Đọc truyện Nam Phụ Độc Ác Online Nuôi Con – Chương 121: Cuộc Sống Của Bọn Họ 8
Ba ba hồ ly tốt nhất mãi cho đến bữa sáng sắp bắt đầu cũng không được ăn ức gà.
Chờ Hạ Minh Ngọc dẫn Đàm Khanh từ phòng bếp đi đến phòng ăn.
Thợ quay phim và những người khác đang lễ phép lại không lúng túng tiếp tục tìm kiếm chỗ đáng để quay trong phòng khách.
Trong phòng khách bày biện cũng không phức tạp, ống kính chuyển vài vòng, cuối cùng vẫn dừng ở trên ghế sô pha.
Ghế sô pha dài đến mức đủ cho mười mấy người ngồi được làm từ gỗ lim, chỉ là lúc này trên ghế bày mấy cái gối ôm rõ ràng không hợp với phong cách của chiếc ghế.
Bên trên từng chiếc gối khác nhau đều được in ảnh của Đàm Khanh mặc trang phục khác nhau với vai trò tiểu hoàng tử trong “Huyền Vũ”.
Hiển nhiên là quà mà fans và đoàn làm phim đưa tới.
Thành đồ chơi ở giữa phòng khách và phòng ăn không tiện quay chụp, những chỗ còn lại trong phòng khách lại không có quá nhiều đồ đạc.
Ống kính của tổ chương trình đành phải chụp từnh chỗ một trên ghế sô pha.
Ngay lúc bình hoa lớn bày ở cạnh ghế sa lon lọt vào ống kính lần thứ n.
Đàm Khanh không cần cái đĩa nào trong tay, lê dép loẹt xoẹt bám sau lưng Hạ Minh Ngọc theo anh đi đến cạnh bàn ăn.
Đang muốn hỏi đoàn làm chương trình có muốn tới dùng cơm cùng không.
Vừa quay đầu, đột nhiên liền thấy được máy quay đang lướt về phía ghế sô pha và bình hoa.
Đàm Khanh: “…”
Đàm Khanh xưa nay gần như không bao giờ xấu hổ, lại cực kì hiếm thấy ngây người hai giây.
Bởi vì mấy cái gối ôm kia vốn dĩ cũng không phải được đặt ở trên ghế sa.
Đó là quà mà lúc trước Thịnh Kinh entertainment tổ chức hoạt động gặp các fans, đám fans hâm mộ nhiệt tình đã đưa cho hắn, tổng cộng có 8 cái.
Vừa mềm ôm lại dễ chịu.
Đàm Khanh vui vẻ cầm tám cái gối về nhà.
Đặt ở bên trong phòng ngủ chính.
Như vậy vì sao gối ôm lại từ phòng ngủ chính xuất hiện trong phòng khách chứ?
Bởi vì tối hôm qua hắn nói hắn đau thắt lưng…
Sau đó người đè lên trên hắn vừa thấp giọng dỗ dành, vừa nâng eo hắn lên, kê mấy cái gối mềm xuống dưới.
A!
Đàn ông đều là móng heo!
Đàm Khanh siêu hung trừng Hạ Minh Ngọc một cái, nhìn ống kính lướt qua đống gối ôm, sau đó sắp lia sang vị trí bình hoa lớn.
Càng thêm chột dạ.
Tối hôm qua hắn bị lật lại, tách chân ra làm từ phía sau…
Hình như vẫn luôn ôm bình hoa khóc không buông tay.
Cuối cùng hình như thứ đồ của hắn còn không cẩn thận dính vào bên trên bình hoa.
Đàm Khanh cực kỳ lớn tiếng mắng mỏ Hạ Minh Ngọc ở trong lòng, cắn răng, ánh mắt sáng ngời nhìn vào bình hoa và ống kính.
Đúng lúc Hạ Minh Ngọc từ phòng bếp trở về, đưa cho Đàm Khanh một cốc sữa bò.
Sữa bò đựng trong cốc thuỷ tinh trong suốt.
Rung một cái, vài giọt nước sẽ dính lên trên thành cốc.
Đàm Khanh: “…”
Ngay lúc Đàm Khanh khẩn trương nhìn cốc thuỷ tinh, lại nhìn về phía cái bình hoa lớn kia lần nữa.
Hạ Minh Ngọc đột nhiên khom người, cúi xuống gần tai Đàm Khanh, hôn vành tai của hắn một chút: “Cục cưng đừng sợ, buổi sáng hôm nay sau khi thức dậy anh đã lau sạch sẽ rồi.
”
Đàm Khanh: “…”
Đi ngủ thư phòng đi đàn ông thúi!
Đàm Khanh tức giận cầm cốc sữa bò uống cạn sạch, sau đó để lại một vòng sữa nhàn nhạt bên môi.
Hạ Minh Ngọc tiện tay rút một tờ giấy ướt giúp Đàm Khanh lau sạch sẽ, sau đó sờ lên mặt của hắn: “Ăn cơm đi.
”
Đàm Khanh rầu rĩ không vui chọn một cái sandwich trông đẹp nhất trên đĩa, cắn một cái, lại ngẩng đầu: “Vậy người tổ chương trình không ăn cơm sao?”
Hạ Minh Ngọc vén tóc vào tai cho Đàm Khanh: “Tối hôm qua đã bảo Lâm Vũ mua đồ ăn cho bọn họ rồi, chờ một chút nữa sẽ đến.
”
Đàm Khanh: “Ồ…”
Đàm Khanh kiên nhẫn hỏi một câu: “Vậy anh có thể giúp em hỏi xem, bọn họ có muốn ăn thứ khác không nha?”
Hạ Minh Ngọc cúi đầu xuống: “Ví dụ như gà rán?”
Đàm Khanh mím môi, chờ mong nói: “Gà nướng cũng được nha…”
Hạ Minh Ngọc vô tình phá vỡ mộng tưởng mỹ lệ của Đàm Khanh: “Khanh Khanh, đồng nghiệp của em rất ít ăn thịt vào bữa sáng.
Đừng suy nghĩ nữa, ngoan ngoãn ăn cơm đi, hửm?”
Đàm Khanh: “…”
Đàm Khanh tủi thân ăn sandwich và salad ức gà.
Nhân viên trong khu biệt thự đã mang bữa sáng đến đúng giờ.
Hạ Minh Ngọc kiểm tra lại bữa ăn cho đúng rồi bàn giao cho nhân viên hậu cần tổ chương trình, sau đó trở lại trước bàn ăn.
Còn chưa ngồi được bao lâu, ống kính đã theo tới.
Nhân viên tổ chương trình cực kì nhập vai mà nói: “Chúng ta hãy đến xem Đàm Khanh và Hạ tiên sinh đang ăn cái gì? Bên này là sandwich, salad, cái bát này là canh gà sao? Một bữa sáng tình yêu rất phong phú nha.
”
Có thể nhìn ra được Hạ Minh Ngọc rất hài lòng với câu nói này.
Bởi vì ngay lập tức anh đã đẩy bát canh gà đến trước mặt Đàm Khanh: “Canh gà tình yêu, phải ăn hết.
”
Đàm Khanh: “…”
Nếu không phải có ống kính ở chỗ này, hắn rất muốn đánh một trận với Hạ Minh Ngọc.
Đàm Khanh hầm hừ ăn canh dưới sự uy hiếp của ông kính, chỉ để lại hai quả táo tàu đỏ chót.
Lại đưa cho Hạ Minh Ngọc, hiển nhiên cực kỳ ghét bỏ: “Không ăn táo, khó ăn chết, ngọt ngọt mặn mặn.
”
Hạ Minh Ngọc không nói gì, nhìn Đàm Khanh ăn nốt salad, sau đó mới dùng đũa gắp táo lên ăn.
Tổ chương trình: “…”
Cảm giác đang phải ăn một miếng cẩu lương.
Nhưng lại không biết nói như thế nào.
Mặc dù trong chương trình này Đàm Khanh là khách mời chính, nhưng dù sao cũng không thể quay mỗi một người mãi được.
Vì để kéo bốn vị khách mời có lịch trình không giống nhau đến cùng một chỗ.
Đạo diễn và phó đạo diễn rất cố gắng tìm ra điểm giống nhau trong sinh hoạt của bốn vị khách mời: “Hôm nay Khanh Khanh và Hạ tiên sinh có lịch trình gì không?”
Đàm Khanh vừa lau miệng xong, tiện tay nhét tờ giấy vào trong tay Hạ Minh Ngọc, vô cùng chân thành nói: “Không biết nha, mỗi ngày tui đều trong nhà không làm gì.
”
Tổng đạo diễn: “…”
Hạ Minh Ngọc ném giấy trong tay vào thùng rác: “Lát nữa sẽ dẫn em ấy đi cho thỏ ăn, buổi chiều tạm thời không có lịch trình gì.
Tổ chương trình có thống nhất hoạt động không?”
Nhân viên vốn dĩ phụ trách nội dung chương trình chưa kịp nói gì.
Tổng đạo diễn đã chen vào trước: “Cho thỏ ăn?”
Đàm Khanh lập tức nhớ tới cà rốt đặt trong tủ lạnh, liền vuốt bụng đứng lên.
Trên mặt tràn đầu vẻ kiêu ngạo tự hào nói: “Đúng đúng đúng, trong sân nhà tui chỉ có một con thỏ hoang do con trai tui bắt về! Mập lắm! Mọi người có muốn ra xem không?”
Tổ chương trình: “…”
Bây giờ hình như không giống với dự đoán trước khi bọn họ đến lắm.
Không đúng, hẳn là chẳng giống chút nào…
Dưới lời mời nhiệt tình của Đàm Khanh, một đoàn người di chuyển từ trong phòng khách ra vườn hoa.
Cây cỏ trong vườn hoa xum xuê xanh tươi dưới ánh nắng nhạt.
Vì để đề phòng thỏ rừng đào đất chạy trốn hoặc là làm hỏng hoa cỏ, thợ làm vườn đã làm riêng cho con thỏ rừng màu nâu này một cái lồng lớn, đặt ở một góc vườn hoa.
Thỏ rừng vốn dĩ rất rắn chắc, trong hai tháng được nuôi nấng đã mập ra không ít.
Từ thỏ rừng rắn chắc biến thành thỏ mập mạp.
Lúc Đàm Khanh đến trước mặt nó, nó còn đang nhai lá.
Hạ Minh Ngọc đưa bát chứa đầy cà rốt cho Đàm Khanh, lại không quá yên tâm nói: “Đừng vươn tay vào đó, đừng để bị cắn.
”
Đàm Khanh: “Biết rồi biết rồi!”
Đàm Khanh vui vẻ chổng mông ngồi xổm xuống trước cái lồng, nhét cà rốt tươi non đến trước mặt thỏ.
Hai cái máy quay của đoàn chương trình, một cái lướt theo động tác của Đàm Khanh.
Một cái thì kéo ra xa, quay cả Hạ Minh Ngọc và Đàm Khanh vào.
Trong màn hình vô cùng rõ ràng mà chân thực, ánh mắt của Hạ Minh Ngọc vẫn luôn đặt ở trên người Đàm Khanh.
Cũng chỉ nhìn mỗi Đàm Khanh thôi.
Chẳng qua lúc đó khung cảnh hỗn loạn, không ai chú ý tới điểm này.
Thời gian phát sóng của “Cuộc sống của anh ấy & cô ấy” đặt ở mười giờ tối thứ sáu sau ngày quay thứ hai.
Bởi vì đề tài cũng không mẫn cảm, nội dung khá thú vị, mấy vị khách quý lại không có lịch sử đen đặc biệt gì trên mạng, cho nên được phát sóng rất dễ dàng.
Vào 11:30 đêm.
Tuyên truyền kết thúc.
Ngoại trừ Đàm Khanh ra, ba vị khách quý gần như lên hot search Weibo ngay lập tức, nội dung không có gì hơn việc củng cố hình tượng, thuận tiện thu hút một đợt fans.
Mua hot search trong chuyện này đúng là một việc rất bình thường.
Dưới tình huống ba vị khách mời khác đều mua được top 5.
Đàm Khanh đứng đầu hot search có vẻ cực kì đột xuất.
Hiển nhiên, việc được lên hot search này là do fans hâm mộ của Đàm Khanh tự đưa lên.
Hôm nay Dung Thịnh vừa vặn tăng ca ở công ty, trước khi về mới nhìn thấy số liệu chương trình.
Sau đó cố ý gọi điện thoại cho Hạ Minh Ngọc, đang muốn mở miệng hỏi có cần Thịnh Kinh entertainment ra mặt giúp Đàm Khanh đẩy nhiệt độ xuống không.
Nhưng mà vừa kết nối.
Không đợi Dung Thịnh mở miệng.
Hạ Minh Ngọc đã thấp giọng nói “đang bận”.
Liền cúp điện thoại.
Dung Thịnh đành phải gọi cho Đàm Khanh.
Đậu má.
Vẫn là Hạ Minh Ngọc nghe.
Vẫn là “đang bận”.
Dung Thịnh: “???”
Nửa đêm hơn mười hai giờ, mẹ nó rốt cuộc hai người đang bận cái gì?!
Dung Thịnh tức giận cúp điện thoại, lái xe đến quán bar xả giận.
Đến nửa đêm sau khi chương trình phát sóng.
Hot search dùng giá cả đắt đỏ để mua đã bị thời gian kéo xuống, nhóm tu tiên thức đêm xem chương trình dần dần nâng một chủ đề khác lên cao.
# Hạ Minh Ngọc yêu Đàm Khanh bao nhiêu #
Sau nửa đêm, khi đám thuỷ quân cũng đều ngừng hoạt động.
Đề tài này tiến lên mạnh mẽ, từ phía dưới cùng hot search dần dần leo lên top 5
Lại qua hơn một giờ.
Sắc trời hơi sáng.
Chủ đề # Hạ Minh Ngọc yêu Đàm Khanh bao nhiêu # đã leo lên vị trí đầu tiên.
Dân mạng thường xuyên ăn dưa đã thực sự quá quen với hai cái tên này, liền thuận tay nhấn vào.
Bài đăng sốt dẻo nhất trong chủ đề này không phải do blogger đăng, cũng không phải do tài khoản V, thậm chí còn chẳng là tài khoản được chứng nhận.
Mà là một fans hâm mộ chỉ có hơn sáu trăm lượt theo dõi, bài đăng bình thường chỉ có ba bốn bình luận.
Tiện thể bài đăng kia cũng rất đơn giản, mà đã có gần hai trăm nghìn bình luận rồi.
Hai hàng chữ, một ảnh gif.
Ảnh gif được cắt từ trong chương trình vừa mới phát sóng kia—
Đàm Khanh ngồi bên cạnh chiếc lồng, vui vẻ đưa tay cho ăn thỏ ăn cà rốt.
Mà Hạ Minh Ngọc thì đứng ở bên cạnh, cúi đầu, nhìn hắn.
Có lẽ là bởi vì ảnh gif được tua chậm.
Yêu thương và cưng chiều ở đáy mắt Hạ Minh Ngọc đã hoàn toàn hiện ra trên màn hình.
# Hạ Minh Ngọc yêu Đàm Khanh bao nhiêu #?
Cho dù thế giới này có đặc sắc như thế nào, anh cũng chỉ nhìn về phía em.