Đọc truyện [NaLu] Đại Tỷ Và Lớp Trưởng – Chương 16: Lạc mất
– Đùa chứ ? Tại sao tớ phải tham gia cái trò chơi đi tìm kho báu chết tiệt này nhỉ ? – Lucy mắt thâm quàng , mở miệng ca thán . – Chiều đến không được cho nghỉ à ?
– Cái này có trong tờ giấy phổ biến chương trình mà . – Levy cười . – Dù hơi nhảm nhưng cũng vui đấy chứ ?
Lucy lắc đầu , kho với chả báu cái chết tiệt gì không biết . Chẳng qua thầy cô muốn nghỉ ngơi đi chơi ở cái suối nước nóng gần đó mới bày ra trò chơi quái đản này thôi . Bực hết cả mình .
Loanh quanh trong rừng phải 2-3 tiếng gì đó , Levy và Lucy – hai thánh học của 12-5 cũng đã đào được 6 kho báu . Mà thế quái nào toàn là sách giáo khoa với đồ chơi ?
– Này Lucy , theo tấm bản đồ thì có hai kho báu ở hai hướng khác nhau . – Levy chỉ sang hai bên . – Vậy cậu cầm lấy tấm bản đồ này rồi đi lấy kho báu bên đó nhé . Tiết kiệm thời gian mà .
– Vâng . – Lucy nhận lấy tấm bản đồ .
Nhưng trước đó , Lucy phải tăng thêm hứng thú cho mình đã . Cô nàng đeo headphones vào , buộc lại dây giày , chỉnh đốn lại trang phục rồi chậm chạp và thong thả đi tìm kho báu . Nhưng thực chất Lucy chẳng hiểu cái bản đồ viết gì , nên chẳng mấy chốc cô nàng đã đi lạc . Bực mình quá , Lucy vò cái bản đồ rồi vứt đi cho rảnh nợ , rồi cô nàng tự thân vận động đi tìm đường .
– Ôi lạc mất rồi !!! – Lucy cáu tiết , dùng chân đá thẳng vào một gốc cây sau một thời gian dài ơi là dài đi mò đường .
Điện thoại không có sóng , không gọi được . Người thì mệt bã ra . Cô biết sống sao bây giờ ? Bây giờ là 4h30 chiều rồi , có nghĩa trò chơi sắp kết thúc . Cô sắp được cứu chăng ? Chắc là Natsu hoặc ai đó sẽ đến cứu cô thôi . Mà cô lôi Natsu vào làm gì ta =”= ?
Với suy nghĩ đó , Lucy cứ ngồi dưới một gốc cây , nhìn chăm chăm vào điện thoại , chỉ để chờ một tin hắn hay một cuộc gọi , thi thoảng thì cô cứ nhìn quanh xem có ai đến không ?
– Này cô bé , cháu bị lạc à ? – Một gã lạ mặt chợt xuất hiện khi trời bắt đầu chuyển sang cảnh hoàng hôn .
– Vâng . – Lucy gật đầu . – Chú đưa cháu ra ngoài được không ạ ?
– Trước đấy giúp chú làm việc này đã rồi chú sẽ đưa ra ngoài . – Gã ta nhếch mép cười nham hiểm rồi sấn đến nắm chặt hai cổ tay Lucy , vật cô xuống . Hắn ta còn định đánh ngất cô nữa chứ .
Đừng nghĩ Lucy là con gái mà đánh đồng cô với đám bánh bèo yếu đuối đó chứ ! Lucy dồn hết sức vào chân phải , lên gối thúc thẳng vào chỗ hiểm của tên đó .
– Aaaahhh … ! – Tên đó rên lên , rồi hắn lại lao tới .
Đừng xem thường con gái , nhất là đại tỷ của trường Fairy Tail đang nổi như cồn này nhé . Lucy lại lao vào đấm cho hắn một phát vào bụng khiến tên đó quỳ sụp xuống ôm bụng . Ngay sau đó , Lucy vội vàng lấy ba lô của mình lên rồi chạy mất .
– Con kia , đứng lại . – Tên đó chạy theo cô , quát ầm lên .
Rồi một tiếng súng vang lên khô khốc làm Lucy giật mình . Cô tăng tốc , chạy nhanh hơn nữa với suy nghĩ duy nhất rằng phải thoát khỏi thằng cuồng d*m kia . Tiếng chân người vẫn ở phía sau cô , mà hình như còn có thêm người hay sao ấy . Ôi fuck lũ thợ săn vùng này , toàn lũ chẳng ra gì .
Chợt trước mặt Lucy xuất hiện một rào chắn , cô không thèm suy nghĩ mà trèo qua luôn , làm rơi cái mũ lưỡi trai màu đen hình alien .
Chạy xa cái hàng rào một lúc thì bọn chúng không đuổi theo nữa . Đúng là bao giờ cũng có tác dụng khi nhảy qua hàng rào cao .
Nhưng Lucy đã không biết rằng đó là hàng rào ngăn cách , vì bên kia hàng rào là khu vực có nhiều gấu .
– Bây giờ đi đâu đây ? – Lucy nhìn quanh rồi mặt méo xệch . – Xác định rồi … Mình càng ngày càng lạc ạ …
Cô lấy điện thoại ra , có được 2 vạch sóng rồi . Lucy chớp lấy thời cơ bấm ngay số gọi cho Natsu .
– Lucy- senpai ? Chị đang ở đâu thế ? Tất cả mọi người đang đi tìm chị đấy ! – Natsu nói như quát vào máy .
Thường thì cô sẽ vặc lại cậu , nhưng lần này , khi nghe giọng nói đầy lo lắng đó , Lucy chỉ mỉm cười . Một giọt nước lăn dài trên má cô .
– Chế lạc mất rồi . – Lucy nức nở oà lên . – Chế chẳng biết mình đang ở đâu nữa .
– Này đừng khóc ! – Natsu hốt hoảng . – Miêu tả nơi chị ở đi , em và mọi người sẽ đi tìm ng…
Tít tít …
Điện thoại hết pin .
– Tắt máy rồi , làm sao bây giờ ? – Natsu lo lắng nói với mọi người .
– Đi tìm thôi , theo con đường lúc nãy Lucy đã đi ấy . – Levy nhíu mày , chỉ về con đường khi nãy .
– Khoan đã . Các em không được đi nữa . Đã tối rồi , hãy về lều nghỉ ngơi đi rồi mai đi tìm sau . Bây giờ hãy để việc cho dội tuần tra địa phương . – Thầy hiệu trưởng lên tiếng .
– Nhưng … – Cả đám định cãi lại .
– Về . – Thầy lừ mắt .
Natsu bực tức ném cái đèn pin xuống , cậu biết thừa bọn tuần tra địa phương chẳng làm được gì nên hồn .
Trong khi đó , Lucy đã đi được một đoạn khá dài . Cô phát hiện có một căn cứ quân sự bị bỏ hoang ở gần đó thì cố hết sức chạy tới , cố gắng phá cửa rồi vào bên trong . Điện đóm bị cắt hết rồi , nên rất khó tìm đường . May mà cô tìm được một căn phòng nhỏ vừa đủ , có một tấm nệm cũ và một cái chăn rách phủ đầy bụi . Lucy tặc lưỡi , có còn hơn không . Lucy tiến tới tấm nệm , nhưng mắt cô hoa lên . Cũng phải , tối muộn rồi mà Lucy chẳng có gì bỏ bụng hết .
Cô ngã vật ra tấm nệm , ngủ thiếp đi .