Năm thứ 7 phải lòng em

Chương 68


Đọc truyện Năm thứ 7 phải lòng em – Chương 68

Cuối tháng Chín, Thôi Bồng mới đến Phổ Duệ một chuyến, lúc bước ra còn nói không chắc lần sau sẽ là cô ta đến.
 
Anh ấy cười nhạt: “Cứ tưởng rằng lần này sắp xếp những người khác đến.”
 
“Quả thật có sắp xếp những người khác. Tự em tranh thủ cơ hội, trước khi đến em đã biết là sẽ không được Lạc Kỳ chào đón, cũng sẽ không cho em sắc mặt tốt.” Thôi Bồng dường như xoắn xuýt một chút mới nói: “Nhưng vẫn muốn đến, sang đây để gặp một người.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lúc nói câu sau cùng, đột nhiên ánh mắt cô ta không nhìn anh ấy nữa, giả vờ thổi tách trà trong tay một chút.
 
Lộ Duệ không biết phải nói tiếp như thế nào.
 
Ở Duệ Phổ, cô ta chỉ quen biết anh ấy.
 
Còn có thể sang đây gặp ai.
 
Thôi Bồng nhẹ nhàng nhấp trà, không cần phải nhiều lời nữa.
 
Cô ta không bỏ được Bùi Thời Tiêu, nhưng không có khả năng với anh ta nữa rồi. Cô ta không thể tiêu tốn thời gian tốt đẹp lên thân một người đàn ông không có kết quả, lần đầu tiên thấy Lộ Duệ, cô ta đã quyết định theo đuổi anh ấy.
 
Khí chất và tướng mạo của Lộ Duệ không hề thua Bùi Thời Tiêu chút nào, năng lực cá nhân cũng vậy. Điều duy nhất không bằng Bùi Thời Tiêu chính là gia thế.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Gia đình của Lộ Duệ thuộc tầng lớp trung lưu, không giống gia đình Bùi Thời Tiêu, đứng thứ ba trong số nhà tài phiệt ở Tô Thành.
 
Nhưng điều kiện tổng hợp của anh ấy rất xuất sắc.
 
Theo đuổi Lộ Duệ, thuận tiện cũng phát tiết cục tức do Lạc Vũ gây ra trước đó, cô ta muốn trả lại Lạc Kỳ cả vốn lẫn lãi.
 

 
Lạc Kỳ rời khỏi phòng làm việc đúng giờ, cô là người đầu tiên rời khỏi công ty.
 
Bà chủ mới đã tan làm rồi, bọn họ cũng không có lòng tăng ca, nhao nhao thu dọn bàn cút về nhà.
 
Lộ Duệ đi tìm Lạc Kỳ vào năm giờ hai phút, gõ cửa một lúc lâu vẫn không có ai lên tiếng.
 
Trì Tâm đang ở phòng làm việc của mình, nghe thấy động tĩnh phía bên ngoài, bèn tới nói cho anh ấy biết: “Giám đốc Lạc tan ca rồi ạ.”
 
Lời kế tiếp, giọng nói của cô ấy không khỏi thấp đi: “Giám đốc Lạc còn nói gần đây chị ấy đang yêu đương, hẹn hò tương đối nhiều, sau này muốn tìm chị ấy thì cố gắng đến trước năm giờ.”
 
Lộ Duệ: “…”
 
Im lặng một lúc.
 
Lạc Kỳ rời khỏi công ty rồi cũng không về nhà, quay đầu lái xe đến tập đoàn Viễn Duy.
 

Mười phút trước, Tưởng Thịnh Hoà đã gửi tin nhắn cho cô: [Tạm thời có một cuộc họp video, khoảng sáu giờ mới kết thúc, em về nhà trước, xem bí đỏ trong sân đi, chắn cũng đã chuẩn bị xong rồi.]
 
Cô muốn trồng dâu tây chứ không phải bí đỏ.
 
Hôm nay, cái người tên Thôi Bồng kia dùng lời nói khiêu khích cô, hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì đến cô cả.
 
Nếu không hẹn hò với Tưởng Thịnh Hoà, không phải anh kiên nhẫn làm bạn chữa trị cô, hoàn toàn kéo cô ra khỏi quá khứ, cô không có cách nào cam đoan giờ phút này mình sẽ có tâm trạng thế nào. Cho dù những chuyện kia đã trôi qua hơn một năm rồi, khi ký ức chết đi bị người ta cố gắng đánh thức, kiểu gì cũng sẽ bị ảnh hưởng hoặc nhiều hoặc ít.
 
Nhưng bây giờ sẽ không.
 
Không biết Thôi Bồng rốt cục muốn làm gì.
 
Ông chủ đứng sau Lăng Gia Capital là ai, cô không rõ lắm, không thể đắc tội với người ta.
 
Dưới bãi đậu xe tầng hầm của tập đoàn Viễn Duy có vị trí đậu xe chuyên dụng cho cô, Tưởng Thịnh Hoà không sắp xếp gì khác, vẫn giữ lại chỗ đó cho cô.
 
Dừng xe xong, Lạc Kỳ cầm một túi hồ sơ bước xuống, vào thang máy bình thường đi lên tầng 42.
 
Cô bé ở quầy lễ tân còn chưa tan ca, nhìn thấy cô thì vừa vui mừng vừa ngạc nhiên: “Trợ lý Lạc, đã lâu không gặp.” Vẫn xưng hô với cô thân thiết như trước.
 
Không gặp cả một kỳ nghỉ dài, cũng coi như rất lâu rồi.
 
Chào hỏi xong, Lạc Kỳ mang thần thái tự nhiên: “Giám đốc Tưởng bảo tôi sang báo cáo công việc.”
 
Túi hồ sơ trong ngực cô, đạo cụ thần thánh.
 
Cô bé lễ tân không hề nghi ngờ chút nào, cũng không bảo cô đăng ký mà trực tiếp cho qua. Lễ tân mơ hồ cảm thấy ở trong lòng ông chủ, sức nặng của Lạc Kỳ rất khác.
 
Cụ thể không giống ở chỗ nào thì cô ấy cũng không nói rõ được.
 
Khu làm việc của thư ký chỉ có Tiểu Khương còn chưa đi, đêm nay có liên hoan, anh ta đang định dọn dẹp một chút rồi đi đến quán ăn. Liên hoan năm nay không chọn mấy quán rượu nhỏ, chỗ kia coi như đã để lại một kỷ niệm cho ông chủ.
 
“Chị Lạc?”
 
Anh ta giống như gặp được người thân, anh ta thoắt cái đứng lên, kích động nói: “Sao chị rảnh mà đến đây thế?”
 
Không có cách nào, cô chỉ có thể đẩy lý do lên người Tưởng Thịnh Hoà.
 
Cô bất đắc dĩ thở dài, diễn rất thật, chỉ vào văn phòng của Tưởng Thịnh Hoà.
 
Nơi đây không một tiếng động.
 
Tiểu Khương hiểu ngay, đây là bị buộc tới gặp ông chủ.
 
Chỉ cần chị Lạc còn ở Viễn Duy, dù chân trời góc biển, ông chủ cũng có cách bảo cô trở về báo cáo công việc.

 
Tiểu Khương nhìn thời gian: “Giám đốc Tưởng vẫn còn đang họp, chị chờ một chút.” Nói xong, kéo ghế đến cho cô: “Chị Lạc, mau ngồi đi, em rót cho chị cốc nước.”
 
Lạc Kỳ ngăn anh ta lại: “Trong túi chị có ly, không cần khách sáo.”
 
Hai người tự ôn chuyện, thời gian trôi qua cũng rất nhanh.
 
Bước chân của Lạc Kỳ rất nhẹ, cô đứng ở cửa ra vào, Tưởng Thịnh Hoà mới vừa tan họp, đang cúi đầu nhìn điện thoại, cô không hề gọi anh giám đốc Tưởng, mà nhẹ nhàng gõ cửa hai cái.
 
“Vào đi.”
 
Nói xong, Tưởng Thịnh Hoà lại cảm thấy không đúng, mặc kệ là ai đến gõ cửa thì cũng sẽ không thể nào im lặng, anh đột nhiên ngẩng đầu, Lạc Kỳ nhàn nhạt cười một tiếng, lúc này mới đi tới.
 
Đi hai bước, cô lại lui về đóng cửa.
 
Tưởng Thịnh Hoà rời khỏi trình biên tập tin nhắn, đang muốn nói với cô anh sẽ lập tức về nhà, ai ngờ cô xuất hiện ở trước mặt anh.
 
“Đến để báo cáo công việc với Lệ Nhuỵ à?”
 
Lệ Nhuỵ phụ trách khoa học kỹ thuật và y tế, Lệ Nhuỵ mới là người giám sát trực tiếp của cô.  Bản chuyển ngữ truyện này được dịch và đăng không khóa tại luvevaland.co. Hi vọng mọi người sẽ đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc hay có truyện muốn đề cử cho nhóm dịch thì cứ inbox về page Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
“Không phải.” Lạc Kỳ ngồi xuống đối diện anh.
 
Tưởng Thịnh Hoà lại hỏi: “Vậy đến là có chuyện khác à?”
 
“Chẳng có chuyện gì.” Khi nói, Lạc Kỳ không nhìn anh, quấn sợi bông quanh túi hồ sơ: “Ghé thăm anh một chút, tăng ca họp video với anh.”
 
Chính cô không biết, cô đối với anh một chút xíu tốt, đều đủ để anh cảm động.
 
Tưởng Thịnh Hoà tắt máy tính: “Làm xong hết rồi. Em thì sao? Tối nay có cần tăng ca không?”
 
Cô rảnh rỗi đến bị mức khùng, lấy ở đâu ra mà tăng ca.
 
“Em cũng làm xong hết rồi.”
 
“Vậy về nhà xem phim.”
 
Tưởng Thịnh Hoà bảo Lạc Kỳ đi thang máy xuống trước, đợi hai phút, anh mới cầm áo khoác lên tắt đèn rời đi.
 
Hôm nay là tối thứ năm Lạc Kỳ ở biệt thự, Lạc Vũ gọi điện thoại cho cô, chị gái ở số 202 đã dọn đi rồi, Lạc Vũ dọn đến 202 ở, hỏi cô đi công tác khi nào mới về.
 
Phòng cô ấy thuê không chênh lệch với phòng của chị họ là bao, bố cục cũng giống nhau, nhưng không có sự thân thuộc giống như khi ở nhà chị họ, có lẽ nguyên nhân là vì đồ dùng trong nhà còn lạ.
 

Cô ấy nghĩ như vậy.
 
“Chị, em không muốn vẽ tranh nữa, không có ý tưởng.”
 
Nghe tin nhắn thoại, Lạc Kỳ hỏi: “Vậy em nói một chút xem em muốn ý tưởng bức tranh thế nào? Chắc tám mươi phần trăm nằm trong đầu em rồi nhỉ?”
 
“Hả?” Có tật giật mình, Lạc Vũ còn tìm một chuỗi lý do dài để giải thích: “Không phải em thích xem tiểu thuyết sao, gần nhất say mê một quyển tiểu thuyết cường thủ hào đoạt, đặc biệt có cảm giác, là nữ chính cường thủ hào đoạt nam chính, có một hình tượng lúc đó làm em rung động, chị cũng không biết có bao nhiêu thoải mái đâu, em muốn vẽ lại.”
 
“Nói xem là hình tượng gì.”
 
“Thì là sau việc không thể diễn tả được, nữ chính tựa vào đầu giường hút thuốc, nam chính vừa oan ức vừa rất không cam lòng đứng bên giường.”
 
“…”
 
Lạc Vũ híp mắt, nói ra vừa hận không thể cắn rơi đầu lưỡi. May là cô ấy không biết hút thuốc, chị họ sẽ không liên tưởng rằng nó có quan hệ gì với cô ấy.
 
Đương nhiên, nam chính oan ức lại không cam lòng là hình tượng do cô ấy tưởng tượng ra, muốn dùng bức tranh này để ám chỉ Hạ Hử. Rõ ràng cô ấy với anh ta không có kết quả, anh ta tuyệt đối chơi không nổi.
 
“Chị, đầu óc em hỏng mất rồi, vẫn còn chưa bước ra khỏi tiểu thuyết.”
 
“Không vẽ cái này, coi như em chưa nói.”
 
“Chị, chị ăn cơm tối chưa?”
 
Lạc Kỳ: “Vẫn chưa.”
 
Bây giờ, đầy trong đầu cô đều là hình tượng Lạc Vũ miêu tả, không phải cô bất mãn với em họ, nhưng cô thật sự xấu hổ khi mở miệng với hoạ sĩ Ngu.
 
“Suy nghĩ cho kỹ em muốn vẽ cái gì nhất, chị tặng em làm quà năm mới.”
 
Lạc Vũ tạm thời nghĩ không ra, lại quan tâm chị họ mấy câu bình thường rồi tắt điện thoại.
 
Xe của Lạc Kỳ với Tưởng Thịnh Hoà một trước một sau tiến vào sân biệt thự, anh muộn hơn cô mấy phút, cô đợi anh ở cổng biệt thự một lúc.
 
Nơi hẻo lánh trong sân nhiều thêm hai cái lều nhựa, tất cả dụng cụ đều đã được trồng bí đỏ.
 
Đợi đến mùa thu hoạch năm sau, một ngày ba bữa đều ăn không hết.
 
Lạc Kỳ nói: “Đợi sau khi thu hoạch bí đỏ rồi, chúng ta sẽ trồng cây khác.”
 
Tưởng Thịnh Hoà tính toán thời gian một chút: “Vừa vặn trồng dưa chuột luôn.”
 
“…”
 
Lạc Kỳ đành phải cười, phụ họa theo anh.
 
Ăn cơm xong, Lạc Kỳ và Tưởng Thịnh Hoà xem một bộ phim mà anh thích, bảo anh chọn phim nhựa.
 
Rạp chiếu phim gia đình nằm ở lầu một, thiết bị chiếu phim thiết không chênh lệch mấy so với rạp chiếu phim.
 
Tưởng Thịnh Hoà ngồi trên ghế sô pha phía trước, vươn tay muốn ôm cô nhưng lại trống rỗng. Bản chuyển ngữ truyện này được dịch và đăng không khóa tại luvevaland.co. Hi vọng mọi người sẽ đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc hay có truyện muốn đề cử cho nhóm dịch thì cứ inbox về page Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 

Lạc Kỳ không ngồi trên ghế sô pha, trước sô pha là thảm lông dê thật dài, cô ngồi xếp bằng xuống.
 
“… Không ngồi trên ghế sô pha sao?”
 
Lạc Kỳ lắc đầu: “Ngồi trên nệm thoải mái hơn.”
 
Cô dựa vào chân anh, chống cùi chỏ trên đùi anh, ôm lấy cằm.
 
Không đầy một lát, trọng lượng cả người cô đều dựa vào trên đùi anh, thân mật lại tự nhiên.
 
Bộ phim này Tưởng Thịnh Hoà đã xem rồi, chủ yếu là chiếu cho cô xem. Toàn bộ quá trình hơn hai tiếng, gần như mắt anh không rời khỏi người cô.
 
Tiếc nuối ở rạp chiếu phim bảy năm trước, không có cách nào đền bù, nhưng bây giờ cô đang đền bù cho anh, để anh không còn tiếc nuối nữa.
 
Mấy phút cuối cùng của phim, màn hình điện thoại di động của Tưởng Thịnh Hoà sáng lên, trước khi phim bắt đầu anh đã cài chế độ yên lặng, là điện thoại công việc.
 
Mãi đến khi chiếu xong phim nhựa, anh mới ra ngoài nghe điện thoại.
 
Lạc Kỳ về phòng của mình trên lầu trước, đóng cửa lại, đi vài bước rồi quay trở lại, cầm chốt cửa mấy giây, cuối cùng cũng kéo ra.
 
Tắm rửa xong, Tưởng Thịnh Hoà vẫn chưa lên lầu.
 
Lạc Kỳ tựa ở đầu giường lướt điện thoại, một nửa tâm tư dùng để nghe tiếng bước chân.
 
Cuộc điện thoại này gọi tận bốn mươi phút, Tưởng Thịnh Hoà lên lầu, cửa phòng cô vẫn còn rộng mở.
 
“Sấy tóc chưa?”
 
“Ừm, sấy rồi.”
 
Tưởng Thịnh Hoà đi qua, rút điện thoại của cô đi đặt lên tủ đầu giường, cúi đầu hôn cô.
 
Cô bị anh vây trong ngực, anh không tiến quân thần tốc, chỉ dịu dàng cọ sát môi cô.
 
Lạc Kỳ bị hôn đến động tình không thôi.
 
Anh kiềm chế, rời khỏi môi cô, áp lên trán cô: “Bây giờ em đối với anh ngoại trừ cảm động, có một chút tình cảm gì khác hay không?”
 
Anh hỏi thẳng ra như thế, có lẽ là do lo được lo mất, đến bây giờ vẫn không chắc chắn cô đối với anh cũng là thích, chứ không phải chỉ là bị bảy năm kiên trì của anh làm cảm động.
 
Có lẽ, chuyện duy nhất anh không nắm chắc trong đời này chính là tình cảm của cô đối với anh rồi nhỉ.
 
Lạc Kỳ hôn trả lại anh: “Không phải cảm động.”
 
Tưởng Thịnh Hoà: “Vậy sau này không ở riêng nữa.”
 
Lạc Kỳ không đáp lại, chỉ hôn anh lần nữa.
 
Tưởng Thịnh Hoà ôm eo cô, ôm cô đến phòng ngủ chính, đặt lên giường của anh. Bản chuyển ngữ truyện này được dịch và đăng không khóa tại luvevaland.co. Hi vọng mọi người sẽ đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc hay có truyện muốn đề cử cho nhóm dịch thì cứ inbox về page Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 


 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.