Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 10


Đọc truyện Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về – Chương 10

Từ cái hôm mọi người ở trường được chứng kiến một màn Long Quân Dao bế tình địch của mình ngày trước là Tống Lộ Khiết vào trường, thì liền rộ lên nhiều tin đồn.

Long Quân Dao sau nhiều lần bị Ngạo Thiên từ chối nên đã thay đổi hướng tính dục của bản thân?

Long Quân Dao yêu quá hóa hận sau nhiều lần tỏ tình thất bại với Ngạo Thiên? Vì thế cô ta đã quay sang tiếp cận Tống Lộ Khiết để chọc tức anh?

Long Quân Dao và Tống Lộ Khiết rốt cuộc là mối quan hệ như thế nào?

Ngạo Thiên và Long Quân Dao xảy ra xô sát vì cô nàng lọ lem Tống Lộ Khiết?

Long Quân Dao thực sự là đồng tính?

Hàng loạt tin đồn thất thiệt nổi lên sau cái ngày mà Long Quân Dao bế Tống Lộ Khiết bị trật chân vào trường. Và chính xác hơn là, những gì xảy ra ở sau đó mới thực sự là lý do khiến cho cả trường bùng nổ các loạt tin đồn không hay.


———-

Sau khi lái xe đến trường, vì Tống Lộ Khiết trượt chân ngã xuống từ cầu thang nên chân cô đã bị trật khớp không thể đi lại bình thường được. Đến trường, vì không muốn chậm trễ, Long Quân Dao đã trực tiếp bế xốc nữ chính lên đi từ nhà xe vào đến phòng học.

Long Quân Dao bế Tống Lộ Khiết bước vào phòng, cùng lúc ấy cả hai phải đối diện với hàng loạt ánh mắt ngỡ ngàng của bạn cùng lớp, và những lời thì thầm bàn tán xung quanh cũng dần nổi lên.

Nói thật, Long Quân Dao không để ý đến mấy lời bàn tán hay dăm ba ánh mắt soi mói của kẻ khác đâu, nhưng Tống Lộ Khiết thì ngược lại. Cô nàng rất để tâm đến chúng.

Tống Lộ Khiết vừa cảm nhận được những lời nói và ánh nhìn soi mói của mọi người, thì khi này đang được Long Quân Dao bế trong lòng, cô nàng trở nên co rúm lại và cố gắng nép sát vào lòng ngực Long Quân Dao.

Ngày trước bị bắt nạt quá nhiều nên những biểu hiện của Tống Lộ Khiết lúc ấy cũng không có gì là lạ. Nhưng mắt nhìn người con gái nhỏ nhắn trong lòng chính mình đang run lên vì sợ hãi, nó khiến cho Long Quân Dao có chút không cầm được lòng mà xót xa.

Những lời thì thầm bàn tán xung quanh một lúc nhiều hơn và sự run rẩy của Tống Lộ Khiết cũng tỉ lệ thuận với nó. Khi này, Long Quân Dao ôm chặt Tống Lộ Khiết hơn một chút, cô siết chặt nữ chính vào lòng mình, giọng nói trầm thấp thường ngày chợt trở nên ấm áp lạ thường. Cô hơi cúi thấp đầu, ghé vào tai nữ chính thì thầm nhỏ:

“Đừng sợ! Có tôi ở đây! Bọn họ sẽ không dám tổn hại đến cô đâu. Cô tin tôi chứ?”

Tống Lộ Khiết sau khi nhận được sự trấn an từ Long Quân Dao cô, cô nàng cũng dần bình tĩnh và bớt run rẩy hơn. Đáp lại lời nói của Long Quân Dao, cô nàng chỉ nhẹ nhàng gật gật đầu rồi lại tiếp tục nép vào lòng ngực mềm mại.

“Ngoan!” Nhận thấy cử chỉ đáp lại của nữ chính, Long Quân Dao chợt nở nụ cười mềm mại mờ nhạt rồi nhẹ giọng nói.

Nụ cười nhu hòa kia là dành cho nữ chính, khi ngước mặt lên đối diện với đám bạn cùng lớp xung quanh thì Long Quân Dao như trở thành người khác.

Ánh mắt của cô sắc lẹm lướt nhìn một loạt đám người đang to nhỏ cùng nhau, và đám người đang trừng mắt to mắt nhỏ nhìn cô và nữ chính nữa.


Nhận được ánh mắt lạnh như băng sắc như dao của Long Quân Dao , bọn họ chợt rùng mình cảm thấy lạnh sống lưng rồi mỗi người tự biết thân biết phận mà quay sang hướng khác.

Không muốn chú ý đến bọn người ấy nữa, Long Quân Dao trực tiếp bỏ qua bọn họ bước đến một bàn trống rồi đặt Tống Lộ Khiết ngồi ở đấy.

Để Tống Lộ Khiết ngồi ở bàn trống, còn Long Quân Dao nửa quỳ trước mặt nữ chính rồi một tay nâng bên chân bị trật của cô nàng lên, còn một tay thì xoa xoa nhẹ cổ chân của nữ chính.

“Có đau lắm không?” Long Quân Dao hơi ngước mặt lên nhìn nữ chính nhỏ nhẹ hỏi.

“A! Đau!” Nữ chính hơi nhăn mày giọng nói có chút đáng thương.

“Tôi sẽ giúp cô chữa lại khớp bị trật. Nên… cố chịu đau một chút nhé!” Long Quân Dao vẫn cứ nhẹ giọng dịu dàng nói với Tống Lộ Khiết.

Vừa nhận được cái gật đầu của nữ chính, cô không chút do dự mà mạnh tay vặn cho khớp xương bị trật trở lại vị trí ban đầu. Cùng lúc ấy, Tống Lộ Khiết cắn chặt môi kìm nén để tiếng hét không bật ra ngoài vì đau đớn, cô nàng đau đến mức nước mắt cũng lả chả rơi xuống.

“Long tiểu thư, đau quá!”


“Không sao rồi, không sao rồi. Sẽ không đau nữa đâu. Không khóc nào! Ngoan!” Long Quân Dao vừa nói dứt câu, tay cô đưa lên khoảng không dự định sẽ lau nước mắt cho nữ chính.

Nhưng ngờ đâu, tay cô chưa chạm vào gương mặt của nữ chính, thì đột nhiên vai Long Quân Dao đã bị một bàn tay từ đâu xuất hiện nắm lấy hất mạnh ra bên ngoài.

Lực mạnh đến nỗi khiến cho Long Quân Dao đổ cả thân thể về phía sau, và đầu cô bị đập mạnh vào cạnh bàn ở phía sau lưng.

Phía sau đầu truyền tới cơn đau nhức khiến cho Long Quân Dao có chút choáng váng chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra.

Sự va chạm khi Long Quân Dao va vào cạnh bàn ở sau lưng tạo nên âm thanh khá lớn, khiến cho tất cả mọi người đồng loạt đổ dồn ánh mắt nhìn về nơi phát ra tiếng ồn.

Không chỉ Long Quân Dao ngạc nhiên khi bị một lực mạnh hất đi, ngoài ra tất cả những người có mặt trong lớp cũng bị giật mình một phen. Nhưng người hoảng hốt và bất ngờ nhất trước mọi thứ chính là nữ chính Tống Lộ Khiết. Cô nàng bất ngờ đến mức quên cả khóc, miệng lấp bấp:

“Ng-Ngạo Thiên!??”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.