Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 17: Natsu lên sàn
Lucy mở mắt ra trong cái nắng chói chang chiếu thẳng vào mắt . Cô nhăn mặt ngồi dậy . Tiếng dạ dày rỗng chưa gì đã kêu rồi . Lucy lấy chai nước trong ba lô ra , uống một nửa cho đỡ đói . Sau đó cô nàng đi ra ngoài , tìm xem có nguồn nước hay lương thực nào ở gần không . Tiếc thay , đây chỉ là một căn cứ quân sự cũ , nên chẳng còn chút lương thực nào . May ra có nguồn nước dồi dào . Lucy uống hết chai nước , rồi đi lên trên cao xem có tìm thấy lối về không . Nhưng cái cô thấy không phải lối đi , mà là có một con gấu to tướng .
– Thảm rồi … – Lucy ngồi sụp xuống .
Sau vài phút , cô định thần lại , rồi rón rén đi xuống , vào bên trong căn phòng lúc nãy . Lucy ôm chặt cái ba lô , run lẩy bẩy . Cô sợ hãi và lo lắng khi nghĩ đến cái viễn cảnh một con gấu lớn phát hiện ra cô . Lucy bấm chặt móng tay vào lòng bàn tay , cô biết tay mình đang rỉ máu , nhưng ít ra nó còn khiến cô bình tĩnh lại , để cô không khóc nữa . Những lúc này không cần yếu đuối đâu . Lạy trời , mong là Natsu sẽ đến tìm cô thật nhanh .
Lucy chợt ngừng sợ hãi , thay vào đó là khó hiểu . Sao cô luôn nghĩ đến Natsu đầu tiên mỗi khi có biến nhỉ ?
Trong khi đó , ở nơi nọ , có cậu zai tóc hồng đang chỉ huy cả một đoàn người đi tìm Lucy . Senpai mà có bị làm sao chắc cậu sẽ bị điên mất . Natsu khựng lại . Tại sao cậu lại lo cho Lucy nhiều như thế nhỉ ?
– Này , mày làm sao đấy ? – Gray vỗ mạnh lên vai Natsu .
– Không sao . Đi tìm Lucy tiếp thôi . – Natsu nói .
Lucy lờ mờ tỉnh dậy . Cơn đói khiến cô chẳng duy trì sự tỉnh táo được lâu . Cô lấy nước uống tiếp . Chợt cô nghe thấy tiếng gầm gừ bên ngoài . Lucy hé cửa sổ ra . Một con gấu nâu đang đi vào trong này . Cô vội dóng cửa sổ lại , nhưng phải thật khẽ khàng . Rồi Lucy lại đóng cửa căn phòng lại , cửa làm bằng kim loại rất dày , nên khó mà không gây tiếng động lớn , nhưng cũng may vì đã thành công . Nhưng vẫn không có gì đảm bào con gấu sẽ không vào được . Tiếng gầm gừ càng rõ hơn . Lucy ngồi thu lu trong góc , ôm chặt cái ba lô , móng tay lại găm chặt vào lòng bàn tay vì quá căng thẳng . Một lúc lâu sau , cô không thấy tiếng động gì nữa mới dám thở hắt ra nhẹ nhõm .
– A… – Lucy ôm lấy bụng mình . Lại đau nữa rồi .
Cô lục trong ba lô ra lấy hai viên thuốc , rồi nhanh uống .
– Hà … Đỡ hẳn . – Lucy thì thầm .
Rồi cô lại ngủ thiếp đi , khi tỉnh dậy đã là ngày thứ ba rồi .
Trong khi đó , Natsu vẫn đi tìm cô trong vô vọng . Rất nhiều cảnh sát được cử tới để tìm Lucy , nhưng họ chẳng mang lại kết quả khả quan nào .
Sang rạng sáng ngày thứ ba , Natsu tống hết đồ dùng cần thiết vào ba lô rồi đi tìm Lucy , cậu bật đèn pin , lần theo bản đồ đến đúng nơi Lucy mất dấu . Đi mãi , đi mãi , Natsu dẫm phải một cái bản đồ đã bị vò Natsu . Soi đèn lên mặt đất , cậu thấy có vài dấu chân . Natsu vội vã đi theo những dấu chân đó . Đi được một đoạn dài , cậu thấy có ánh lửa bập bùng thì lao nhanh tới .
Nhưng thực ra là một đám thợ săn đang buôn bán với nhau .
– Xin lỗi mọi người . – Natsu lễ phép . – Cháu đi tìm bạn , một cô gái tóc vàng bị lạc . Các chú có thấy không ạ ?
– À , con nhóc tóc vàng đó . – Tên thợ săn nhìn thảm nhất trong nhóm lên tiếng . – Hôm qua tôi suýt tóm được nó , nhưng nó lại vùng chạy . Lại còn đánh tôi thâm tím mặt mày nữa chứ . Cứ tưởng chơi được một em ngon .
– Nói cái gì thế ? Bạn nó kia kìa . – Tên khác chỉ vào Natsu .
– Kệ chứ , trước sau gì cũng chơi nhau thôi . Cậu trai , tìm được nó nhớ chia sẻ cho chúng tôi nhé . – Một gã khác đổ thêm dầu vào lửa .
– À thế hả ? – Natsu cười gằn . Cậu vứt ba lô ra đất , vặn vặn bàn tay rồi lao vào đám thợ săn vô tổ chức kia .
Một lúc sau , cả đám thợ săn bất tỉnh nằm chồng chất lên nhau trên mặt đất .
Natsu xách ba lô lên , chạy về phía hàng rào . Công nhận là Lucy đã đi rất xa đấy . Một tên trong đám đã bảo cô chạy qua hàng rào . Điều này khiến cậu còn lo hơn , vì phía sau hàng rào là khu vực có gấu . Bực mình ghê , Lucy toàn làm người khác lo lắng thôi . Trách thì trách nhưng lòng Natsu nhu có lửa đốt , cậu chạy thật nhanh đến chỗ hàng rào . Ở đó , có một cái mũ lưỡi trai alien hôm kia Lucy đội , trên hàng rào có những vết bùn bám chứng tỏ có người qua đây .
“Sắp tìm được chị rồi .” – Natsu tự động viên mình như vậy rồi nhảy qua hàng rào , tiếp tục đi tìm Lucy .
Trong khi đó , Lucy đã gục đi , phần vì suy nhược , phần vì cơn đau bụng dữ dội .
Natsu chạy mãi , chạy mãi . Thật may cậu không gặp bất cứ con gấu nào . Natsu rọi đèn pin , và cậu thấy một căn cứ quân sự . Ngay lập tức , Natsu chạy đến mà không ngần ngại .
Cửa vào đã bị phá , chứng tỏ có người ở đây .
Natsu chạy vào bên trong . Đi miết , cậu nhận ra có một căn phòng bị khoá dù tất cả những phòng khác đều mở cửa .
– Lucy , Lucy ! – Natsu đập cửa . – Lucy , chị ở bên trong phải không ? Trả lời em đi , Lucy , Lucy !
Nhưng Lucy không trả lời được lúc đó , vốn dĩ cô đã ngất đi rồi .
Natsu bực mình , cậu bắt đầu phá cửa . Những tiếng động lớn vang lên đánh thức Lucy tỉnh dậy .
– Lucy , chị ở trong à ? – Natsu quát lớn .
– Natsu … – Lucy hụt hơi nói , rồi cô cô gắng đứng dậy , tựa vào tường , lết từng bước ra cửa .
– Lucy , Lucy , Lucy !! – Natsu gọi lớn và vẫn tiếp tục thử phá cửa .
Lucy mỉm cười , Natsu đã gọi tên cô rất nhiều lần , điều đó như tiếp cho Lucy thêm sức mạnh . Cô cố hết sức mở cửa phòng ra . Natsu thấy Lucy thì mừng lắm , định làm gì đó thì Lucy đã đổ ập vào người cậu , lại chìm vào cơn mê man .