Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 29: Lucy ghen
Sau khi biến phòng y tế thành kho chứa đồ , biến phòng giáo viên thành không gian lớp mẫu giáo , biến phòng hiệu trưởng thành sàn nhảy thì Lucy đã thấy mệt . Cô nằm dài ra thảm cỏ ở sân sau , lười biếng ngắm nhìn bầu trời xanh đầy mây trắng . Natsu nằm ngược chiều cô , cậu đang tính toán về chi phí tổ chức gian hàng lễ hội trường diễn ra vào 3 tuần nữa .
– Au … – Lucy kêu lên .
– Chị sao thế ? – Natsu nhỏm dậy nhìn Lucy .
– Chế định chụp ảnh bọn mình , nhưng tuột tay nên điện thoại nó rơi thẳng vào mẹt . – Lucy đáp với giọng đau đớn .
– Chị thật là … – Natsu cằn nhằn . Cậu bỏ nháp với cái bút xuống nền đất , rồi lấy điện thoại ra . – Để em chụp cho vậy .
Và thế là có cặp đôi siêu ngố nằm dài trên bãi cỏ selfie với nhau , cả hai thống nhất rằng sẽ chụp một tấm thật đẹp , thật tử tế , để làm ảnh đại diện đôi , còn đâu sẽ cố gắng để dìm hàng nhau thật xấu . Thế đấy , chẳng giống một đôi người yêu tí nào .
Trong khi đang chụp ảnh , máy Natsu bỗng nhận được tin nhắn . Nó hiện thông báo lên trên màn hình nền . Lucy – mắt tinh ngoài mong đợi đã nhìn được ra tên của người nhắn tin .
– Yoshimine Mikoto là ai ? – Lucy hỏi .
– Quản lí câu lạc bộ bóng chuyền . – Natsu trả lời .
– Sao con bé đó nhắn tin với cậu hả ? – Lucy ngồi dậy , tỏ ra giận dỗi .
– Senpai à , không phải có tên giống con gái sẽ là con gái đâu . – Natsu cũng ngồi dậy , cậu lay lay vai Lucy và thanh minh .
– Tôi không tin . – Lucy trợn mắt lên .
– Ế ? – Natsu ngớ người ra .
Khoảng 15 phút sau , Natsu thừ người ngồi trong phòng y tế , bên cạnh là cô Crystal và thằng đần Gray ngồi ôm bụng cười . Má cậu vẫn đau rát vì bị đấm , mũi thì đã bịt bông .
Cùng khoảng thời gian đó , Lucy đã ngồi ở lớp , chịu đựng tràng cười hô hố của cô bạn thanh lịch Levy , ngay sau đó là sự mắng mỏ về thái độ và cách hành xử của cô với Natsu . Dù là người ngoài , nhưng Levy không chấp nhận được .
Tua lại 15 phút trước , đã có một cuộc cãi vã xảy ra , ngay sau đó 5 phút thì nó biến thành một cuộc chiến theo đúng nghĩa đen , có vẻ Lucy khơi mào trước vì cô đã đá vào chân Natsu , sau đó thì tung liên hoàn chưởng về phía cậu . Natsu biết thừa chuyện gì khiến cô hành động như thế : sự lo lắng về thời gian mà Lucy từng nói , và cả cái tên chết tiệt kia nữa . Vậy nên cậu chỉ tránh và đỡ đòn , không phản lại cô , nhưng rồi Lucy cũng tát được vào má phải cậu , và bồi thêm một cú nữa vào mũi .
Yeah , cô ấy khi ghen thì vô cùng bạo lực , và nó đạt level đáng sợ .
– Mày đừng có mà nói gì với chị ấy nữa . – Gray nói , giọng ngao ngán . Cậu ta cũng hãi khi thấy hậu quả Natsu đang gánh .
– Không nói gì ? – Natsu thắc mắc . – Kiểu cạch mặt đấy á ?
– Ừ . – Gray gật đầu chắc nịch .
– Sao lại trẻ con thế , tao không làm đâu . – Natsu lắc đầu , khẽ nhíu mày .
– Đấy là lỗi của Lucy-senpai , mày nên làm thế để chị ấy biết lỗi đi . – Gray lạnh giọng . – Chứ cứ thế này thì … có ngày mày nhập viện cho mà xem .
– Haiz … – Natsu thở dài , dù không thích kế hoạch này lắm nhưng cũng đành phải đông ý thôi . Cậu cũng muốn sửa đổi tật xấu đáng sợ này của Lucy nữa . – Được rồi .
Ở lớp 12-5 , cũng có hai cô nàng đang ngồi đàm đạo về cùng vấn đề với Natsu và Gray . Nhưng hơi khác một chút .
– Hẳn là nổi điên CHỈ vì một cái tên bình thường . – Levy cằn nhằn .
– Đấy đâu phải lỗi của tớ khi mà cái tên đó quá giống tên con gái ! Tớ đâu biết đó là con trai ! – Lucy cố phản biện .
– Kể cả thế thì cậu đánh Natsu như vậy là không chấp nhận được ! – Levy lườm Lucy một cái sắc lẹm . – Nói chung là cậu phải đi xin lỗi thằng bé đi , thật đấy . Và đừng có bao giờ tái phạm hành động này .
– Tớ biết rồi … – Lucy ủ rũ .
Và thế là cả ngày hôm đó , Lucy cứ đứng trực trước của phòng học của lớp 11-1 , chỉ để chờ Natsu ra ngoài nhưng cậu lại cứ ngồi lì một chỗ , đến tiết văn cũng cắm rễ ở lớp chứ không chịu ra ngoài . Lucy dần dần hiểu ra rằng Natsu đang cố tránh mặt cô . Vậy nên Lucy thất thểu về lớp , chờ đến giờ ra chơi thì quay ra rình Natsu sau . Nhưng dù cho có cố chạy nhanh hết mức có thể , Lucy vẫn bị mất dấu Natsu ở giờ giải lao . Bây giờ thì đúng là Natsu giận thật rồi , cô phải làm sao bây giờ ?
Cả ngày không thấy Natsu đâu , nên Lucy liền vác cặp sánh ra hóng trước cổng trường . Natsu cả ngày nay dù rất muốn nói chuyện với Lucy , nhưng vì mong muốn Lucy cải tà quy chính nên quyết định cho cô ăn cả yến bơ to đùng . Khi tan học , cậu thấy bóng dáng của cô đang đứng ở cổng trường , dù rất muốn dừng lại , nhưng rồi Natsu lại quyết định đi thẳng .
Lucy thấy Natsu lướt qua mình hờ hững như vậy thì hụt hẫng lắm , nhưng cô muốn làm lành với Natsu , nên nhất quyết đuổi theo . Chỉ tội Natsu đi nhanh quá , cô không theo kịp được . Mà cô còn đang bị đau bụng này . Chán nản , Lucy ngồi thụp xuống , phụng phịu như sắp khóc vậy . Lucy từ ngày có Natsu đã bèo đi nhiều rồi .
Chợt có ai đó cốc nhẹ lên đầu Lucy khiến cô ngẩng mặt lên .
– Em quên chưa lấy lời xin lỗi của chị . – Natsu nói .
Thấy thế , Lucy đứng bật dậy , cuống quít nắm lấy tay Natsu như thể sợ cậu lại đi mất .
– Chế xin lỗi . – Lucy rưng rưng .
– Chừa chưa ? – Natsu hỏi , cậu đưa tay xoa đầu Lucy .
– Chừa rồi . – Lucy gật đầu .
Thế là hòa , đôi trẻ lại dắt tay nhau tong tưởi đi về nhà .