Đọc truyện Nam Chủ, Đừng Đến Đây – Chương 31: NGOẠI TRUYỆN 3
Anh vốn là một bác sĩ tài giỏi với trí tuệ siêu phàm và vẻ bề ngoài tuyệt mĩ. Nhưng làm người thì ai chẳng có khuyết điểm chứ. Ông trời cho anh bộ óc siêu phàm nhưng phủ bụi mờ tâm trí anh, khiến cho anh không nhận ra đâu là sự thật, đâu là giả dối. Để đến khi anh nhận ra thì đã muộn, chính anh đã hại chết người con gái anh yêu, tận mắt nhìn thấy cô ấy ngã xuống trước mắt mình mà không thể làm gì cả. Vô dụng, bất lực, đau đớn… lần đầu tiên anh cảm nhận rõ những từ đó sâu sắc đến như thế. Ngay khoảnh khắc đó từng câu nói, từng hình ảnh về cô lại hiện hữu trong tâm trí anh:
“- Bác sĩ Âu, lần đầu gặp mặt. Tôi là Hoắc Lãnh Nguyệt Băng
– Âu Thiên Duệ, đừng để cô ta dùng vẻ bề ngoài lừa gạt anh
– Âu Thiên Duệ, anh chắc chắn cô ta vô tội sao?
– Âu Thiên Duệ, anh đã từng tin tưởng tôi sao? Chưa từng. Anh chưa một lần đặt niềm tin nơi tôi. Bởi thế đừng nói là tôi làm anh thất vọng
– Âu Thiên Duệ, cuộc đời của Hoắc Lãnh Nguyệt Băng tôi hối hận khi đã quen biết anh…”
Cô nói rất nhiều, rất nhiều… và cũng khiến anh rất đau. Phải, có lẽ đời này khi quen anh là sai lầm của cô bởi nếu anh tin cô thì cô đã không chết trước mặt anh.
Anh yêu cô. Phải! Anh yêu cô nhưng lại chối bỏ. Anh yêu phong thái cao ngạo đó, anh yêu đôi mắt lạnh lùng đó, anh yêu con người cô. Nhưng lại chối bỏ tất cả. Anh lựa chọn đứng bên cạnh Trịnh Mỹ Liên chỉ vì muốn lừa dối bản thân mình rằng anh không yêu cô. Đến cuối cùng thứ anh nhận được là gì? Là cô ngã xuống trước mặt anh, là ánh mắt hờ hững đến vô tâm nhìn một người xa lạ dành cho anh. Đau! Đau không gì tả được. Anh biết đó là hậu quả mà anh nên nhận được. Nếu anh dũng cảm đối mặt với lòng mình thì kết quả sẽ khác rồi
Ngồi dựa vào mộ của cô, anh ngước nhìn lên bầu trời cao, khóe môi cong lên một nụ cười tự giễu. Anh đau, anh hối hận thì cũng có được gì đâu chứ? Ít ra, anh cũng còn tốt hơn người bên cạnh mình. Khương Nhật Khải, đại thiếu gia Khương gia và cũng là anh họ cô. Ông trời thật biết trêu đùa con người. Anh ta luôn tìm kiếm cô của mình Khương Mỹ Hoa, vậy mà đến cuối cùng chính anh ta lại đẩy con gái của cô mình vào chỗ chết. Trịnh Mỹ Liên, tất cả mọi chuyện ngày hôm nay đều do một tay cô ta mà ra. Biến mình thành một bạch liên hoa giả tạo để hãm hại cô, ấy vậy mà các anh lại ngu ngốc tin là thật để rồi chính tay mình hại chết cô. Luôn tự xưng mình là thiên tài vậy mà bọn anh lại để một đứa con gái đê tiện qua mặt, đùa giỡn. Cái danh thiên tài đó thật không nên có mà.
———————————————————-
Quỳ trước mộ cô, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve tấm ảnh của cô mà trong lòng anh không ngừng đau đớn. Hoắc Lãnh Nguyệt Băng cô có một vẻ đẹp lạnh lùng kiêu sa đầy quyến rũ, cô thừa kế hoàn toàn nét đẹp của mẹ cô và cũng là cô út của anh – Khương Mỹ Hoa. Cha của anh vừa nhìn là đã nhận ra nét tương đồng của cô và em gái ông. Vậy mà anh lại không nhìn ra, vậy mà anh đã nhẫn tâm giết chết cô. Anh mãi không quên được lời cô nói ngày hôm đó
– Khương Nhật Khải, giờ phút này tôi rất hận bản thân vì sao có chung một nửa dòng máu với anh. Nó khiến tôi cảm thấy ghê tởm bản thân mình
Chính anh hiện tại còn ghê tởm bản thân mình thì nói chi cô. Ngày đó, anh không quay về Khương gia, chỉ để lại bức thư rồi luôn ở bên mộ của cô. Anh thầm nói với trời cao kia rằng “Nếu có kiếp sau, dù cho có đánh mất tất cả, anh cũng không muốn đánh mất em. Hoắc Lãnh Nguyệt Băng kiếp này là Khương Nhật Khải anh nợ em, kiếp sau anh sẽ dùng cả cuộc đời mình trả nợ. Sẽ bên em, chăm sóc em và yêu em mãi mãi”
———————————————————-
Những lúc trống vắng thấy cô đơn
Anh mới nhận ra anh đã mất em thật rồi
Còn không em ơi tháng ngày bao êm đềm
Nhìn lại đây chỉ còn nước mắt rơi….
Tại vì sao ngày xưa anh đã luôn dối em
Chìm trong bao cuộc vui chôn sâu nơi bóng đêm
Tại vì sao người không một câu trách than
Để rồi quay vội đi tình yêu vỡ đôi
Chorus:
Còn đâu nữa những đắm đuối bên nhau
Còn đâu nữa hạnh phúc mai sau
Dẫu có biết tiếc nuối, dẫu có biết xót xa
Nhưng tình đôi ta vẫn mãi chia xa
Một lần nữa anh xin lỗi em
Một lần nữa mong em quay trở về
Hãy cho anh thêm một lần được bên em không cách xa
Người yêu ơi, anh xin lỗi em…
Anh Xin Lỗi – Minh Vương M4U
————————————————————-
Quà mừng ngày truyện được 1 năm, từ 30/4/2016 đến hôm nay 1/5/2017. Xin chân thành cám ơn mọi người đã luôn ủng hộ Sara trong thời gian qua *cúi đầu* Xin chân thành cám ơn. Nếu rảnh Sara sẽ viết chương mới cho mọi người