Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 35: Màn song ca
Thông báo luôn kẻo viết lên wall các bạn không để ý =))) Hầu hết các fic là do mình viết chính , Crystal viết phụ – các bạn đều biết rồi . Tuy nhiên fic “Để tôi chỉ cho chị thấy” là của Crys lên ý tưởng và viết gần hết , mình chỉ tham gia viết vài chap thôi ( arc cuối thì phần lớn là mình nhé , mình thích viết kết lắm =)))~) . Và sau khi fic đó hoàn thành , Crys sẽ không tham gia viết cùng nữa . Vì vậy , tiến độ sẽ chậm hơn so với trước đó , các bạn thông cảm nhé :v
—- —-
Ngày mai là lễ tổng kết năm học của Natsu . Nhanh thật đấy , mới đó mà 2 tháng đã trôi qua rồi . May là bệnh của Lucy chưa phát tác , nên cô vẫn đủ khoẻ mạnh để có thể đi ra ngoài , tuy nhiên Natsu nghe cô Crystal nói rằng trong tuần này Lucy sẽ được điều trị bằng phương pháp hoá trị ngay . Lucy tất nhiên đã biết , nên cô nàng ủ rũ mấy ngày nay rồi . Natsu tuy rất muốn ở lại bệnh viện chơi cùng Lucy cho khuây khoả , tuy nhiên cậu chỉ ở được đến 6 giờ là cùng , vì hôm nay lớp cậu chàng có tổ chức liên hoan cuối năm , thằng cầm đầu không được phép vắng mặt .
Lucy ở bệnh viện một mình thì chán muốn chết , cô nàng viết nốt cái chương cuối tiểu thuyết sao cho thật mĩ mãn , nhưng hơi mở một chút để người đọc có thể diều chỉnh cái kết theo tưởng tượng của chính mình . Kể ra cũng nhanh thật , mới có 3 tháng thôi mà đã xong bản thảo rồi . Một câu chuyện kể về mối tình kì lạ giữa hai con người trẻ , một chàng bác sĩ lạnh lùng , một nàng học sinh yếu ớt đang cố chống chọi lại bệnh tật , họ gặp nhau , rồi đến với nhau nhưng phải cùng đối mặt với biết bao khó khăn của cuộc sống . Biên tập và giám đốc nhà xuất bản đã đọc , và họ duyệt bản thảo ngay lập tức , thậm chí sẵn sàng cho đi in ngay thành quyển . Lucy yêu cầu khi in xong phải gửi ngay cho cô một quyển , và họ đồng ý . Giờ thì cô được rảnh rỗi thêm một thời gian rồi .
Mà thôi , tiếp tục viết thôi , biết đâu Lucy còn ít thời gian hơn cô tưởng ?
Vậy nên Lucy cắm mặt vào cái laptop cho đến tận tối . Khi cô Crystal chuẩn bị về , cô có ghé qua , và khá ngạc nhiên khi thấy Lucy vẫn chưa ăn mà chỉ tập trung soạn thảo văn bản với tốc độ gõ bàn phím siêu nhanh .
– Này , Lucy . – Cô Crystal khẽ gọi .
– Cô cứ nói đi ạ ? – Lucy trả lời , mắt vẫn không rời màn hình vi tính .
– Mai tổng kết rồi , em có về lại trường không ? – Cô lại nói .
– À … nếu cô đưa em đi . – Lucy ranh mãnh .
– Ờ , mi giỏi lắm . Để mai cô đưa đi vậy . Giờ thì cô về đây , bye nhé . – Cô Crystal nói .
– Em chào cô . – Lucy đáp lại . – À cô ơi , cô từng học bên nước ngoài nhỉ ?
– Ừ , sao vậy ? – Cô Crystal đáp lại .
– Mai cô cho em mượn bộ đồng phục nhé , giả danh tí cũng chả chết ai . – Lucy cười ha hả .
– Khôn lắm cơ , được rồi để cô . Nhớ mai dậy sớm đấy .
– Vâng ạ .
Lucy tiếp tục gõ bàn phím , rồi sau đó đi ăn , rồi đi ngủ . Mou , cô mong đến ngày mai quá .
—- —-
Sáng hôm sau , Natsu – MC chính của lễ tổng kết đnag cuống cuồng trong hậu trường . Cậu ngủ quên , nên đến muộn , vả lại cậu còn chưa chuẩn bị gì hết . Hiện tại , Natsu đang chạy khắp nơi để chuẩn bị cho buổi lễ cùng mọi người , song song đó là chuẩn bị cho bản thân .
– Oya , Susu ơi ! – Cái giọng nghịch ngợm quen thuộc vang lên khiến tất thảy mọi người nổi da gà .
Natsu giật mình quay ngoắt lại , cậu thấy Lucy đang ở đó , mặc một bộ đồng phục của trường khác .
– Chị ở đây làm gì ? – Natsu hỏi .
– Tất nhiên là đến chơi với cậu rồi . – Lucy chui vào lòng Natsu ôm ấp , cô chẳng quan tâm gì đến xung quanh cả . Nhưng Natsu thì có , và mặt cậu đỏ bừng như quả cà chua .
– Này , thắt lại cái cà vạt trước khi ra chứ . – Sau màn tình cảm thì Lucy trở lại thành một cô bạn gái đáng yêu biết quan tâm , cô đứng thắt cà vạt cho Natsu , lại còn càu nhàu cậu lôi thôi này nọ . – Chải lại tóc đi , rối bù à . Sáng ra cậu không nhìn gương à ?
– Em quên khuấy đi mất . – Natsu trả lời .
– Ừ . – Lucy gật đầu , rồi quay ra xung quanh cười tươi . – Nhớ chị không nè ?
– Đại tỷ !!! – Các đàn em thân tín xúm vào , các thanh niên ngày trước bị Lucy hạ thì đứng hết ra một góc còn team không liên quan thì vẫn không liên quan .
– Nhìn tỷ gầy quá !
– Tỷ không quen thức ăn bên đó . – Lucy cười .
– Tỷ nhớ giữ gìn sức khoẻ đấy . À .. ơ ? Tỷ đi học ở tận bên Paris cơ à ? Đồng phục trường St. Elizabeth đẹp dã man con ngan .
– Tỷ kể chuyện đi học ở đó đi .
– Kể sau đi , bây giờ đến lúc rồi kìa . – Lucy nhìn cô hiệu trưởng đnag đi vào và nói .
– Tiếc quá đi mất , lâu lắm rồi không được gặp tỷ , huhuhu …
– Rồi tụi bay sẽ gặp lại tỷ thôi , giờ thì làm nốt việc của mình đi . – Lucy ngáp dài , rồi cô đủng đỉnh đi ra ghế bành – dùng cho diễn xuất , thản nhiên ngồi xuống . – Thế … nước của tỷ đâu ?
Cô đánh mắt về phía đám từng bị cô đánh , chúng nó biết điều bèn đi mua nước cho cô .
Lucy cười khẩy , đáng ra cô không nên nhập viện quá sớm theo yêu cầu của mẹ và ông già đó . Cuộc sống học đường cũng khá là thú vị mà .
Ngồi ung dung hack sập trang web Trung Quốc tuyên truyền Hoàng Sa , Trường Sa không phải của Việt Nam xong , Lucy thấy chỗ cô nàng MC và mấy cô bé văn nghệ có vẻ lo lắng . Nổi cơn tò mò , Lucy tiến lại .
– Ây , chuyện gì vậy ? – Cô cất lời .
– Juvia đột nhiên bị cảm lạnh , mẹ chị ấy vừa gọi đến cho cô tổng phụ trách xong . – Một cô bé nói . – Nhưng chị ấy có một màn diễn song ca với Natsu nên … bây giờ thì rất khó tìm người thay thế .
– Natsu đang ở ngoài kia , anh ấy chưa biết chuyện nên vẫn ngồi câu giờ bằng vài bản piano đó . – Cô bé khác đệm vào .
Rồi cả lũ lại xôm hết cả lên .
– Mấy đứa quên chị rồi à ? – Lucy nhếch môi , đúng là không nên nhập viện quá sớm , chúng nó quên mất cô thật nhanh .
– A phải rồi , vậy chúng em nhờ chị song ca với anh Natsu bài “We dont talk anymore” nhé ! – Cô bé còn lại rối rít nói , rồi chạy ra ngoài ra dấu cho Natsu .
Tiếng đàn piano vang lên cùng tiếng hát của Natsu . Lucy giãn mày , tỏ ra ngạc nhiên . Trước giờ Natsu luôn không hát , nên cô cho rằng thằng nhóc hát dở , vậy mà nó lại hát hay được như thế này ?
Chẳng riêng gì cô , mấy đứa tham gia văn nghệ cũng ngạc nhiên lắm .
Xem clip kia chưa ? Xem rồi thì hãy xem lại , còn chưa xem phải bật ngay ra mà xem nhé các bạn ! Bài hát siêu tuyệt vời và hint của hai ca sĩ bay khắp nơi , mình lấy những hint đó cho vào fic đó ahihi :*
Lucy hít thở sâu , rồi cô cầm micro lên và bước ra sân khấu . Giờ thì lại đến lượt Natsu ngạc nhiên , nhưng cậu cũng không để ý lắm , hát với Lucy càng vui chứ sao .
Dân tình há hốc mồm , việc Lucy là người có giọng hát huyền thoại ai cũng biết rồi , nhưng đây mới là lần đầu họ tận mắt chứng kiến .
Cô vừa hát vừa chống tay lên mặt đàn và nhìn cậu . Cậu vừa chơi đàn , vừa hát và nhìn cô . Cảnh tình tứ đó cứ diễn ra mãi khiến mọi người đều thấy ghen tị . Rồi Lucy lượn xung quanh sân khấu , vừa hát vừa nhún nhảy . Kế đó , cô lại quay về bên Natsu , ngồi cạnh cậu , áp má vào lưng cậu và hát . Natsu thì cứ nhìn Lucy đắm đuối , cứ vừa hát vừa tủm tỉm cười .
Đến lúc này , ai cũng phải công nhận là cả hai rất đẹp đôi .
– “We dont talk anymore” . – Cả hai cùng hát câu cuối , rồi họ quay ra ôm nhau , rồi lại nắm tay nhau đi vào bên trong hậu trường .
Đó là màn biểu diễn tuyệt vời nhất mà học sinh trường Fairy Tail từng được chứng kiến , thậm chí nó còn có chỗ trong quyển kỉ yếu sau này .