Đọc truyện [NaLu] Dù Là Ác Quỷ, Hãy Để Anh Yêu Em Như Một Thiên Thần – Chương 19: Vở kịch “Aladin và cây đèn thần”
—
Người con gái lại không yêu những người con trai luôn đối xử với họ như một thiên thần.
Mà họ thường chỉ yêu những người hay đối xử rất dở cười với mình.
—
Sau một ngày an nằm tĩnh dưỡng, cuối cùng Natsu cũng có thể vác thân lên đi học.
Anh công nhận thuốc của Lucy đúng là rất hiệu quả.
Natsu vẫn thắc mắc, anh bệnh như thế sao không thấy Lisanna gọi điện tới hỏi thăm dù chỉ một cuộc.
Anh xem đi xem lại, chờ mòn chờ mỏi, thế mà vẫn không thấy cô nhắn tới, cô chẳng lẽ cũng bị bệnh sao?
Ngoái nhìn kim đồng hồ, đã gần trễ rồi, anh cũng đã đi đến cổng trường, cũng chẳng thấy cô ấy đâu.
Anh biết rằng kể từ lúc Lucy sống cùng với anh. Anh đã từ chối chuyện Lisanna tới tận nhà cùng đi học. Thay vào đó là sẽ gặp nhau trước cổng trường và cùng nhau vào lớp.
Anh biết chỉ còn hai ngày nữa là anh sẽ tham dự cuộc thi võ thuật, không biết Lisanna có cỗ vũ cho anh như mọi năm hay không… chắc chắn là có rồi anh nghĩ thế nào ấy chứ, Lisanna nhất định sẽ cỗ vũ cho anh mà.
Còn “bà chằn” Lucy không biết có đi theo quấy nhiễu hay không thôi, anh lo là lo chỗ đó.
Dù sao thì hôm nay anh cũng sẽ được gặp lại Lisanna, anh đoán là cô sẽ tíu tít tới hỏi thăm anh mà xem.
Với tâm trạng đầy hứng khởi, Natsu bước vào lớp học. Ánh mắt hơi nghiêng về phía Lisanna, đồng thời ở đó anh còn thấy được cả Lucy, cô đã đi trước mà không chờ gì hết cà.
Nhưng không đúng như điều mà anh đã mong đợi. Không khí ở bàn rất ư là căng thẳng.
Lisanna ngồi chống cằm, vẻ mặt suy tư. Lucy cũng chẳng vẻ gì là quan tâm, hai người này ngồi cạnh nhau nhưng tâm trí như cách xa mấy vạn dặm.
Natsu thăm dò, cẩn thận ngồi xuống ghế, nhưng mắt vẫn không dám liếc nhìn hai người con gái ở sau lưng mình. Có vẻ như họ đang xảy ra chiến tranh lạnh chăng.
Từ đầu giờ đến cuối giờ hai người họ cứ hậm hừ không ai nói tiếng nào, còn thái độ lạnh giá ấy nữa khiến cả lớp suýt bị đóng thành băng.
Dù sao họ cũng là mỹ nhân và công chúa của trường, thái độ của họ cũng rất ảnh hưởng đến lớp.
Mọi người ai nấy cũng nhìn Natsu bực tức… khiến anh bắt đầu suy nghĩ… chẳng lẽ bọn họ vì mình cãi nhau sao? Thật không thể tin được…
Đến giờ sinh hoạt của cô giáo, họ cũng chẳng thèm đoái hoài mà nghe cô nói.
– Các em, hai tuần nữa trường chúng ta có tổ chức lễ hội văn hóa.
Cả lớp nháo nhào lên, đúng chất của 11B1
– Vì năm trước các em đã diễn xướng hợp ca nên năm nay các em có thể đóng một vở kịch được không? – Cô giáo đưa ra ý kiến.
– Cũng được đấy cô, cả lớp có những siêu sao điện ảnh chưa thành danh đấy cô ạ. Tụi em rất thích diễn luôn đó.
– Vậy chúng ta sẽ chọn vở kịch nào? Ai đưa ra ý kiến sẽ được thủ vai chính, không được ỏng ẹo kêu ngại này nọ nghe chưa.
Nghe tới đó, cả Lucy và Lisanna đều mắt sáng như sao, xem ra có trò vui để hóng rồi đây.
– Cô ơi, hay là vở “Lọ lem” đi ạ. – Lisanna bắt đầu biểu quyết.
Cả lớp ai nấy trố mắt ra nhìn cô, cô thường ngày đâu có quan tâm đến mấy cái vụ này, sao hôm nay lại hào hứng thế kia chứ.
– Em nghĩ nên chọn “Người đẹp ngủ trong rừng” – Lucy không chịu thua bắt đầu lên tiếng.
Một lần nữa cả lớp lại quay sang nhìn Lucy, mắt to mắt nhỏ đều hướng thẳng về phía cô.
– À ừ ngoài hai vở ấy ra còn bạn nào bổ sung thêm truyện gì nữa không? – Cô giáo cũng toát mồ hôi lạnh.
Ai dám lên tiếng nữa khi hai người họ đã có ý kiến, giờ chỉ còn là cuộc bầu cử của lớp mà thôi.
Tới giờ diễn thuyết của Lisanna, cô sẽ đứng trước lớp nói lên suy nghĩ để thuyết phục các bạn chọn theo ý kiến của mình.
Lisanna dõng dạc bước lên lớp và bắt dầu nói.
– Thưa các bạn, vở kịch cô gái lọ lem là một câu chuyện kinh điển nói về chuyện ở hiền gặp lành, những kẻ cố gắng phá vỡ hạnh phúc của người khác ắt sẽ gặp quả báo, vì thế em rất thích câu chuyện này, em muốn mình được đóng vai thành cô Lọ Lem tội nghiệp và được yêu hoàng tử của mình.
Vừa nói Lisanna vừa liếc mắt nhìn Natsu, ai cũng có thể hiểu được ý đồ của cô, cô muốn cùng Natsu được kiêm vai chính, muốn Lucy phải bực tức.
– Vậy tớ sẽ có vai gì, không lẽ là những vai phụ hay phản diện, Lisanna tớ chắc chắn rằng không ai muốn thế đâu.-Lucy nói, đồng thời cô cũng hiểu những lời châm chọc của Lisanna khi nói về vở kịch ấy.
– Chúng ta công bằng với nhau, không ai được ưu tiên hơn ai cả, nếu cậu không muốn diễn thì có thể làm biên tập dàn dựng sân khấu. – Lisanna nói thẳng thừng.
Lucy đứng dậy, ngẩng cao đầu mà nói.
– Thật tiếc tớ không muốn làm biên tập viên một chút nào. Thế nên hãy chọn “Người đẹp ngủ trong rừng” có rất nhiều vai tốt cho mọi người đấy. Nhưng tớ phải đóng vai công chúa, điều này là chắn chắn rồi, nếu cậu thích có thể đóng vai bà tiên đỡ đầu luôn chúc cho công chúa hạnh phúc bên hoàng tử.
Nãy giờ những người nghe cuộc nói chuyện của họ chẳng hiểu gì cả. Họ đang cố đối đầu nhau sao.
Nhưng chẳng lẽ chỉ vì tên Natsu ấy?
– Bà tiên? Lucy chẳng phải tớ đã nói rằng tớ muốn có hoàng tử của mình sao? – Lisanna tay nắm chặt lại.
– Tớ cũng vậy. – Lucy nói kiên định.
Bây giờ thật sự cả lớp đang chìm vào không khí âm u mà cả hai tạo dựng.
Chỉ có câu nói “cả hai không nhường cho nhau được sao?” mà chẳng ai dám nói cả.
– Kể từ khi cô xuất hiện. Tôi trước giờ luôn bị cô đi trước một bước, tôi không muốn nhường lại cho cô thêm một chút nào đâu. – Lisanna thẳng thừng nói.
– Đó là do cô không đủ bản lĩnh mà thôi. Tôi cũng không muốn nhường. – Lucy chẳng e dè lại đáp.
Cô giáo nãy giờ chứng kiến sự tình mà không lên tiếng, một phần là do Lisanna là con cưng của ngài chủ tịch, hai là muốn xem liệu trong hai người, ai sẽ có sức áp đảo hơn.
– Cô nói gì, tôi không đủ bản lĩnh, được, vậy thử xem mọi người ai bỏ phiếu nhiều hơn cho tôi và cô đi.
– Thích thì chiều.
Cả lớp lại phải làm theo lời hai người, kết quả là.
– Ý kiến của Lisanna 16 phiếu, của Lucy cũng 16 phiếu.
Nghe tới đây lớp ngạc nhiên.
– Không phải lớp mình có 35 người sao, trừ tôi với cô ra vẫn còn một người chưa tiến hành bỏ phiếu.-Lisanna ngạc nhiên nói.
– Có phải cô sợ thua nên đã bỏ bớt một phiếu của tôi không hả? – Lucy liếc nhìn Lisanna.
– Tôi là người nói câu đó mới đúng. – Lisanna cãi lại.
Cả lớp lại thêm phen nữa suýt bật ngửa với hai người này. Bình thường họ dịu dàng dễ thương lắm cơ mà, sao hôm nay nổi đóa cãi với nhau kinh thế nhở?
– Thôi dừng lại đi, là tôi chưa bỏ phiếu đó. – Natsu nãy giờ giữ cơn tức trong lòng mới bộc phát.
Thế rồi tất cả mọi người đều xì xầm, bàn tán. Quả thật có dính đến Natsu, chuyện rất mờ ám.
– Natsu cậu phải bỏ phiếu cho tớ chứ, tớ là bạn gái cậu mà. – Lisanna cố tình nói lớn, đôi mắt khẽ nhìn Lucy.
– Natsu, cậu không thể vô lí như vậy, dù là ai cũng phải công minh. – Lucy sau khi đưa tay ho khan vào tiếng bắt đầu lấy giọng.
– Sao chúng ta không thể chọn một vở kịch khác, nếu hai người có chọn vở kịch đó tôi cũng sẽ không tham gia đâu, chọn vở “Aladin và cây đèn thần” đi. – Natsu tiếp tục huyết phục hai người họ.
Cả hai người con gái quay lại trừng nhau, trong ánh mắt phát ra những tia sét nguy hiểm tột độ như muốn nhat nuốt đối phương.
Natsu nuốt nước bọt nhìn cả hai, Lucy và Lisanna đều đang quay phắt mặt với nhau, không ai nói thêm lời nào nữa.
Anh cầu trời cho mọi chuyện đừng thêm rắc rối.
– Thôi được, nếu là ý kiến của Natsu thì tôi không phản đối. – Lisanna lên tiếng trước.
– Cậu muốn làm gì thì tùy. – Lucy ngồi xuống ghế và bình tĩnh trở lại.
– Vậy cả lớp quyết định rồi nha, chúng ta sẽ diễn vở “Aladin và cây đèn thần”
Cả lớp mặc dù chẳng muốn nghe theo lời của tên Natsu này chút nào, nhưng cả hai nữ vương đều đã đồng ý, họ mà trái lời thì tức khắc…
Đến một hồi sau khi đã phân hầu hết các vai phụ, cô giáo lại tiếp tục.
– Vậy Natsu sẽ nhận vai Aladin, còn ai sẽ thủ vai công chúa Jasmine đây. – Lời nói của cô giáo ngay lập tức lại nhận được hai câu trả lời đồng loạt.
( Hình như bà cô này thích có bạo loạn xảy ra lắm thì phải )
– Em… – Và đương nhiên không ai khác chính là Lucy và Lisanna.
Thế là lại cãi nhau, công sức của Natsu đổ thành công cốc hết rồi, mới chỉ kết thúc thôi mà.
Đành là vậy, không còn sự lựa chọn nào khác, Natsu đành phải nói.
– Em sẽ không diễn vai Aladin nữa, em diễn vai đèn thần, vai đó cũng được gọi là chính mà đúng không. – Natsu hơi rụt rè nói.
– Cũng được đấy Natsu. – Cô giáo ra vẻ hài lòng.
Nhưng mọi chuyện lại chưa kết thúc ở đó, tiếng cãi nhau đã gây vang khắp hành lang, khiến thầy hiệu trưởng đi ngang qua cũng phải vào tận lớp để ngó nhìn.
Khi thấy thầy hiệu trưởng, cả lớp lập tức im phăng phắc, thầy liếc nhìn Lucy và Lisanna. Đích thị giọng nói thánh thót gây nhiễu chính là của hai nàng rồi.
– Đây là giờ sinh hoạt, có thể bàn luận nhưng không được cãi nhau ầm ĩ.
Lucy và Lisanna đứng cúi đầu chẳng dám hó hé.
– Lisanna, em là con của ngài hiệu trưởng, nhưng không có nghĩa vì thế em muốn làm gí thì làm, trước đây em rất gương mẫu, có bao giờ cãi nhau với ai mà sao hôm nay lại dở chứng thế.
Nói xong thầy quay qua Lucy.
– Lucy, em là học sinh mới chuyển tới, thầy biết em là idol của trường, nhưng em cũng phải biết giữ hình tượng của mình chứ, đừng để các bạn khác trông thấy làm trò cười.
( Suy cho cùng cũng tại tên Natsu mà ra )
– Hôm nay tôi không phạt các em không được, lát nữa các em phải lao động sân trường cho tôi.
– Dạ, em biết lỗi rồi. – Cả hai cùng đáp.
Thầy hiệu trưởng sau khi giáo huấn cho hai đứa học trò thì tiếp tục đi giám sát
Lucy và Lisanna lườm nhau, chắc chắn bây giờ họ đang rất tức đây.
Sân trường, nay là mùa lá rụng, Lucy và Lisanna cật lực đi quét dọn. Mồ hôi nhễ nhại mà họ chẳng thể ngơi tay.
Họ không được nhận bất kì sự giúp đỡ nào từ ai nên phải làm tất cả. Các học sinh khác cũng muốn ra tay nghĩa hiệp lắm ấy chứ, thế mà có được đâu.
Còn một công việc cuối cùng mà họ phải làm là tưới cây.
Lucy và Lisanna mỗi người một vòi nước mà phun lấy phun để vào mấy cái cây “cổ thụ” trong trường, nói thật thì họ cũng muốn tắm luôn ấy chứ.
Natsu lắc đầu nhìn cả hai, tự rách bản thân chẳng thể giúp được gì.
Hồi nãy anh đã thử đi thuyết phục thầy hiệu trưởng thêm một lần nữa và nhận hết lỗi về mình, nhưng thầy cũng nhất quyết không.
Thôi thì anh đành đi mua chút gì đó cho hai cô nương mới được.
Lisanna tay cầm chiếc vòi nước như mưa phun, tưới lên cao các cành cây, nhưng vô tình, những giọt nước ấy bắn lên người Lucy.
Lucy lại tưởng rằng Lisanna định chơi cô, liền nghiên răng nghiến lợi nói.
– Lisanna…
Lisanna thấy thế thì thích thú, liền tung hứng cho Lucy càng thêm cay cú.
– Chẳng phải lúc nãy cô than rằng trời rất nóng hay sao? Tôi làm thế chỉ là muốn giúp cô thôi.
Lucy trợn mắt nhìn Lisanna, quả này cô không chơi lại không được.
Thế rồi Lucy liền bắn một ít nước sang Lisanna, làm cho cô ấy ướt còn hơn cả cô.
Lisanna há hốc mồm nhìn Lucy. Sao cô ta lại như thế chứ, chỉ là vô tình đâu phải cố ý?
Lucy hí hửng tắt vòi nước, định bụng đi tìm Natsu.
Ngay lập tức, Lisanna không kìm được tức giận mà phun thẳng nước lên người Lucy, khiến cô ướt phân nửa người.
Lucy nhẹ nhàng, từ từ vén mái tóc ướt nhẹp của mình, dùng đôi mắt như muốn giết người quét ngang qua người của Lisanna.
– Vậy là cô muốn chơi tới cùng chứ gì?
Lucy như nữ vương tối cao đang rất rất tức giận, còn Lisanna cũng tức giận không kém, nhìn thẳng vào mắt cô không chút sợ sệt.
Natsu sau khi từ căn tin trở về, anh đi ngang qua dãy hành lang thì bị một đám đông vây kín lối đi.
Anh không thể hiểu được có chuyện gì đang diễn ra, nhưng linh tính chẳng lành, anh liền bon chen vào cho được .
Và điều mà anh chứng kiến thật không thể tưởng tượng nổi.
Lucy và Lisanna… đang đua sức phun nước từ vòi vào người nhau.
Lucy đang nấp sau một cái cây còn Lisanna đang nấp sau tượng đá đặt trong sân trường.
Cả hai cứ như là đang chơi trò bắt tội phạm vậy.
Không chỉ có thế, điều đáng nói ở đây là Lucy và Lisanna không hề giữ hình tượng của mình, la hét um sùm, mắt mũi nhắm tịt mà cứ tấn công đối phương.
Người của cả hai ướt như chuột lột, nhưng vẫn không chịu dừng lại.
Nãy giờ chẳng ai có can đảm để ngăn họ, may mà thầy hiệu trưởng đang họp, nếu không thì cả hai sẽ phải làm bản kiểm điểm mất.
Natsu thấy tình hình rất chi là không ổn, không suy nghĩ nhiều liền chạy ra giữa trận thủy chiến của cả hai.
Lúc này Lucy và Lisanna không núp đằng sau vật gì nữa, tiến thẳng lại gần kẻ địch.
Đang giữa lúc gay go thì bàn tay Natsu chen ngang hô to.
– Mau dừng lại, cả hai mau dừng lại.
Nhờ có Natsu, cuối cùng hai người mới chịu bỏ cuộc. Anh cũng bị ướt không ít, nhưng anh cam chịu vì đó là cách duy nhất để hai người dừng lại.
Nhưng đó có phải là kết thúc.
– Tất cả đều tại cô. – Lisanna ấm ức nói.
Lucy tự dưng bị đả kích thêm một lần nữa liền tới gần Lisanna bắn nước.
– Chứ ai gây chiến trước hả?
– Không phải cô sao? – Lisanna không chịu thua cãi lại.
Cả hai chị đều ra sức đá nước lên người kia, kết quả là Natsu ở giữa lãnh hết.
– Thôi đủ rồi, dừng lại. – Natsu vừa nói vừa giữ tay Lisanna lại để cô khônglàm thêm bất kì điều gì nữa.
Cả hai cũng chịu dừng, nhưng đó có phải là kết thúc.
Natsu trấn an Lisanna, lấy một chiếc khăn tay những giọt nước thấm ướt trên khuôn mặt đang giận dỗi của cô, rồi lau sơ tóc cho cô.
– Thôi được rồi, không sao nữa đâu. – Natsu tiếp tục vỗ Lisanna như vỗ con nít.
Lisanna vẫn rất ấm ức, cả người thở dốc như muốn hơi thở trở lại bình thường.
Lucy nhìn thấy cảnh chướng tai gai mắt, buồn bực nói.
– Cậu chỉ biết lo cho bạn gái của mình thôi sao, tôi cũng là người bị hại chứ bộ.
– Cô suốt ngày bám dính lấy bạn trai của tôi còn làm bộ hả? – Lisanna bắt đầu cãi lại.
– Thì sao? Tôi chỉ như vậy thôi chứ chưa có quá đáng như những người khác đó.
– Cậu ấy là bạn trai tôi, tôi không muốn bất kì ai đến gần cậu ấy cô hiểu chưa hả?
– Vì cậu ấy là bạn trai cô, lúc nào cũng nghĩ đến cô hết nên tôi mới rất ghen tị với cô đó? Cô cũng biết rõ điều này vậy còn phản ứng dữ dội với tôi?
– Tôi chỉ sợ cô cướp mất Natsu, còn không hiểu sao hả đồ ngốc?
– Cậu ấy là bạn trai cô mắc mớ gì cô phải sợ chứ?
– Vì cô xinh đẹp hơn tôi, được nhiều người chú ý, cậu ấy cũng gần gũi với cô… – Lisanna hét lên.
Đến lúc này, những giọt nước mắt dần dần ứ đọng trên khóe mắt của Lisanna bắt đầu trào ra
Những giọt nước mắt cô đã cố kìm nén giờ không còn giữ được nữa, cô xoay người chạy đi.
Natsu không bằng lòng liền đuổi theo cô.
– Lisanna…
Đám đông cũng đã giải tán, giờ mọi người có thể chắc nịch kết luận rằng giữa Lucy-Natsu-Lisanna có xảy ra tình tay ba rất gây cấn. @@
Shindo tay nắm chặt thành đấm, răng nghiến ken két, miệng không ngừng rủa thầm.
– Natsu, mày sẽ phải trả giá.
Bóng lưng tàn độc ấy bước đi, dự định cho một kế hoạch đen tối sẽ diễn ra.
Giữa sân trường chỉ còn lại một mình Lucy đứng trơ trọi dưới ánh nắng chiều.
Lần đầu tiên cô thấy Lisanna khóc, cô đã làm cho Lisanna khóc phải không?
Lucy tay nắm chặt gấu váy, đôi mắt không buồn mà chùn xuống, vô cớ, giọt nước còn đọng lại trên mái tóc lăn xuống mi mắt, khiến cho tâm trạng u buồn càng thêm ảm đạm hơn.
-Xin lỗi, Lisanna…