Đọc truyện Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ – Chương 121: Thi và họa
“Được rồi! Bây giờ đã là giờ Tuất rồi! Các công chúa sẽ lại tiếp tục thi thi và họa cộng thêm một môn cuối là ngẫu nhiên. Bây giờ thì mời mười ba vị công chúa lên sàn!”
Mười ba người theo thứ tự lớn nhỏ bước lên, xếp theo hàng. Trang phục lúc này khác với lúc chiều, hiện giờ ai cũng ăn mặc đẹp hơn mang nét thi và họa, thi gì thì theo nấy chứ.
“Nào các vị công chúa, các vị tiếp theo sẽ thi thi ca và họa. Hai môn này được gộp lại với nhau. Các vị công chúa sẽ phải vẽ một bức tranh và đề thơ theo chủ đề lên trên.”
“Chủ đề thơ thực ra cũng không có gì cả! Các vị có thể tự chọn chủ đề, miễn sao có được một tác phẩm ưng ý là được.”
“Phần thi này hình thức xếp hạng có hơi dặc biệt một chút. Mỗi người sẽ được phát một bông hoa trắng, sau khi tác phẩm của các vị được chấm điểm, thì hoa sẽ chuyển màu theo số điểm được cho”
“Màu đỏ là 5 điểm, màu cam 4 điểm, màu vàng 3 điểm, màu hồng là 2 điểm và màu xanh là 1 điểm”
“Trên sàn đấu đã có các dụng cụ cần thiết, cạc vị có thể tự do dùng chúng để làm nên bức tranh của mình”
“Thời gian là nửa canh giờ… Bắt đầu!”
Khi tiếng hô vang lên, mười ba người bắt đầu lấy dụng cụ và dựng khung tranh.
*Tờ giấy lờn thế này… xem ra là nên vẽ tranh thủy mặc. May mà hồi trước mình cũng có học thi pháp, viết lên tranh chắc cũng không thành vấn đề. Nhưng lỡ viết sai một cái thì coi như teo. Phải cẩn thận mới được!* Y dạ tay cầm chắc cọ.
Bắt đầu pha màu…
*Cơ mà đàu tiên nên vẽ phong cảnh gì đay nhỉ? Tranh thủy mặc thường là sông núi… Cơ mà… mình vẽ thế có đưuọc không nhỉ? Chí có thời gian là một canh giờ…* Y dạ suy ngẫm.
Cuối cùng quyết định tạm thời vẽ nháp ra trước rồi vẽ lại, thêm thắt gì đó sau.
“Được rồi, hoa mai đỏ là hợp nhất. Màu chủ đọa sẽ là đỏ và đen đi vậy” Y Dạ lầm bầm.
Sau một hồi vẽ nháp, Y dạ cuối cùng cũng vẽ lên giấy lớn.
…..
“Các vị công chúa hiện tại đang rất chuyên tâm vẽ, có vẻ như hầu hết bọn họ chọn vẽ tranh phong cảnh núi non hay sông nước gì đó.”
“Trong các vị công chúa, tôi có nên nói thập tam công chúa là tài năng nhất không nhỉ? Ý là, không phải trong một mảng riêng mà giỏi đều các mảng”
“Tôi cũng thấy thế, đánh cờ thì người là quán quân không nói, tôi nghĩ đấu cầm nếu không phải vì làm rới viên ngọc thì chắc người cũng đã chiến thắng rồi!”
hai người dẫn chương trình kia trong lúc chờ thì quay qua tán nhảm với nhau, người bên dưới cũng tham gia tám.
Y dạ… *Đừng có nói thế chứ. Đấy là tác dụng của kẹo tài năng đấy a!* đang tự thấy xấu hổ về chính bản thân mình.