiếc kẹp tóc khá đẹp
hình bông hồng màu tím bằng thủy tinh. Thấy hai vị khách nhìn mình, cô nhân
viên giải thích:
– Đây là quà tặng khuyến mãi của siêu thị chúng tôi.
Shizuka nhìn chiếc kẹp tóc lần nữa rồi cầm lấy và nói:
– Cảm ơn.
Sau câu nói của mình, Shizuka bước ra ngoài, trên tay xách hai túi thức ăn khá
to, Do Hyon cũng xách hai túi thức ăn tương tự. Về đến nhà, Shizuka không để ý
gì nhiều đi thẳng vào bếp. Do Hyon vừa đặt hai túi thức ăn xuống bàn thì Shizuka
quay lại nói:
– Cậu gọt vỏ trái cây và mấy loại củ quả còn mình sẽ rửa thịt, cá và rau. Được
chứ?
Do Hyon quay sang nhìn Shizuka rồi gật đầu đồng ý. Thế là công việc sơ chế
thức ăn bắt đầu. Shizuka thì khỏi nói, cô làm rất nhanh công việc của mình. Còn
Do Hyon thì khá chật vật vì ít khi vào bếp nên Shizuka giúp anh để kịp nấu bữa
tối. Xong đâu đó, Shizuka bảo Do Hyon ngồi đó còn mình thì lấy nồi ra nấu bữa
tối. Mùi thức ăn bay khắp căn bếp làm bụng của Do Hyon bắt đầu biểu tình. Ọt…
ọt… ọt… Shizuka quay lại nhìn làm Do Hyon quay mặt vì xấu hổ.
Shizuka lấy một chiếc bánh bông lan khi nãy cô vừa nướng xong đưa cho Do
Hyon mà không nói gì thêm. Do Hyon nhìn Shizuka rồi cũng cầm lấy chiếc bánh
ăn ngon lành. “Ngon thật.” Đó là những gì Do Hyon nghĩ. Sau khi ăn xong chiếc
bánh bông lan, Do Hyon giúp Shizuka dọn thức ăn ra bàn và gọi mọi người xuống
ăn cơm. Bữa ăn hôm đó, mọi người ai cũng khen Shizuka nấu ngon và giao
nhiệm vụ làm bếp cho Shizuka luôn (hic hic bắt ép người quá đáng). Sau bữa ăn,
mọi người rủ nhau chơi bài. Vì Ah Hin đòi chơi theo cặp nên mọi người lại chơi
trò rút thăm và kết quả là:
Shizuka – Do Hyon
Ah Hin – Woo Hyon
Dong Yong – Bi Won (cặp này làm giám khảo)
Mỹ Hương – Lee Jung
(cứ như có sắp xếp trước vậy).
Trò chơi này có phần thưởng nhưng người thắng còn được yêu cầu người thua
một việc. Cuối cùng trò chơi kết thúc với phần thắng thuộc về Shizuka và Do
Hyon và đội thua te tua, thảm hại là Mỹ Hương với Lee Jung.
Bi Won nói:
– Đầu tiên là hình phạt cho Mỹ Hương và Lee Jung, hai người phải lau chùi
phòng vệ sinh trong ba tuần…
– Hả? Đùa sao. – Mỹ Hương và Lee Jung la lên.
– Không đùa đâu – Bi Won tiếp tục nói – Còn phần thưởng cho Shizuka và Do
Hyon cái này nhé, hai cậu cũng được yêu cầu mọi người làm một việc. Vậy hai
cậu muốn gì?
Bi Won đưa cho hai người một hộp socola của Bỉ.
– Chưa nghĩ ra. – Hai người đồng thanh.
– Trời. Mà thôi giờ trễ rồi, mọi người đi ngủ đi ngày mai bắt đầu tập luyện. – Ah
Hin lên tiếng và nghĩ “Bó tay hai người thiệt”.
– Ừ. Đi ngủ thôi. – Cả nhóm đồng thanh.
– Thôi chết! Nhà có bốn phòng ngủ à. Giờ làm sao đây? – Ah Hin la lên khi đếm
số lượng phòng ngủ.
– Hay là ngủ theo cặp như lúc nãy chia để chơi bài đi. Dù sao cũng là người yêu
ngủ chung phòng chắc là không sao. – Bi Won nói.
– Ừ. Chắc phải dậy quá. – Cả nhóm đồng thanh trừ hai tảng băng kia ra.
Do Hyon mặt cau có, Shizuka không biểu cảm còn nhóm Ah Hin thì nở nụ cười
gian sảo. Không ai thua ai, cũng không ai chịu vào phòng mình. Shizuka là người
bỏ vào phòng trước. Thấy vậy, bọn Ah Hin cũng nhanh chóng vào theo nhưng
cũng không quên bỏ lại một câu nói:
– Phải ngủ chung một giường đó nếu không bị phạt ráng chịu nhá.
Thế đấy, đám tiểu quỷ kia thật hết thuốc chữa. Họ làm như Do Hyon và Shizuka
là một cặp đang giận nhau không bằng. Do Hyon chán nản bước vào phòng. Vừa
vào phòng, anh đã thấy Shizuka ngủ trên tầng với em gái mình (Hai anh em nhà
này ngủ một phòng nên chỉ riêng phòng này có giường tầng). Anh đột nhiên mỉm
cười, lắc đầu tự nói với mình: “Ngốc thật! Mình quên mất là mình ngủ chung với
em gái.” Rồi anh đi đến chiếc giường của mình và nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Bên trên, Shizuka bắt đầu một cơn ác mộng – cơn ác mộng tồi tệ nhất luôn đeo
bám cô.
_________________Giấc mơ bắt đầu___________________
Một tên con trai đang đi đến chỗ giường ngủ của cô, hắn nhìn cô một cách thèm
thuồng, cái nhìn dâm đảng, ghê tởm. Hắn nắm chặt tay cô làm cô đau đớn tỉnh
giấc. Lâu đài không một bóng người vì cha đã cho người làm và binh lính nghỉ
một tuần để về quê thăm người thân. Cô la lên nhưng không ai chạy đến phòng
cô cả. Cha mẹ và hai đứa em trai của cô đâu? Họ đã bị tên đó giết một cách dã
man. Hắn định sau khi cưỡng ép cô xong cũng sẽ giết cô nhưng không ngờ cô
phản kháng quyết liệt khi hắn mở nút áo thứ nhất của cô nhưng cô đã vô tình đá
vào hạ bộ của hắn. Hắn lăn ra đất kêu la đau đớn vì bị cô đá, còn cô thì sợ hãi
chạy đến mật thất mà cha cô từng chỉ cho cô vào. Cô cứ chạy, chạy thật nhanh
mà không biết mình đang đi đâu. Cô dừng lại trước một cánh cửa, thở dốc. Cô
mở cánh cửa ra và đây là… Đây chính là phủ tể tướng. Tên khi nãy đã chạy
vào đường hầm và đuổi kịp cô. Hắn nắm chặt tay cô đẩy cô vào tường. Cô la hét
làm mọi người trong phủ tể tướng tỉnh giấc và chạy đến xem ai đang la hét phá
giấc ngủ của họ. Khi họ đến và nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra, một người
đang ông trung niên đi đến hất tên con trai đang ghì chặt cánh tay yếu ớt của cô,
cô đã mỉm cười – nụ cười chua chát – và ngất đi.
___________________Giấc mơ kết thúc__________________
Shizuka giật mình tỉnh giấc, khuôn mặt cô đẫm mồ hôi. Violet cũng tỉnh giấc, bay
đến bên cạnh Shizuka, hỏi:
– Chị lại mơ thấy giấc mơ đó sao?
Shizuka nhìn Violet rồi chậm rãi gật đầu. Violet đưa ánh mắt buồn nhìn Shizuka,
sự việc đó đã xảy từ rất lâu rồi nhưng nó không bao giờ chấm dứt, nó luôn bám
lấy Shizuka ngay cả khi ngủ. Shizuka nhìn đồng hồ, 3h sáng, vẫn còn sớm. Cô
nói:
– Chúng ta đi dạo buổi sáng nhé.
Violet nhìn Shizuka rồi trả lời:
– Vâng ạ.
Shizuka đi làm vscn, thay một bộ đồ thể dục rồi cùng Violet đi xuống nhà. Cô
hành động khá nhẹ nhàng nên không làm ai thức giấc. Mở cửa ra ngoài, cô cùng
Violet đi dạo quanh khu phố nhà Do Hyon, vòng qua công viên thành phố và cuối
cùng đi đến một nơi…