Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 31: Lucy sau khi đi
Lucy bừng tỉnh . Đập vào mắt cô là khung cửa sổ ngập tràn ánh nắng . Cô nhanh chóng nhớ ra mình đang ở bệnh viện . Ara , chán thật .
Vào bệnh viện thì bị gò bó hơn lúc còn ở trường , vì không thể tự do chạy nhảy được nữa mà phải ở yên trong phòng , tự giải trí bằng việc nào đó cho đến khi bác sĩ tới khám , hoặc không thì đi dạo quanh khuôn viên bệnh viện rồi trở về phòng theo giờ quy định . Nhạt nhẽo khủng khiếp . Nhưng cũng nhờ thế mà Lucy cũng có nhiều thời gian để viết nên một câu chuyện mới . Cô đã viết được 5 chương chỉ trong 3 ngày , nên chắc chắn tiểu thuyết mới này sẽ sớm hoàn thành thôi . Ngoài việc viết bản thảo , Lucy còn có những thú vui khác như nghe nhạc , xem TV , chơi game và đọc sách . Những thú vui giản dị đó đã hoàn toàn thay thế cho những ngày tung hoành của Lucy .
Theo Lucy , bệnh viện là nơi thuần hoá một người bình thường thành kẻ ngẩn ngơ .
Và đây cũng là nơi nhàm chán nhất vì không có Natsu . Thằng bé đang bận bù đầu với thi cử và luyện tập , nên có lẽ phải chờ thêm thời gian nữa mới có thể nói chuyện với nhau . Buồn thật đấy .
Tiếng gõ cửa vang lên . Cô Crystal cầm tập tài liệu đứng chờ ở cửa . Lucy nhanh chóng tắt cái loa đang phát EDM giật đùng đùng , rồi cất gọn mấy quyển sách lên tủ kê ở đầu giường .
– Cô vào đi ạ . – Lucy cười nói .
– Hôm nay em thấy sao hả , vẫn chán à ? – Cô Crystal mỉm cười lên tiếng .
– Em đang chết dần chết mòn trong cái lăng tẩm trắng toát này đây . – Lucy than thở .
– Thôi nào , em có thể ra ngoài và kết bạn với những bệnh nhân khác mà . – Cô Crystal động viên .
– Em không muốn kết bạn với những người giống như mình . – Lucy nhíu mày rồi thở dài . – Khi nhìn họ , em có cảm giác như mình đang nhìn thấy chính mình trong tương lai . Và nó chẳng tốt đẹp gì hết .
– Vậy thì em hãy gắng chờ cho đến khi trường Fairy Tail thi học kì xong . – Cô Crystal cười trừ . Lí do của Lucy thì cô hiểu , và cô thông cảm cho con bé .
– Cô này . – Lucy bắt đầu cười nham hiểm . – Bây giờ cô khám xong rồi , ca sau cô cũng được nghỉ … Vậy thì cô ngồi lại nói chuyện với em một lúc có được không ?
– Ahh , được chứ . – Cô Crystal mỉm cười , rồi đặt tập hồ sơ sang một bên và kê ghế ngồi xuống bên cạnh giường của Lucy . – Vậy giờ ta sẽ nói chuyện gì nào ?
– Cô và cô Rika , ahihi … – Lucy nham nhở .
– Cái con nhóc này … – Cô Crystal ngại ngùng , mặt hồng hết cả lên nhưng vẫn cằn nhằn Lucy . – Dỏng tai lên mà nghe đây .
Vậy là cô Crystal bắt đầu kể . Cô gặp Rika đang tự xử lí bàn tay bị dính keo của mình trong phòng ý , đúng hôm đầu tiên Rika đến đây . Cô đã trợ giúp Rika , rồi hai người bắt đầu trò chuyện nhiều hơn từ dạo đó , rồi gặp gỡ nhau nhiều hơn , và nhận ra những điểm tương đồng của cả hai . Cứ thế thì dần dần cảm nắng nhau thôi . Cô Crystal vốn rất nghiêm túc , nhưng thi thoảng cũng rất thích làm trò . Cô Rika thì sôi nổi , năng động , chỉ nghiêm túc khi làm việc . Và hai cô khi kết hợp với nhau thì không còn gì thích hợp hơn .
– Bao giờ thì cô mới công khai ạ ? – Lucy lên tiếng hỏi , trong đầu cô nàng đang nhen nhóm ý định viết truyện girl love .
– Có lẽ phải một thời gian nữa . – Cô Crystal mỉm cười dịu dàng . – Vì công việc của Rika , cô không thể công khai ngay mối quan hệ này được ngay , có lẽ phải thêm 1 năm nữa để Rika thu xếp việc từ chức mới có thể công khai .
– Vâng . – Lucy gật đầu . Cô hiểu mà . Rika-sensei là giáo viên , nên nếu chuyện với cô Crystal bị lộ thì người chịu bão dư luận nhiều nhất vẫn là cô Rika .
– Nhưng cô cũng không quan tâm chuyện đó lắm . – Cô Crystal lắc đầu nhè nhẹ , rồi cô nhìn Lucy và mỉm cười thật tươi . – Chỉ cần ở bên người mình yêu đã là điều tuyệt nhất rồi , đúng không ?
– Đúng là như vậy ạ . – Lucy mỉm cười lại .
Đúng lúc đó , có ai đó gõ cửa phòng . Khi Lucy nói “Mời vào” thì người đó mới mở cửa . Thật ngạc nhiên vì đó là cô Rika .
– Em biết là chị ở đây mà . – Cô Rika mừng rỡ nhìn cô Crystal và nói . – A chào em , Lucy .
– Chào cô ạ . – Lucy mỉm cười đáp lại .
– Vậy giờ cô phải về đây , mai nói chuyện nhé . – Cô Crystal đứng lên .
– Vâng ạ . – Lucy gật đầu . – Hai cô vui vẻ nhé .
Sau đó thì mọi thứ lại như cũ , Lucy lại đơn độc trong căn phòng bệnh . Để giết thời gian , Lucy lại tiếp tục ngồi viết bản thảo cho tiểu thuyết mới . Rồi đến 7 giờ tối , có y tá mang bữa tối đến , Lucy vừa ăn vừa xem TV , rồi lên mạng nhắn tin với bạn bè , nick của Natsu không sáng , nên Lucy cũng tắt máy luôn . Rồi cô làm vệ sinh cá nhân , và đi ngủ ngay sau đó .
Thế là kết thúc một tuần nhạt nhẽo , vô vị , buồn tẻ và chán ngắt ở bệnh viện . Còn một tuần nữa là Natsu rảnh rỗi , nên cô sẽ chờ .
2 ngày , rồi 3 ngày , rồi 5 ngày , rồi cuối đã kết thúc một tuần nữa . Natsu vẫn chưa đến , cậu nhóc chỉ để lại tin nhắn từ đầu tuần rằng “Cuối tuần này em sẽ đến .” . Nhưng hôm nay là chủ nhật rồi , vẫn chẳng thấy Natsu đâu .
Lucy ngồi xích đu trong khu vui chơi của bệnh nhi , vừa đung đưa vừa hát . Chán muốn chết luôn .
Chợt xích đu cô ngồi đột nhiên bị đẩy mạnh hơn , Lucy giật mình quay ra đằng sau nhìn . Vâng , còn ai vào đây nữa chứ .
– Em hơi lố tay . – Natsu cười xoà .