Nam Thần Bình Hoa

Chương 51: Hốt Hoảng Hốt Hoảng


Đọc truyện Nam Thần Bình Hoa – Chương 51: Hốt Hoảng Hốt Hoảng

Tần Ức vừa xin vào, năm giây sau đã được đồng ý. Vừa vào nhóm, Thạch Viện đã sửa lại nickname cho cậu – [Tạ Thanh Trúc] Gạo Nếp. Mọi người rất nhiệt tình, cậu vừa vào đã có một đám người hoan nghênh.

[Đạo diễn] Bát giới: Xin chào người mới, người mới mau nổ số đo ba vòng!

[Biên kịch] Điền Điền: Người mới tới nhà ta, mau nổ số đo ba vòng~

[Tống Mặc] Thanh Hồ: Hoan nghênh người mới, hoan nghênh Gạo Nếp.

[Quốc sư] Mộc Phong: Người mới đâu rồi, có phải bị mọi người dọa rồi không?

[Hậu kỳ] Nắm: Mọi người đừng nghịch, anh tui ít nói, không được trêu ảnh, không được bắt nạt ảnh, vi phạm là mute đấy!

Tần Ức nhìn nickname trong nhóm của mình, đánh một dòng chữ.

[Tạ Thanh Trúc] Gạo Nếp: Chào mọi người, tôi là người mới. Nhưng Viên Viên, giải thích xem sao anh lại là Gạo Nếp.

[Hậu kỳ] Nắm: Em là Nắm anh đương nhiên là Gạo Nếp. Nắm với Gạo Nếp nhìn có hợp nhau không chứ, là một công âm xưng bá giới kịch truyền thanh trong tương lai làm sao anh không có tên của mình được.

[Quốc sư] Mộc Phong: Tên ở nhà của Nắm là Viên Viên sai, quả nhiên là người cũng như tên.

[Tống Mặc] Thanh Hồ: Bọn tôi đều đã nghe Nắm kể qua về anh rồi, đầu tiên thì cứ tải YY đã, link có ghim trong nhóm, tải xong thì vào kênh nhóm.

[Tạ Thanh Trúc] Gạo Nếp: OK, vậy tôi đi tải YY.

Sau câu này mọi người đều im lặng, Mộc Phong vai quốc sư nhắn tin riêng cho Thạch Viện

[Quốc sư] Mộc Phong: Nắm, anh bà nghiêm túc thế, người ta có đóng được không?

[Hậu kỳ] Nắm: Nói với ông trước rồi còn gì, anh tôi giọng hay cực, tính cũng giống xà yêu. MẶc dù là ảnh không có kinh nghiệm phối âm nhưng đã từng đóng phim đóng kịch rồi, kinh nghiệm phong phú, chắc chắn là được.

Thực ra, nửa tiếng trước sau khi Tần Ức đồng ý với Thạch Viện, cô bé đã hào hứng đến nhóm tuyên bố với mọi người tin tốt này.


[Hậu kỳ] Nắm: Mọi người đến đêi, anh tui đồng ý thử phối nhân vật Tạ Thanh Trúc này ời!

[Hát] Súp lơ: Anh bà là như nào? Coi diễn được không? Kể kể nghe thử?

[Hậu kỳ] Nắm: Nói rồi còn gì nữa. Anh tui siêu đẹp trai, giọng hay, tính tốt, dựa vào mỗi giọng nói thôi là có thể khiến khối em chết, thế mà lại còn một gương mặt siêu đẹp nữa. Vốn là có thể dựa vào mặt là có thể ăn cơm rồi, thế mà ảnh còn phải dùng tài hoa.

[Kế hoạch] Đầm Nước: Khϊế͙p͙, anh bà nổi bà cũng có nổi đâu. Mà tâng bốc kiểu gì đấy, đẹp trai không quan trọng, giọng hay là đủ rồi. Nhưng mà mình làm kịch đam mỹ, nói trước xem anh bà là cong hay thẳng, bẻ thẳng thành cong tội tày trời đấy.

[Hậu kỳ] Nắm: Cong chắc như ăn bắp luôn. Tui mới biết ảnh sắp thành anh rể họ của tôi rồi, người lớn trong nhà nói cuối năm nay đi đăng ký này, tiệc gia tộc anh họ tui nói y chang như cầu hôn dị. Mà lúc đó tui đang ở nước ngoài, không được coi trực tiếp, huhuhu.

[Đạo diễn] Bát Giới: Anh bà với anh họ bà yêu nhau sâu sắc ghê. Giờ hợp pháp hóa đồng tính rồi nhưng vẫn ít người đi đăng ký kết hôn lắm. Chúc mừng nhe!

[Tống Mặc] Thanh hồ: Chúc mừng chúc mừng

[Hậu kỳ] Nắm: Chúc mừng gì, cũng không phải tui kết hôn mà. Người ta vẫn còn là một thiếu nữ xuân sắc đây, chẳng có bạn trai, anh trai chơi với nhau từ nhỏ thì thành chồng anh họ, đau quá mà.

[Kế hoạch] Đầm Nước: Nắm, lạc đề rồi. Bà bảo anh bà đồng ý rồi sao tui chưa thấy cái thông báo xin vào nhóm nào.

[Hậu kỳ] Nắm: Vừa gửi cho ảnh kịch bản với nguyên tác để ảnh coi nội dung đã. Người ta là người mới 100% đó, mong mọi người chỉ bảo. Thanh Hồ, ông có kinh nghiệm, chốc ông add ảnh rồi hai người trao đổi thêm ha.

[Tống Mặc] Thanh Hồ: Nghe thấy không chơi YY đã biết người mới rồi. Thế nhà anh bà có mic không?

[Hậu kỳ] Nắm: Có, vừa chạy qua ngó xong, chuẩn luôn, xịn luôn.

[Kế hoạch] Đầm Nước: Chắc giờ anh bà đang xem kịch bản mà cứ kéo người ta vào đây đi.

Thạch Viện trả lời Đầm Nước xong, mới đi gọi Tần Ức vào. Tần Ức đăng ký YY xong mới vào trong nhóm nhắn tin.

[Tạ Thanh Trúc] Gạo Nếp: Đăng ký YY xong rồi, còn gì không?

[Quốc sư] Mộc Phong: Lên mic nói mấy câu thoại thử xem, của ai cũng được. Chắc là Nắm gửi kịch bản cho anh rồi chứ nhỉ. Để bọn tôi nghe giọng chút rồi anh đi xem nguyên tác, chắc là nãy giờ anh vẫn chưa xem xong.


[Tạ Thanh Trúc] Gạo Nếp: Đúng, tôi vẫn chưa đọc xong, mới đọc một nửa.

Lúc này Thạch Viện lại gõ cửa phòng cậu: “Nãy quên đưa kịch bản, anh có tiện không em vào nè.”

Tần Ức đáp một tiếng để cô bé mở cửa đi vào, mình thì tìm id số phòng được đưa, nối lại mic cũ đã lâu không dùng, ho nhẹ hai tiếng thấy ổn mới đọc câu thoại mà Thạch Viện chỉ vào.

Lời thoại câu đọc là khi thư sinh vừa được cứu lên, hỏi tên xà yêu, là câu thoại đầu tiên của xà yêu: “Ta tên Thanh Trúc, Tạ Thanh Trúc.”

Thoại này không cần tình cảm gì nhiều, chỉ nghe giọng là chính. Cà đoàn kịch nghe xong nhũn cả chân, chữ chạy liên tục trêи phần bình luận, QQ cũng nhảy liên hồi.

[Kế hoạch] Đầm Nước: Áu áu áu, giọng anh Nắm o(≧v≦)o~~ đỉnh quá! Chính là giọng xà yêu mà tôi tưởng tượng bấy lâu nay. Nghe quyến rũ thật đấyyy, ấy vậy mà còn có nét ngây thơ.

[Hậu kỳ] Nắm: Xời, nói rồi, tin Nắm thì bất tử, giờ thì tin chưa.

[Tống Mặc] Thanh Hồ: Mừng chi sớm, mới có một câu à. Nắm đang ở cạnh anh bà à? Để ảnh đối kịch với tôi xem.

[Hậu kỳ] Nắm: Vậy thử đoạn Tống Mặc kể lại chuyện đã xảy ra xem.

Thạch Viện lật qua hai trang, chỉ một đoạn được đánh dấu đỏ: “Anh thử đoạn này xem, chờ Thanh Hồ nói thoại trước, đọc tới đây rồi thì tới lượt anh.”

Người xưa có câu chuyện của mình thì nên ngắn gọn(*), tác giả kể đoạn này chỉ dùng có mấy trăm chữ. Giọng Thanh Hồ vai thư sinh truyền tới tai Tần Ức. Ở giới này Thanh Hồ vốn cũng có danh tiếng, cũng chuẩn bị từ trước rồi, cảm xúc đầy đủ, nhấn nhá rõ ràng, thoại du dương trầm bổng, người nghe cảm thấy giọng người này vừa ôn nhã, lại vừa văn nhược, đúng tính chất thư sinh.

Tần Ức vừa nghe vừa phân tích tính cách nhân vật. Xà yêu chưa trải đời nhưng lại có yêu tính, trời sinh đã có bản lĩnh mê hoặc người khác, chỉ cần vài câu nói dịu dàng, ôn tồn cũng có thể khiến người nghe nhũn cả tim.

Thạch Viện sợ Tần Ức khó nhập vai còn ghi lại phân tích bên lề. Tần Ức chuẩn bị cảm xúc một chút, chờ Thanh Hồ thoại xong đoạn đó rồi đọc lên, vẫn chỉ có một câu thoại với số chữ ít ỏi: “Ngươi đừng buồn.”

Câu thoại này Tần Ức phải giả giọng. Giọng câu dịu dàng trầm thấp như tiếng đàn cello, lại thêm chút xuất trần kỳ ảo, cực kỳ hợp với tính cách xà yêu, cực kỳ khiến người ta mê say.

[Quốc sư] Mộc Phong: Anh bà chưa chơi phối âm bao giờ á? Tôi thấy kinh nghiệm lắm đấy còn gì.


[Biên kịch] Điền Điền: Tuy là còn hơi khác TẠ THANH TRÚC một chút xíu nhưng trời ơi nghe chiếc giọng nè tai tôi muốn chửa luôn. Nắm ơi anh bà đỉnh quá đê o(≧v≦)o~~

[Tống Mặc] Thanh Hồ: Không phải tôi muốn ném đá hội nghị nhưng anh Nắm không có kinh nghiệm tí nào. Nhưng mà giọng hay lắm. Nắm bảo anh bà coi nguyên tác đi, xong ngẫm lại tuyến tình cảm của nhân vật, còn chúng mình nói chuyện chút.

[Hậu kỳ] Nắm: Anh tôi chắc chắn ok, để ảnh đọc nguyên tác tiếp vậy.

Thạch Viện nói xong thì out YY: “Anh đọc tiếp đi, bọn em nói chuyện xíu, Tạ Thanh Trúc này chắc chắn là nhờ anh rồi đấy!”

Chờ Thạch Viện ra ngoài Tần Ức mới vào đọc tiếp. Tác giả vận dụng từ ngữ khá tốt, tình tiết đoạn trước nhiều như vậy chỉ dùng một trăm hai mươi ngàn chữ, còn tám mươi ngàn chữ còn lại, thư sinh Tống Mặc dùng kiếm đạo sĩ cho, đâm xà yêu bị thương.

Xà yêu Tạ Thanh Trúc bị thương, lại bị tổn thương bởi lời nói độc ác của người yêu, phát cuồng, phá tan xích khóa, đau lòng không thôi mà rời đi. Tạ Thanh Trúc dưỡng thương trong núi, cứu được một con hồ yêu, nghe nó nói chuyện trạng nguyên muốn cưới công chúa, tuy đã bị đâm cho trọng thương nhưng chữ “tình” này vốn hại người, không tin người đã chung chăn gối với mình sẽ làm như vậy, Tạ Thanh Trúc quyết định ngày đại hôn của Tống Mặc sẽ tới hoàng cung một chuyến.

Lần này, công chúa bố trí sát yêu trận ở phủ phò mã, Tống Mặc lại còn phối hợp đóng kịch, giả vờ suy nghĩ lại để lừa xà yêu vào mắt trận. Lần trước Tạ Thanh Trúc bị đâm đã tổn thương nguyên khí, lần này bị trúng kiếm chí mạng do Tống Mặc đâm, quốc sư ở bên cạnh làm khó dễ, công chúa kϊƈɦ thích, Tạ Thanh Trúc không chỉ bị tổn hao tám trăm năm tu vi, còn bị thương cả nguyên thần, cho dù có thoát khỏi sát yêu trận nhưng theo lời quốc sư nói thì cũng không còn sống được bao lâu.

Đọc đến đây Tần Ức đã thấy sai sai rồi. Mà đúng như linh cảm, tác giả lại làm thêm một cái plot twist nữa. Tra thụ Tống Mặc vốn nên an ổn kết hôn cùng công chúa, trải qua những ngày tháng vợ chồng hạnh phúc nhưng vào đêm động phòng hoa chúc, y trở mặt với công chúa!

Hóa ra chuyện Tống Mặc trở mặt là có lý do. Khi ấy, công chúa coi trọng trạng nguyên, mặc kệ Tống Mặc đã khéo léo từ chối nhưng công chúa vẫn nổi lên tính hiếu thắng. Ả lại bị quốc sư dùng lời lẽ đầu độc, dùng mẹ nam chính để ép nam chính uống một bát canh độc, trong đó có một loại sâu độc khiến nam chính đầu óc hỗn loạn, nhầm rằng xà yêu mới là kẻ đã hại mình, khống chế Tống Mặc, tạo nên hiểu lầm giữa hai người.

Mà quốc sư kia là yêu tu, để luyện hóa được yêu đan, gã muốn bắt được xà yêu tu luyện ngàn năm. Trêи danh nghĩa là đoạt lại người yêu cho công chúa nhưng chẳng qua gã chỉ muốn giết chết Tạ Thanh Trúc để hoàn thành được mục đích của mình. Máu của Tạ Thanh Trúc nhỏ xuống áo Tống Mặc khiến y thanh tỉnh lại, trong lòng tiếc hận không thôi, y chỉ mong có thể quỳ xuống trước mặt Tạ Thanh Trúc để cứu vãn tình hình chứ làm sao có thể kết đôi cùng công chúa.

Đêm đại hôn bị phò mã lạnh nhạt, công chúa thẹn hóa quá giận giam lại Tống Mặc muốn đi tìm Tạ Thanh Trúc, giao

cho quốc sư yêu tu kia bắt Tạ Thanh Trúc lại. Ả nghe lời quốc sư, định tra tấn phò mã, làm mồi nhử nhử xà yêu tới.

Công chúa không nỡ để phò mã chịu khổ nên chỉ tra tấn con rối do quốc. Quốc sư còn không chế một con xà yêu ở trong ngọn núi đó để nó đi mật báo cho Tạ Thanh Trúc, giải thích “sự thật”, còn để nó thổi phồng Tống Mặc càng thê thảm càng tốt, để xà yêu kia bị giao động, quên mình đi giải cứu.

Mà đợi mãi chẳng thấy Tạ Thanh Trúc đến, quốc sư phát hiện là do Tống Mặc đã được xà yêu hạ chú thuật, chỉ có khi nào bị nguy hại thực sự Tạ Thanh Trúc mới có cảm ứng. Thấy vậy gã lén đổi chỗ con rối và Tống Mặc, để con rối đi dỗ dành công chúa còn Tống Mặc phải chịu tra tấn.

Lần này Tạ Thanh Trúc thật sự cảm nhận được sự đau đớn của Tống Mặc. Dù hận Tống Mặc vô cùng nhưng thực sự thì mọi chuyện là do quốc sư thao túng, Tống Mặc cũng chỉ là người vô tội, y chỉ là người phàm, làm sao có thể thao túng được sâu độc kia. Dù sao cũng là người mình yêu, mà xà yêu thì chỉ có thể động lòng với một người, Tạ Thanh Trúc quyết tâm đi cứu Tống Mặc.

Đọc đến đây, Tần Ức đã trào máu tới cổ họng. Tác giả này đoạn trước viết ngọt thế mà đoạn sau thì ngược, tình tiết cẩu huyết như vậy, plot twits cua không không kịp nhưng lại vô cùng hợp lý, đọc cẩn thận thấy tác giả cho khá nhiều manh mối ở đoạn đầu mà đoạn sau trở thành những lý do cho những đoạn ngược đến đau lòng.

Người ta nói ai thích đọc ngược đúng là bị khổ râm, rõ ràng biết đã ngược rồi đoạn sau còn ngược hơn vẫn cứ đâm đầu vào. Thật ra Tần Ức không thích đọc ngược nhưng tác giả này viết cực kỳ cuốn, mà đoạn sau Tạ Thanh Trúc lại đâm đầu vào nguy hiểm nên Tần Ức vẫn muốn đọc tiếp.

Đọc đến đây thì cậu cũng đoán đoán được hướng HE của truyện, hẳn là xà yêu đánh bại đạo sĩ, công chúa bị báo ứng, xóa bỏ hiểu lầm với thư sinh, hai người quy ẩn núi rừng, hạnh phúc bên nhau.


Motif truyện tuy cũ nhưng tác giả viết chắc tay, lại bỏ thêm ít phiên ngoại ngọt ngào an ủi trái tim đọc giả bị ngược đến đau khổ thì tuyệt vời. Nhưng mà đại thần nọ lại không đi con đường đó. Tên yêu tu kia thật sự bị báo ứng, xà yêu và thư sinh cuối cùng cũng hóa giải hiểu lầm, công chúa cũng phải trả giá thê thảm, mất đi vẻ đẹp của mình, lại còn bị khai trừ khỏi hoàng thất, mất đi địa vị và thân phận cao quý.

Nhưng quan trọng là xà yêu Tạ Thanh Trúc, chết trong lòng thư sinh! Chết! Kể cả thư sinh khóc hết nước mắt cũng không sống lại! Tóc thư sinh bạc trắng trong nháy mắt, nước mắt như mưa. Xà yêu chết là chết thật, lại còn biến thành nguyên hình một con rắn xanh chết ngắc.

Đọc đến đây trong lòng Tần Ức chỉ còn hai chữ “Đậu má” để nói. Lật kịch bản ra còn một đoạn phiên ngoại, quả nhiên là vẫn xuất hiện tên Tạ Thanh Trúc nhưng không còn là xà yêu mà là đứa con thứ bảy của Thượng Đế, thượng tiên Vân Lưu.

Hóa ra thư sinh Tống Mặc kiếp trước đã cứu mạng Vân Lưu khi hắn đang lịch kiếp. Nợ ân tình này nhất định phải trả, hơn nữa, dây tơ hồng của Tống Mặc và Vân Lưu đã quấn vào nhau, khiến cho Tống Mặc và và vị thượng tiên này phải trải qua một kiếp tình.

Kiếp này, Vân Lưu đầu thai thành xà yêu Tạ Thanh Trúc. Tạ Thanh Trúc cứu mạng Tống Mặc, trả lại ân tình của y, cùng y trải qua yêu hận tình thù, thậm chí phải bỏ mạng. Ngay khi chết đi, toàn bộ sân si yêu hận đều biến mất, đoạn nghiệt duyên này cũng đứt. Khi xà yêu Tạ Thanh Trúc trút hơi thở cuối cùng, nguyên thần của hắn lại trở về làm vị thượng tiên vô ɖu͙ƈ vô cầu khi xưa.

Mà Tống Mặc kiếp này tránh tình như tránh thuốc độc vì người yêu đã chết trong vòng tay mình. Y quy ẩn tại nơi mình và xà yêu gặp lần đầu, cô đơn một đời. Tuy rằng người đã chết là xà yêu nhưng ở bên Tống Mặc chỉ có khối đá mà Tạ Thanh Trúc dùng để luyện tập, ai nói người ta là con thứ bảy của tiên đế chứ.

Hơn nữa, nói là báo ơn mà báo tới mức Tống Mặc người ta khám phá hồng trần, hiểu rõ huyền ảo của cuộc đời, làm chó độc thân cả đời, nghĩ mà đau khổ hộ. Thế nhưng đây không phải là điểm quan trọng, quan trọng là bảo HE mà đọc thế nào cũng ra BE thế này! Thế này là dối độc giả đấy!

Tần Ức login nói chuyện với Thạch Viện thì nhận được câu trả lời thế này.

Viên Viên: Cái HE này là mọi người bịa ra đấy. Mới đầu em đọc cũng tưởng HE mà đọc xong khóc như chó. Anh, anh phải nghĩ là tuy không ở bên nhau nhưng xà yêu cũng không chết mà, cũng coi như HE rồi.

Người thích cá bạc nhỏ: Ha ha.

Viên Viên: Năm đó em cũng muốn thổ huyết như anh đó. Loại truyện thế này lừa người kinh khủng. Mà tác giả này nổi tiếng viết truyện ngược. Cô ta được xuất bản truyện, trở thành đại thần cũng là nhờ phong cách này. Được người đọc hoan nghênh vì giọng văn hay, ngược nhưng mà khiến người ta vui vẻ mà chịu đựng sự ngược đãi này. Kịch của bọn em không chuyển thể hết mà chỉ làm đoạn kinh điển thôi.

Người thích cá bạc nhỏ:…

Viên Viên: Anh đồng ý em rồi đừng có đổi ý đấy. Bi kịch thì mới được đọc giả ghi lòng tác dạ. Bọn em dồn nhiều tâm huyết vào đây lắm đấy, muốn một trận thành danh!

Người thích cá bạc nhỏ: Không đâu. Chuyện Tần Ức đã đồng ý thì chưa từng nuốt lời nên cậu không dễ dàng đáp ứng người khác.

Viên Viên: Anh thật là tốt! Yêu anh moah =3= Đúng rồi, kịch này bên trong có một đoạn rất quan trọng, là đoạn từ cổ trở xuống, anh hiểu…

Người thích cá bạc nhỏ: Nên là?

Thạch Viện gửi mấy cái link.

Viên Viên: Nên là anh em trong sáng như thế cần một số tài liệu tham khảo cho kinh nghiệm phong phú lên. Chỗ này em có 500 GB, đừng khách sáo.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.