Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 28: Vì lo sợ
– Cuốn tiểu thuyết đó được chế viết trước cả khi phát hiện mình bị bệnh cơ . Nhưng ngẫm lại … Nó cũng thật là trùng hợp , nhỉ ? – Lucy nhoẻn miệng cười vô tư .
– Tại sao chị có thể nói về tình trạng của mình một cách dễ dàng như thế chứ ? – Natsu thở dài đánh thượt . Cậu không ngờ cô vẫn có thể cười trong khi biết rõ về căn bệnh của mình .
– À thì … cũng phải làm quen với nó thôi . – Lucy mỉm cười hiền từ .
Natsu nghe thấy thế thì buồn khó tả , cậu không biết nên diễn tả cảm xúc lúc này của mình như thế nào nữa . Vậy nên cậu chỉ im lặng , nắm lấy tay Lucy . Cô lại nở nụ cười ấm áp trước hành động của Natsu .
– Biết đâu câu chuyện của chị sẽ khác với cuốn tiểu thuyết ? – Natsu hỏi bâng quơ .
– Ừ … Biết đâu đấy . – Lucy trả lời nhẹ tênh .
Ngồi đó một lúc lâu nữa , thì Natsu và Lucy rời đi . Cũng sắp đến giờ Lucy đi khám , nên bây giờ cần về ngay .
Natsu im lặng nắm tay Lucy đưa cô về , cậu chẳng biết nói gì nữa . Lucy đã sẵn sàng , cô chấp nhận khả năng mình sẽ ra đi bất cứ lúc nào . Dường như ở Lucy có nhiều điều cậu chưa được biết đến . Cô như một quyển sách vậy , phải đọc đến cuối thì mới có thể hiểu được cả con người cô .
Bỗng một giọt nước rơi lên má Lucy , và hai giọt rơi lên đầu Natsu . Cả hai ngẩng đầu lên , và nhận ra có một cơn mưa đang ào ào trút xuống . Natsu vội vã đưa Lucy chạy thẳng vào sảnh một khách sạn gần đó để trú mưa , ai ngờ cô còn kéo cậu trốn vào một góc khuất , mà cụ thể là phòng cho nhân viên .
– Chuyện gì vậy ? – Natsu ngơ người .
– Đây là toà nhà của bố chế . Khi nãy lúc đang đứng ở sảnh , chế thấy ông ta đang chuẩn bị đi vào đây nên mới kéo cậu đi . – Lucy thở dài .
– Bố chị .. thì sao chứ ? – Natsu thắc mắc .
– Cứ hiểu là chế có một người cha vô trách nhiệm đi . – Lucy trả lời . – Ông ta bỏ bê chế từ khi chế còn bé tí à , chỉ tập trung vào cái hư vinh đó thôi , khi chế lớn lên , nhận thấy khả năng của chế , ông ta một mực đòi nuôi chế . Nhưng thật ra chế biết thừa ông ta muốn lợi dụng chế để điều hành tập đoàn này thôi .
Natsu lại nhìn Lucy . Có thêm một điều cậu chưa biết về cô .
– À , đừng để ý quá nhiều . – Lucy cốc nhẹ lên trán Natsu . – Chờ một lúc , rồi chúng ta sẽ đi ngay .
Natsu im lặng gật đầu .
Một lúc lâu sau , Lucy đứng bật dậy . Có vẻ đến lúc rời khỏi đây rồi .
– Đi nào . – Lucy lên tiếng , cô vội vã đến mức đi vấp chân vào chân của giá treo đồ , nên Lucy đổ ụp lên người Natsu .
Cả hai ngượng ngùng nhìn nhau một lúc lâu , rồi Natsu đặt tay lên gáy Lucy , và hôn cô .
– Có ổn không ? Nếu em làm thế này ? – Natsu vươn người lên khoá cửa phòng lại , rồi cậu nhẹ nhàng hỏi , và cậu đưa tay mình luồn sâu vào bên trong váy Lucy khiến cô giật thót .
Lucy đỏ bừng mặt nhìn Natsu một lúc lâu , cô cúi đầu xuống để che giấu khuôn mặt ngượng ngùng đỏ ửng lúc này của mình . Cô nên làm gì bây giờ ? Trong cái tình huốn đáng ngờ như thế này , cô cần phải làm gì đó … Khỉ thật , Lucy cảm nhận được rõ ràng trái tim mình đang đập loạn lên bất chấp nhịp điệu .
– Khô … Không đâu … – Lucy lí nhí .
Cứ tưởng việc mà cô tưởng tượng sẽ được tiếp tục , ai ngờ Natsu gõ mạnh lên trán cô .
– Chị thật ngốc ! Đáng ra khi em làm như thế , chị nên tức giận và đẩy em ra . – Natsu đẩy Lucy ngồi sang bên cạnh , rồi ngồi dậy . Cậu chàng trông có vẻ chán nản .
– A … nhưng … – Lucy bối rối , cô định nói điều gì đó .
– Hay chị biết em sẽ không thể làm gì chị nên mới thế hả ? – Natsu nhìn Lucy , tỏ ra ngờ vực . – Chị nguy hiểm thật .
– Không phải . – Lucy lắc đầu . – Không phải như thế đâu . – Lucy lắc đầu .
– Vậy thì sao ? – Natsu hỏi lại .
– Chỉ là … chế lo sợ . Chế biết rõ bệnh của chế nhất … Hơn nữa , chế sắp nhập viện , còn cậu sắp thi … Thế nên là … – Lucy cố gắng giải thích . – Chế lo sợ , chỉ vậy thôi .
Cô gục đầu xuống , ủ rũ và rất bi kịch .
– Không cần phải lo đâu . – Natsu vòng tay ôm lấy Lucy .
– Nhưng mà … – Lucy băn khoăn .
– Em đã nói là không cần lo mà . – Natsu nắm lấy hai vai Lucy và mỉm cười . – Thật sự không cần đâu .
– Ừ . – Lucy mỉm cười theo , khuôn miệng cô và cậu giống nhau y hệt .
Sau đó , cả hai rời khỏi khách sạn . Trên đường đi , Lucy cứ khúc khích cười mãi trước sự quan tâm thái quá của Natsu . Cậu cứ lải nhải rằng khi đến thăm cô , cậu sẽ mang những gì , sẽ làm gì , sẽ ở đó bao lâu , sẽ thực hiện mọi việc Lucy yêu cầu . Ara ara , đúng là chỉ Natsu mới có thể làm bạn trai cô được . Cậu kouhai này hiểu cô quá mà , dù là có những điều ở cô mà Natsu vẫn chưa thể khám phá ra được .
– À mà mai chế vẫn đến trường . – Lucy nói .
– Lại định làm loạn à ? – Natsu hỏi lại .
– Cậu tham gia chứ ? – Lucy đề nghị .
– Đương nhiên . – Natsu trả lời .
Tay hay người đan nhau , và Lucy cứ cố tình dung dăng dung dẻ đôi tay ấy .