Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 32: Gặp nhau
– Mou …. – Lucy lẩm nhẩm ở miệng , rồi cô lao đến , nhảy lên ôm chầm lấy Natsu . – Chế nhớ cậu dã man ý !!!
Cú nhảy của Lucy làm Natsu hơi mất thăng bằng , cậu hơi ngả ra đằng sau , nhưng rồi đã đứng thẳng lại . Và cậu cũng vòng tay ôm lấy Lucy .
– Em cũng nhớ chị . – Natsu thở phào nhẹ nhõm . – 2 tuần trôi chậm kinh …
Lucy mỉm cười . Natsu nói đúng đấy , 2 tuần qua , thời gian cứ trôi chậm chạp như chó chạy qua đường , nó cứ khiến Lucy bồn chồn , hồi hộp đếm từng ngày cho đến khi kì thi học kì trôi qua . And finally … Natsu đã đến thăm cô , thật bõ 14 ngày ngoan hiền trong bệnh viện .
Đã ai nói là hai đứa này max tỉnh chưa nhỉ ? Chúng nó yêu nhau nhưng cứ tỉnh bơ , thể hiện tình cảm cũng chẳng ngượng ngùng gì hết .
– Chế rất muốn hôn cậu , nhưng ở đây có quá nhiều người đang nhìn chúng ta . – Lucy nói .
Tất nhiên là họ sẽ nhìn hai đứa , vì phải mất nghìn năm mới được thấy cảnh giai sinh đứng bế gái ở giữa khuôn viên bệnh viện .
– Tới luôn đê . – Natsu cười khẩy , rồi cậu chàng thản nhiên hôn cô nàng .
Tới đây thì ai cũng có thể tưởng tượng ra bối cảnh xung quanh thế nào rồi . Tất cả mọi người khả là sốc trước màn khoá môi táo bạo kia .
– – – – – – –
– Chế còn chẳng nhận ra cậu nữa . – Lucy khúc khích cười .
– Sao lại thế ? – Natsu nhăn mặt lại .
– Cậu bây giờ bạo ghê á . – Lucy lại tiếp tục cười . – Dám hôn chế trong khi xung quanh đầy người , nhất là với cái tư thế lúc đó …
– Có sao đâu chứ . – Natsu trề môi , cậu càu nhàu .
– Thì có ai nói gì đâu . – Lucy đáp lại , hai má cô nãy giờ cứ ửng hồng .
Lucy ngồi trên giường bệnh , lưng tựa vào cái gối dựng ở thành giường , một tay cầm điện thoại , một tay gõ bàn phím laptop . Có vẻ như cô nàng đang hack một trang web đen nào đó . Còn Natsu thì ngồi thảnh thơi đọc báo , thỉnh thoảng có liếc mắt lên cái TV đang phát trực tiếp show diễn của Martin Garrix . Cả hai sau vài câu thoại thì tập trung vào việc riêng của mình , không ăn nhập lắm nhỉ ? Nhưng mà họ không như những cặp đối khác , với họ , được ở gần nhau đã là đủ rồi . Vì tình trạng của họ , cũng không giống những người khác .
– Ây zai ơi . – Lucy hack xong trang web thì chán bèn quay sang gạ gẫm Natsu .
– Hmm. – Natsu không lên tiếng , điều đó có nghĩa cậu đang tập trung đọc báo .
– Cho chế đọc báo với . – Lucy chun mũi lại làm một biểu cảm tức cười .
– Đây . – Natsu rút luôn một trang báo kép ra .
– Sao lại chỉ có mục phát sóng chương trình trên TV thế ? – Lucy quạu .
– Thì chị chỉ thích xem TV thôi còn gì . – Natsu bỏ tờ báo ra để nhìn Lucy , cậu khuyến mãi cho cô bạn gái nghịch ngợm một nụ cười “nhân ái” .
– Hứ … – Lucy chẳng thèm đôi co với Natsu nữa , mệt rồi . – À quên , đội bóng thi thố sao rồi ?
– Giải nhì thôi . – Natsu thở dài .
Chợt một tiếng vỗ tay vang lên . Natsu khó hiểu nhìn Lucy .
– Trường mình chưa bao giờ qua được vòng gửi x… à nhầm vòng loại , vậy nên lần này cậu đã làm rất tốt rồi . Xem ra cậu cũng khá hợp với vai trò thủ lĩnh đấy chứ . – Lucy cười tươi tắn . – Năm sau cố gắng lên nhé .
– Em biết rồi . – Natsu cũng cười đáp lại . – Khoe chút thôi , kì này em hạng nhất rồi .
– Qua được văn rồi à ? – Lucy mừng rỡ .
– Yep . 9,0 văn đấy nhé , thanh niên soán ngôi em ngày nào được có 8,7 thôi . – Natsu phổng mũi tự hào .
– Zai giỏi lắm . – Lucy đưa tay xoa đầu Natsu , ánh mắt vui vẻ những có lẫn chút gì đó tiếc nuối .
Cùng lúc đó , cô Crystal đẩy cửa đi vào cùng một xe đẩy toàn thuốc với các dụng cụ y tế .
– Ồ , Natsu hôm nay đến à ? Chào em . – Cô mỉm cười nhẹ nhàng .
– Em chào cô . – Natsu cười lại . – Cô Rika sao rồi ạ ?
– Để xem nào … – Cô Crystal đưa tay lên nhìn đồng hồ . – Giờ này có lẽ Riri đang tập yoga trong văn phòng .
– Tập yoga á ? – Natsu và Lucy đồng thanh , cả hai cùng trợn tròn mắt .
– Chính xác . – Cô Crystal vừa đáp vừa chuẩn bị tiêm thuốc cho Lucy . – Còn nhiều lắm , khi nào rảnh cô kể cho . À , tất nhiên là có qua có lại nhá .
– Èoooo . – Natsu và Lucy lại đồng thanh tập 2 .
– Mà … Hôm nay trời đẹp lắm , Lucy cũng tiêm thuốc xong rồi . Natsu , sao em không dẫn Lucy ra ngoài chơi đi ? – Cô Crystal nhìn ra ngoài cửa sổ . Ngoài đó , trên bầu trời xanh thẳm là những đám mây trắng bồng bềnh trôi và có những làn gió thổi mát lành . – Lucy chắc sắp chết dí trong cái lăng này rồi .
– Đi ! Đi ! Đi ! – Lucy như trẻ con lên ba , kéo kéo tay áo Natsu .
– Rồi , nào thì đi . Chị đi thay quần áo đi . – Natsu nói .
Chỉ chờ có thế , Lucy phóng vèo vào nhà tắm .
Ngay khi cửa nhà tắm đóng lại , cô Crystal lập tức lấy điều khiển TV bật âm lượng to lên , và huých tay Natsu .
– Nghe cho kĩ , vì cô chỉ nói một lần thôi . – Cô Crystal thì thầm . – Bệnh của Lucy có lẽ sẽ phải điều trị bằng hoá trị trong thời gian tới . Mà hoá trị thì … Chỉ có thể kéo dài sự sống cho Lucy thôi . Vậy nên trước khi đó , em hãy giúp Lucy làm tất cả mọi điều con bé muốn làm nhé .
Natsu lặng lẽ gật đầu . Không ngờ cái ngày này đến nhanh quá . Dù đã xác định tư tưởng từ trước , thì cậu vẫn thấy rất buồn .
– – – – – – – –
Natsu đưa Lucy đi khắp nơi , đã 2 tuần rồi mới được trở về thế giới bên ngoài , nên Lucy có vẻ thích thú lắm , cô cứ kéo cậu đi khắp nơi , chỗ nào cũng ùa vào rồi thích thú như thể mới nhìn thấy lần đầu . Trong khi đó , Natsu cứ suy nghĩ mãi về lời của cô Crystal . Trong thời gian tới , bất kể lúc nào , cậu cũng phải khiến Lucy vui vẻ – vì cậu không biết thời gian chính xác của việc điều trị . Theo những gì cậu biết , hoá trị – phương pháp có thể chữa cho một bệnh nhân ung thư cũng sẽ trổ tài bằng cách khiến bệnh nhân héo mòn . Có lẽ Lucy cũng đã chuẩn bị tâm lí từ trước , cậu chưa bao giờ thấy cô buồn rầu với căn bệnh quái ác của mình cả .
Và Natsu nở một nụ cười nhẹ .
Lucy quả là một cô gái phi thường .
Cậu bước đến , khoác vai Lucy và mỉm cười với cô .
– Cô Crystal gọi rồi , ta về thôi . – Natsu nói .
– – – – – – –
Trong phòng bệnh của Lucy , khi đã khám và uống thuốc xong , Lucy và Natsu lại chìm vào dòng suy nghĩ của riêng mình . Không người nào biết đối phương nghĩ gì cả .
“Buồn ngủ quá .” – Lucy nghĩ thầm , rồi cô định cất giọng nói với Natsu . – Chế buồn ng…
Mà khoan , thằng bé ngủ từ đời nào rồi .
– Ê . – Lucy hồn nhiên búng vào trán Natsu .
– Huh ? – Cậu chàng ngáp dài .
– Buồn ngủ thì lên giường mà nằm này . – Luc nói .
– Chị còn nằm nữa mà . – Natsu trả lời .
– Bọn mình nằm chung . – Lucy đáp tỉnh bơ .
– Được hả ? – Natsu giật mình , cậu tỉnh cả ngủ .
– Có sao đâu . – Lucy nhích sang một bên chừa chỗ cho Natsu , rồi cô vỗ xuống phần nệm . – Nào .
Nhưng Natsu cứ có vẻ tần ngần . Và Lucy tinh nghịch của chúng ta lại bắt đầu rồi đây .
– Có sao đâu , cậu đã suýt … làm … cái chuyện đó với chế rồi còn gì . – Lucy che miệng , khúc khích cười kiểu giả tạo .
– Cái đó ! – Natsu sửng cồ lên , rồi lại ngượng ngùng úp mặt vào hai lòng bàn tay . – Hôm đấy là do em không kiềm chế được . Em xin lỗi . Hơn nữa … chị lại có vẻ không phản ứng nên em mới lấn tới … Em xin lỗi .
Lucy mở to mắt ngạc nhiên . Tên nhóc này ngáo thật , mới hôm đó … À thôi đúng rồi , mấy cái viên kẹo chocolate tặng kèm khi hai người ngồi uống cà phê ở đó là loại có cồn . Bảo sao … Có vẻ cậu kouhai này không nhận ra .
– Việc gì phải xin lỗi ? Không sao đâu . – Lucy cười nhẹ . – Hôm đó cả hai chúng ta đã ăn phải chocolate có cồn , nên không tỉnh táo là đúng . Dù là chế cũng hơi ngạc nhiên …
– Haizz … – Natsu thở phào , có vẻ cậu vẫn chưa thấy hết tội lỗi đâu .
– Thế có lên đây nằm không hả ? – Lucy không ngồi chờ nữa , cô nằm xuống luôn .
Natsu cười khì khì , rồi cậu tháo giày và leo lên giường nằm cùng Lucy . Cả hai nhanh chóng ngủ thiếp đi ngay sau đó , có vẻ họ đã thấm mệt sau mấy tiếng đồng hồ đi chơi bên ngoài .
Một khoảng giờ nào đấy , cô Rika rón rén mở cửa phòng bệnh của Lucy . Cô cứ chắc mẩm là Crystal sẽ ngồi ở đấy , tán gẫu với Lucy . Nhưng lần này thì không , chỉ có hai đứa học sinh của mình đang nằm ngủ cùng nhau trên giường . Cậu con trai còn để một tay cho cô nàng kia gối lên cơ mà .
Cô Rika cười thầm , cô rón rén tiến gần đến giường , rút điện thoại ra chụp ảnh . Crystal nhất dịnh sẽ thích lắm . Dù sao thì Crystal cũng đang làm một món quà nhỏ cho hai đứa mà , nhất định cái này sẽ cần thiết đây .
– Ara , đến rồi hả ? – Cô Crystal từ bên ngoài ngó đầu vào .
– Chụp cho chị thêm 1 shot rồi này . – Cô Rika giơ điện thoại lên , miệng cười tươi .
– Hmm hmm . – Cô Crystal cười khẽ , rồi tiến đến bên cạnh cô Rika , hôn nhẹ lên má cô ấy . – Cảm ơn em .
Và cô y tế của chúng ta quay lưng đi thẳng , bỏ lại cô người tình có-lẽ-sẽ-cưới đứng đơ tại trận .
– Thế em không muốn đến nơi nào riêng tư hơn à ? – Cô Crystal quay lại , hỏi đểu cô Rika .
– Mou , tất nhiên là có rồi . – Cô Rika nhanh chóng đi theo , không quên đóng cửa phòng lại .